Xa Nhà
Sao ... Chẳng???
ngàn sao lạc nẻo chân trời
đáy lòng riêng chỉ
bóng người mà thôi
sáng trăng chuyền lạnh tuyết rơi
tình Xuân trổ mộng
duyên đời tưởng như
tung trời cánh nhạn bay vù
một lần hạnh ngộ
khắc sâu tim nầy
vết hằn tâm khảm còn gây
làm sao dám lượn
cùng mây cuối trời???
CQ ……… Jan/o4/2o1o
Trích đoạn: NGUYÊN HẢI
CÔ
QUẠNH
Gởi tứ tương đồng qua tiếng thơ
Đồi thông réo rắt sợi mong chờ
Trăng treo đỉnh nhớ màu cô quạnh
Suối trải dòng thương khách hững hờ
Lữ khách miên man chiều lặng tím
Mây ngàn bàng bạc cánh bơ vơ
Sương buồn lá trải đường êm vắng
Nhuộm xám hồn thu giết giấc mơ.
Nguyên Hải
Chờ
Mơ Xuân để lại một bài thơ
Khiến kẻ yêu Xuân mãi ngóng chờ
Tháng tháng chăn đơn buồn tẻ quạnh
Ngày ngày gối chiếc nỗi vui hờ
Trời riêng một góc màu mây tím
Bát ngát lòng sầu ước vẩn vơ
Giữa chốn không gian như lặng vắng
Trong ai sóng dậy những niềm mơ … TGT
Chờ
Mơ Xuân để lại một bài thơ
Khiến kẻ yêu Xuân mãi ngóng chờ
Tháng tháng chăn đơn buồn tẻ quạnh
Ngày ngày gối chiếc nỗi vui hờ
Trời riêng một góc màu mây tím
Bát ngát lòng sầu ước vẩn vơ
Giữa chốn không gian như lặng vắng
Trong ai sóng dậy những niềm mơ … TGT
NHỚ
VẨN VƠ !!!
Tình đau mượn gởi bóng nàng thơ
Nếu chỉ yêu Xuân người cứ chờ
Năm tháng bên đời trăng lẻ muộn
Duyên tình góc quán mộng đơn hờ
Khoảng trời còn đọng sầu ly biệt
Bến nước hoài thương nhớ vẩn vơ
Lạc bước nửa đời quang gánh đổ
Ai người cùng cảnh để mà mơ???
Nguyên Hải
Trích đoạn: NGUYÊN HẢI
HOA
BƯỚM
TỎ
TÌNH
Gió nghe hoa bướm tỏ tình
Làn sương mong mỏng rơi nghìn giọt thương
Giao hòa trời đất ngát hương
Bình minh thức giấc khắp phương mai hồng
Nắng xuân trong vắt tầng không
Lao xao âm hưởng sóng lòng trao duyên
Dường như Từ Thức - Gíang Tiên
Đã về đoàn tụ dưới miền trần gian.
NH
::: Mơ Mà :::
Chỉ là một đóa hoa Sen
Chỉ là giai thoại bùn đen vươn mình
Gió đưa hương chẳng vướng tình
Giọt thương gởi lại chốn trần hôm qua
Dưới đầm ô trược ... Mơ mà ...
Tiêm Sen trót nhiễm tinh hoa tiếp đời
Vâng, từ hạt nhớ cưa đôi
Giọt sương xé nửa
Bóng đồi ... tượng trưng
Cõi lòng một mớ dửng dưng
CQ
Tiếng Chiều ???
buồn theo mây xám giăng chiều
lả lơi cánh hạc gió trêu điệu tình
con đường đất bỗng hồi sinh
gập ghình đá sỏi
gập ghình gót chơn
quen rồi, lạnh cánh tay đơn
mưa mơn kỷ niệm
mưa hờn ước mơ
bâng khuâng dạo bước vườn thơ
bão giông như đã tình cờ ghé qua
bóng mây sao cứ la đà
vuốt ve nắng ấm
sầu che vết bùn
trời nghiêng sợi nhớ muôn trùng
ngồi nghe gió lặng,,,
chiều rung phiếm đàn???
CQ r
<bài viết được chỉnh sửa lúc 17.01.2010 18:11:57 bởi Huyền Băng >
Little Leo The Lion
Little Leo the lion cub
Loved to romp and play
All day long in the African sun
He'd while the time away.
