NẮNG ẤM
        
        
    
    
    
	
        
    
        
        
            
            
              Anh xin lỗi HB mà cứ ngỡ KKT (vì tinh tú nhỏ nhoi ngày nào) 
  Đình Thế 
   
   
   
  Ối trời ! Thêm một kẻ tình si 
  Tương tư tơ tưởng Tú ít gì? 
  Nhóc nhí đó không về đây nữa 
  Vô tình đến thế nhắc làm chi? 
  Quên đi nhóc nhí tí ti ti 
  Đừng nhớ đừng thương tơ tưởng si 
  Quên đi và hãy vào thơ thẩn 
  Hoạ thơ vui tẩn ngẩn tần ngầng
 
   
  H B 
   
   
  Thế nói mần răn thế nói cụi nói nhăng 
  Hàn Băng là Hàn Tiểu Băng 
  Mần răn Đình Thế tưởng là hắn 
  Tức quá Băng đàn tẳng tằng tăng 
   
  H B 
                 		                
   
   
                		              					 					 			 		      
            
            
         
     
    
 
    
    
        
        
            
            
               
   
  NỖI ĐAU  
   Ai về sa mạc cùng tôi  
   Tắm mình trong cát_lả lơi gió lùa  
   Để nghe câu chuyện đời thừa  
   Của người quân tử mới vừa sa chân…  
      
   Xương Rồng cũng một kiếp nhân  
   Cũng mơ mộng_vướng bụi trần như ai  
   Vươn trên sỏi đá toàn gai  
   Đảo điên nắng lửa đêm ngày đợi trông…  
      
   Hóa thân từ giọt lệ hồng  
   Nụ cười chẳng thấy_mênh mông nỗi sầu  
   Dẫu khoe trăm sắc, nghìn màu  
   Muôn đời ôm mãi nỗi đau tâm hồn…  
   ---  
   XƯƠNG RỒNG XANH  
   06/3/2009  
     
     
     
   Lời thơ tím lịm cả hồn  
   Buồn thương thảm não cháy hồn tâm cang  
   Xương Rồng sa mạc cát vàng  
   Trơ thân nắng lửa bền gan chặt lòng  
   Xương Rồng bừng cháy trời hồng  
   Rạng đông sắc thắm ấm lòng giá băng  
     
   H B  
   
             		              					  
            
            
         
     
    
 
    
    
        
        
            
            
               
   
  NIỆM PHẬT DI ĐÀ  
     
     
   Thường niệm Di Đà  
   Ý chẳng nghĩ việc tà  
   Miệng không điều chua ngoa  
   Tránh xa việc làm ác  
     
   Tĩnh tâm luôn giác ngộ  
   Trong lòng mãi khắc ghi  
   Nằm ngồi hay đứng đi  
   Sáu chữ luôn luôn nhớ  
     
   Phật phổ độ chúng sanh  
   Vì việc thiện điều lành  
   Làm tất điều đức hạnh  
   Trí tuệ luôn chân chánh  
     
   Niệm sửa tâm sửa tánh  
   Đức đạo hạnh trời dành  
   Tránh ác nhân tập tành  
   Luôn một lòng hướng thiện  
     
   Điều lành tạo phước duyên  
   Đạo hạnh rèn tâm tánh  
   Theo lời dạy Như Lai  
   Phổ độ chúng trần ai.  
     
   Hàn Băng  
   
             		               
            
            
         
     
    
 
    
    
        
        
            
            
               
   
   
  NHỮNG LÚC BUỒN 
   
  Những lúc buồn ta thường hay ca hát 
  Khúc tình ca thứ nhất phượng ve sầu 
  Chuyên trường xưa chuyện của trường sau 
  Chuyện ngày trước và sau này tiếp bước 
  Những lúc buồn nhớ về ngôi trường thuở trước 
  Ghế đá sân trường tay nối mãi vòng tay 
  Áo thư sinh nét đẹp... ngớ mắt nai 
  Cứ nhìn mãi ngẩn hoài chưa hiểu mấy 
  Rồi một hôm ta ra đi từ đấy 
  Gói hành trang giấy mực lên đường 
  Vược trùng dương trời rộng bay muôn phương 
  Cầu hiểu biết tỏ tường niềm hy vọng 
  Sinh kiếp người tương lài là nguồn sống 
  Dâng trào lên mơ mộng sáng thành công 
  Ta ra đi theo vết ngựa hồng 
  Con tuấn mã ruổi dông trên đường hứa 
  Đường trải rộng miệt mài khi chọn lựa  
  Tìm tương lai tương sáng của ngày mai. 
   
  Han Băng 
   
  
 
   
            <bài viết được chỉnh sửa lúc 06.03.2009 22:31:19 bởi Han Bang >
            
         
     
    
 
    
    
        
        
            
            
                          
Lời thơ tím lịm cả hồn  
  Buồn thương thảm não cháy hồn tâm cang  
  Xương Rồng sa mạc cát vàng  
  Trơ thân nắng lửa bền gan chặt lòng  
  Xương Rồng bừng cháy trời hồng  
  Rạng đông sắc thắm ấm lòng giá băng  
   
  H B 
               HÃY CÙNG TÔI   Người hãy cùng tôi ngắm ánh trăng   Hãy cùng thổn thức với chị Hằng   Hãy cùng tôi uống men đêm chát   Gửi nỗi sầu đau theo sương giăng...       Người hãy cùng tôi đếm cát vàng   Dẫu trời thêm lửa giữa chang chang   Hãy tắm cùng tôi hơi gió nóng   Gửi nỗi buồn thương giữa thênh thang...   ---   XƯƠNG RỒNG XANH   06/3/2009     
            
            
         
     
    
 
    
    
        
        
            
            
               
   
   
  KHI TA BUỒN 
   
  Khi ta buồn ta thấy lòng cô quạnh 
  Cầm bút hoài ta viết mãi tên ai 
  Gió chiều hiu hắt thổi lá lay 
  Ta cất bút viết tên loài thảo mộc. 
   
  Khi ta buồn ta thấy mình cô độc 
  Bao muộn sầu ta gom lại thành câu 
  Lên phím đàn dạo mãi điệp khúc sầu 
  Đêm xuống giọt tương cầu qua khung lạnh. 
   
  Khi ta buồn gió ngừng thôi thổi mạnh 
  Mây thôi bay trời u tối mịt mùng 
  Ta nhìn sao lòng tưởng nhớ lung tung 
  Trăng vằng vặc soi vào vũ trụ. 
   
  Khi ta buồn cây rừng như ủ rủ 
  Buông lá cành như tóc phủ bờ vai 
  Theo trăng sao ta mơ về lối cũ 
  Sáng tinh khôi lên ước vọng ngày mai. 
   
  Hàn Băng  
   
   
  
 
   
            <bài viết được chỉnh sửa lúc 06.03.2009 22:02:01 bởi Han Bang >
            
         
     
    
 
    
    
        
        
            
            
               
   
  Ta gửi cho em những bài thơ áo não  
   Nhạc ru buồn dạo khúc mãi xa xăm  
   Một chiều vương sương trắng lặng thầm  
   Từng gọt nhỏ lên lá cành thơ mộng :  
     
     
   NHỮNG LÚC BUỒN   
       
    Những lúc buồn ta thường hay ca hát   
    Khúc tình ca thứ nhất phượng ve sầu   
    Chuyên trường xưa chuyện của trường sau   
    Chuyện ngày trước và sau này tiếp bước   
    Những lúc buồn nhớ về ngôi trường thuở trước   
    Ghế đá sân trường tay nối mãi vòng tay   
    Áo thư sinh nét đẹp... ngớ mắt nai   
    Cứ nhìn mãi ngẩn hoài chưa hiểu mấy   
    Rồi một hôm ta ra đi từ đấy   
    Gói hành trang giấy mực lên đường   
    Vược trùng dương trời rộng bay muôn phương   
    Cầu hiểu biết tỏ tường niềm hy vọng   
    Sinh kiếp người tương lài là nguồn sống   
    Dâng trào lên mơ mộng sáng thành công   
    Ta ra đi theo vết ngựa hồng   
    Con tuấn mã ruổi dông trên đường hứa   
    Đường trải rộng miệt mài khi chọn lựa    
    Tìm tương lai tương sáng của ngày mai.   
       
    Han Băng   
       
     
     
   KHI TA BUỒN   
       
    Khi ta buồn ta thấy lòng cô quạnh   
    Cầm bút hoài ta viết mãi tên ai   
    Gió chiều hiu hắt thổi lá lay   
    Ta cất bút viết tên loài thảo mộc.   
       
    Khi ta buồn ta thấy mình cô độc   
    Bao muộn sầu ta gom lại thành câu   
    Lên phím đàn dạo mãi điệp khúc sầu   
    Đêm xuống giọt tương cầu qua khung lạnh.   
       
    Khi ta buồn gió ngừng thôi thổi mạnh   
    Mây thôi bay trời u tối mịt mùng   
    Ta nhìn sao lòng tưởng nhớ lung tung   
    Trăng vằng vặc soi vào vũ trụ.   
       
    Khi ta buồn cây rừng như ủ rủ   
    Buông lá cành như tóc phủ bờ vai   
    Theo trăng sao ta mơ về lối cũ   
    Sáng tinh khôi lên ước vọng ngày mai.   
       
    Hàn Băng    
     
     
     
       
       
     HÃY CÙNG TÔI   
    Người hãy cùng tôi ngắm ánh trăng   
    Hãy cùng thổn thức với chị Hằng   
    Hãy cùng tôi uống men đêm chát   
    Gửi nỗi sầu đau theo sương giăng...   
        
    Người hãy cùng tôi đếm cát vàng   
    Dẫu trời thêm lửa giữa chang chang   
    Hãy tắm cùng tôi hơi gió nóng   
    Gửi nỗi buồn thương giữa thênh thang...   
    ---   
    XƯƠNG RỒNG XANH   
    06/3/2009             		              					 					 			 		    
     
     
   Thơ của người và thơ ta đều buồn bã  
   Quyện nơi đây một chút nhớ về mây  
   Xây lâu đài trên cát trắng sa mạc này  
   Cho thổn thức mây hồng qua cánh gió  
     
   (H B thân thương gửi Nhóc Tú Ngốc)  
   
             		               
            
            
         
     
    
 
    
    
        
        
            
            
               
   
  Ta buồn ta hát nghêu ngao 
  Hát hoài hát mãi thét gào mình ta 
  Xa Xa chuông chùa ngân nga 
  Tiếng chuông tâm niệm âu là phước duyên 
  Tự nhiên ta niệm huyên thuyên 
  A Di Đà Phật cõi miền hư vô 
   
  Nam mô cứu khổ Quan Thế âm bồ Tát... 
   
  H B 
  
 
            <bài viết được chỉnh sửa lúc 06.03.2009 22:40:35 bởi Han Bang >
            
         
     
    
 
    
    
        
        
            
            
               
   
  " Người tu tịnh độ pháp môn 
  Phải siêng niệm phật sớm hôm thành trì 
  A Di Đà Phật khắc ghi 
  Nằm ngồi đi đứng không khi nào rời 
  Niệm cho rành rọt từng lời 
  Từng câu từng chữ tức thời định tâm" 
  
 
            
            
         
     
    
 
    
    
        
        
            
            
               
   
  " Ý không tham giận gian tà 
  Chuyển mê thành giác thật là quý thay 
  Chí thành niệm phật đêm ngày 
  Tiêu trừ tội chướng đã gây bao ngày" 
  
 
            
            
         
     
    
 
    
    
        
        
            
            
               
   
  "Hiện tiền thân tâm thảnh thơi 
  Vị lai giải thoát khỏi nơi luân hồi 
  Liên hoa chín phẩm lên ngôi 
  Nhân nào quả nấy muôn đời không sai" 
  
 
            
            
         
     
    
 
    
    
        
        
            
            
               
   
  "Muốn về tịnh độ Như Lai 
  Phải gieo nhân tịnh tại ngay kiếp này 
  Muốn sang Cực Lạc Phương Tây 
  Ươm mầm an lạc hàng ngày chớ quên" 
  
 
            
            
         
     
    
 
    
    
        
        
            
            
              Anh Omi ơi !  
   Anh đang ở đâu vậy !  
   Hu...hu...Em nhớ anh lắm đấy 
   Em nhớ những dòng thơ Omi hay 
   Nhớ cả những chiều tuyết đổ vây vây 
   Nhớ lắm lắm và nhớ Omi lắm lắm 
   Anh chúc em"8/3"mang theo nắng ấm 
   Sưởi lửa hồng tan tuyết lạnh băng 
   Cảm ơn anh và luôn gọi anh rằng: 
   Omi hỡi anh trai tốt bậc nhất 
   
  H B 
  
 
            
            
         
     
    
 
    
    
        
        
            
            
               
  Dù Băng không phải phật tử nha 
  Dù Băng chưa tụng niệm kinh Di Đà 
  Nhưng Băng cũng rõ nghĩa 6 chữ: 
   
  "Nam Mô A Di Đà" thật hay 
  Nghĩa 6 chữ là như vầy: 
  Nam chỉ về tâm của Tịnh Thanh 
  Mô trừ giục lợi chẳng cầu danh 
  A trừ tà dục nuôi tâm sáng 
  Di dứt lắng lo giữ báu lành 
  Đà ấy chơn thân tâm bất hoại 
  Phật là Xá Lợi hiệu Vô Sanh 
  
 
   
            
            
         
     
    
 
    
    
        
        
            
            
               
   
  Băng cũng hiểu thuyết phật pháp : 
   
  "Cảnh trần hiện tại là cõi tạm 
  Sanh già bệnh chết ai tránh khỏi 
  Nhắm mắt xuôi tay ai giữ được gì" 
   
  (Nhưng sao lại có rất nhiều người hung dữ lại thích sân si hỉ nộ ái ố thật lạ kì ? !) 
   
  Tiếp nữa nè : 
   
  "Cửa trời cửa phật đều mở rộng 
  Đến được cửa trời nhờ phước đức 
  Giam cầm địa ngục do tham sân..." 
   
  Có đúng không nào ? 
   
            <bài viết được chỉnh sửa lúc 07.03.2009 09:30:16 bởi Han Bang >
            
         
     
    
 
    
     
 
     
    
    
    
    
	
    
    
    
    
        
            
    
        Thống kê hiện tại
        Hiện đang có  0 thành viên và  5 bạn đọc.
        
 
            
         
     
    
    
    
    
    
    
        
        
        
	
            Kiểu: