Trích đoạn: SuongAnh
Em đi
Em đi em đến giữa trần gian
Để lại tim anh lắm phũ phàng
Phượng đỏ khoe màu rưng nắng hạ
Mai vàng hé nụ nát hương xuân
ngỡ ngàng duyên phận em sầu kiếp
Lưu luyến ân tình anh khổ thân
Mai lỡ mỗi người xa mỗi ngã
Biết tìm đâu thấy bóng giai nhân?
Biết tìm đâu thấy bóng giai nhân?
Tình hửng hờ mang nặng khổ thân
Sáng ngẩn chiều ngơ sầu héo hạ
Ngày thương đêm nhớ úa tàn xuân
Xin giữ tình chung đầy cảm mộ
Hãy đến yêu nhau rất dịu dàng
Tình phụ ân tình không bến đổ
Sao tìm vui giữa chốn trần gian?
Thanh Huy
TƠ TƯỞNG
Nặng lòng một chút nợ nhân gian
Muốn được quên đâu có dễ dàng
Nhớ mãi buổi đầu duyên gặp gỡ
Vấn vương muôn thưở chút hương xuân
Chiều nhìn lá rụng sầu thương kiếp
Đêm ngắm trăng tàn tủi xót thân
Kẻ đó người đây mà khó gặp
Ngậm ngùi tơ tưởng bóng tình nhân !
nha uyen
Phân Vân
Nhỡ gặp lòng người hay dối gian
Thôi đành trốn lánh chẳng dênh dàng
Còn xinh bướm đến vờn mơn sắc
Hết đẹp ong lùi chẳng tiếc xuân
Nếu biết giữ mình vui suốt kiếp
Bằng không lỡ phận khổ tàn thân
Phân vân tự hỏi đâu là thật
Ai mới thực tình ai ảo nhân?!
Sương Anh
Người ơi!
Người ơi! Xin chớ yêu tôi
Tình tôi như khói mây trôi lạnh lòng
Tình tôi chua chát long đong
Giữa đời vật vã, chẳng hòng mong chi!
Lỡ mai tình lạ, ra đi
Yên lòng còn giữ chút gì vấn vương
Yêu là cõi phúc, đoạn trường
Là cơn gió thoảng, sao thương nhớ hoài
Thơ lời ý viết trao ai
Chỉ toàn ảo vọng, u hoài, dấu than
Tình tôi gởi chút lang thang
Không gian dối cũng chẳng màng được yêu
Bơ vơ lối vắng đường chiều
Quen tìm chút ấm liêu xiêu ngõ đời
Gọi là quen chút mà thôi
Mong tan giá lạnh giữa đời khổ đau!
Thanh Huy