Ngày đêm khi có mặt trời
Buồn vui từ những kiếp người thế gian
[link=http://blog.360.yahoo.com/blog/slideshow.html?p=97&id=1PBZu4M8brXzYGMjfNgutpBLpw--][/link]
Vơi
Rượu đêm với gió chơi vơi
Gửi gì vào gió để vơi hết lòng
Chén rượu vơi cạn nỗi sầu
Gửi tạm vào gió một ngàn câu say
Trăng ơi xuống uống rượu này
Cho say nghiêng ngả quên lối về trời
Ở đây nếm nỗi đầy vơi
Cho biết một kiếp đọa đày nhân gian Biết
Ta đã biết đau
từ khi ta biết nhớ
và ta biết đời chờ
từ khi biết yêu thương
Ta biết cõi vô thường
khi thấy đêm khác ngày
ta biết chẳng ai hay
lúc hoàng hôn tỉnh giấc
Ta chỉ biết sự thật
khi đã nhuốm trắng đen
Ta biết tới sang hèn
lúc lênh đênh chìm nổi
Ta biết đếm nụ cười
khi nếm trải niềm đau
biết phút vui qua mau
cố giữ cho nhìu chút
mai còn ít sức lực
thỏa sức đếm đìu hiu
Tạm
Gọi gì thêm nữa hỡi yêu thương
Níu gì thêm nữa cõi vô thường
Dòng sông thời gian không ngừng chảy
Cuộc đời lỡ lững cứ thế qua
Một kiếp mơ màng về chốn hoa
Tỉnh giấc ngỡ ngàng còn mình ta
Bao năm xuôi ngược đời vô tận
Đi hết nghìn trùng vẫn chưa hay
Còn đọng chút gì hỡi mắt cay
Mà sao đăm đăm nhìn xa thẳm
Một ngày qua rồi đâu đã hẳn
Là đã sống thêm trọn một ngày
Mọi thứ phù du theo hư thực
Cứ lãng quên dần theo tháng năm
Gạt bỏ trong lòng tiếng thở than
Cho ta bình yên cõi tạm này.
(Viết cho những ngày để nhớ)
Đêm Hà Nội !
ONION