He'd pounce on scurrying lizards
Sneak up on gazelles that were grazing
Race the tumbling dust balls
And study the hippos bathing.
One day Leo saw a butterfly
Its wings were brightly colored
It glittered orange in the sun
And in the wind, the wings fluttered.
From the tip of a tall blade of grass
To the crest of a gusty breeze
Leo was utterly hypnotized
By the butterfly's buoyant ease.
Through the flowers
Across the plains
And under the shade of a wattle tree
Leo followed the butterfly
Letting the iridescent insect lead.
Before he knew it, he was lost
Alone in an open field
He cried for his Mommy
And roared for his Daddy
But his roar was more like a squeal.
"Oh no!" he thought as he scanned the ground.
"This time I've come too far to be found."
So he lay in the grass
Placed his head on his paws...
Closed his eyes and waited
For the sun to withdraw.
And when the sun began to fade
He remembered the lesson his Daddy had gave.
Should you ever go astray
Believe in your heart
You'll find the way
Sniff the air
And prick your ears
Widen your eyes
And set forth here
Just come back the way you came
Through the flowers
And across the plains.
You are a lion
And lions are strong...
You are my son
And with us you belong.
The Lady Coquet … Jan/14/2010
Lơi Lả … …
Bên triền, xanh cỏ rối
Tay với cánh lau nghiêng
Miên man trong gió thổi
Diệu huyền,,, hương tóc Tiên
Đâu niềm mơ sỏi đá
Đây mộng ước con người
Tuyệt tác,,, Ông Tạo Hóa
Hoa nhìn hoa lả lơi
CQ
<bài viết được chỉnh sửa lúc 18.01.2010 21:25:08 bởi co quanh >
CHIỀU THU
Sầu dâng lên mắt tràn mi
Mây nhòa nắng nhạt xuân thì êm trôi
Đong đưa hoa lá bồi hồi
Chiều thu nhẹ giọt ngâu rơi bên thềm
Lá vàng nghiêng nhẹ êm êm
Che đầy lối cũ gót mềm nhạt phai
Về trong ký ức dấu hài
Hương thoang thoảng gió ru hoài bến mơ
Cây đa bến nước còn chờ
Cánh buồm viễn xứ bao giờ buông neo
Lòng Thu nhuộm ánh trăng treo
Úa màu vàng nhớ sầu gieo xuống đời
Ngàn thông reo đến chân trời
Vi vu âm quyện tình ơi...mau về
Chiều Thu gió nhắc lời thề
Giăng giăng sợi nhớ tái tê lòng người.
Nguyên Hải
Sương Sầu Viễn Xứ ... ...
Sương sầu im rớt ... đẫm trang thơ
Ngọn gió đầu xuân thưởng thức ... chờ
Cậy nắng khêu từng mây thắm đỏ
Khơi vùng đất lạnh nở hoa mơ
Xa,,, vút trời xa ... gởi mặn mà
Phôi pha vắng vẻ bóng trời xa
Giam hãm úa vàng thu ảm đạm
Cho lòng viễn xứ dệt “kiêu sa”
Rồi bỗng thênh thang bờ bến mới
Sầu xưa,,, mưa lẳng lặng buông lơi
Ký ức dừng chân nơi dĩ vãng
Sương sầu viễn xứ ... ửng niềm vui
CQ ... Jan/18/2o1o
<bài viết được chỉnh sửa lúc 19.01.2010 00:37:25 bởi co quanh >
Trách Mưa ???
Ngưng mưa, gió chở xuân về ???
Tả tơi mưa đổ tràn trề nhớ nhung
Nhìn mưa nghĩ chuyện tương phùng
Lung linh giọt nhớ,,, lệ lăn gối mềm
Mặt trời chẳng hạp ... bóng đêm
Dẫu rằng một thoáng qua thềm viếng thăm
Nhành lan thon thả ... dáng em
Mắt môi ... đắm mộng ấm êm ... vô vàn
Hay mưa che khuất nắng vàng
Cho lan héo úa
Cho Nàng ... trách mưa ....…
CQ … Jan/20/2o1o
Ai Gởi ??
cô quạnh ngồi đây
đợi gió ngừng
ngại ngùng gọi nắng
nghĩ mông lung
ai gởi sầu vương
trong cánh bấc?
cho lòng thi khách
nỗi sầu dâng ....
CQ
Trích đoạn: co quanh
Ai Gởi ??
cô quạnh ngồi đây
đợi gió ngừng
ngại ngùng gọi nắng
nghĩ mông lung
ai gởi sầu vương
trong cánh bấc?
cho lòng thi khách
nỗi sầu dâng ....
CQ
Ửng Niềm Mơ
Hôm qua có Gió tới thăm
Mang tia nắng ấm tặng vườn hoang sơ
Khi về để lại niềm mơ
Nụ non ướm mở
Trang thơ ... ửng màu ...........
songthhương ........... Jan/22/2o1o
Tịnh An ...
huyễn huyễn hồng trần kiếp lãng du
sầu đau ... gió cuộn thoáng bay vù
Niết bàn sen nở vi vu Pháp
dưới thế bèo trôi giục giã tu
số kiếp lượn vòng quanh cảnh giới
hồn oan linh động ... nước non phù
dứt nghiệp mơ lành kinh mấy chữ
cành tươi ... đem gởi mộ vô u ... ...
CQ
ĐÊM
HUYỄN HOẶC
Hoàng hôn xuống vò cuộn dày sợi nhớ
Mắt mây hờn mờ ảo ánh trăng non
Nửa khuyết bên nầy gầy guộc héo hon
Nửa phương ấy có đầy lòng khắc khoải
Hai bóng hình ở hai đầu trăng rọi
Cây đa buồn xẻ nữa mảnh đời nhau
Bên khuyết nhiều anh Cuội với tay
Mong hàn lại đôi bờ lõm khuyết
Đêm dần xuống tơ lòng da diết
Xé vụn nỗi buồn tìm hư ảo phía trời xa
Vọng dư âm huyễn hoặc hương hoa
Những giọt nhớ bắt đền dòng dư lệ
Đêm tháng đông gió trầy tiếng dế
Nỉ non mời trống mái đón mùa yêu
Dậy tiếng lòng quặn trống cô liêu
Hồn vỡ mãnh nát nhàu sương trắng
Mòn mỏi đợi ánh bình minh sớm vắng
Gom tia hồng sưởi ấm nỗi niềm riêng
Lòng trở trăn chao nghiêng bờ sóng
Rừng Dương rì rào ru gió thoảng về thăm
Lời yêu thương, đêm huyễn hoặc xa xăm
Những khoảng cách không bờ, vô sắc
Cánh tay đời năm tháng miệt mài trôi
Nhắm mắt nhìn vô tận cõi lòng ơi !
Nguyên Hải
Trích đoạn: NGUYÊN HẢI
ĐÊM
HUYỄN HOẶC
Hoàng hôn xuống vò cuộn dày sợi nhớ
Mắt mây hờn mờ ảo ánh trăng non
Nửa khuyết bên nầy gầy guộc héo hon
Nửa phương ấy có đầy lòng khắc khoải
Hai bóng hình ở hai đầu trăng rọi
Cây đa buồn xẻ nữa mảnh đời nhau
Bên khuyết nhiều anh Cuội với tay
Mong hàn lại đôi bờ lõm khuyết
Đêm dần xuống tơ lòng da diết
Xé vụn nỗi buồn tìm hư ảo phía trời xa
Vọng dư âm huyễn hoặc hương hoa
Những giọt nhớ bắt đền dòng dư lệ
Đêm tháng đông gió trầy tiếng dế
Nỉ non mời trống mái đón mùa yêu
Dậy tiếng lòng quặn trống cô liêu
Hồn vỡ mãnh nát nhàu sương trắng
Mòn mỏi đợi ánh bình minh sớm vắng
Gom tia hồng sưởi ấm nỗi niềm riêng
Lòng trở trăn chao nghiêng bờ sóng
Rừng Dương rì rào ru gió thoảng về thăm
Lời yêu thương, đêm huyễn hoặc xa xăm
Những khoảng cách không bờ, vô sắc
Cánh tay đời năm tháng miệt mài trôi
Nhắm mắt nhìn vô tận cõi lòng ơi !
Nguyên Hải
Lẫn Lộn .....
Lẫn lộn buồn hiu với đọa đày
Chim kêu bên suối ngỡ than vay
Mắt nhắm lần sâu vào hơi thở
Hồng trần sao nở sánh Thiên thai
Gom nắng bừng tươi sưởi gió mềm
Cho miền giá lạnh ấm xuyên đêm
Dây trầu uốn éo luồn cau đứng
Vôi trắng từng tô đỏ .... miếng têm
CQ
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 3 bạn đọc.
Kiểu: