NẮNG ẤM
VỀ LẠI QUÊ HƯƠNG
Ta về đây một chiều vàng hanh nắng
Dấu gót hài lấm tấm bụi đường xa
Bước diễn hành ta qua từng xứ lạ
Nhớ rất nhiều quê hương hoa thảo dã
Dừng bước chân khi rừng thu thay lá
Triền dốc dài vàng vọt nắng nghiêng nghiêng
Áng mây bay mang mãi chút ưu phiền
Chao cánh nhạn vương niềm người lữ thứ
Một nỗi niềm của người đi xa xứ
Trở về thăm bến Ngự dòng sông Hương
Dù ra đi xa cách mấy muôn phương
Vẫn nhớ mãi mọi nẻo đường đất nước
Ta về thăm quê hương cây xanh mượt
Gió ru buồn lá trút rụng đầy sân
Nao nao lòng sao quá đổi bâng khuâng
Ta nhìn mãi vệt dài hoa nắng rải
Cảnh quê hương sao mà đẹp mãi
Hương quế nồng bốc khói bát chè tươi
Cô bé xưa gặp lại chúm chím cười
Ôi trìu mến dâng tràn lên khoé mắt
Ta ra đi từ bao mùa thu trước
Tìm tương lai mơ ước trên đường dài
Bước chân đi tìm ước vọng ngày mai
Bờ bến mộng miệt mài nơi xứ lạ
Và hôm nay về thăm khu phố cổ
Hoa ven đường trổ muôn sắc màu mơ
Hồng sắc thắm phô ánh ngời tươi sáng
Ôi quê hương một vùng trời sáng lạng
Ta yêu người và yêu cả quê hương.
Hàn Băng
:: Bài thơ đưa vào TV ::
< Sửa đổi bởi: Viet duong nhan -- 27.2.2009 17:52:28 >
Con cảm ơn Má Bảy
Đã dìu dắt chúng con
Chăm chút bầy chim non
Tập dang đôi cánh mộng
Vút lên trời cao rộng
Gom nhặt hạt sao thơ
Kết thành dải mộng mơ
Lời thơ như sao sáng
Dải Ngân Hà mơ mộng
Bóng Má Bảy thông dông
Cùng đến khắp chúng con
Phả lên màu nắng son
Cho hồng thơm thơ hoạ
Tình Má như biển cả
Một đời chắt chiu thương
Dù một nắng hai sương
Má vẫn vạn nẻo đường
Gom góp ngàn yêu thương...
Hàn Băng
<bài viết được chỉnh sửa lúc 27.02.2009 20:32:52 bởi Han Bang >

NỖI ĐAU
Giọt lệ hóa kiếp Xương Rồng
Giữa trời nắng cát còn trông mong gì
Gió Mây hãy cuốn trôi đi
Tủi hờn_bất hạnh_sầu bi… kiếp người!
Hỡi vầng trăng sáng chơi vơi
Bao năm người vẫn rạng ngời trên cao
Hỏi người nguyên cớ làm sao
Đời tôi tua tủa nỗi đau chất chồng?
Người ta chỉ ngắm Xương Rồng
Quay lưng_cách mặt, chạnh lòng_xót xa…
---
XƯƠNG RỒNG XANH
26.02.2009
HOA XƯƠNG RỒNG
Xa xa trông mãi xa xa
Mình ta buồn quá cánh hoa xươmg rồng
Nhớ ai hoa sắc phai hồng
Nơi vùng sa mạc ngóng trông một người
Buồn rưng rức nhớ đầy vơi
Nhớ rồi lại nhớ nhìn trời mây bay
Nhớ sao là nhớ những ai
Thương sao thương quá bao ngày nhớ nhung
Bao giờ ta được trùng phùng
Cho hoa ngày ấy ngát vùng trời cao
Hoa xương rồi toả thắm sắc màu
Đi vào trang viết thơ màu xinh xinh
Mong rằng tình mãi đẹp tình
Cho hoa sa mạc dáng xinh xinh hoài
Ước mơ trong giấc ngủ say
Cho ai cùng mới ai dài duyên nhau
Rồi đêm trăng sáng đầy sao
Hai người cùng ngắm sao mai sáng ngời
Đàn lên cung phím tuyệt vời
Hát vang điệp khúc tình ơi vẹn tình
Xương rồi nở mãi xinh xinh
Phô hương khoe sắc duyên tình ước ao
Hàn Băng
TRỜI HỒNG
VỀ LẠI QUÊ HƯƠNG
Ta về đây một chiều vàng hanh nắng
Dấu gót hài lấm tấm bụi đường xa
Bước diễn hành ta qua từng xứ lạ
Nhớ rất nhiều quê hương hoa thảo dã
Dừng bước chân khi rừng thu thay lá
Triền dốc dài vàng vọt nắng nghiêng nghiêng
Áng mây bay mang mãi chút ưu phiền
Chao cánh nhạn vương niềm người lữ thứ
Một nỗi niềm của người đi xa xứ
Trở về thăm bến Ngự dòng sông Hương
Dù ra đi xa cách mấy muôn phương
Vẫn nhớ mãi mọi nẻo đường đất nước
Ta về thăm quê hương cây xanh mượt
Gió ru buồn lá trút rụng đầy sân
Nao nao lòng sao quá đổi bâng khuâng
Ta nhìn mãi vệt dài hoa nắng rải
Cảnh quê hương sao mà đẹp mãi
Hương quế nồng bốc khói bát chè tươi
Cô bé xưa gặp lại chúm chím cười
Ôi trìu mến dâng tràn lên khoé mắt
Ta ra đi từ bao mùa thu trước
Tìm tương lai mơ ước trên đường dài
Bước chân đi tìm ước vọng ngày mai
Bờ bến mộng miệt mài nơi xứ lạ
Và hôm nay về thăm khu phố cổ
Hoa ven đường trổ muôn sắc màu mơ
Hồng sắc thắm phô ánh ngời tươi sáng
Ôi quê hương một vùng trời sáng lạng
Ta yêu người và yêu cả quê hương.
Hàn Băng
MỘT MÙA ĐÔNG
Môt mùa đông lạnh giá cứ băng qua
Tuyết dày đặc phủ nhoà rơi trước ngỏ
Lá mùa đông rưng rưng sầu trước gió
Giọt tuyết buồn đọng trắng mắt mi ai
H B
TRỜI HỒNG
Giấc Mơ Trời hồng như má em hồng Chợt trong anh thấy phải lòng rồi đây. Lững lờ sông nước bóng mây Thuyền anh rời bến trông ngày đón em. Bình minh làm mất bóng đêm Còn em bừng sáng con tim đợi chờ. Đẹp sao có những giấc mơ Để anh thêm được lý do gặp nàng. TrungDũng
< Sửa đổi bởi: Trần Trung Dũng -- 28.2.2009 13:26:19 >
TA VỀ NỐI LẠI TÌNH XƯA
Tràng Giang sóng biếc mênh mang
Thuyền xa bến đổ chở mang nặng tình
Bao năm xa cách quê mình
Sông Tương Bến Ngự chuyển mình về mau
Ra đi ngày ấy hẹn nhau
Sóng yên biển lặng bến nao đón thuyền
Ta về nối lại thơ duyên
Lời xưa hẹn ước phỉ nguyền trúc mai
Đường xưa lối của phố dày
Dân cư đông đúc sớm mai nắng hồng
Xinh tươi lên má hừng đông
Mắc em biêng biếc chờ trông người về
Ra đi anh nhớ lời thề
Nhớ con sông cũ đường về bến xưa
Ban trưa tiếng võng mẹ đưa
Ru con tròn gấc ngủ trưa dí dầu
Ầu ơ...ơ ầu... lá rụng về đâu
Cho sầu cơn gió mưa ngâu chiều tà
Áo em trắng quá trường xa
Áo cô chờ mãi tím ra sắc sầu
Buồn thương trời đổ mưa ngâu
Chờ ngày ô thước bắt cầu ta sang
Tình nàng chức Nữ, Ngưu Lang
Giống em anh hỡi tình tan đôi bờ
Phương trời xa ấy có chờ
Thuyền anh tắp bến duyên mơ vẹn tình
Anh đi nhớ mãi bóng hình
Người em duyên dáng, quê mình thắm tươi.
Hàn Băng
R
<bài viết được chỉnh sửa lúc 01.03.2009 01:47:50 bởi Viet duong nhan >
Trích đoạn: Han Bang
TA VỀ NỐI LẠI TÌNH XƯA
Tràng Giang sóng biếc mênh mang
Thuyền xa bến đổ chở mang nặng tình
Bao năm xa cách quê mình
Sông Tương Bến Ngự chuyển mình về mau
Ra đi ngày ấy hẹn nhau
Sóng yên biển lặng bến nao đón thuyền
Ta về nối lại thơ duyên
Lời xưa hẹn ước phỉ nguyền trúc mai
Đường xưa lối của phố dày
Dân cư đông đúc sớm mai nắng hồng
Xinh tươi lên má hừng đông
Mắc em biêng biếc chờ trông người về
Ra đi anh nhớ lời thề
Nhớ con sông cũ đường về bến xưa
Ban trưa tiếng võng mẹ đưa
Ru con tròn gấc ngủ trưa dí dầu
Ầu ơ...ơ ầu... lá rụng về đâu
Cho sầu cơn gió mưa ngâu chiều tà
Áo em trắng quá trường xa
Áo cô chờ mãi tím ra sắc sầu
Buồn thương trời đổ mưa ngâu
Chờ ngày ô thước bắt cầu ta sang
Tình nàng chức Nữ, Ngưu Lang
Giống em anh hỡi tình tan đôi bờ
Phương trời xa ấy có chờ
Thuyền anh tắp bến duyên mơ vẹn tình
Anh đi nhớ mãi bóng hình
Người em duyên dáng, quê mình thắm tươi.
Hàn Băng
R
Đứng Đợi Chiều Về Ừ mình nối lại tình xưa Thuyền anh rời bến đón đưa chờ nàng. Xuân đi hạ cũng sắp sang Tiếng chim ríu rít trên hàng me xanh. Mặt trời toả nắng lung linh Xa xa em đứng đợi anh chung đường. Người xe tấp nập phố phường Bờ vai em xoã vấn vương tóc thề. Bâng khuâng nhớ lúc chiều về Phượng hồng nở thắm bên hè có em. TrungDũng
VÔ TÌNH Vô tình ta lại mất nhau Nỗi sầu nhân thế tuôn trào nơi nao? Vô tình ngắm mãi vì sao Nhớ về dĩ vãng xuyến xao cõi lòng. Vô tình sải bước ngược dòng Khuất dần hình bóng má hồng thân thương. Vô tình- tình mãi vấn vương Đọng bao nỗi nhớ biết dường nào nguôi!!! -sd-
TA VỀ NỐI LẠI TÌNH XƯA
Tràng Giang sóng biếc mênh mang
Thuyền xa bến đổ chở mang nặng tình
Bao năm xa cách quê mình
Sông Tương Bến Ngự chuyển mình về mau
Ra đi ngày ấy hẹn nhau
Sóng yên biển lặng bến nao đón thuyền
Ta về nối lại thơ duyên
Lời xưa hẹn ước phỉ nguyền trúc mai
Đường xưa lối của phố dày
Dân cư đông đúc sớm mai nắng hồng
Xinh tươi lên má hừng đông
Mắc em biêng biếc chờ trông người về
Ra đi anh nhớ lời thề
Nhớ con sông cũ đường về bến xưa
Ban trưa tiếng võng mẹ đưa
Ru con tròn gấc ngủ trưa dí dầu
Ầu ơ...ơ ầu... lá rụng về đâu
Cho sầu cơn gió mưa ngâu chiều tà
Áo em trắng quá trường xa
Áo cô chờ mãi tím ra sắc sầu
Buồn thương trời đổ mưa ngâu
Chờ ngày ô thước bắt cầu ta sang
Tình nàng chức Nữ, Ngưu Lang
Giống em anh hỡi tình tan đôi bờ
Phương trời xa ấy có chờ
Thuyền anh tắp bến duyên mơ vẹn tình
Anh đi nhớ mãi bóng hình
Người em duyên dáng, quê mình thắm tươi.
Hàn Băng
R
NGỌT TÌNH QUÊ HƯƠNG
Em rờ nước mắt vui mơ
Trang thơ ý tứ từ ngơ ngác chờ
Chờ xa thuyền tấp bến bờ
Cho người gặp lại duyên tơ nối liền
Tình duyên ngày ấy chia miền
Xa xôi dậm bước thuyền duyên xa bờ
Quê hương em ngóng em chờ
Chân anh viễn cứ từng giờ nhớ em
Mùa thu lá rụng bên thềm
Trời Nam nước Việt anh thèm về thăm
Xa xăm đất khách xa xăm
Trăng Rằm sao sáng âm thầm lệ rơi
Đôi chân đi cuối đất trời
Lòng anh vẫn mãi không vơi nhớ về
Vùng trời quê cũ vọng thê
Quê hương phố cổ Huế vùng Việt Nam
Áo dài tím mộng chiều lam
Giọng hò mái đẩy duyên tâm hợp đầu
Nhạc lòng ta nối nhịp cầu
Ngày thơ xưa ấy thắm màu quê hương
Dù xa cách mấy muôn phương
Lòng ta vẫn mãi tìm đường về thăm
Trăm năm vẹn chữ trăm năm
Câu thề ngày ấy trăng Rằm sáng chung
Hẹn ngày ta lại trùng phùng
Về thăm quê cũ ta cùng có nhau
Bữa cơm cá trui đĩa rau
Hương thơm nồng mặn trước sau ngọt tình
Xinh xinh má em hồng xinh
Đôi ta hát khúc chung tình quê hương.
Hàn Băng
TA VỀ NỐI LẠI TÌNH XƯA
Tràng Giang sóng biếc mênh mang
Thuyền xa bến đổ chở mang nặng tình
Bao năm xa cách quê mình
Sông Tương Bến Ngự chuyển mình về mau
Ra đi ngày ấy hẹn nhau
Sóng yên biển lặng bến nao đón thuyền
Ta về nối lại thơ duyên
Lời xưa hẹn ước phỉ nguyền trúc mai
Đường xưa lối của phố dày
Dân cư đông đúc sớm mai nắng hồng
Xinh tươi lên má hừng đông
Mắc em biêng biếc chờ trông người về
Ra đi anh nhớ lời thề
Nhớ con sông cũ đường về bến xưa
Ban trưa tiếng võng mẹ đưa
Ru con tròn gấc ngủ trưa dí dầu
Ầu ơ...ơ ầu... lá rụng về đâu
Cho sầu cơn gió mưa ngâu chiều tà
Áo em trắng quá trường xa
Áo cô chờ mãi tím ra sắc sầu
Buồn thương trời đổ mưa ngâu
Chờ ngày ô thước bắt cầu ta sang
Tình nàng chức Nữ, Ngưu Lang
Giống em anh hỡi tình tan đôi bờ
Phương trời xa ấy có chờ
Thuyền anh tắp bến duyên mơ vẹn tình
Anh đi nhớ mãi bóng hình
Người em duyên dáng, quê mình thắm tươi.
Hàn Băng
R
Đứng Đợi Chiều Về Ừ mình nối lại tình xưa Thuyền anh rời bến đón đưa chờ nàng. Xuân đi hạ cũng sắp sang Tiếng chim ríu rít trên hàng me xanh. Mặt trời toả nắng lung linh Xa xa em đứng đợi anh chung đường. Người xe tấp nập phố phường Bờ vai em xoã vấn vương tóc thề. Bâng khuâng nhớ lúc chiều về Phượng hồng nở thắm bên hè có em. TrungDũng
PHƯỢNG ĐỎ QUÊ HƯƠNG
Anh ơi anh hãy ra xem
Hôm nay vui quá em đem khoe nè
Trang thơ lưu bút mùa hè
Nhạc lòng trổi nhịp chú ve gọi sầu
Phượng mầu thắm sắc cành cao
Anh trèo hái cánh hồng màu tặng em
Để cho em cười vui thêm
Anh cài lên tóc đỏ thêm má hồng
Thế rồi mấy mùa... buồn trông
Xa nơi trường cũ viễn đông biệt mù
Khói lam đất Việt gửi thư
Hẹn ngày ta lại tầm dư nỗi niềm
Nhớ nhau thao thức từng đêm
Mơ về quê cũ lòng thêm quặn sầu
Nhìn hoa phượng đỏ trên đầu
Nhành cây cao vút ve sầu nhớ nhau
Hàn Băng
<bài viết được chỉnh sửa lúc 01.03.2009 13:00:11 bởi Han Bang >
Hu...hu...
Ta đã viết cho người 3 bài thơ hoạ thật dài
Mà sao mất biệt tiêu ngay khi send
Hu...hu... Kì dị???!!! Hu...hu...
Vì sao lại có chuyện kì thế ni???!!!
Hu...hu...hu...
H B
ĐIỀU "KỲ DỊ" Xin người đừng khóc Xương Rồng buồn thêm Công người khó nhọc Sẻ chia nỗi niềm... Những điều "kỳ dị" Xương Rồng đã từng Xin đừng ủy mị Ngăn dòng lệ rưng... Bài thơ chưa tỏ Sáng rõ tấm lòng Lời thơ bỏ ngỏ Ấm trời mùa đông... --- XƯƠNG RỒNG XANH 01/3/2009
SAO BĂNG
Đừng chờ đừng đợi đừng trông
Người đi phương ấy hết mong ngày về
Trên trời le lói sao khuê
Một Vì Tinh Tú Nhỏ Nhoi rụng rồi !
Sao băng tan biến chân trời
Rơi âm địa giới biết nơi nào chờ
Đừng mơ đừng mộng hư vô
Hoa hồng không nở tình mơ thất tình.
Quên đi hoa hồng xinh xinh
Thơ ngây hoa chẳng biết mình là ai
Vô tâm hoa lịm giấc say
Hồng hoa đã ngủ giấc dài thiên thu...
Thiên thu...
Thiên thu...
Trên trời vầng vũ mây mù
Lấp che cả ánh sao lu nghìn đời...!
Trần gian âm cảnh hai nơi
Đừng ai lên tiếng gọi lời thêm đau...
Rơi mau !
Rơi mau !
Một Vì Tinh Tú ngày nao rụng rồi !
Bồi hồi còn lại mình tôi
Giở trang thơ cũ nghẹn lời tiếc thương
Người đi cách mấy dậm đường
Có ngày gặp lại thân thương mừng chào.
Sao băng rụng rớt âm hao
Biệt ly xa mãi cách nhau còn gì
Trang thư bút tích còn ghi
Lời thơ dịu ngọt nhạc bi nao lòng.
Bây giờ về chốn hư không
Một Vì Tinh Tú Nhỏ không trở về
Sao băng một tối trăng thề
Ngày Rằm xuân mộng hẹn về quê hương.
Giọt sương đọng lá chiều buông
Ướt mi trời cũ quê hương nhớ người...!!!
Sao băng đã rụng thật rồi!
Rụng rơi ! Rơi rụng! không lời từ li...
Biệt li...
Biệt li...
Người đi...kẻ ở...còn gì mà mong...!!!
Hàn Băng
<bài viết được chỉnh sửa lúc 03.03.2009 22:23:14 bởi Han Bang >
SAO BĂNG
Đừng chờ đừng đợi đừng trông
Người đi phương ấy hết mong ngày về
Trên trời le lói sao khuê
Một Vì Tinh Tú Nhỏ Nhoi rụng rồi !
Sao băng tan biến chân trời
Rơi âm địa giới biết nơi nào chờ
Đừng mơ đừng mộng hư vô
Hoa hồng không nở tình mơ thất tình.
Quên đi hoa hồng xinh xinh
Thơ ngây hoa chẳng biết mình là ai
Vô tâm hoa lịm giấc say
Hồng hoa đã ngủ giấc dài thiên thu...
Thiên thu...
Thiên thu...
Trên trời vầng vũ mây mùa
Lấp che cả ánh sao lu nghìn đời...!
Trần gian âm cảnh hai nơi
Đừng ai lên tiếng gọi lời thêm đau...
Rơi mau !
Rơi mau !
Một Vì Tinh Tú ngày nao rụng rồi !
Bồi hồi còn lại mình tôi
Giở trang thơ cũ nghẹn lời tiếc thương
Người đi cách mấy dậm đường
Có ngày gặp lại thân thương mừng chào.
Sao băng rụng rớt âm hao
Biệt ly xa mãi cách nhau còn gì
Trang thư bút tích còn ghi
Lời thơ dịu ngọt nhạc bi nao lòng.
Bây giờ về chốn hư không
Một Vì Tinh Tú Nhỏ không trở về
Sao băng một tối trăng thề
Ngày Rằm xuân mộng hẹn về quê hương.
Giọt sương đọng lá chiều buông
Ướt mi trời cũ quê hương nhớ người...!!!
Sao băng đã rụng thật rồi!
Rụng rơi ! Rơi rụng! không lời từ li...
Biệt li...
Biệt li...
Người đi...kẻ ở...còn gì mà mong...!!!
Hàn Băng
Một Vì Tinh Tú Nhỏ Nhoi rụng rồi ! /HB
Hàn Băng vừa nói điều gì? Rằng (...) đã đi xa rồi?? Xin hãy nói rõ, người ơi! "Một vì tinh tú nhỏ nhoi" thế nào??? Người lính - 01.3.2009
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 3 bạn đọc.
Kiểu: