TÀN ĐÔNG & CHÀO XUÂN
Xuân đến
Xuân đến rồi mai vàng tươi lã lướt
Cúc khoe màu phô sắc thắm trời xinh
Nắng hồng mơ lên cành tơ óng mượt
Các nàng đào thay màu áo mới tinh.
Đông giao mùa cho cánh xuân rộng mở
Muôn cánh hoa nở rộ sắc màu tươi
Hồng môi son thiếu nữ mỉm môi cười
Ôi duyên dáng xinh tươi như hoa mộng!
Bản nhạc xuân trổi lời ca muôn điệu
Âm hưởng thơ lay nhịp gió hoa mơ
Tiếng pháo dòn tí tách vui trẻ thơ
Xuân tươi tắn lên vần thơ tuyệt diệu.
Thêm một tuổi thêm bước dài tiến tới
Kịp tương lai cùng sánh bước vai anh
Cành mai vàng chen chúc lá non xanh
Màu hy vọng vàng son ước mộng
Dòng nước biếc mùa xuân xanh như ngọc
Rửa bụi mờ thanh lọc nét tinh xuân
Nắng ấm ơi gọi cánh én lại gần
Xuân nồng ấm mang về xuân hạnh phúc.
Kha Hán Quân
XUÂN YÊU THƯƠNG
Xuân về trong tim nỗi nhớ
Đông dầy những buổi sương buông
Khóm lan trắng, mai vàng dài vệt nắng
Xuân đến rồi màu sắc vương vương.
Mái trường ơi vẫn đầy đặn yêu thương
Muôn hoa nở đầy chen chúc
Ánh mắt dìu nhau đường hoa giục thúc
Vui mùa xuân này xuân tới vẫn còn hương.
Và nỗi nhớ mãi đồng hành theo vòng bánh thời gian
Chớm nở trong tim một màu hoa sắc nắng
Xuân cũng giựt mình khi thời gian trôi như cơn lốc
Trường yêu ơi! Hoa nắng sẽ xa xôi…
Áng mây chiều cứ bảng lảng vờn trôi
Mưa rưng rức vào hồn như mong như đợi
Theo chiều gió bay xa, theo vòng thời gian quay khoắc khoải…
Thắp thoáng mái trường, hoa nắng chảy đầy vai.
-Kha Hán Quân-
BUỒN VÀO XUÂN
Ta muốn hỏi vì sao người buồn mãi
Lại sợ phiền nên căm nín đắn đo
Hình như người vừa trễ một chuyến đò
Buồn khép kín vườn mơ từ dạo đó.
Hỡi người ơi ! Cung đàn buồn muôn thuở
Trổi nhịp tim có mấy ngỏ đường tình
Biết là buồn sao mãi dõi bóng hình
Cho kéo vội ánh bình minh lại tối.
Buồn chi nữa khi người yêu đã vội
Bước sang sông không một tiếng giã từ
Quên lời thề và giấc mộng suy tư
Thì người hỡi còn mong chi lời hứa !
Đừng đợi chờ thuyền trôi về bến nữa
Hạ, Thu, Đông rồi lại đến Xuân về
Một mình người lặng ngắm ánh sao khuê
Buồn đơn lẽ khi nhìn xuân thay lá.
Ánh mắt người cứ trông vùng trời xa
Nhìn vu vơ chiều đếm lá buồn than
Rồi thả hồn theo nỗi nhớ miên man
Trên phố vắng đêm sương hàn xuống lạnh.
Bao khắc khoải ôi cuộc đời cô quạnh
Cứ dần trôi theo ngày tháng sầu vương
Người gục đầu bên gối mộng nhớ thương
Và tiếng nấc đêm trường vang trong gió
Xuân sắp về hoa mai vàng trước ngỏ
Đào hồng mơ thêm nhung nhớ đợi chờ
Buồn nôn nao chảy dọc mãi vần thơ
Người nấc nghẹn bên dòng chờ trang mới.
-Hán Quân-
ĐIỆP KHÚC MÙA XUÂN
Xuân trổi khúc xôn xao
Nụ hoa đào hé mở
Ánh mắt biếc đợi chờ
Cho ai dệt vần thơ
Xuân về qua nỗi nhớ
Tuổi xuân thì mộng mơ
Đàn dạo lên khúc chờ
Nhịp tình về bến bờ
Xuân về mau xuân nhé
Giờ bé lớn bằng anh
Anh ngắt hoa trên cành
Nhẹ cài lên mái tóc
Tình xuân dạo điệp khúc
Anh dìu em bước sang
Trên lối hoa mai vàng
Mùa xuân đào mộng nở.
Kha Hán Quân
Trích đoạn: Kha Hán Quân
* Lão ca Han Si Nguyen ơi ! Lúc trước Lão ca có hoà tấu bài thơ này của tiểu đệ đấy! Hôm nay tiểu để đem vào đây để chung vui. Lão ca cho nhạc lại nhé, vì tiểu đệ chỉ biết copy bài qua như vầy thôi, chứ tiểu đệ không biết copy cả hoà tấu đâu! Hi...hi...hi...Xin lão huynh đừng cười tiểu đệ dốt nhé! Kính lão huynh lời chúc vui khoẻ và phổ nhạc thật hay. Tiểu đệ ghiền nghe nhạc của lão huynh lắm đấy!
Đăng lại cho lão đệ đây :):):)
CÒN LẠI GÌ Thơ Kha Hán Quân
Nhạc Hàn Sĩ Nguyên Mời nghe diễn tấu
DẠO PHỐ HOA XUÂN
Xuân về dạo phố chợ hoa
Đủ màu đủ sắc toàn là hoa tươi
Chúa nhật xuống phố hoa chơi
Hoa nào hoa nấy như cười chào xuân
Phố xa cho đến phố gần
Chen chân đông đúc múa lân xem kìa
Ông địa bụng to như nia
Lúc la lúc lắc bên kia phố Tàu
Xin phép bố mẹ em xem tí nào
Ồ! Ôi thích quá chập chà chập chen
Pháo bông xẹt xẹt như kèn
Lại thêm nhiều chỗ kết đèn hoa tim
Em nhìn mái tóc nghiêng nghiêng
Bất chợt anh ấy cười duyên "xin chào!"
Thẹn thùng em nấp phía sau
Anh liền bén gót ngọt ngào làm quen
Chợ xuân đông đúc người chen
Bất chợ ngã chúi anh bèn đón ngay
Anh bế nhưng trúng cành mai
Hoảng hốt em sợ chạy ngay về nhà
Từ đây không dám la cà
Xem lân, địa múa phố hoa nữa nào
Nhưng hương hoa cứ ngọt ngào
Mắt em cứ mãi nôn nao ngắm nhìn
Đào, mai, lan, cúc xinh xinh
Hoa hồng khoe sắc duyên tình ai trao
Xôn xao phố chợ xôn xao
Lòng em cứ mãi dạt dào ngắm xuân
Kha Khả Tú
CUNG ĐÀN MÙA XUÂN
Đàn lên phím nhạc đường mơ,
Cung thương ngân mãi tình thơ trải dài.
Đan tình dưới ánh ban mai,
Cho bao nhung nhớ qua ngày nhớ nhung.
Xa xôi cách mấy nẻo cùng,
Ta chung một điểm hẹn cùng chờ nhau.
Ngày đầu như những năm sau,
Vạn năm suốt kiếp có nhau không rời.
Dù xa cách mấy biển khơi,
Dệt trang tình mãi ngàn nơi vẫn tìm
Xuân về hoa nở bên thềm
Gửi lời nơi ấy nỗi niềm nhớ thương
Kha Khả Tú
<bài viết được chỉnh sửa lúc 15.01.2009 23:28:19 bởi Kha Khả Tú >
NHỚ XUÂN
Nhớ ai ai nhớ những chiều
Biển lay gợn sóng xao nhiều nhớ thương
Trông xa thuyền vượt trùng dương
Sầu vương ánh mắt người thương đứng chờ
Gió lay tà áo trắng mơ
Lao xao sóng biếc mắt chờ biển xa.
Em buồn đứng đợi bên sông
Trông xa bến vắng âm thầm lá rơi
Nhìn thuyền còn biệt mù khơi
Bao giờ trở lại cho vơi niềm sầu
Biển xanh sống vỗ về đâu
Gió lay tà áo trắng màu tang thương
Nhớ ai biệt bóng trùng dương
Nhớ sao là nhớ người thương nơi nào.
Biển mơ trắng xoá dáng gầy
Em quay trở gót lòng đầy vấn vương
Thuyền xa cách mấy trùng dương
Em còn hoài vọng lời thương hẹn thề
Chông chênh biển đá em về
Bước từng bước nhỏ lối về đơn côi
Xa xôi thuyền đã xa rồi
Sao em còn mãi bồi hồi mong ai?!
Xuân về phố ngập cánh mai
Hồng đào khoe sắc lá lay gơi tình
Đơn côi em bước một mình
Nhạc vàng đâu trổi khúc tình mùa xuân
Chân buồn nhẹ gót lặng thinh
Nhớ sao nhớ quá mùa xuân năm nào
Kha Khả Tú
NHỚ
"Nhớ ai ra ngẩn vào ngơ
Nhớ ai, ai nhớ bây giờ nhớ ai?!"
Nhớ ai từ buổi sáng mai
Nhớ hoài nhớ mãi nhớ ai chiều tà
Nhớ từ cây nụ trổ hoa
Đến khi hoa cánh toả ra đầy cành
Nhớ ai suốt những năm canh
Sáng ra vẫn nhớ nắng hanh lối về
Nhớ ai từ biển thuyền dông
Nhớ ai ôi nhớ thu, đông, hạ vàng
Nhớ ai cho đến xuân sang
Nhớ sao là nhớ trăm ngàn nhớ thương
Nhớ ai mắt đẫm giọt sương
Nhớ ai, ai nhớ lệ tuôn hai hàng
Nhớ ai tất dạ man man
Nhớ ai sao nhớ lang thang nẻo đường
Nhớ ai đêm đọng gọi sương
Nhớ ai nắng sớm trải vườn hồng mơ
Nhớ ai, ai dệt trang thơ
Nhớ ai, ai nhớ ban sơ đến già
Đêm đêm nhìn ánh trăng ngà
Nhớ sao là nhớ, nhớ là người dưng???
Kha Khả Tú
<bài viết được chỉnh sửa lúc 16.01.2009 00:09:05 bởi Kha Khả Tú >
NHỚ QUÁ
Lời anh nói êm như địu hát
Nhẹ như sương và sắc màu lam
Của mây chiều bảng lảng cuốn hoàng hôn
Cho chìm đắm nỗi thương và niềm nhớ
Lời anh nói em xem như hơi thở
Như máu tìm chảy dọc về tim
Em nhắm nghiền đôi mắt lặng im
Để hồi ức quay về kỉ niệm
Từ độ em đi về miền viễn xứ
Nhớ không nguôi màu nắng mới hanh
Rồi mỗi năm vào độ xuân sang
Em quay quắt trong niềm thương vô tận
Nhớ da diết mai vàng sân nắng
Nhớ cành đào bất tận mùa xuân
Nhớ áo mới ai thơm quá trắng ngần
Nhớ ánh mắt nhìn trân thẹn nói
Nhớ lúc ấp úng tên em anh gọi
Nhớ đôi mắt nhìn bất chợt giao nhau
Em hỏi thì anh chỉ lắc đầu và bảo
Không có gì anh chỉ nhìn vậy đó
Mới đấy mà mấy độ xuân qua ngỏ
Nhìn bờ biển lòng dâng trào nỗi nhớ
Nhớ ngày xưa khi thuyền xa bến đổ
Sóng mạn thuyền vỗ nước mắt cay cay...
Kha Khả Tú
DÁNG THU GẦY
Dáng thu gầy
Mang hình hài cô độc
Lá đơn côi
Trong ngỏ vắng
Mong lung
Xôn xao
Nào nỗi nhớ
Có về chung
Hay lơ lửng
Lá bay cùng cơn gió
Dáng thu xưa
Ai về
Qua phố nhỏ
Tóc buông dài
Màu áo trắng lụa
Bay
Rồi một ngày
Hoa toả ngát
Hương say
Cho nỗi nhớ
U hoài
Cành lá biếc
Sương nhẹ rơi
Giọt buồn sao da diết?
Tiễn hoa mơ
Về biển biếc
Vô bờ
Để lá
Sầu
Buồn
Rụng
Tiếc
Ngẩn ngơ
Se cát mịn vàng mơ
Chờ năm tháng
Trời u ám
Vờn mây
Chừ màu xám
Xám thương yêu
Xám máu tim chiều
Cho tình yêu vào hư ảo tịch liêu
Sóng
chồm đến
Muôn điều muốn nói
Sao cánh chim
Bay hoài
Không mỏi
Cho sao đơn
Cứ mãi dõi
Ngóng theo
Ngàn gió reo
Hun hút dốc sườn đèo
Rừng thu lạ
Trăng treo mờ một nửa
Áng phù vân
Khuyết giữa lời thương
Dải ngân hà
Thức suốt
Đêm trường
Trông cánh nhạn Tung bay lướt gió
Thu vàng
Rụng
Rơi
Cành chơi vơi
Gió thương
lời than
Dáng thu gầy
Nhớ tiếc
Nỗi niềm
Ai hay?!
Kha Khả Tú
<bài viết được chỉnh sửa lúc 15.01.2009 22:31:40 bởi Kha Khả Tú >
MÙA XUÂN VỀ NƠI PHỐ BIỂN
Sóng xa biển trắng lao xao
Tình nào lên khúc phố nao nao buồn
Một chiều đông xuống liễu buông
Tình sầu viễn xứ phố buồn mòn trông
Người đi chinh chiến viễn đông
Vai mang nặng gánh núi sông trĩu tình
Tình nhà nợ nước bên mình
Hai vai gánh vác vượt nghìn núi sông
Xuân về tô sắc hoa hồng
Trên tay hoa súng rộ lòng tình chung
Trông xa bờ biển mịt mùng
Bước chân người lính trùng dương dặm trường
Vai mang nặng gánh yêu thương
Xuân về lính trải hoa đường lối đi
Phố xưa xuân mộng khắc ghi
Mai vàng qua ngỏ Xuân thì đón anh
Kha Khả Tú
Buồn tàn Đông
Buồn như mưa rớt âm thầm
Xa xăm biển sóng ầm ầm ghềnh vang
Não lòng nghe ai oán than
Buồn trôi da diết trăng tàn cuối đông
Buồn nao tím cả cõi lòng
Cho mây nhớ gió cho anh nhớ nàng
Nhìn mai lại nhớ Xuân sang
Mây trôi man mác mơ màng chuyện xưa
Nhớ ai biết mấy cho vừa
Nhớ sao là nhớ người chưa thấy về
Nhớ màu hoa tím vườn quê
Dưới trăng Xuân ấy hẹn thề bên nhau
Nhìn trăng trăng ở trời cao
Soi xuống trần thế tâm giao với người...
Kha Khả Tú
CUNG ĐÀN NHỚ THƯƠNG Ta đã về đây
Bên giàn hoa giấy
Hay hay má đào
Gặp người nơi đấy
Xin chào !
Trông ai thắt thỏm
Nao nao cõi lòng
Chờ khi buổi sáng
Sang trưa
Đến khi chiều tối
Lưa thưa sao trời
Lòng ai tơ rối
Bời bời
Ta đây hiểu thấu
Đôi lời ai trao
Ngẩn ngơ ta vội cất vào
Vách ngăn tiềm thức
Tận vào trong tâm
Ước mơ
Ai ước mơ thầm
Bên giàn hoa ấy
Trăng rằm sáng soi
Mắt nhìn ngấn ngấn sao trời
Lơ thơ chim nhạn
Lẻ loi lạc đàn
Cung thương
Cung nhớ dây đàn
Nhạc reo nốt nhịp
Mơ màng thu bay
Ướt mi
sương trắng mắt nai
Ai thương
Ai nhớ
Ai dai dứt lòng
Ngày trông
Đêm cũng hoài mong
Hạ về sắc phương đỏ bông
Bằng Lăng tím mộng
Ai trông người về
Tiễn đưa một nhánh sao khuê
Hết hè ai đó
Ai về có nhau
Hồng đào dưới ánh nắng vàng
Bao thu lá rụng
Nỗi lòng đông sang
Tuyết rơi
Trắng xoá nẻo đàng
Xuân mơ chờ đến
Dây đàn hoà chung
Gió đông trời rét
Lạnh lùng
Ai sang đốt hộ
lửa bùng ấm lên
Tay ai gãy khúc du dương
Lắng nghe đàn tiếng
Lời thương
Lời chờ
Cung đàn trổi điệu u hoài
Cung thương
Cung nhớ
Ai hoài nhớ ai...
Kha Khả Tú
<bài viết được chỉnh sửa lúc 15.01.2009 22:27:26 bởi Kha Khả Tú >
VÀO ĐÔNG Nô-en rộn rã đường hoa
Mình ta đơn lẻ đi qua phố buồn
Ta ngồi ngắm màn đêm buông
Thẩn thờ cánh nhạn kêu sương lạc bầy
Lá rơi rơi rụng quay quay
Gió vù thổi tới lá xoay vòng vòng...
Sương rơi ướt cả cõi lòng
Thắm trong nước mắt theo dòng thời gian
Đông sang rồi lại đông sang
Tình chàng ý thiếp lỡ làng xa nhau
Cảm thương số phận má đào
Thương thay số kiếp anh hào cô đơn
Nửa vầng trăng khuyết dỗi hờn
Nửa vầng buồn bã buồn chồn nơi xa
sao thưa tìm bóng trăng ngà
Chờn vờn mây bạc là là bay bay...?
Chiều nay rồi lại chiều nay
Gió đông đông tới cho ai nỗi niềm
Sương rơi trên cánh lá mềm
Long lanh hạt nước êm đềm giấc mơ
Trên lá sương ngủ ngây thơ
Mong sao con gió đừng vờ thổi qua...
Sương về đông lạnh cành hoa
Phất phơ cánh mỏng sương sa trĩu bờ
Gió đông về vội vườn thơ
Lơ ngơ vài khóm hoa chờ nắng mai
Kha Khả Tú
KHÚC ĐÀN XUÂN
Đàn tình môt khúc nhớ nhau
Mai sau vạn nẻo vẫn nao nao lòng
Cung đàn âm sắc tình nồng
Lòng ta xao xuyến chờ mong người về
Dù là thơ thẩn... tình thơ...
Nhưng ta vẫn cứ ước mơ trùng phùng
Dù cho Xuân, Hạ, Thu, Đông
Tình Xuân một khúc dặn lòng chờ nhau...
Khả Tú
SẦU ĐÔNG TÌNH XA
Cây sầu đông thay lá
Cho nụ nhanh ra hoa
Trăng tà xiêng bóng ngả
Tình người vời vợi xa...
Cây sầu đông ra hoa
Mưa bắt đầu rỉ rả
Giọt lệ buồn chia xa
Đọng sầu riêng lòng ta
Thuyền bềnh bồng
Biển sóng...
Tình vạn sầu
Hoài mong...
Giọt sương rụng đời hoa
Thôi tình đành chia xa
Cây sầu đông vẫn nở
Sầu Đông lạnh ơ thờ
Cơn mưa giông chưa tắt
Giọt nước mắt bơ vơ
Cây sầu đông chiết lá
Ai chia tình ta xa?...
Kha Khả Tú
<bài viết được chỉnh sửa lúc 16.01.2009 00:04:50 bởi Kha Khả Tú >
ĐÔNG ĐƯA CON SÁO SANG SÔNG
Ai đành để sáo sang sông
xa nơi bến ấy sầu mong tím lòng
Sáo sang sông, độ vào đông
Hắt hiu sương bạc lạnh lòng người đi
Xe hoa đón bước vu qui
Ai nhìn hai họ hoen mi lệ trào
Quên nhau biết phải làm sao
Nhớ gì nửa tiếng lời nào thốt ra
Người đi mấy dặm đường xa
Thấu chăng ai khóc lệ nhoà xa xăm
Người quên hẹn ước trăm năm
Ai còn mãi lệ đổ thằm chiều đông
Trách người quên tiếng đợi trông
Để ai buồn nhớ biển đông chập chờn
Đông sang tiếp nối tủi hờn
Rưng rưng lệ đổ chảy triền dốc non
Biết chăng nơi ấy vẫn còn
Hoài mơ điệp khúc cung đàn yến oanh
Sầu đông lá chết trên cành
Gom sương đầu núi xây thành nhớ nhung
Hai người lỡ cuộc sống chung
Hẹn chờ kiếp khác tương phùng lời yêu Kha Khả Tú
GIỌT ĐẮNG
Xuân về theo vệt nắng hồng
Hương hoa ngào ngạt cho lòng vương tơ
Trăm năm duyên có ai chờ
Hay là cứ để hững hờ tình ai
Ai đi trong vệt nắng dài
Sương mai còn ướt hình hài chơ vơ
Ai như hoa dại bên bờ
Cho ai ngắm vội hững hờ quay đi
Trăm năm biết có duyên gì
Thì thôi người hỡi cứ đi đừng nhìn
Bao giờ ta lại gặp mình
Lỡ đành duyên kiếp tình chung lỡ làng
Bây chừ lệ đổ mấy hàng
Ra bờ biển lớn tình tan đâu rồi
Bây giờ hai kẻ hai nơi
Chỉ còn giọt đắng tình ơi hỡi tình
Kha Khả Tú
<bài viết được chỉnh sửa lúc 15.01.2009 23:53:51 bởi Kha Khả Tú >
SẮC HOA XUÂN Tim hoa nở rộ trước thềm
Gió lay cánh mộng êm đềm nhớ thương
Sương rơi ướt đẫm vai mềm
Ôi thương thương quá bên thềm chờ mong
Hai tay nhận hoa sắc hồng
Thoả lòng nhung nhớ anh mong bao ngày
Cảm cảnh anh vượt đường dài
Mang tình hoa đến ngày ngày ngóng trông
Em ôm cánh hoa vào lòng
Cho hồng sắc thắm, tim lòng anh trao
Đường xa sương ướt hồng đào
Màu hoa ai đấy yêu vào tận tâm
Gió reo lá thắm tiết đông
Ngày ngày ai mãi ngóng trông một người
Mưa rơi hạt đọng cành chồi
Gom bao hạt nhớ bồi hồi tim ai
Tóc may theo gió tung dài
Phất phơ dưới bóng trăng hoài tương tư
Bóng hồng nhẹ gót thiên thư
Lật trang giấy mỏng tình như hoa hồng
Thu sang chờ đến mùa đông
Bao thu lá rụng mấy đông nhớ người
Nhớ em tiếng khúc khích cười
Mắt to tròn mộng cho người ước mơ
Thẩn thờ anh dệt vần thơ
Câu thương, câu nhớ, câu chờ trăm năm
Nhưng rồi một thoáng xa xăm
Biết đâu có vững trăm năm hẹn thề
Hay mưa ướt má em về
Cho sầu vạn cổ tái tê giọt trời
Mưa rơi...Mưa rơi...Rơi...! Rơi...!
Cho sầu nhân thế buồn vơi không nào
Ngước nhìn tìm mỏi vì sao
Một vì tinh tú nhỏi nhoi nơi nào
Lạc rồi ta đã lạc nhau
Không tìm thấy lối đường nào bước theo
Trăng chênh chếch bóng cheo leo
Nửa mảnh buồn khuất sương gieo hạt sầu
Mưa ngâu nước chảy về đâu
Vòng vèo con nước sông sâu theo nguồn
Mưa tuôn hay nước mắt tuôn
Một thiên tình sử ai buồn hơn ai
Tóc may sợi ngắn, sợi dài
Kết duyên không hợp u hoài ngàn năm
Đêm đông lạnh buốc trăng rằm
sương rơi rơi giọt thắm lòng tim đau
Biết đâu mai ta xa nhau
Mỗi người mỗi ngả xiết bao là sầu
Bao giờ Ô Thước bắt cầu
Vơi sầu nhung nhớ thắm màu hồng xưa???!!!
Kha Khả Tú
MỘT MÌNH
Nhìn trời mây tím
Tầng không
Sao lòng ta lại chạnh lòng
Nhớ ai
Nhớ chiều thu ấy
Mây bay
Tím màu áo lụa
Hương lay láng lòng
Bây chừ
Chỉ có ngóng trông
Mong
Chờ
Phương ấy
Người không trở về
Ngày xưa ta hẹn ước thề
Trăm năm
Bền chặt
Lối về
Có nhau
Bây chừ
Chỉ ngắm trăng sao
Mơ
Ngày xưa ấy
Hẹn
Trao duyên tình
Bây chừ
Mình chẳng gặp mình
Hai phương trời ấy
Duyên tình chia đôi
Người đi khuất núi
Trùng khơi
Để sầu chất chứa
Mình thôi
Một mình
Kha Khả Tú
<bài viết được chỉnh sửa lúc 16.01.2009 00:07:16 bởi Kha Khả Tú >
HỔNG DÁM NÓI
Chiều đông cứ phủ mùa sương
Ta thương nhớ quá cánh hường hoa mơ
Nhớ em anh dệt vần thơ
Câu thương câu nhớ câu chờ tiếng yêu
Thế rồi cứ mỗi buổi chiều
Xong việc công sở ta đều pm thư
Hỏi thăm lời cứ ậm ừ
Nói câu yêu ấy dần dừ khó ghê
Tay vò tà áo vân vê
Nói yêu chưa dám, hẹn thề sợ out
Nếu nói thí đại yêu nào
Thì ôi ! Có lẽ em chào googbye
Từ từ ta tính kế hay
Tết nhất ta đến chúc ngay ông bà
Sau đó chúc tết mẹ cha
Rồi sau đấy nữa lân la gặp nàng
Nhưng ngại chắc không dám sang
Cứ thơ thẩn mãi viết trang thơ tình
Em ơi có hiểu lòng mình
Nói lên một tiếng, anh xin em mà
Ngày nào anh cũng theo xa
Em vừa ra ngỏ anh là theo ngay
Em ơi em hỡi có hay
Em đi bước nhỏ gió lay áo hồng
Tim anh se thắt cõi lòng
xa rồi khuất bóng anh trông theo hoài
Tối mù anh lủi gót say
Về ôm khối nhớ u hoài trắng đêm
Nhớ em bóng nhỏ qua thềm
Anh thương nhớ quá mơ tìm mộng xây
Bóng em cứ ở tim này
Anh thương anh nhớ viết đầy trang thơ.
Đỗ Cân
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 2 bạn đọc.
Kiểu: