Xa Nhà
Gởi Người Muôn Vạn Yêu Thương
Gió len khe khẻ qua lòng
Gió vung phần phật
Gió lồng tim côi
Buồn vui lẫn lộn trong tôi
Mắt già Ai cũng sương rơi cảnh đời
Nay mạnh giỏi ngó sang Người
Chúc mừng an ủi
Xuân khơi sắc dầy
Từ xa thẳm - hướng MỏCày
Khắc ơn ghi dạ nhớ Thầy thương Cô
Nầy đây rung cảm vô bờ
Nầy đây Hạnh Phúc ấy nhờ công Ai ...
CQ
Rộn Rã ... Trong Tim
Cảm giác nầy cứ ngây ngây khó tả
Tưởng chừng như bôi xóa khoảng chân trời
Xúc động nghẹn ngào chơi vơi tấc dạ
Xao xuyến chan hòa
Hạnh phúc khôn thôi
Tiếng ai đó tuyệt vời trên bụt giảng
Bước chân mềm quay gót nhẹ ... say sưa
Rước bình minh len khoảnh hồn trong sáng
Bởi tinh anh muôn vạn kiếp không thừa
Đâu chỉ mới đây,
Mà ngàn xưa giữ chặt
Lớp lớp cao dầy tâm đắc chơn như
Là học sinh quyết đầu tư đúng mực
Phong cách nghiêm minh,
Văn vẻ, ngôn từ ...
Trước Quân Sư,
Sau là Phụ Mẫu
Dẫu không sinh, không dưỡng,
Dẫu yêu thầm,,,
Từng thế hệ nghĩ sâu rồi sẽ thấu
Nghĩa Thầy Cô luôn khắc giữ trong tim
CQ r
<bài viết được chỉnh sửa lúc 06.03.2011 07:16:43 bởi Huyền Băng >
!!!!! Mưa Sa !!!!!
Mưa sa?
Trời đang khóc?
Mưa ướt tóc em rồi
Bước chân giờ đơn độc
Tâm tư,,, gió sụt sùi???
Đành thôi,
Vùi kỷ niệm
Yêu đương cuốn theo người
Ôm nỗi buồn hoa tím
Duyên phần ... nén tim côi
Phương trời đó hay chăng
Bao lần Bông Giấy nở
Hương xưa cứ loang dần
Theo từng cơn nức nở
Mưa sa ... mặc ... mưa sa
Bàn tay, không,,, hứng nữa
Giàn Bông Giấy đầy hoa
Ân tình muôn điểm tựa
Như lời xưa mãi hứa
Ai đi bẻ chữ “đồng”
CQ
Lặng Chờ Tiếng Mưa ...
Rung rung hoa rớt bên đàng
Xòe tay nâng chút phấn vàng tưng tiu
Ngày thơ mình có bao nhiêu
Trùng sâu ... cổ tích
Đưa vào thiên thu
Thì thôi yêu chẳng được bù
Nầy đây nhựt ký ,,,
Lời ru giấc nồng
Đêm chờ, mơ lẻn qua song
Du dương trúc dạo đôi dòng bâng quơ
Hoa xưa tím lịm mong chờ
Vàng đơm thấm nhụy lặng chờ tiếng mưa
CQ r
<bài viết được chỉnh sửa lúc 13.04.2011 12:17:21 bởi Huyền Băng >
Anh Tôi,,,
Nhớ xưa tuổi thiếu thời đang độ
Nhờ nết ăn nết ở ... vặn vừa
Ông Tơ Bà Nguyệt khéo ưa
Trong hàng danh giá đón đưa rộn ràng
Anh tôi chỉ mơ làm Ông-giáo
Quần áo luôn kính đáo gọn gàng
Mọi người quanh xóm nể nang
Nụ hồng như cũng đoan trang hẹn chờ
Anh tôi hỡi,
Khéo thờ phụng Mẹ
Cửa hồn luôn tươi trẻ hân hoan
Nụ cười khua trước tiếng chân
Mắt môi sáng lạn xa gần mến yêu
Con tim cũng sớm chiều rung động
Cũng vợ, con ,,, hy vọng đàng hoàng
Thuyền nan giông bãogiữa đàng...
Giữa đàng ... gãy gánh
Giữa đàng phân ly!
Giữa trời chiều mất đi cội phúc
Rồi anh tôi, côi cút ... vào ra
Tơ Hồng lần nữa xót xa
Gọi Mai, Mai lại,,,
Duyên hoa ... thiệt là!
Vòng yêu dấu chìa ra quấn quít
Nghĩa phu thê không thích được nào ...?
Thôi thì phận đẹp ... duyên trao
Cầu Anh hạnh phúc nhiệm mầu ... thiên thu
CQ
Đếm ... Giọt ... Mong Manh
Khi bóng tối đã len vào cô quạnh
Mưa đêm về ru lạnh cõi mù sương
Mong gió thôi đưa, kẻo rèm thưa quất mạnh
Bóng mờ ai đang đứng cạnh bên giường
Ghé qua xưa âu yếm vờn hiu hắt
Gõ làm chi cho động cửa u buồn
Không cố đợi, nhưng khó lòng chợp mắt
Ước hương mềm ngan ngát giữa đêm sương
Khoảnh khắc lâu cũng chừng như ngắn ngủi
Bởi tình si đêm trắng lại mau tàn
Vương vấn mãi, thế nhân tràn bi lụy
Để đêm dài mộng mị kết ... miên man
Bóng tối diễm tình chợt len lỏi đến
Rồi chợt đi cho lỡ bến … tàn canh
Mặc gió bẽ bàng lắt lay ánh nến
Mặc cho “mình” tay đếm ... giọt mong manh
CQ
r
<bài viết được chỉnh sửa lúc 13.04.2011 12:07:42 bởi Huyền Băng >
Hoa Phong Lữ
Xa theo dốc đổ ven triền
Màu hoa tím dại ngoan hiền làm sao
Nương theo sóng vổ rạt rào
Nhánh thon khéo lượn, nghiêng, chao gọn gàng
Lá xanh xanh mướt kiêu sang
Như chàng lãng tử hiên ngang giữa trời
Nhụy hoa tím đỏ tuyệt vời
Những cô gái trẻ vui cười xôn xao
Năm cánh mỏng chẳng đều nhau
Hoa Phong Lữ có nhiều màu thắm duyên
Giữa trong đám cỏ bên triền
Đỏ cam, cam đỏ, tím hiền, hồng xinh
Chiều nghiêng cây cỏ thêm tình
Mưa rơi lất phất lung linh bóng đời
CQ
Khi Không ...
Khi không nghe nhớ lùa quay quắt
Cho giấc chiêm bao mộng kéo về
Lệ cay rươm rướm dâng tròng mắt
Nghiên bút hao gầy đọng tái tê
Hiu hắt qua chiều,
Mưa gió lay,,,
Thề xưa in dấu mảnh trăng cài
Môi son chưa thấm lời chung thủy
Cổ tích ngàn năm kiếp đọa đày
Rồi dấu sum vầy in đá lạnh
Buồn loang vương mỏi gót phiêu bồng
Ai đem mây xám choàng cô quạnh
Hương tóc len mành lạc bến sông
Khi không sương khắc vạt mây chiều
Cho nắng vàng xiêu chạm nhớ mong
Giây phút chia tay làm sao hiểu
Tình ta,
Trăng đó ... lạc riêng dòng
Thơ gói yêu đầy trang giấy mỏng
Chuông mềm ai rẽ? vọng chân mây
Ngửa mặt trông hoài trong chết lịm
Thề xưa - kỷ niệm ... rũ màu phai
CQ ............ 4/13/11
Dấu Cũ ...
Gió lá thầm thì niệm khúc xa
Hồn đơn dan díu mảnh trăng ngà
Đêm gieo da diết vào tâm sự
Tinh tú xao tình quê với ta
Nén lòng cho giọt nhớ thôi tuôn
Mơ nẻo trời xưa cảm xúc dồn
Mây khuya xây bóng trường yêu ... cũ
Giun dế hòa chung điệp khúc buồn
Kìa bông cau phũ trắng sân vườn
Bông bần, bông ổi rụng đầy mương
Muốn,
Níu thời gian ngày thơ dại
Kỷ niệm nào,
Loang đọng ướt sương
Chao ôi, quá khứ làm sao giữ
Thương nhớ lang thang
Nẻo ... khó tìm
Dấu cũ bàn chân giờ vắng lặng
Vòng tay ... cho nhớ ... quyện đầy tim
CQ .... 4/17/11
Gởi Anh Giọt Nhớ!!!
Gởi anh vạt nắng trong lành
Để anh hong ấm màu xanh lối về
Đường quê bóng dọi trăng thề
Sông quê uốn khúc,
Chiều quê gió vờn
Cỏ quê mát lạnh bàn chơn
Nắng hôn mấy nụ hoa hờn nhắc yêu
Gió trêu, sóng vỗ êm chiều
Xuồng quê nhô nhấp mỹ miều thướt tha
Lục bình xuôi nước trôi xa
Anh ơi, có mảnh trăng ngà khóc duyên
Dẫu cho ướt đọng mi huyền
Cổng vườn luôn mở, đợi triền ... gió lay
Anh đi,,, giọt nhớ tuôn dài
CQ
***Hắt hiu từ ý thơ Người***
Bỗng Dưng ... Nhớ Người !!!
Bỗng dưng trời dậy gió cuồng
Tim lòng ai xé mưa tuôn giọt trào
Bên ngoài ngọn cỏ xôn xao
Gió luồn khe khẻ
Lạnh sâu tim người
Âm u mây xám giăng trời
Mây luồn ảm đạm
Mây trôi lặng sầu
Nghẹn ngào giọt nắng tan mau
Con chim ướt cánh làm sao hát hò
Vết chân lạ - đợi sang đò
Đơm hương cây bưởi thơm tho tuyệt vời
Mưa về cho nhớ lên ngôi
Chị ơi, con dế nhạo lời ... mưa ru!!!
CQ
Đậy Hè
Vẳng đêm điệu sáo kêu đàn
Gió xua mây án tẻ hàng khoe trăng
Hỏi em, lòng có băn khuăn?
Con đom đóm nhỏ tan vầng âu lo?
Đã qua cái tuổi học trò
Còn tơ trang giấy
Hẹn hò yêu đương
Sờ tay điểm tóc pha sương
Mân mê gọi nhớ gọi thương ... đếm thề
Hẹn em vài nữa ta về
Cùng em ta ngắm chiều quê quyện dài
Đêm cài tinh tú chân mây
Gom xum xuê lá vừng cây ... đậy hè
Ca dao câu họa câu vè
Câu thơ biếu bạn vuốt ve điệu gầy
Câu nầy nhắc nhở ơn Thầy
Công Cha nghĩa Mẹ
Cỏ cây xóm làng
Lắng nghe điệu sáo kêu đàn
CQ
Ôi, Hạnh Phúc,,,
Ôi may mắn, mở được bầu châu báu
Ông Trời thương cho đứa cháu khôn ngoan
Tính nết đoan trang dịu dàng khả ái
Thật lòng dễ dạy, chỉ ... táy máy chân tay
Nữ tướng nào đây chẳng Trưng cũng Triệu
Sông nước mỹ miều quê Bến Tre ... nhỏ xíu
Cứ thảnh thơi chiều ta mượn bút đề thơ
Nầy hỡi em ơi có phải xứ dừa ... mơ
Có giận tức khi kêu bằng ... liếng thoắn
Cảm ơn em đã thay đen thành trắng
Lấy tâm hồn của Đức Phật Như Lai
Khuyến khích mọi người chung sức một thành hai
Hai thành bốn ngẩng đầu nhìn thế giới
Thật xót xa trước cảnh đời rách đói
Sức học cao, nhiệt quyết lại kiên cường
Khuyến học bây giờ giúp trẻ dại hóa người khôn
Để đất nước thôi nhúng nhường thua kém
CQ
Có ... ... ... Trời Mơ Ước
Mát đồng lạc bước trông chiều
Trông hoa tím lợt mỹ miều mé ao
Thướt tha cùng vạt nắng chao
Vạt len sóng mắt
Vạt trào ... vu vơ
..........................
Vấn vương từ độ ... đến giờ
Sắc hoa ấy vẫn
Dật dờ đáy tim
Hoàng hôn bóng lượn hương tìm
Loài hoa tím khẽ lặng im giấu tình!
Tuyệt vời một đóa hoa trinh
Sắc in dấu hạ
Áo in cõi bồng
Có em trời ước mơ ... nồng
Thầm mong tơ thắm đầy trong lối về
Chiến tranh quạt gió tư bề
Tóc buông áo mỏng
Hẹn thề phôi phai
Buồn trông gió lạnh chiều bay
Tiếc loài hoa tím tóc cài ... ... hương quê
CQ
Nhớ Chiều !!! !!! !!!
Mắt thơ còn đọng ráng chiều
Bóng hình hoa tím mỹ miều ... khép mi
Lòng mang kỷ niệm tình si
Gió quê thoang thoảng xuân thì khát khao
Vương chi hơi gió thì thào
Để rồi vạn nẻo ... nao nao ... những chiều
Hiu hiu buồn - nhớ ... hiu hiu
Sóng lòng như đã
Ráng chiều trôi theo
Tâm tư thắc thỏm quê nghèo
Chứa chan gió tạt cheo leo bóng hè
Nhìn trăng
Thề cũ sắc se
Tím xưa còn đọng
Tình e ấp ... chùng
songthhương
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 2 bạn đọc.
Kiểu: