CẤT BƯỚC TRÊN LỐI MÒN
Thay đổi trang: < 123 | Trang 3 của 3 trang, bài viết từ 31 đến 39 trên tổng số 39 bài trong đề mục
tueuyen 01.02.2009 05:44:46 (permalink)
0
TẠI LÂU ĐÀI THÁNH GEORGE, THÁNG MƯỜI MỘT NĂM 2006
 
20-12-2006
 
Theo thiển ý của tôi thì cô độc là một trong những điều tệ hại nhất.  Không giống như đói, khát, và bệnh tật, những điều sẽ đẩy chúng ta đến một thái độ nào đấy khi chúng tác động lên chúng ta, cô quạnh  thường ẩn dấu dưới hương thơm của đạo đức, từ bỏ, và quên mình.
 
Nhưng hôm nay, tôi đơn độc bởi vì tôi đã chọn lựa để cô độc.
 
Đây là một ngày đặc biệt đối với tôi;   tôi bước đi lặng lẽ qua mùa thu êm dịu của Âu Châu, bước xuống một đại lộ rộng rãi, đi qua những người đang nói về tâm hồn, sức sống truyền cảm hay những cửa hàng thuốc lá.  Tôi đi qua Lisbon; leo lên lâu đài Thánh George, nhìn qua dòng sông Tagus và Đại Tây Dương, và cố gắng không nghĩ về bất cứ điều gì.
 
Trong một lúc khi mặt trời sẽ mọc lên ở Ba Tây, những hiệu sách sẽ mở cửa, và lần đầu tiên quyển sách mới của tôi sẽ nằm trong tay của một độc giả.  Sau nhiều đầu sách được xuất bản, có lẽ quý vị bạn đọc tưởng rằng tôi đã quen thuộc đến nhàm chán với chúng cả rồi.  Nhưng tôi không là thế, cảm ơn trời đất.  Tôi vẫn cảm thấy thích thú và phấn khích như tôi đã từng khi quyển "Hành Hương" được xuất bản cách đây hai mươi năm.
 
Tôi lấy ra quyển sổ ghi chép từ túi xách và bắt đầu viết; bên cạnh sự hứng thú và hăng hái nhiệt tình, tôi thật sự cũng cảm thấy lo sợ?  Tôi dừng lại, lắng nghe làn gió trên cây, soi rọi lại trong tôi một lúc, và rồi ghi:  "không, tôi không sợ".  Ngay lúc ấy, tôi là một sự lẫn lộn của bà mẹ sinh ra đứa bé và người cha người cuối cùng chấp nhận rằng đứa con của ông ta sẽ rời nhà để sống với người bạn khác phái của nó.
 
"Tôi nghĩ về việc độc giả sẽ phản ứng như thế nào?"  Tôi ghi một tí xuống quyển sổ.  Một lần nữa tôi lắng nghe làn gió, và trở lại trả lời:  "dĩ nhiên tôi  hành động!  Cuối cùng, tôi đã đặt những gì tuyệt vời nhất của tôi ở đấy, như bất cứ người nào khác tôi muốn sự mến yêu của tôi được hiểu.  Một nhà thần bí Dominica vào thế kỷ 14   được biết như là Master Eckhart một lần đã nói:  "Tôi là một người, và là một thành viên tự nhiên của nhân loại chia sẻ điều này với những người khác."  Tất cả tôi nhìn lại, xem và cảm nhận trên những bước đi lặng lẽ từ khách sạn đến lâu đài này là để cố gắng chia sẻ một ít quan điểm của chúng tôi về cuộc sống.  Kiểu mẫu tiền diện những ngôi nhà, trang trí của Vương Cung Thánh Đường Thánh Nữ Đồng Trinh Mary, sự im lặng của mọi người lúc nguyện cầu, một người đang đánh phong cầm trên đường đồi, không biết gì đến mọi thứ xãy ra chung quanh anh ta.  Những người thợ thủ công trong quá khứ và hiện tại, tất cả đều cố gắng để nói rằng: đây là những gì tôi nghĩ, đây là, chính tôi là thế đấy.
 
Năm ngày trước đây, mùa thu đã bắt đầu ở Âu Châu, mặc dù thời tiết vẫn ấm áp.  Nhưng mùa đông sẽ đến, giá lạnh sẽ chắc chắn khó tả, và cây cối lúc ấy trĩu nặng với lá sẽ thở dài trong buồn bã khi chúng rơi xuống.  Chúng chắc chắn sẽ nói rằng:  "chúng tôi sẽ không bao giờ giống như thế một lần nữa."
 
Cũng không hại gì.  Hay khác đi, thế nào là ý niệm đổi mới?  Những chiếc lá mới sẽ có những cá tính của chúng, chúng sẽ thuộc vào một mùa hè mới sẽ đến và rằng chúng sẽ không bao giờ giống mùa hè đã đi qua.
 
Sự sống thay đổi - đấy là bài học mà những mùa trong năm đã dạy chúng ta.  Tôi cũng thay đổi bằng những lá  mới, hay những trang mới của mỗi quyển sách mới.  Có hơi ngạo mạn không để nói rằng tôi không cần chứng minh bất cứ điều gì khác đối với tôi?  Có thể là không kiêu căng, nhưng điều đó thật sự dại khờ.  Mặc dù tôi đã có một câu chuyện nói về những đứa cháu chắt gọi tôi bằng ông, nhưng nếu tôi chưa từng có gì đổi thay, bất cứ ai sống thành công trong quá khứ sẽ mất đi ý nghĩa của cuộc sống.
 
Tôi nhìn lại dòng sông Tagus và nhớ lại những dòng được viết bởi Fernando Pessoa:
 
Dòng sông Tagus mang chúng ta vào thế giới.  Không ai đã từng nghĩ về những gì xãy ra phía trước  dòng sông trong ngôi làng của tôi.  Dòng sông ở làng tôi không làm chúng ta nghĩ về bất cứ điều gì; khi chúng ta đứng bên nó, chúng ta chỉ là đang đứng bên nó.
 
