** THƠ ĐƯỜNG ** NHA UYEN
LÁ BAY
Tất cả còn nguyên giấc mộng này.
Mấy mùa hoa rụng lắm chua cay
Yêu nhau chưa trọn lời ân ái
Nhớ bạn mang theo dáng héo gầy
Vẫn biết tình yêu là vụng dại
Bởi vì thương mến quá ngây say
Bây giờ chắc hẳn Người quên lãng
Thơ thẩn cùng ai ngắm lá bay.
Trần Mạnh Hùng
GỬI GIÓ
Đã lỡ người ơi giấc mộng này
Nói lời ly biệt lệ sâu cay
Đêm buồn trăng lạnh mờ dáng liễu
Canh vắng đèn khêu vóc hạc gầy
Giọt nhớ giọt thương rơi rớt giọt
Ly sầu ly tủi nghẹn ly cay
Người đây kẻ đấy muôn thu nhớ
Gửi chút niềm riêng theo gió bay !
mha uyen
HẾT EO NGHÈO
Thương người tết phải trốn nằm queo
Cũng tại cái thân vướng cảnh nghèo
Vật chất có rồi mai lại hết
Nghĩa tình thắm thiết vút thang leo
Đừng buồn khi vẫn nhiều bè bạn
Chớ tủi vì mang cái kiếp eo
Ngày tết tặng nhau cành hoa thắm
Chúc ai năm tới hết eo nghèo.
nha uyen
TẾT ĐẠM BẠC Chỉ thương đơn chiếc cảnh chèo queo Đạm bạc xưa nay chả ngại nghèo Dưa cải chua dòn mời mạnh gắp Rượu Mơ nồng đượm rót tràn leo
Ở hiền tránh cảnh "vô nhân vấn"
Sống phách...thất thời sợ tết eo
Mở cửa chào xuân mừng bạn chúc...
Kệ ai dòm ngó, mặc ta nghèo.
Nguyên Hải
THIÊN THAI
Bụi bay mù mịt lối cong queo
Cảnh ấy thiên thai chẳng phải nghèo
Đón tết mua dăm be rượu nhạt
Mừng xuân hái mấy quả dưa leo
Bạn hiền đâu kể cùng hay phú
Khách quý lo gì ỏng với eo
Chén rượu chén tình đời đủ đẹp
Thương nhau vượt núi lại trèo đèo
Hàn Phong
HỔNG LO NGHÈO
Nóng thì nằm thẳng lạnh nằm queo
Cũng chẳng là chi cái sự nghèo
Khổ được tâm an ngon giấc ngủ
Giàu thì cẳng mỏi bỡi trèo leo.
Nhiều bơ nhiều thịt lo nhiều ký
Có mắm có rau lại có eo
Vóc hạc mình mai bao kẻ thích
Vì sao phải sợ phải lo nghèo ?
nha uyen
<bài viết được chỉnh sửa lúc 17.01.2009 23:25:40 bởi nha uyen >
Trích đoạn: nha uyen
HỔNG LO NGHÈO
Nóng thì nằm thẳng lạnh nằm queo
Cũng chẳng là chi cái sự nghèo
Khổ được tâm an lòng thanh sạch
Giàu thì cẳng mỏi bỡi trèo leo.
Nhiều bơ nhiều thịt lo nhiều ký
Có mắm có rau lại có eo
Vóc hạc mình mai bao kẻ thích
Vì sao phải sợ phải lo nghèo ?
nha uyen
Nghèo
Không em năm tháng khổ nằm queo
Lo cái cô đơn với nỗi nghèo
Tuổi lớn thân gầy dễ té ngã
Núi cao dốc thẳm khó trèo leo
Kiếm bạn tâm đồng thì vướng khổ
Tìm bóng nhân tình lại gặp eo
Thôi thôi xin lẩn vào Thư Quán
Xướng hoạ thơ vui, lánh hiểm nghèo!
Thanh Huy
HỔNG LO NGHÈO
Nóng thì nằm thẳng lạnh nằm queo
Cũng chẳng là chi cái sự nghèo
Khổ được tâm an ngon giấc ngủ
Giàu thì cẳng mỏi bỡi trèo leo.
Nhiều bơ nhiều thịt lo nhiều ký
Có mắm có rau lại có eo
Vóc hạc mình mai bao kẻ thích
Vì sao phải sợ phải lo nghèo ?
nha uyen
BIẾT CHI NGHÈO !!!
Một mình xuân-hạ cũng vắng queo
Sợ cảnh cô đơn chẳng ngán nghèo
Cháo trắng, cá khô bưng húp cắn
Rau biền, lá ngọn lội bơi leo
Ngày đêm chữ nghĩa cân dài hẹp
Năm tháng nhân tình đọ rộng eo
Nghiêng bút đèn khuya soi bóng lẻ
Thẩn thơ mãi miết, biết chi nghèo.
Nguyên Hải
BIẾT CHI NGHÈO !!! Một mình xuân-hạ cũng vắng queo Sợ cảnh cô đơn chẳng ngán nghèo Cháo trắng, cá khô bưng húp cắn Rau biền, lá ngọn lội bơi leo Ngày đêm chữ nghĩa cân dài hẹp Năm tháng nhân tình đọ rộng eo Nghiêng bút đèn khuya soi bóng lẻ Thẩn thơ mãi miết, biết chi nghèo. Nguyên Hải NGẠI CHI NGHÈO Đường đời lúc thẳng lúc cong queo Có lúc giàu sang có lúc nghèo Nhiếu lúc như tùng luôn đứng thẳng Lắm khi cỏ dại phải bò leo Hoàng kim rực rỡ trong chốc lát Rồi lại trở về thưở óc eo Được mất hơn thua đâu vĩnh cữu Tâm an là phúc ngại chi nghèo ! nha uyen
NGƯỞI HƯƠNG XUÂN ( Bài xướng, theo cách lộng vĩ)* Sương vàng rủ khách ghé sang vườn Mương ới! có còn đất mới ươn? Mượn chút tình gieo đà muộn chước Đương thì bút hạ phải đi thường Sút tơi mưa gió người sơi tuốt Vương sợi mơ màng kẻ vợi sương Ngếch hưởi hương xuân thơ ngưởi hết Nương hên thời vận chắc nên hương ! Nguyên Hải
Lộng vĩ = nguẩy đuôi, nói lái hai chữ đầu câu thành hai chữ cuối trong câu
TÂM HƯƠNG
Lươn vàng bài thuốc của lang vườn
Lương ý chẳng nên để lý ươn.
Thú vật trọn đời sài vú thật.
Dương thần đổi kiếp hóa dân thường
Gái trai lơi lả trong gai trái
Mương suối cũng đành hóa muối sương
Thế chiến lo thân nên thiến chế
Hâm tương quá lửa cháy tâm hương
Trần Mạnh Hùng
<bài viết được chỉnh sửa lúc 18.01.2009 19:49:55 bởi Trần Mạnh Hùng >
Nghèo
Không em năm tháng khổ nằm queo
Lo cái cô đơn với nỗi nghèo
Tuổi lớn thân gầy dễ té ngã
Núi cao dốc thẳm khó trèo leo
Kiếm bạn tâm đồng thì vướng khổ
Tìm bóng nhân tình lại gặp eo
Thôi thôi xin lẩn vào Thư Quán
Xướng hoạ thơ vui, lánh hiểm nghèo!
Thanh Huy
QUÊN NGHÈO
Đừng buồn cái cảnh phải nằm queo
Chẳng sợ cô đơn chẳng sợ nghèo
Ít nấu ít ăn thời ít mệt
Khỏi cày khỏi cuốc khỏi trèo leo
Gặp người chẳng hợp thì chết chắc
Cãi lộn suốt ngày cũng ốm eo
Thôi cứ một mình cho nó phẻ
Thẩn thơ thơ thẩn để quên nghèo.
nha uyen
<bài viết được chỉnh sửa lúc 18.01.2009 07:59:14 bởi nha uyen >
NGẠI CHI NGHÈO
Đường đời lúc thẳng lúc cong queo
Có lúc giàu sang có lúc nghèo
Nhiếu lúc như tùng luôn đứng thẳng
Lắm khi cỏ dại phải bò leo
Hoàng kim rực rỡ trong chốc lát
Rồi lại trở về thưở óc eo
Được mất hơn thua đâu vĩnh cữu
Tâm an là phúc ngại chi nghèo !
nha uyen
XIN THA
Tha dùm cho tớ cái thân nghèo
Chẳng dám đua đòi, chỉ sống eo
Người hởi! trêu hoài rầu cám cảnh !
Trời ơi! ghẹo mãi nỗi buồn leo
Nhằm sao bạc mệnh, đành duyên mỏng
Phải số hàn cơ, chịu kiếp nghèo
Xin được yên bề đời đơn chiếc
An bình dù bụng đói, râu queo.
Nguyên Hải
<bài viết được chỉnh sửa lúc 18.01.2009 09:45:29 bởi NGUYÊN HẢI >
Năm mới chúc mừng hạnh phúc chan hòa Năm Tý thôi trào Kỷ Sửu qua Mới sang phước lộc đến từng nhà Chúc huynh tỷ muội nào cùng hát Mừng khách văn đàn hãy họp ca Hạnh đức muôn màu soi cỏi mộng Phúc tài vạn sắc ánh trăng ngà Chan niềm phấn khởi tô đời ấm Hòa khúc kim bằng vọng tít xa Vancali 1.17.09
<bài viết được chỉnh sửa lúc 18.01.2009 10:24:03 bởi vancali96 >
XUÂN ĐẾN AN VUI
PHƯỚC LỘC MUÔN NHÀ
(Họa bài: Năm mới chúc mừng
hạnh phúc chan hoà, của Vancali)
Xuân mới về rồi rét mướt qua
Đến-đi hoài nhớ cảnh quê nhà
An khang phú thạnh xin cầu chúc
Vui sướng thanh bình được hát ca
Phước đặng ơn dày công quí tổ
Lộc đầy nghĩa lớn sức thân ngà
Muôn năm khắc cốt ghi lòng nhớ
Nhà cửa huy hòang vọng đức xa.
NGUYÊN HẢI
<bài viết được chỉnh sửa lúc 18.01.2009 14:24:10 bởi NGUYÊN HẢI >
XIN THA
Tha dùm cho tớ cái thân nghèo
Chẳng dám đua đòi, chỉ sống eo
Người hởi! trêu hoài rầu cám cảnh !
Trời ơi! ghẹo mãi nỗi buồn leo
Nhằm sao bạc mệnh, đành duyên mỏng
Phải số hàn cơ, chịu kiếp nghèo
Xin được yên bề đời đơn chiếc
An bình dù bụng đói, râu queo.
Nguyên Hải
HỔNG CÓ NGHÈO Ai nào có nói chiện giàu nghèo Cũng hổng chê ai ỏng với eo Trái chín oằn cây đây hổng hái Hoa xinh chót vót cũng không leo Nghèo nhân nghèo nghĩa thì nghèo thiệt Nghèo bạc nghèo đô chẳng phải nghèo Bạn vẫn là người giàu có đấy Mai này hết cảnh một thân queo nha uyen
Tình hoa Ngàn hoa đua sắc thật hữu tình Đùa vui cùng giọt nắng tươi xinh Hoa cười rạng rỡ nhìn theo gió Mây khóc cho mưa tủi phận mình Tết đến đào mơ trong ý ngọc Xuân về mai nhớ dáng hương trinh Điểm tô nét thắm cho trời dất Ngàn hoa đua sắc thật hữu tình T.T.K.17.1.2009 MỘT CHÚT TÌNH Biết có còn chăng một chút tình ! Thời hoa mộng áo trắng xinh xinh Em vui chân bước như chim sáo Tôi dệt khung mơ chuyện chúng mình Hè đến phượng hông thay xác pháo Theo chồng,từ giã tuổi hương trinh Đông tàn hạ tới rồi xuân đến Người hỡi còn chăng một chút tình ! nha uyen
quote:
Trích đoạn: nha uyen
XIN THA
Tha dùm cho tớ cái thân nghèo
Chẳng dám đua đòi, chỉ sống eo
Người hởi! trêu hoài rầu cám cảnh !
Trời ơi! ghẹo mãi nỗi buồn leo
Nhằm sao bạc mệnh, đành duyên mỏng
Phải số hàn cơ, chịu kiếp nghèo
Xin được yên bề đời đơn chiếc
An bình dù bụng đói, râu queo.
Nguyên Hải
HỔNG CÓ NGHÈO
Ai nào có nói chiện giàu nghèo
Cũng hổng chê ai ỏng với eo
Trái chín oằn cây đây hổng hái
Hoa xinh chót vót cũng không leo
Nghèo nhân nghèo nghĩa thì nghèo thiệt
Nghèo bạc nghèo đô chẳng phải nghèo
Bạn vẫn là người giàu có đấy
Mai này hết cảnh một thân queo
nha uyen
CÀ RỞN
Xin xỏ hoài mà cứ mãi đeo
Ta mình những muốn thoát vần eo
PHÁ "queo" sáng ngẫm cười đau bụng
"Leo" LUẬN chiều nhai thấy chán phèo
Thằng nghèo nhậu riết e rằng ngẽo
Đứa ẻo nhấm hoài ắt phải leo...
Bởi rứa xin tha "nghèo" nớ hỉ
Dùm ơn vận khác khỏe cà kheo.
Nguyên Hải
MỘT CHÚT TÌNH
Biết có còn chăng một chút tình !
Thời hoa mộng áo trắng xinh xinh
Em vui chân bước như chim sáo
Tôi dệt khung mơ chuyện chúng mình
Hè đến phượng hông thay xác pháo
Theo chồng,từ giã tuổi hương trinh
Đông tàn hạ tới rồi xuân đến
Người hỡi còn chăng một chút tình !
nha uyen
CÁI ĐA TÌNH ?!
Ngày đang lên, ấm lại hương tình Qua tuổi trăng tròn, sắc bớt xinh Kẻ nối tơ lòng thêu dệt mộng Người vương màu nhớ xót xa mình Đu đưa ngày lụi chiều xanh ngắt Trăn trở đêm mòn sớm trắng trinh. Duyên đến, duyên đi, đi lại đến
Lòng ai hiểu thấu cái đa tình ?!
Nguyên Hải TIẾC CÁI TÌNH Tui gửi cho em tất tật tình Gửi vào mắt biếc cánh môi xinh Gửi vào má lúm đồng tiền nhớ Tình úa thân khô tủi phận mình Biết thế ngày xưa tui chẳng gửi Để tình mãi đẹp tuổi hương trinh Giờ đây xuân đến buồn ghê gớm Gẫm lại mà đau xót cái tình ! nha uyen
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 1 bạn đọc.
Kiểu: