Thân tặng người bạn cũ của tôi.
"Ta đã đi qua những năm tháng không ngờ,
Vô tư quá để bây giờ xao xuyến"
Phải thế không ôi tuổi thơ lưu luyến
Ta mất rồi lòng mới chợt bâng khuâng
Bạn nhớ không chiều cũ một góc sân
Ôi thế giới ly kỳ và nhỏ bé
Góc hành lang chao ôi vô tư thế
Đếm lá vàng xào xạc cả vòm cây
Ôi ngày xưa ta nhỏ dại thơ ngây
Trang vở trắng chập chững thời đi học
Chiếc lá lìa cành đã vội buồn muốn khóc
Nghiêng chiều thu nhỏ, đợi hoàng hôn
Mười năm qua nhắc lại bỗng bồn chồn
Đáng trách quá ! ơi người bạn thời thơ bé
Sao vô tình ta lại quên người nhỉ?
Quên lá thư vụng nét chữ đầu tiên
Để giờ đây ôi ta nhớ triền miên
Và tất cả cứ nghĩ mười năm trước
Vườn cây ấy sao mà quên ngay được
Tôi vô tình đáng trách quá phải không?
Thời gian ơi xin trở lại một lần
Cho tôi về với mười năm trước
Góc hành lang với bao nhiêu truyền thuyết
Với bạn hiền đẹp mãi những trang thơ
"Ta đã đi qua những năm tháng không ngờ,
Vô tư quá để bây giờ xao xuyến"
"Viết tháng 01 năm 1997"
<bài viết được chỉnh sửa lúc 06.04.2005 03:33:19 bởi Nguoi_Sao_Hoa97 >