Đây là những giờ phút cuối cùng bên dòng sông ở làng tôi -  quyển sách mới của tôi - thuộc riêng về tôi mà thôi.  Và tôi sẽ cố gắng để đứng bên nó, không nghĩ về bất cứ điều gì, chỉ nhìn về Lisbon, lắng nghe tiếng chuông đổ, con đường gào thét, con người trò chuyện, trẻ con cười đùa.  Tôi như một đứa bé, và tôi không xấu hổ vì quá hứng thú.  Tôi nguyện cầu trời đất hãy giữ cho tôi được như thế.

 
HẾT TẬP II
#31
    tueuyen 04.02.2009 03:04:39 (permalink)
    0
    CẤT BƯỚC TRÊN LỐI MÒN – TẬP III
    ---
    Nguyên tác:  Walking The Path
    Tác giả:  Paulo Ceolho
    Dịch giả: Tuệ Uyển

     
     
      TỰ PHỤ
     
    03-01-2007
     
    Những tội lỗi căn bản lúc bình minh của Ki Tô Giáo Đại giáo sĩ Hy Lạp Evágrio do Ponto hệ thống có tám điều cả thảy, và định nghĩa đó là  những khuynh hướng tiêu cực chủ yếu của loài người ( thật kỳ lạ là trong danh sách của  Evágrio, một tội lỗi nghiêm  trọng nhất là tham ăn,…).   Tất cả những tội lỗi đó có thể đưa chúng ta xuống địa ngục.  Trong thế kỷ 16, Giáo Hoàng Gregory lần đầu tiên thay đổi danh sách ấy, bao gồm “đố kỵ” nhưng kêt hợp với tự phụ và kiêu căng.  Vào thế kỷ 17, danh sách được viết lại một lần nữa, nhưng “sầu muộn” không là một tội lỗi nữa, và được thay thế bằng “lười biếng”.  Bây giờ, ngày nay chúng ta một danh sách như một căn bản với những điều sẽ được đề cập trong bảy bài tới đây sẽ được căn cứ trên những điều này.
     
    Theo Từ Điển:  tự phụ là kiêu kỳ, kiêu ngạo, kiêu căng, tự cao, tự đại, ngạo mạn, hành vi quá táo tợn.
     
    Theo Giáo Hội La Mã: tự trọng, hay tự coi trọng mình, tự kính trọng mình đến trình độ quá mức giới hạn và đặt tự mình lên trên tình yêu của Thượng Đế (God).  Nó chống lại điều răn thứ nhất (Ngươi không có những vị Thần Thánh nào khác –other Gods- trước Ta), và cảm xúc mạnh mẽ này sẽ là nguyên nhân nổi loạn chống lại của những Thiên Thần và sự thất bại của Ma Vương Lucifer.
     
    Theo  một truyện Thiền:  Đại sư Tofukun chú ý rằng Tu viện đang bận rộn.  Những chú tiểu chạy tới, chạy lui, những người làm công quả đứng ở những hàng ngũ để tiếp kiến ai đấy.
     
    “Chuyện gì đang xãy ra?”  Ông muốn biết.
     
    Một chiến binh đến bên Vị Sư và đưa cho ông một tấm thiệp nói rằng:  “Kitagaki, thống đốc của Tây Kinh, vừa đến và yêu cầu cho một cuộc vấn đạo.”
     
    “Tôi không có chuyện gì đế luận đàm với người này,”  Vị Sư trả lời.
     
    Vài phút sau, vị thống đốc đến, ông ta xin lỗi,  xóa đi những gì đã viết trên tấm thiệp và đưa đến một lần nữa với vị Sư.
     
    Trong thiệp viết:  “Kitagaki thỉnh cầu một cuộc vấn đạo.”
     
    “Hoan hỉ đón chào,”  Thiền sư Tofukun nói.
     
    Trên một chiếc máy bay mang giải băng:  “NHIỆM VỤ HOÀN THÀNH”  (biểu ngữ trên máy bay Hoa Kỳ Lincoln vào ngày 01-05-2003, khi Tổng Thông Bush tuyên bố chấm dứt việc triển khai chiến đấu ở Iraq.   Vào ngày ấy số binh sĩ tử trận đã lên đến con số 217.  Vào ngày ấy tôi đã viết bài này, và phỏng  đoán con số sẽ vượt quá 2.700)
     
    Đối với Rabbi Adin  Steinsaltz:  “Khi ai  đấy cố gắng để khám phá mình là ai, dùng những thứ hạng hai như một phương cách để so sánh, người ấy sẽ tìm thấy một loạt những thứ trống rỗng – mà chúng lệ thuộc vào nhau để làm nên ý nghĩa.
     
    “Thật không đúng để xác định chinh mình như một người bạn của Tep, con của Dawn, một ủy viên trong một hội đồng như thế, để làm nhiệm vụ này hay nhiệm vụ đó”.  Bởi vì tất cả chúng ta sẽ khám phá qua phương pháp này là những khía cạnh của chính chúng ta -  những khía cạnh thường tối tăm ảm đạm và không hoàn toàn, của những ai đang cố gắng để trở nên hiển nhiên rõ ràng với phí tổn mồ hôi nước mắt của kẻ khác.
     
    “Quan hệ duy nhất có thể là đối với trời đất; từ lúc ấy trở đi, mọi thứ bắt đầu có ý nghĩa, và chúng ta mở rộng con mắt của mình đến một ý nghĩa vĩ đại.”
     
    Theo Thánh Augustine:  tự phụ không cao quý, nó to phồng mà nhẹ như lông.  Những gì phình lên dường như to lớn, nhưng thực sự nó là bệnh hoạn.
     
    Lời khuyên từ Đạo Đức Kinh: 
     
    -Tốt hơn là đừng đổ đầy vào một cái vại thà rằng cố gắng để mang nó nếu nó đầy.
     
    -Khi chúng ta mài một con dao thật sắc, lưỡi của nó sẽ không được bảo toàn.
     
    -Khi vàng và ngọc đầy phòng, người chủ sẽ không thể giữ chúng an toàn.
     
    -Khi giàu có và danh dự đưa đến kiêu căng, chắc chắn tai họa sẽ đến sau đấy.
     
    -Khi chúng ta làm những việc của mình và tên tuổi của chúng ta trở nên nổi tiếng, tuệ trí phát sinh cùng với việc ấy sẽ  rút vào trong bóng tối ngay sau khi công việc kết thúc.
     
     
    #32
      tueuyen 06.02.2009 20:40:10 (permalink)
      0
      THAM LAM
       
      17-01-2007
       
      Theo Từ Điển:  ưa thích tiền bạc quá đáng, keo kiệt bỏn xẻn, hèn hạ bần tiện.
       
      Theo Giáo Hội La Mã: chống lại điều răn thứ chín và mười  (nhất định không thèm muốn vợ hay chồng của hàng xóm. Nhất định không thèm muốn nhà cửa của hàng xóm).  Khuynh hướng quá mức hay thèm khát hoan lạc hay sở hữu.
       
      Với Seneca triết gia: người nghèo luôn luôn muốn những gì đấy, người giàu thật nhiều và tham lam, háu ăn mọi thứ.
       
      Câu chuyện về những tu sĩ ở sa mạc:  "Một người Thánh thiện" - một tu sinh nói về vị Tu viện trưởng - Trái tim tôi đầy ấp tình yêu thương đối với thế giới và tâm hồn tôi tự do với những thèm muốn của ma quỷ.  Bước kế tiếp của tôi là gì?
       
       
      Vị Tu viện trưởng yêu cầu tu sinh đi theo ông ta thăm viếng một người bệnh cần lễ xức dầu cuối cùng.  Sau khi an ủi gia đình, Tu viện trưởng chú ý một trong những góc nhà có một cái rương.
       
      "Có gì ở trong đấy?"  ông hỏi.
       
      "Những áo quần mà cụ chưa từng đùng đến,"  đứa cháu của người bệnh nói.  Cụ mua đủ thứ, luôn luôn nghĩ rằng vào những lúc thích hợp sẽ mặc nó, những cuối cùng chúng héo hon trong rương ấy."
       
      "Đừng  quên cái rương ấy",  Tu viện trưởng nói với tu sinh, khi họ rời nơi ấy.  "Nếu ngươi có những bảo vật tâm linh trong lòng ngươi, hãy đặt chúng vào trong việc thực hành ngay bây giờ.  Hay chúng sẽ chết dần mòn đi."
       
      Bài bình luận về khủng hoảng kinh tế Á Châu 1997:  những người đại lý bán và mua, thuyết phục rằng thế giới sẽ không thay đổi, bởi vì tất cả họ cần làm là đầu tư nữa và hơn nữa và nhìn vận may lớn mạnh.  Họ không cần lo nghĩ đến những tổn hại mà họ là nguyên nhân cho tình hình tiền tệ hiện tại - Mã Lai Á -  Đột nhiên, 500 tỉ đô la biến mất trong thị trường tiền tệ.  Khi đến lúc để giải thích tới những ai đã mất tiền bạc dành dụm hàng trời và với nhiều sự hy sinh, họ đã trả lời: " đó là sai lầm của thị trường."  Thật sự họ là thị trường.
       
      Thần Chết và Thần Tham:  Chết và  Tham nhìn một người đang làm việc sôi nổi để tìm kim cương bên cạnh một giòng sông.  "Ta đến đây để lấy một vài linh hồn của ai đấy", Thần Chết nói.  "Chia cho ta một phần ba những người đó và ta sẽ đi ngay."
       
      "Những người đó là của ta, chúng là những nô lệ của ta," Thần Tham trả lời.  "Ta không có gì để chia với ngươi."
       
      Thế rồi Thần Chết chạm vào nước với chiếc que thần của mình, và làm  nhiễm độc nguồn nước.  Từng tí từng tí, tất cả những ai ở đó bắt đầu chết.
       
      "Tại sao ngươi đánh cướp tất cả nô lệ của ta?"  Thần Tham la lớn giận dữ.
       
      "Bởi vì ngươi không cho ta một người nào cả,"  Thần Chết trả lời.
       
      Trong diễn thuyết:  do bởi sự bất lực trong sản xuất, Do Thái là những kẻ ăn bám, và khuynh hướng của họ là nô lệ hóa những kẻ khác.  Họ dùng sự tham lam vận động tầng lớp ngớ ngẩn trung lưu (Adolf Hitler, chuẩn bị duyên cớ để tàn sát hàng triệu người Do Thái)
       
       
      Nhiều thế kỷ trước đây, giáo sĩ Do Thái Mosho ben Maimon thường nói rằng:  trời đất gởi tới nhân loại thông điệp gọi là dịch bệnh.  Đất trời gia ân và giao cho tôi trách nhiệm để chăm sóc sức khỏe của nhân loại.  Hãy để cho tình yêu thương hướng dẫn cho tôi trong mọi lúc.  Đừng để tham lam, hay khát vọng quyền lực, hay sự cầu mong danh vọng, làm cho tôi u tối và làm cho tôi quên  rằng mục tiêu của một người là để hiến tặng những gì tốt đẹp nhất mình có cho những người khác.
       
      Lời khuyên từ Đạo Đức Kinh:  Năm màu sắc làm mù mắt loài người.  Năm âm thinh làm điếc tai loài người.  Năm vị nếm làm hư hại khẩu vị loài người.  Tranh đua (xe) và săn bắt làm thêm sự giận dữ và những đam mê hoang dã trong tâm họ.
       
      Những người đạo đức thì khó bị thương tổn do bởi những chướng ngại nguy hiểm.  Vì lý do đấy, người thông tuệ từ chối những thứ giả tạo và ưa thích lặn hụp vào trong những thứ thâm sâu mầu nhiệm.

       
      #33
        tueuyen 15.02.2009 06:48:51 (permalink)
        0
        THÈM KHÁT
         
        31-01-2007
         
        Theo Từ Điển: sự  phóng đảng, tính tham khoái lạc, tính khiêu dật.  Nó cũng được định nghĩa như mưu tính khoái lạc, hay tình cảm dồi dào tràn đầy nhựa sống.
         
        Theo Giáo Hội La Mã:   Khát vọng quá đáng để thỏa mãn dục tình.  Thèm muốn và hành động quá quắt khi họ không tuân theo những mục tiêu thánh thiện, điều làm thuận tiện hổ tương cho tình yêu giữa những người phối ngẫu và để sinh đẻ con cái. Nó chống lại điều răn thứ sáu (ngươi không phạm tội phản lại sự trinh tiết).
         
        Theo Henry Kissinger: Không có gì mạnh hơn kích thích của dục tình.
         
        Trong một câu chuyện Phật Giáo:  Hu và Wu trở lại nhà sau một tuần thiền quán trong một tu viện.  Họ nói về những thèm khát đã xuất hiện thế nào trước một người.
         
        Họ đến một bờ sông.  Một người đàn bà xinh đẹp đang chờ đợi để sang sông.  Hu bồng bà ấy trên tay mình, mang sang bên kia bờ sông và tiếp tục cuộc hành trình với người huynh đệ.
         
        Tại một thời điểm, Wu nói:
         
        “Chúng ta bàn về thèm khát và huynh bồng người đàn bà trên tay.  Nó   đem đến một cơ hội để tội lỗi đi vào trong tâm hồn huynh.”
         
        Hu trả lời:
         
        “Huynh thân mến, tôi đã ứng xử một cách bình thường.  Tôi đưa người đàn bà qua sông và để bà ta lại bờ sông.  Nhưng huynh đã tiếp tục  mang bà ta trong tư tưởng của huynh – và vì lý do ấy huynh gần với tội lỗi hơn.”
         
         
        Những số lượng thăm dò năm 2002:  William Lyon, thuộc chương trình Free Speech Coalition, phỏng đoán chỉ trên internet những hình ảnh về lĩnh vực tình dục đã tạo nên một thu nhập hàng năm khoảng 10 đến 12 tỉ đô la, thực tế có thể 23 đến 26 tỉ,  lợi tức của Microsoft.  Trong  năm 1999, tổ chức buôn bán video và phần mềm tính ra việc buôn bán và cho thuê mướn những phim ảnh ấy khoảng 4,1 tỉ đô la, thực tế có thể đến 8,7, vượt hơn hẳn những phim ảnh rất tốn tiền đắc giá của Hollywood (nguồn:  Caslon Analytics Profiles).
         
        Theo Đạo Đức Kinh: 
         
        Hãy giữ tâm hồn thông cảm và thân thể động vật trong một không gian để chúng không thể bị chia cắt.
         
        Khi chúng ta xua đuổi những cảm nhận bí hiểm khỏi sự tưởng tượng của chúng ta, rồi thì, chúng ta có thể trở nên trong sạch.
         
        Làm trong sạch chính mình và đừng tìm những câu trả lời trí óc cho những sự mầu nhiệm huyền bí.
         
        Khi nhận thức sâu sắc thấm nhuần  khắp bốn lĩnh vực, có lẻ chúng ta sẽ không nhận ra những gì ban cho cuộc sống và chống đở nó.
         
        Điều mà ban cho cuộc sống không đòi hỏi bất cứ sự sở hữu nào.  Nó giúp ích cho, nhưng không yêu cầu biết ơn. Nó lãnh đạo nhưng không lợi dụng quyền lực.  Điều ấy là những gì được gọi là “phẩm chất huyền bí”.
        #34
          tueuyen 15.02.2009 06:56:26 (permalink)
          0
          PHẪN NỘ
           
          14-02-2007
           
          Theo Từ Điển: căm tức, giận dữ, công phẫn, thịnh nộ, khao khát trả thù.
           
          Theo Giáo Hội La  Mã:  phẫn nộ không chỉ chống lại những người khác, những cũng trở lại chống lại những  ai đã để thù ghét gieo giống vào trong trái tim của người ấy.  Trong trường hợp này thông thường người ấy hướng đến tự tử.  Chúng ta cần hiểu rằng sự trừng phạt ấy và sự bắt phải chịu tai ương thuộc về trời đất.
           
          Ngôn ngữ thời xưa:  hai ba người thông tuệ sống trong một thánh đường nhỏ ở sa mạc Sahara, nói chuyện một ngày nọ:  “hãy đánh nhau vì thế chúng ta không phải bị tách rời khỏi nhân loại, hay chúng ta cuối cùng sẽ không thật sự hiểu những đam mê đã hành hạ người ấy,” một người trong họ nói.
           
          “Nhưng tôi không biết bắt đấu đá nhau như thế nào.”
           
          “Tốt thôi, chúng ta sẽ làm theo như sau: tôi đang đặt thỏi gạch này ở đây ngay giữa, và ông nói với tôi rằng: nó là của tôi.  Tôi sẽ trả lời:  không, thỏi gạch này của tôi.  Thế rồi chúng ta sẽ bắt đầu tranh cải và chúng ta cuối cùng sẽ đánh nhau”.
           
          Và thế là họ làm như thế.  Một người nói thỏi gạch của ông ta.  Người kia cải lại, nói rằng, nó không phải.  “Đừng để lãng phí thời gian vì nó, hãy giữ thỏi gạch này”, người thứ nhất nói.  “Ý kiến của ông để có đấu đá thật là không tốt.  Khi chúng ta nhận thức là chúng ta có một tâm linh trường cữu, thật không thể đấu đá vì việc gì đấy.”
           
          Trong một nghiên cứu: Janice William theo dõi trong vòng năm năm 13.000 người đàn ông và đàn bà tuổi từ 45 đến 65 và, căn cứ chính bà ta qua thái độ của họ, khám phá rằng những người căm tức dữ dội và thường xuyên, có cơ hội bị nhồi máu cơ tim ba lần hơn những ai đối diện với những nghịch cảnh nhưng tĩnh lặng hơn.
           
          Điều ấy xảy ra, bởi vì giữa mỗi lần giận dữ,  cơ thể tiết ra  thêm một lượng adrenalin vào trong máu.  Hàm lượng adrenalin cao làm tăng nhịp đập của tim và cùng lúc, làm mạch máu hẹp lại hơn, làm tăng áp suất máu. Sự lập lại những cơn giận như vậy có thể làm tăng hai vấn đề thường kết hợp với chứng nhồi máu cơ tim: sự biến đổi tỉ lệ tim và một sự tăng giảm đột biến của chất béo có trong động mạch (Nguồn:  Ballone Gilmore – Giận dữ và thù ghét, những cảm xúc tiêu cực).
           
          Trong âm nhạc phổ thông của Ba Tây:  trong khi có một sức mạnh trong tim tôi, tôi không muốn bất cứ thứ gì khác/ Chỉ là trả thù!  Trả thù! Trả thù! Khóc thét đến những vị thánh/ Các ông phải lăn như những hòn đá lăn trên đường/  Chẳng bao giờ có một nơi cho chính các ông có thể ngơi nghĩ. (Lupicino Rodrigues)
           
          Trong ngôn ngữ của Willam Blake:  Tôi đã giận dữ với bạn tôi:  tôi đề cập điều này với người ấy, và niềm hờn giận qua đi.  Tôi đã giận dữ với kẻ thù của tôi:  tôi không cho kẻ ấy biết, và niềm căm hận tăng lên.
           
          Thù ghét người ngoại quốc (tính bài ngoại): Tất cả những nước phương Tây bị Islam xâm nhập.  Một số người trong họ có thể nói chuyện một cách tử tế dễ thương, trong khi họ chờ đợi thời điểm để giết chúng ta.  Họ nói rằng những sự kiện như 11-09-2001 đã xảy ra do bởi cú sốc của những nền văn minh.  Đó là  một sự dối trá: một cú sốc của những nền văn minh kêu gọi cho hai nên văn minh riêng biệt rõ rệt và đó không phải là trường hợp này.  Chỉ có một nền văn minh: của chúng ta.”  (Tuyên bố của lĩnh tụ Đảng Nhân Dân Đan Mạch-  gieo rắc những hạt giống của thù hận và chủ nghĩa phát xít, Châu Âu và toàn thể thế giới đang nhìn nó lớn mạnh mà không có một hành động nghiêm khắc nào).
           
          Bình luận từ Đạo Đức Kinh:  Tất cả những vũ khí là công cụ của xấu xa và chắc chắn không phải là khí cụ của những người thông tuệ.  Người dùng chúng chỉ khi bày tỏ chủ trương bằng sự cần thiết.  Tĩnh lặng và ung dung là những gì người đánh giá; chiến thắng bằng sức mạnh của vũ khí không phải là sự mong muốn của người.
           
          Quan tâm nó cần thiết là một dấu hiệu người ta đem đến khoái trá trong sự  giết chóc kẻ khác, và người mà cảm thấy vui sướng trong sự giết hại không thể thống trị một đế quốc.
           
          Khi chúng ta muốn làm suy yếu kẻ ai đấy, chúng ta nên trước hết làm mạnh nó lên. Nếu chúng ta muốn đánh bại hắn, chúng ta trước phải đưa nó lên.  Nếu chúng ta muốn tước đoạt hắn, chúng ta trước hết phải tặng quà cho hắn.  Điều này gọi là sự sáng suốt tế nhị khôn khéo.
           
          Vì thế, những kẻ ngoan ngoãn và những kẻ yếu đuối sẽ chinh phục những kẻ ngoan cố và mạnh mẻ.
           
          #35
            tueuyen 17.02.2009 20:59:44 (permalink)
            0

            PHÀM ĂN
             
            28-02-2007
             
            Theo Từ Điển: ăn và uống quá thể, thói háu ăn, thói tham ăn.
             
            Theo Giáo Hội La Mã: sự thèm muốn quá quắt vì vui sướng liên hệ đế thực phẩm và thức uống.  Một người không nên đánh giá là thực phẩm là không tốt cho sức khỏe.  Một người không nên chú ý đến thực phẩm hơn  là những ai đang đồng hành với chúng ta.  Say sưa không đúng là một sự thiếu sót hoàn toàn về ý nghĩa và là một tội lỗi nguy hại đến tính mạng.
             
            Theo Peter de Vries: Phàm ăn là một sự vô tổ chức; nó có nghĩa là một điều gì đấy đang ngấu nghiến muốn nuốt lấy chúng ta từ bên trong.
             
            Theo Tuệ sáng cổ điển: Tu viện trưởng đang đi tản bộ với một tu sinh từ Sceta, khi được mời đến để dùng tiệc.  Chủ nhà, vinh dự bởi sự hiện diện của những tu sĩ, ra lệnh cho phục vụ những gì hảo hạng nhất.
             
            Tuy thế, tu sinh thì đang nhịn ăn.  Khi thức ăn dọn lên, ông ta bốc một hạt đậu và nhai một cách chậm chạp.  Ông ta không ăn gì thêm.
             
            Khi rời nhà tín đồ, Tu viện trưởng nói với tu sinh:
             
            -Này con, khi chúng ta thăm viếng ai đấy, đừng làm sự thánh thiện của chúng ta bị xúc phạm.  Lần tới nếu con nhịn ăn, đừng nhận lời mời đến một buổi tiệc.
             
            Nạn đói trên thế giới:  con số của những người    bị đói ở những nước đang phát triển nên giảm từ con số hiện tại 777 triệu người xuống khoảng 440 triệu người vào năm 2030.  Điều này có là mục tiêu của Ngân hàng Thực phẩm Thế giới đồng thuận vào năm 1996, là cắt giảm phân nửa con số những   người thiếu ăn sơ với mức độ tìm thấy năm 1990-92 (815 triệu), sẽ không đạt được ngay cả trong năm 2030.  Vùng Sahara Phi Châu là một lý do để quan tâm bởi vì con số của những người thiếu dinh dưỡng sẽ chỉ hạ xuống một cách rõ ràng từ 194 triệu còn 183 triệu và năm 2030 (nguồn FAO báo cáo –Nông nghiệp Thế giới: vào 2015/2030)
             
            Ngụ ngôn Sufi:  một người làm bánh muốn gặp Uways, thế là Uways đi đến tiệm làm bánh giả làm như một người hành khất.  Ông ta bắt đầu ăn một khoanh bánh mì; người làm đánh ông và ném ông ta ra ngoài đường.
             
            -Một người điên khùng – một người đệ tử đi đến và nói – ông có biết là ông đã liệng ra ngoài vị thầy mà ông muốn biết không?
             
            Hối hận vì tội lỗi, người làm bánh hỏi ông có thể làm gì để được tha thứ.  Uways yêu cầu ông ta mời ông và những người đệ tử một bửa ăn.
             
            Người làm bánh đưa họ đến một nhà hàng sang trọng và kêu những món đắt tiền.
             
            -Đấy là làm thế nào để chúng ta nhận ra những người tốt và những người xấu – Uways nói với những người đệ tử, giữa buổi ăn trưa.  Người này có thể dùng mười đồng vàng cho một bữa tiệc lớn vì ta nổi tiếng, nhưng ông ta không thể  cho một khoanh bánh mì để nuôi một người hành khất đói khát.
             
            Bình luận từ Đạo Đức Kinh:  ba mươi cây nan hợp với nhau thành trong một khuôn làm nên bánh xe.  Nhưng nó là khoảng không ở giữa để chiếc xe được dùng.  Hinh thức của đất sét làm nên những chiếc lọ hoa.  Cắt đi những khoảng trống của bức tường làm nên cửa ra vào và cửa sổ.
             
            Trong cách ấy ai đấy sẽ tạo nên những gì hữu dụng nhưng nó là khoảng không làm nên sự tác dụng.
            #36
              tueuyen 21.02.2009 22:34:45 (permalink)
              0
              ĐỐ KỴ
               
               March 14, 2007
               
              Theo Từ Điển: lẫn lộn giữa đớn đau và giận dữ, cảm thấy không vui lòng, bất mãn, tức giận về sự thành công và hạnh phúc của những kẻ khác;  thèm khát những gì người khác có.
               
              Theo Giáo Hội La Mã:  Chống lại điều răn thứ mười ( ngươi không thèm muốn  nhà cửa của hàng xóm).  Nó xuất hiện lần đầu tiên trong Kinh Thánh Sáng Thế (Genesis),  trong câu chuyện của Cain và người anh em của ông ta Abel.
               
              Trong truyện ngụ ngôn Do Thái:  Một môn đệ hỏi giáo sĩ về một đoạn trong Kinh Thánh Sáng Thể:  “Thượng Đế vui lòng về Abel và những gì ông ta dâng đến, trái lại ngài không hài lòng với những gì Cain cung hiến.  Cain giận dữ quá chừng và mặt ông ta xụ xuống.  Thế rồi Thượng Đế nói với ông ta:  Tại sao ngươi gận dữ và tại sao mặt ngươi bí xị?”
               
              Giáo sĩ trả lời:
               
              “Thượng Đế phải nên hỏi ông ta:  Tại sao ngươi giận dữ?  Có phải bởi vì Ta không nhận sự dâng hiến của ngươi, hay bởi vì Ta nhận sự dâng cúng của người anh em ngươi?”
               
              Theo phóng viên Zuenir Ventura:  động từ liên hệ đến nó (đố kỵ) là sự gặm mòn và tàn phá.  Cùng lúc, cần thiết để thấy đố kỵ như một sự phản ứng của loài người.  Tất cả những lý thuyết về đố kỵ cho là cách tốt nhất để chiến đấu chống lại nó là để thừa nhận rằng mọi người chịu ảnh hưởng của nó, trong những mức độ khác nhau.
               
              Theo văn sĩ Giovanni Papini:  cách tốt nhất để trả thù những ai muốn tôi thấp hơn chính mình ở vị trí dự tính bay đến một đỉnh cao hơn.  Có lẽ tôi muốn vươn lên cao hơn vô cùng mà không có sự thúc đẩy của ai đấy muốn tôi ở trên mặt đất.  Cá nhân thật sự thông minh vươn xa hơn: người ấy làm cho quen với những sự tự phỉ báng để sửa lại bức ảnh của ông ta tốt hơn và xóa đi những bóng hình mà ánh sáng đã đổ xuống ông ta.  Người đố kỵ trở nên, ngoài ý muốn, hợp tác với sự toàn hảo của ông ta.
               
              Đố kỵ và đạo đức:  đối với nhà khoa học và nghiên cứu tiến sĩ William M. Shelton, đố kỵ là một phản ứng khiêu khích bởi những kẻ thua cuộc, những kẻ tìm sự lẫn tránh thực tế bằng sự trốn tránh  sau một cuộc vận động tìm kiếm để phục hồi “những giá trị đạo đức”, “ý tưởng cao quý”, và “công lý của xã hội”.  Tình trạng trở nên nguy hiểm khi hệ thống trường học bắt đầu phát triển trong học sinh những điều kiện cho sự xem thường tất cả những ai xoay sở để thành công, luôn luôn quy cho bất cứ sự thành công nào đến sự thối nát, sự lôi kéo bằng mánh khóe và sự thoái hóa đạo đức.  Khi sự theo đuổi thành công là những gì vốn có trong thân phận của con người, học sinh cuối cùng lâm vào tình trạng tâm thần phân liệt ghét bỏ những gì thật sự đưa họ đến hạnh phúc an lạc, vì đó tăng thêm khủng hoảng khắc khoải lo âu và làm  giảm thiểu khả năng đưa đến tính chất đổi mới và tăng tiến của xã hội.
               
              Ma vương Satan và  yêu quái:  những yêu quái đến để phàn nàn với Chúa của Bóng tối.  Đã hai năm chúng cố gắng cám dỗ một tu sĩ nào đấy đang sống trong sa mạc.  “Chúng tôi đã đưa tiền bạc, đàn bà, và  chúng tôi đã thi thố tất cả những gì chúng tôi có, những không có kết quả gì.”
               
              -          Các ngươi không biết làm nó một cách chính xác – Satan trả lời. – Hãy đến và xem các ngươi nên hành động thế nào trong một trường hợp loại này.
              -           
              Tất cả chúng bay đến hang động mà tu sĩ thánh thiện ấy ở.  Ở đấy, Satan thì thầm trong tai của ông ta:
               
              -          Bạn của  ông Maccarius vừa được thăng chức làm Giám mục của Alexandria.
               
              Ngay  lập tức ông ta báng bổ xúc phạm chống lại thiên đàng, và đánh mất linh hồn.
               
              Bình luận từ Đạo Đức Kinh:  Người thông tuệ toàn thiện của thời xưa được con người  hiểu  là huyền bí, siêu phàm, thấm nhuần, và rất sâu sắc.
               
              Họ cảnh giác như người vượt qua một con sông giông bảo tan tuyết sau mùa đông.  Thận trọng như một vị khách của một  người rất chuộng kiểu cách, nghi thức.  Chóng phai mờ như băng khi tan.  Không tự phụ như như gỗ thô chưa chạm trổ bởi bàn tay con người.
               
              Người nào, qua cảnh trời quang mây tạnh, tịnh hóa từng li từng tí, những gì là bất  tịnh?  Người nào có thể trở nên tĩnh lặng và an trụ như thế mãi mãi? Người ấy đi theo lối mòn toàn hảo không muốn được tràn trề của bất cứ điều gì.
              #37
                tueuyen 24.02.2009 21:29:05 (permalink)
                0
                LƯỜI BIẾNG
                 
                28-03- 2007
                 
                Chúng ta đang ở gần giữa năm.  Tôi chẳng bao giờ tin trong ngẫu nhiên, nhưng cảm thấy rằng viết về những lỗi làm căn bản mà không nhìn lịch, và chú ý rằng lười nhác cuối cùng  phát hành khi nhiều quyết định của chúng ta vào ngày 01 tháng 01 đã theo lịch trình hay đã bị từ bỏ, nên là một dấu hiệu cho tất cả chúng ta.
                 
                Theo Từ Điển:  ác cảm với việc làm, cẩu thả, uể oải, lười biếng.
                 
                Theo Giáo Hội La Mã:  tất cả chủng loại sinh sống chuyển động nên có phần bánh mì mỗi ngày với mồ hôi trên khuôn mặt họ, và luôn luôn không nghĩ về  an toàn và những kết quả lập tức.  Lười biếng thiếu vắng nổ lực vật lý hay tinh thần, điều làm thoái hóa tâm linh và đưa đến buồn rầu và căng thẳng.
                 
                Một câu chuyện ngụ ngôn qua lời nói:  chẳng bao lâu khi ông ta chết, Jim thấy ông ta ở trong một nơi rất xinh đẹp, vây quanh với những thứ thoải mái và người khác phái tuyệt vời mà ông ta mơ ước.  Một người người ăn mặc màu trắng đến:  ‘ông có quyền với bất cứ những gì ông muốn: bất cứ thực phẩm, sự vui sướng, và những điều thích thú”,  ông ta nói.
                 
                Vui mừng, Jim làm tất cả những gì mà ông ta mơ ước trong đời sống.  Sau nhiều năm vui sướng, ông ta nhìn một người trong đồ trắng:
                 
                “Tôi đã hưởng tất cả những gì tôi muốn”, ông ta nói.  “Bây giờ tôi cần làm việc, tôi cảm thầy rất ích lợi.”
                 
                 “Tôi rất lấy làm tiếc”, người mặc đồ trắng nói, “nhưng đây là điều duy nhất mà tôi không thể cho ông.  Ở đây không có việc gì làm,”
                 
                “Để dành trọn thời gian chán ngắt của sự chết vĩnh cữu?  Tôi muốn cả nghìn lần để ở trong địa ngục!”
                 
                Người trong đồ trắng đến gần, và nói trong thấp giọng”
                 
                 “Ông nghĩ là ông ở đâu?”
                 
                Theo Winnie Albert:  Làm thế nào một xã hội tồn tại, nếu nó tăng trưởng thêm sự tập trung vào thực phẩm đông lạnh, chụp hình lấy ngay, khoai tây nghiền, đọc tốc độ, và máy tính?
                 
                Xã hội tính của lười biếng:  Cả những người làm quá mức, và những ai từ chối làm việc, là đang hành động như nhau – đang cố gắng để lìa xa những vấn đề tự nhiên của bất cứ con người bình thường nào, tránh nghĩ về những thực tại gần gũi và những trách nhiệm vốn có của một đời sống con người bình thường (nguồn: Xu hướng công nhân thời đại, Oxford, 2001).
                 
                Theo Phật Giáo:  Theo truyền thống, lười biếng (giải đãi) là một trong chướng ngại chính để đánh thức tâm linh (tỉnh thức).  Nó được biểu hiện trong ba cách:  giải đãi  trong sự thoải mái, điều làm chúng ta luôn luôn ở tại một chỗ.  Giải đãi trong tim, khi chúng ta cảm thấy thiếu can đảm và thiếu nổ lực.  Cuối cùng, giải đãi vì phẫn uất, khi không có điều gì tác động đến chúng ta nữa, và chúng ta đã không là một thành phần của thế giới này (nguồn:  Perma Chodron,  Shambala Sun, tháng 11, 1998).
                 
                Bình luận từ Đạo Đức Kinh:  Một người trên con đường và thích nghi với Con Đường.  Một người chính trực thích nghi với đạo đức.  Một người đánh mất điều gì ấy tự mình từ bỏ Sự Mất Mát. Người ấy, người thích nghi với Con Đường, vui vẻ an lạc được chấp nhận bởi Con Đường.  Người ấy, chính trực và được chấp nhận bởi Đạo Đức.  Người ấy tự mình từ bỏ sự mất mát và được chấp nhận bởi sự Mất Mát.
                 
                Vì thế, đã gần giữa năm 2007 rồi:  chúng ta đã quen để hỏi chính mình:  sự cảm hứng đến từ nơi nào?  Nơi nào vui sướng để sống? Có phải tất cả những nổ lực này là đáng giá, bời vì qua tất cả năm tháng đi qua tôi đã cố gắng để vượt lên giới hạn của tôi, tôi chống đở gia đình tôi, tôi đã cư xử tốt như tôi có thể, và ngay cả tôi không thể đến nơi mà tôi muốn?
                 
                Người chiến sĩ của tuệ sáng hiểu rằng thức tỉnh là một tiến trình lâu dài, và rằng nó cần thiết để cân bằng sự trầm tư và hành động để đến nơi mà chúng ta muốn.  Nó không phản ánh trên những gì chúng ta không nhận được rằng chúng ta sẽ thay đổi; thật quá mâu thuẫn, và trong những câu hỏi này là mầm mống của sự không hoạt động, của sự thiếu vắng động cơ.  Vâng, có lẽ chúng ta đã làm mọi thứ đúng đắn và không thấy  kết quả, nhưng tôi chắc chắn; có những kết quả.  Chúng chắc chắn sẽ hiển lộ khi chúng ta tiếp tục trên con đường – nếu bây giờ chúng ta từ bỏ những hành động bất thiện và không bỏ dở những hành động tốt đẹp.
                #38
                  tueuyen 11.03.2009 02:03:09 (permalink)
                  0
                  MỘT NGÀY TRONG 365 NGÀY
                   
                  22-04-2007
                   
                  Tôi muốn tin rằng tôi đang nhìn năm nay giống như nó là lần đầu tiên mà 365 ngày đã từng bày trước mắt tôi.  Để thấy những người chung quanh tôi sửng sốt và ngạc nhiên, vui mừng khám phá ra rằng họ đang ở bên cạnh tôi và đang chia sẻ những gì rất thường đề cập đến và rất hiếm khi được hiểu, gọi là yêu thương.
                   
                  Tôi sẽ leo lên chiếc xe buýt đầu tiên trên đường mà không hỏi nó sẽ đi về nơi nào và tôi sẽ xuống xe ngay lập tức khi tôi thấy điều gì đấy làm tôi chú ý. Tôi sẽ đi ngang qua một người hành khất đang xin tôi một ít tiền lẻ.  Có thể tôi sẽ cho người ấy những gì đấy, có thể tôi nghĩ rằng người ấy sẽ dùng tiền ấy để nhậu nhẹt và chỉ lãng lờ bước qua - nghe những lời thóa mạ của người ấy và hiểu rằng đó là cách mà người ấy phải đối thoại với tôi.  Tôi sẽ đi ngang qua ai đấy đang cố gắng đập phá trạm gọi điện thoại.  Có thể tôi sẽ cố gắng để ngăn họ lại, có tôi sẽ hiểu rằng họ đang làm thể vì không có ai ở phía đầu kia và rằng đó là cung cách họ đùa bởn với cô đơn.
                   
                  Mỗi ngày trong 365 ngày tôi sẽ nhìn mỗi thứ và mỗi người như là lần đầu tiên -  đặc biệt những thứ bé tí mà tôi không quen và phép thuật của ai đấy mà tôi đã quên.  Thí dụ, bàn gõ máy điện toán của tôi,  chúng chuyển động với một năng lượng mà tôi không thể hiểu nổi.  Bài vở xuất hiện trên màn hình và lâu rồi không thể hiện chứng tỏ trong một vấn đề vật lý, mặc dù tôi tin rằng tôi đang viết trên một tờ giấy trắng nơi mà tôi có thể sửa chửa dễ dàng bằng việc ấn một nút.  Bên cạnh máy điện toán là một số giấy tờ mà tôi chẳng buồn đặt lại cho thứ tự, nhưng nếu tôi cảm thấy rằng chúng đang ẩn chứa những điều gì mới mẻ, hơn tất cả những lá thư này, sổ ghi nhớ, bài báo cắt dở, biên lai sẽ đạt đến một đời sống của chúng và sẽ có những kho hàng kỳ lạ của quá khứ và tương lai để nói với tôi.  Quá nhiều thứ trên thế giới này, quá nhiều lối  mòn để bước đi, và quá nhiều lối vào và ngõ ra trong đời tôi.
                  #39
                    Thay đổi trang: < 123 | Trang 3 của 3 trang, bài viết từ 31 đến 39 trên tổng số 39 bài trong đề mục
                    Chuyển nhanh đến:

                    Thống kê hiện tại

                    Hiện đang có 0 thành viên và 2 bạn đọc.
                    Kiểu:
                    2000-2024 ASPPlayground.NET Forum Version 3.9