Luận anh hào Cuộc đời mưu hiểm át gươm đao
Nhân thế nào ai tỏ anh hào ?
Áo phơi sương gió đời phiêu bạt
Lưng nhét bầu thơ thú tiêu dao
Ngẩng mặt giòn tan cười phận thấp
Cúi đầu ngao ngán tiếc tài cao
Ví thử kim ngân đầy trước mắt
Ngoảnh mặt, quay lưng, phủi áo bào.
Cho mình góp 1 bài với nhé
VUI THÚ ĐIỀN VIÊN
Qua rồi bão lửa lẫn binh đao
Cái thuở mang gươm* đáng tự hào
Giũ áo phong sương vui bút mực
Xỏ giày hồ hải thú tiêu dao
Chẳng nề phận kém tài năng thấp
Luôn ước gần người đức hạnh cao
Lều cỏ trăng treo thi hứng trỗi
Mặc ai xa mã với hoàng bào !
Nha Uyen
*...Từ thuở mang gươm đi mở cõi,
Nghìn năm thương nhớ đất Thăng Long.
(Huỳnh Văn Nghệ)
Chào bạn songlayeu,rất vui được bạn ghé thăm quán đường cục của U và tặng thơ,mong được thường xuyên gặp bạn,chúc vui,thân ái,NU