MỘT NGÀY TRONG 365 NGÀY
22-04-2007
Tôi muốn tin rằng tôi đang nhìn năm nay giống như nó là lần đầu tiên mà 365 ngày đã từng bày trước mắt tôi. Để thấy những người chung quanh tôi sửng sốt và ngạc nhiên, vui mừng khám phá ra rằng họ đang ở bên cạnh tôi và đang chia sẻ những gì rất thường đề cập đến và rất hiếm khi được hiểu, gọi là yêu thương.
Tôi sẽ leo lên chiếc xe buýt đầu tiên trên đường mà không hỏi nó sẽ đi về nơi nào và tôi sẽ xuống xe ngay lập tức khi tôi thấy điều gì đấy làm tôi chú ý. Tôi sẽ đi ngang qua một người hành khất đang xin tôi một ít tiền lẻ. Có thể tôi sẽ cho người ấy những gì đấy, có thể tôi nghĩ rằng người ấy sẽ dùng tiền ấy để nhậu nhẹt và chỉ lãng lờ bước qua - nghe những lời thóa mạ của người ấy và hiểu rằng đó là cách mà người ấy phải đối thoại với tôi. Tôi sẽ đi ngang qua ai đấy đang cố gắng đập phá trạm gọi điện thoại. Có thể tôi sẽ cố gắng để ngăn họ lại, có tôi sẽ hiểu rằng họ đang làm thể vì không có ai ở phía đầu kia và rằng đó là cung cách họ đùa bởn với cô đơn.
Mỗi ngày trong 365 ngày tôi sẽ nhìn mỗi thứ và mỗi người như là lần đầu tiên - đặc biệt những thứ bé tí mà tôi không quen và phép thuật của ai đấy mà tôi đã quên. Thí dụ, bàn gõ máy điện toán của tôi, chúng chuyển động với một năng lượng mà tôi không thể hiểu nổi. Bài vở xuất hiện trên màn hình và lâu rồi không thể hiện chứng tỏ trong một vấn đề vật lý, mặc dù tôi tin rằng tôi đang viết trên một tờ giấy trắng nơi mà tôi có thể sửa chửa dễ dàng bằng việc ấn một nút. Bên cạnh máy điện toán là một số giấy tờ mà tôi chẳng buồn đặt lại cho thứ tự, nhưng nếu tôi cảm thấy rằng chúng đang ẩn chứa những điều gì mới mẻ, hơn tất cả những lá thư này, sổ ghi nhớ, bài báo cắt dở, biên lai sẽ đạt đến một đời sống của chúng và sẽ có những kho hàng kỳ lạ của quá khứ và tương lai để nói với tôi. Quá nhiều thứ trên thế giới này, quá nhiều lối mòn để bước đi, và quá nhiều lối vào và ngõ ra trong đời tôi.