NẮNG ẤM
        
        
    
    
    
	
        
    
        
        
            
            
               
   
   
  VỀ ĐẤT MẸ 
   
   
  Người về đất mẹ nghỉ ngơi 
  Ngàn thu yên giấc không lời oán than 
  Không vui không buồn hỏi han 
  Vấn an tổ phụ mẫu sang hằng ngày 
  Không còn ca hát, thơ say 
  Không còn điệu nhạc ai hoài nhớ thương 
  Không còn nhìn ánh tà dương  
  Không còn biết nhớ biết thương biết chờ 
  Lơ ngơ chim vạt thẫn thờ 
  Buông xuôi cánh nhớ...hết chờ hết mong 
  Hư không chỉ là hư không 
  Viễn vong tình hỡi chờ mong làm gì 
  Tình si chi tình người si 
  Còn đâu một đoá trà mi thuở nào 
  Xao xao chiếc lá xao lao 
  Rơi vào biển vắng lòng đau sóng cuồng 
  Mưa tuôn rơi hạt màn buông 
  Khóc người trinh nữ âm nương chốn nhờ 
  Hồn phi phách lạc dật dờ 
  Còn gì đâu nữa mà mơ ngày về 
  Con đường đã định mọi bề 
  Kiếp người ai cũng trở về đất thôi 
  Hôm nay người, hôm mai tôi 
  Có ngày ta cũng xuôi tay về trời 
  Đất trời hai chốn về thôi 
  Nơi nào cũng biệt li người thế gian 
  Ai về đất mẹ xa ngàn 
  Vần thơ để lại trần gian nhớ người...!!! 
   
  Hàn Băng 
   
   
            <bài viết được chỉnh sửa lúc 02.03.2009 05:56:34 bởi Viet duong nhan >
            
         
     
    
 
    
    
        
        
            
            
               
   
  QUÊ HƯƠNG VẪN ĐỢI CHỜ NGƯỜI          Lữ khách xa rồi ta mãi trông  
   Bến sông vắng lặng tím mây hồng  
   Nhớ lời lữ khách ngày xưa dặn  
   Thương chờ bến vắng mấy mùa đông.  
     
   Lữ khách đi xa xa cách lòng  
   Gió chướng đông phong đau đáu lòng  
   Nhớ lời lữ khách ngày xưa dặn  
   Bến lặng chiều thu mãi chờ trông. 
     
   Quê hương ta đó dọc đò ngang  
   Sông Hương nước chảy buồn miên man  
   Nhớ lời Lữ khách ngày xưa dặn  
   Cứ mãi trông chờ mãi hoài mong !  
     
   Hôm nay buồn ngắm bến bờ sông  
   Hương Giang nước chảy dòng chờ trông  
   Xa xa thắp thoáng cánh bườm trắng  
   Cứ ngỡ khách về vui cả lòng.  
     
   Tuyền qua thuyền lại thuyền qua  
   Xác lá đu đưa bay là đà  
   Rưng rức mưa tuôn nghìn dòng lệ  
   Lịm buồn xác lá vàng rơi xa. 
     
   Mấy mùa nước bạc vẫn trôi qua  
   Dòng sông lấp lánh nhớ người xa  
   Hỏi gió bao giờ người trở lại  
   Có biết người ta nhớ thiết tha. 
     
   Lữ khách về chưa hỡi lá hoa ?  
   Sao thưa trăng lặn khuất trời xa  
   Quên hương vẫn đợi chờ người đấy  
   Bao giờ lữ khách về quê nhà ???!  
     
   Hàn Băng  
            <bài viết được chỉnh sửa lúc 02.03.2009 00:57:07 bởi Han Bang >
            
         
     
    
 
    
    
        
        
            
            
              
Trích đoạn: Han Bang 
   
   
   
  VỀ ĐẤT MẸ 
   
   
  Người về đất mẹ nghỉ ngơi 
  Ngàn thu yên giấc không lời oán than 
  Không vui không buồn hỏi han 
  Vấn an tổ phụ mẫu sang hằng ngày 
  Không còn ca hát, thơ say 
  Không còn điệu nhạc ai hoài nhớ thương 
  Không còn nhìn ánh tà dương  
  Không còn biết nhớ biết thương biết chờ 
  Lơ ngơ chim vạt thẫn thờ 
  Buông xuôi cánh nhớ...hết chờ hết mong 
  Hư không chỉ là hư không 
  Viễn vong tình hỡi chờ mong làm gì 
  Tình si chi tình người si 
  Còn đâu một đoá trà mi thuở nào 
  Xao xao chiếc lá xao lao 
  Rơi vào biển vắng lòng đau sóng cuồng 
  Mưa tuông rơi hạt màn buông 
  Khóc người trinh nữ âm nương chốn nhờ 
  Hồn phi phách lạc dật dờ 
  Còn gì đâu nữa mà mơ ngày về 
  Con đường đã định mọi bề 
  Kiếp người ai cũng trở về đất thôi 
  Hôm nay người, hôm mai tôi 
  Có ngày ta cũng xuôi tay về trời 
  Đất trời hai chốn về thôi 
  Nơi nào cũng biệt li người thế gian 
  Ai về đất mẹ xa ngàn 
  Vần thơ để lại trần gian nhớ người...!!! 
   
  Hàn Băng 
   
  
                ĐƯỜNG VỀ
 
Hôm nay người ấy đi rồi
Vậy là đã hết một đời hồng nhan
Nửa đời phiêu bạt nhân gian
Niềm vui vốn chẳng tày gang được nào.
 
Hơi tàn nhan sắc hư hao
Hình dung bỗng chốc tan vào hư không
Nhìn người tan nát cõi lòng
Nhìn người rồi lại xót lòng nhìn tôi.
 
Hồng nhan tôi chẳng bằng người
Nhưng đời lại thấm gấp mười truân chuyên
Cũng đành sướng khổ tùy duyên
Đường về một gánh ưu phiền trên vai
 
T.Hà
 
            
            
         
     
    
 
    
    
        
        
            
            
                 PHƯỢNG ĐỎ QUÊ HƯƠNG  
   
  Anh ơi anh hãy ra xem  
  Hôm nay vui quá em đem khoe nè  
  Trang thơ lưu bút mùa hè  
  Nhạc lòng trổi nhịp chú ve gọi sầu  
   
  Phượng mầu thắm sắc cành cao  
  Anh trèo hái cánh hồng màu tặng em  
  Để cho em cười vui thêm  
  Anh cài lên tóc đỏ thêm má hồng  
   
  Thế rồi mấy mùa... buồn trông  
  Xa nơi trường cũ viễn đông biệt mù  
  Khói lam đất Việt gửi thư  
  Hẹn ngày ta lại tầm dư nỗi niềm  
   
  Nhớ nhau thao thức từng đêm  
  Mơ về quê cũ lòng thêm quặn sầu  
  Nhìn hoa phượng đỏ trên đầu  
  Nhành cây cao vút ve sầu nhớ nhau  
   
  Hàn Băng  
   
   
   
   
  
             Tiếng Ve         Ve ơi sao vội gọi hè    Để cho nắng sớm đã về từ đây.    Phượng hồng thắp lửa trên cây    Trống trường điểm phút chia tay đến rồi.    Chụm đầu lưu bút thay lời    Riêng anh ,anh lấy nụ cười trao em.    Chỉ cần em cứ lặng im    Nhìn nhau tha thiết làm tin trong lòng.    Anh xin lấy cánh phượng hồng    Ép trong cuốn sổ cất trong tim nàng.         TrungDũng           
            
            
         
     
    
 
    
    
        
        
            
            
               
   
  NỖI LÒNG NGƯỜI XA XỨ  
     
     
   Người đi xa xứ viễn phương  
   Nhớ da diết lắm dặm trường quê hương  
   Sao băng biệt lối nẻo đường  
   Một vì tinh tú trời phương sa đàng  
   Sao băng lòng dạ ngổn ngang  
   Ướt mi...mi ướt ngỡ ngàng lòng đau  
   Rơi mau sao lạc phương nào  
   Nhìn vì tinh tú rơi vào nẻo đi  
   Sao băng rớt vội sầu bi ???!!!  
   Đường non lắm dốc biển rì rào reo  
   Sao băng rớt xuống cái vèo  
   Cho lòng xa xứ buồn heo hắt buồn  
   Sao băng ngẫm kiếp đời suông  
   Một khi nhắm mắt mà buồn lắm thay  
   Sao băng rụng nẻo đường dài  
   Cho lòng viễn xứ u hoài quê hương  
   Bao giờ trở lại bên đường  
   Ngắm hoa thiên lí mùi hương quê nhà  
   Từ ngày vụt cánh chim xa  
   Nhớ quê canh cánh lệ sa xót buồn  
   Bao giờ quay gót hồi hương  
   Thăm quê viếng bạn nẻo đường mến yêu  
   Cánh đồng thẳng bóng chim chiều  
   Hiu hiu gió thổi cánh diều bay cao  
   Nhớ quê lòng lại nao nao  
   Hương rau, vườn ổi cành cao nhãn lồng  
   Xa xa nhìn ánh vừng đông  
   Mặt trời mới mọc trong lòng reo vui  
   Nhớ về quê cũ ngậm ngùi  
   Thương mây nhớ núi đò xuôi ngược dòng  
   Quê hương nhớ tím cả lòng  
   Người đi xa xứ nỗi lòng tái tê  
   Mai đây có hẹn ngày về  
   Trăng lên đỉnh núi vẹn bề chờ mong  
   Tay trong tay ấm cõi lòng  
   Thân thương họp mặt người thân một nhà  
   Ngày đoàn tụ khúc hoan ca  
   Người đi xa xứ lệ nhoà ướt mi  
   Gặp nhau chưa nói câu gì  
   Tràn mi ướt cả người đi kẻ chờ  
   Trên cao trăng vàng sáng mơ  
   Các vì tinh tú loé ngời thuyền ngân  
   Trăng sao sáng tỏ đầy sân  
   Dải ngân hà ánh tình thân sum vầy  
     
   Hàn Băng  
                		               
            <bài viết được chỉnh sửa lúc 05.03.2009 00:35:14 bởi Han Bang >
            
         
     
    
 
    
    
        
        
            
            
              
Trích đoạn: Han Bang 
   
   
   
  QUÊ HƯƠNG VẪN ĐỢI CHỜ NGƯỜI  
   
  Lữ khách xa rồi ta mãi trông  
  Bến sông vắng lặng tím mây hồng  
  Nhớ lời lữ khách ngày xưa dặn  
  Thương chờ bến vắng mấy mùa đông.  
   
  Lữ khách đi xa xa cách lòng  
  Gió chướng đông phong đau đáu lòng  
  Nhớ lời lữ khách ngày xưa dặn  
  Bến lặng chiều thu mãi chờ trông. 
   
  Quê hương ta đó dọc đò ngang  
  Sông Hương nước chảy buồn miên man  
  Nhớ lời Lữ khách ngày xưa dặn  
  Cứ mãi trông chờ mãi hoài mong !  
   
  Hôm nay buồn ngắm bến bờ sông  
  Hương Giang nước chảy dòng chờ trông  
  Xa xa thắp thoáng cánh bườm trắng  
  Cứ ngỡ khách về vui cả lòng.  
   
  Tuyền qua thuyền lại thuyền qua  
  Xác lá đu đưa bay là đà  
  Rưng rức mưa tuôn nghìn dòng lệ  
  Lịm buồn xác lá vàng rơi xa. 
   
  Mấy mùa nước bạc vẫn trôi qua  
  Dòng sông lấp lánh nhớ người xa  
  Hỏi gió bao giờ người trở lại  
  Có biết người ta nhớ thiết tha. 
   
  Lữ khách về chưa hỡi lá hoa ?  
  Sao thưa trăng lặn khuất trời xa  
  Quên hương vẫn đợi chờ người đấy  
  Bao giờ lữ khách về quê nhà ???!  
   
  Hàn Băng  
   
    
  ĐỜI SƯƠNG GIÓ 
    
    
  Ai đi ngàn dặm trong sương gió 
  Nhớ về hoài niệm cố hương xưa 
  Bóng ai thấp thoáng ngoài song vắng 
  Gió lạnh se về thu đến nhanh. 
    
  Ai thấu cho rõ lòng lữ thứ 
  Bao năm xuôi ngược khắp mọi miền 
  Đến khi quay về sức tàn kiệt 
  Hơi thở vội vàng, vầng trán nhăn. 
    
  HKBT. 
   
            
            
        
 
     
    
 
    
    
        
        
            
            
              ĐỜI SƯƠNG GIÓ                 Ai đi ngàn dặm trong sương gió     Nhớ về hoài niệm cố hương xưa     Bóng ai thấp thoáng ngoài song vắng     Gió lạnh se về thu đến nhanh.           Ai thấu cho rõ lòng lữ thứ     Bao năm xuôi ngược khắp mọi miền     Đến khi quay về sức tàn kiệt     Hơi thở vội vàng, vầng trán nhăn.          HKBT.          Trán anh nhăn em dùng khăn lau vội 
  Giọt mồ hôi đọng nét tinh khôi 
  Miệng anh cười duyên mãi thắm môi 
  Ngời khoé mắt ánh lên lời ước hẹn 
   
  H B 
   
  (Chỉ theo ý thơ hoạ cho vui đấy ! Có gì nghịch ý xin người lượng thứ ) 
   
            
            
         
     
    
 
    
    
        
        
            
            
               
   
  MỖI NGƯỜI LÀ MỘT VÌ SAO 
   
   
  Mỗi người là một vì sao 
  Sao nào sao nấy đi vào trời đêm 
  Ánh lên rực sáng bên thềm 
  Lâu lâu nhìn thấy băng đêm bay vèo 
  Ngôi sao bé tí tẻo teo 
  Bay vèo một cái hút theo mắt nhìn 
  Nhìn trời tìm kiếm sao mình 
  Tìm hoài chẳng biết sao mình ở đâu 
  Lâu lâu có một sao đầu 
  Vèo vèo xẹt xuống tưởng đâu sao mình 
  Hú hồn miệng cứ đọc kinh 
  Cầu cho sao đậu để mình sống lâu 
  Chuyện sao xẹt truyền từ đâu 
  Mình chỉ nghe kể là bầu* sao băng (bầu trời) 
  Người lớn hay kể lại rằng 
  Thấy sao xẹt xẹt là băng một người 
  Ngồi buồn nhìn sao trời chơi 
  Tưởng tượng sao xẹt buồn ơi là buồn... 
   
  H B 
   
   
  Ca ca bảo : "Băng nói cụi nói nhăng 
  Nhóc nghịch chi rứa sao băng cí gì 
  Nhóc này nghịch quá đây nì 
  Cốc cốc đầu nhá cí gì sao băng? ! 
   
  Băng cười cúi đầu thưa rằng 
  Buồn buồn em nói lăng quăng một mình 
  Ai dè Ca Ca đang nhìn 
  Cái miệng em nói linh tinh tĩnh tình 
  Cắc cắc...tùng xình...tùng xình 
  Ôi chao buồn quá một mình nhìn sao... 
   
   
   
   
            <bài viết được chỉnh sửa lúc 05.03.2009 01:14:13 bởi Han Bang >
            
         
     
    
 
    
    
        
        
            
            
              MẮT NAI  
     
   Mắt nai chẳng biết mộng mơ  
   Mắt nai là mắt ơ thờ chẳng chi  
   Mọi việc mắt nhìn hồ nghi  
   Mắt nai chẳng hiểu chút gì người ơi  
   Mắt nai ngớ ngẩn trông thôi  
   Mắt nai chẳng hiểu chuyện tôi chuyện người  
   Mắt nai ngơ ngác mà thôi  
   Lạc vào mây trắng vùng trờ ngẩn ngơ  
   Mắt nai là mắt ngây thơ  
   Không biết chờ đợi chi mô hỡi người  
   Mắt nai ngơ ngác trông thôi  
   Mắt nai là cả vùng trời ngẩn ngơ  
   Mắt nai chẳng chịu làm thinh  
   Hỏi hoài hỏi mãi chuyện mình chuyện ta  
   Mắt nai trông gần trông xa  
   Mắt nai cứ mở hỏi xa hỏi gần  
   Mắt nai cứ mở tần ngần  
   Hổng hiểu gì hết chuyện gần chuyện xa  
   Mắt nai chỉ thấy sáng loà   
   Một vùng biển lớn trời xa màu hồng  
   Mắt nai chan chứa trong lòng  
   Ước mơ hiểu biết trời hồng xa xa  
   Mắt nai ước mộng sáng loà  
   Vùng trời cao ngất sáng loà tương lai  
   Mắt nai ước vọng ngày mai  
   Tương lai rực sáng nắng mai màu hồng  
     
   Hàn Băng
 
            <bài viết được chỉnh sửa lúc 05.03.2009 07:08:47 bởi Han Bang >
            
         
     
    
 
    
    
        
        
            
            
               
  TINH MƠ  
     
   Em đi trên vùng hoa say  
   Tinh mơ sáng sớm bước ngay đến trường  
   Bé yêu dấu hỡi yêu thương  
   Mắt nai em ước tương lai sáng ngời  
   Đường hoa nắng ấm tuyệt vời  
   Hông lên má bé đôi môi luôn hồng  
   Mây xanh nhìn xuống vui lòng  
   Theo chân bé mãi thông dông đến trường  
   ...  
     
   H B  
   
             		              					 					 			 		                                
  
 
            <bài viết được chỉnh sửa lúc 05.03.2009 07:38:09 bởi Han Bang >
            
         
     
    
 
    
    
    
        
        
            
            
              Trái tim  
      
   Với mãi lên cao để kiếm tìm  
      
   Ước mơ bay bổng theo cánh chim  
      
   Cũng xin giữ lại hồn trong sáng  
      
   Nguyên vẹn nơi lòng một trái tim!  
      
      
   T.T.K.4.3.2009  
      
      
     
     
                 
   TRĂNG THƠ  
     
   Lung linh vằn vặt một nỗi niềm  
   Nữa mảnh trăng buồn với niềm riêng  
   Lấp lánh mặt hồ trăng rạng vỡ  
   Ơ thờ lạc bút bước vào thơ  
     
   Hàn Băng  
                 		              					 					 			 		                                   
            
            
         
     
    
 
    
    
        
        
            
            
               
  Cô đơn    
         
    Cô đơn nên mãi mộng mơ    
    Để cho duyên phận bây giờ dở dang    
         
    Cô đơn một kiếp đa đoan    
    Hoàng hôn đã xuống thở than riêng mình    
         
    Cô đơn buồn viết thơ tình    
    Gửi đi muôn ngả mong tìm tâm giao    
         
    Cô đơn nay ước mai ao    
    Gặp người tri kỷ ghé vào vườn duyên    
         
    Cô đơn lòng mãi ưu phiền    
    Nhặt thơ đan chữ gửi miền hoang vu    
         
    Cô đơn nhặt lá mùa thu    
    Mở trang dĩ vãng ngoái ru tình đời    
         
    Người ơi ! duyên phận đơn côi    
    Có về chia sẻ với tôi … nửa phần?    
         
    T.T.K.2.3.2009     
         
    Cô đơn số kiếp phải mang    
    Vẫn mong trong giấc mộng vàng cùng ai    
         
    Cô đơn trong những đêm dài    
    Nghe sương lá rụng bên ngoài quạnh hiu    
         
    Cô đơn khi tắt nắng chiều    
    Con chim lẻ bạn tiếng kêu não nùng    
         
    Cô đơn từ lúc hừng đông    
    Nắng lên sao vẫn thấy lòng lạnh run    
         
    Cô đơn cả những vui buồn    
    Đợi chờ giọt lệ , nụ hôn người tình    
         
    Cô đơn tôi giữ riêng mình    
    Mong ai hạnh phúc yên bình  đẹp tươi    
         
    Tôi buồn duyên phận đơn côi    
    Bỗng vui vì được cùng người hoạ thơ ...    
         
    kimrbl  
     
     
     
     
     
   NHỮNG VẦN THƠ  
     
     
   Những vần thơ sáng đẹp thay  
   Sương mai lóng lánh nắng mai ửng hồng  
     
   Những vần thơ sáng tấm lòng  
   Dịu như suối mát mây trong xanh rờn  
     
   Những vần thơ vơi lòng cô đơn  
   Ấm lên giá rét trong hồn lạnh băng  
     
   Những vần thơ sáng tựa ánh trăng  
   Đêm rằm tháng tám cung hằng sáng soi  
     
   Những vần thơ tỏ khúc nôi  
   Buồn mình ôm mãi vui người xin mang  
     
   Những vần thơ tình trong sáng  
   Mong mang hạnh phúc gửi ngàn yêu thương  
     
   Hàn Băng 
 
            <bài viết được chỉnh sửa lúc 05.03.2009 23:06:12 bởi Han Bang >
            
         
     
    
 
    
    
        
        
            
            
              quote: 
   
  Trích đoạn: Han Bang  
   
  Trái tim  
     
  Với mãi lên cao để kiếm tìm  
     
  Ước mơ bay bổng theo cánh chim  
     
  Cũng xin giữ lại hồn trong sáng  
     
  Nguyên vẹn nơi lòng một trái tim!  
     
     
  T.T.K.4.3.2009  
     
     
    
 
  
           
  TRĂNG THƠ  
   
  Lung linh vằn vặt một nỗi niềm  
  Nữa mảnh trăng buồn với niềm riêng  
  Lấp lánh mặt hồ trăng rạng vỡ  
  Ơ thờ lạc bút bước vào thơ  
   
  Hàn Băng  
    
  
      Hững hờ mở bút viết dòng thơ    Tìm đâu lời ngọt được bây giờ    Khi lòng mang nặng nhiều tâm sự    Gửi chút nỗi niềm đến bến mơ...         T.T.K.5.3.2009        
            
            
         
     
    
 
    
    
        
        
            
            
                 
   
   
       Buồn thêm !  
     
     
   Nhớ ngày xưa...lá Diêu bông   
   Anh theo em mãi mà không nói gì  
   Cũng lắm lúc,  
   Cũng đôi khi...  
   Em len lén ngó người đi sau mình !  
     
   Anh theo lẻo đẻo,  
   lặng thinh  
   Bàn tay bối rối em vin áo dài  
   Lá me theo gió bay bay  
   Thầm thì em ước: đường dài...dài thêm...  
   ...  
     
   Ngày xưa là những ấm êm  
   Chỉ làm đầy nổi buồn thêm - bây giờ !
 
Tú_Yên  
     
     
     
     
     
   CHỜ MONG  
     
   
Bơ vơ tà áo trắng mơ 
  Đi vào trời nhớ hững hờ gió lay 
  Em đi trong nắng ban mai 
  Đường xưa trường cũ áo dài tung bay.  
   
  Hình như ai bước theo đây 
  Em liền ngoái lại chỉ vài lá rơi 
  Xa xa tiếng gió ru hời 
  Mà em cứ ngỡ là lời người xưa.  
   
  Nắng vàng theo vệt chân thưa 
  Em đi trong nắng ban trưa tan trường 
  Nóng hồng hông áo dài vương 
  Trắng mơ sắc thắm tan trường bay bay.  
   
  Trông theo tà áo trắng dài 
  Cho anh nhớ mãi những ngày chờ mong  
   Tan trường ngoài cổng anh trông  
   Ngóng hoài em cứ hông hông thèm nhìn.  
    
  Hàn Băng                                 
   
             		              					 					 			 		 
            
            
         
     
    
 
    
     
 
     
    
    
    
    
	
    
    
    
    
        
            
    
        Thống kê hiện tại
        Hiện đang có  0 thành viên và  5 bạn đọc.
        
 
            
         
     
    
    
    
    
    
    
        
        
        
	
            Kiểu: