NẮNG ẤM
Kìa kìa cô bé bé xinh xinh Chơi hoa sao lại chơi một mình? Vườn nhà nắng ấm hoa đua nở Có muốn Xuân chơi với cô mình? Không ngờ Hàn Băng lại là chuyên gia về thực vật. Hàn Băng có biết hoa gì đây không? Hoa này cũng là cây tự nhiên ở Đà Lạt (Lâm Đồng) đấy.
Màu hồng sắc thắm em mong
Chờ Xuân mang đến ấm hồng má em
Để cho em đẹp xinh thêm
Má hồng môi thắm dịu êm tiếng chào.
H B
(Dạ, em kính chào anh Minh Xuân ạ! Dạ, em cảm ơn anh Minh Xuân tặng hoa ạ !)
<bài viết được chỉnh sửa lúc 19.03.2009 23:02:04 bởi Han Bang >
CHIM CHIỀU CÔ LẺ
Ta nhớ em trong mông lung sâu thẳm
Le lói đèn càng quạnh vắng xa xôi
Xuân đã gần qua mà lòng cứ chơi vơi
Cơn gió mùa thêm gợi niềm xa nhớ
Ta ở bên ni nhớ em bên nớ
Cũng giờ này em mê mải chốn nao
Trong cái bộn bề em còn có lúc nào
Nhớ quê hương nhớ người trai thủa trước
Trang thơ em ngậm ngùi đôi mắt ướt
Bóng quê nhà vang mãi đêm thâu
Cứ thổn thức mà lòng lạnh từ lâu
Em đâu biết...cánh chim chiều cô lẻ
Công Hòa
NHỚ LẮM !
Nhìn phương ấy màn mây chiều trở lạnh
Tuyết rơi đầy lòng chạnh nhớ về ai
Xa quê hương lòng cứ mãi u hoài
Chân xa xứ biết bao giờ trở lại.
Ngày ra đi không kịp lời phân giải
Bước đăng trình cứ mãi mãi xa
Mỗi mùa thương mãi nhìn bóng trăng ngà
Sầu da diết nhớ quê nhà bên ấy.
Chiều hôm nay gió hây hây gợi dậy
Bóng quê hương phố cổ ngùi thương
Cố đô ơi Huế của tha phương
Hoài cố quốc nỗi niềm rơi giọt nhớ.
Có những đêm một mình ta trăn trở
Thức thâu canh cánh nhớ mãi triền miên
Từng con phố dòng sông Hương xanh biếc
Và nuối tiếc lời xưa chưa từ biệt....
Nhớ dáng vấp bờ từng dâu ruộng lúa
Khi tới mùa gặt hái ngát rạ thơm
Nhớ những chiều mắt biếc xanh đượm buồn
Cô thôn nữ vai trĩu quằng gánh thóc.
Hình ảnh đấy trong văn thơ ta học
Nét quê hương xa xứ mãi vấn vương
Và những chiều nhìn khói tuyết mù sương
Ta nhớ lắm những lời thương tiếng nhớ...!
Hàn Băng
PHỐ BUỒN NHỚ EM Em đi rồi để lòng ta man mác Gío sông hương thấm lành lạnh vai gầy Phố cũ buồn vi vút hàng cây Nge xa xa điệu hò mái đẩy Em nhớ không chiều mùa đông năm ấy Chia tay em lòng nặng chĩu u buồn Cầu Trường tiền mười hai nhịp nhớ thương Biết khi mô em lại về bến Ngự Câu Nam giao cứ dặt dìu nỗi nhớ Điệu Nam bằng theo em suốt ngàn xa Ta ở Vân lâu ngóng em....cô thôn nữ bên nhà Mà năm tháng tóc pha màu sương gió Hôm chia tay lời buồn...tình không ngỏ Nói gì đây trong day dứt cách xa Thầm mong em luôn nhớ đến quê nhà Hồi cố quốc một ngày không xa lắm Công Hòa xin góp vốn cùng HB ha... Cảm ơn Cộng Hoà ghé nhà
Gửi lại lưu bút làm quà tâm giao
Cảm ơn người lời gửi trao
Vài câu thơ hoạ dạt dào ước mơ
Mong người hằng ghé vườn thơ
Cho hồng sắc thắm hoa mơ đợi chờ
H B
<bài viết được chỉnh sửa lúc 19.03.2009 23:39:35 bởi Han Bang >
Trông em đứng mãi một mình Đợi duyên chẳng thắm mà tình cứ xa Vọng Phu dưới ánh chiều ta Chưa quen.... sao nhớ...mà ta chạnh lòng...?! Simple
NHỚ NGƯỜI KHÔNG QUEN
Không quen cứ nhớ hư không
Nhớ vơ nhớ vẩn cho lòng quạnh hiu
Nhớ em nhìn áng mây chiều
Hiu hiu gió thổi dặt dìu rừng thông.
Vi vu rơi xác lá hồng
Xao lòng nhung nhớ diêu bông úa sầu
Hỡi cô áo lụa qua cầu
Không quen ta cũng nhìn nhau cúi chào.
Trời trong xanh biếc một màu
Cánh chim lữ thứ lao chao nắng chiều
Một mình buồn thiểu buồn thiêu
Vạt kêu thanh vắng chín chìu ruột đau.
Không quen ta cười chào nhau
Ánh mắt xa lạ...lạ sao ưa nhìn
Một mình ta nói với mình
Xa quê nhớ mãi bóng hình Huế thương.
Sông Hương chiều xuống mù sương
Xa xa thắp thoáng cánh buồm đò ngang
Sông sâu dò ý thiếp chàng
Miên man nỗi nhớ mắt nàng chiều thu.
Xưa kia giá đừng hình như
Đôi mắt quen quá bây chừ khi xa
Không đau lòng nhớ người ta
Khi mình cứ mãi biệt xa quê nhà.
Nhìn lên trăng sáng, ngân hà
Vòm sao loé ánh pháo hoa vòm trời
Ước gì em hẹn một lời
Sông Hương máy đẩy cả đời chờ anh.
Long lanh đáy nước trong xanh
Lòng anh cứ mãi để dành nhớ em
Nhớ người chưa lần làm quen
Nhưng sao nhớ quá mắt em ấm nồng.
Hàn Băng
Nhìn vầng mây bạc buồn trông
Nơi xa xôi ấy trăng lồng sáng soi
Một vì tinh tú nhỏ nhoi
Tìm hoài chẳng thấy ai coi giúp nào???
H B
LÁ THU RƠI
Anh về thăm lại vườn thơ em
Chỉ nghe lá chết rụng quanh thềm
Trở mình lá chẳng nghe ai nói ?
Khi gió vàng khơi chuyện nỗi niềm.
Thu chửa về theo nhịp thời gian
Nai tơ ngơ ngẩn nhìn lá vàng
Như em gái nhỏ chờ ánh mắt
Mơ tình thổn thức bước thu sang.
Đôi mắt em buồn nhìn lá bay
Mùa thu mộng đến ấm vòng tay
Hôn lên mái tóc gió vờn thổi
Đôi mắt nhắm nghiền em ngủ say.
Ước gì mưa ngâu về giăng ngang
Không cho em đến cõi thiên đàng
Để mỗi năm em còn đếm tuổi
Xoã tóc nghe mùa xuân mơn man.
Mơ mùa xuân lên môi em tôi
Lá bay tưởng cánh bướm tuyệt vời
Sao em nằm đó không buồn dậy !!!
Chưa tiếng thu về lá đã rơi...!!!
Nghinh Tuấn
Lá thu rụng tím góc trời
Lệ nguồn mưa cũng rơi rơi giọt sầu
Nước trôi cuốn lá về đâu
Cho sầu cội rễ héo rầu cành khô
Hàn Băng
TÍM CẢ CHỜ MONG
Lục bình tím cả chờ mông
Dòng sông nước biếc bềnh bồng buồn trôi
Biết đâu bờ bến ngủi ngơi
Mông mông cứ mãi không thôi bềnh bồng
Lúc bình tím cả hoài mong
Tìm đâu bến đậu giữa dòng Hương Giang
Lục bình trôi mãi bạt ngàn
Dòng sông chảy xiết xa đàng mùa khơi
Lục bình trôi mãi muôn nơi
Theo dòng xa mãi về nơi cuối nguồn
Hoa tím lục bình chiều buông
Cho người lữ khách cũng vương nỗi niềm
Sương đêm ướt đẫm hoa mềm
Thương người con gái tím buồn Huế thương
Áo dài tím rủ sầu vương
Tóc em phủ kín buông suông u hoài
Dáng mai vóc liễu trang đài
Cầu bao nhiêu nhịp nhớ hoài ngàn năm
Xa xăm chờ mãi trăm năm
Ước nguyền dưới ánh trăng rằm ngày xưa
Một chiều áo tím tiễn đưa
Người đi xa xứ giờ chưa thấy về
Nhớ người tím cả hồn quê
Lục bình trôi mãi lời thề xa xăm
Bao năm tím mãi âm ầm
Nhìn về phương ấy chờ trông một người
Mắt , môi tím lặng tiếng cười
Bờ môi khép kín ngàn lời nhớ thương
Hỡi người con gái Sông Hương
Huế thương áo tím sầu vương mắt chờ
Lục bình trôi mãi dòng mơ
Như lòng cô gái bên bờ sông Tương
Hàn Băng
Hương Giang nước chảy lững lờ
Lục Bình tím biếc , đôi bờ thông reo
Áo ai bay tím trong chiều
Để ai tím cả tình yêu một đời …
BL07
TÍM CẢ CHỜ MONG
Lục bình tím cả chờ mông
Dòng sông nước biếc bềnh bồng buồn trôi
Biết đâu bờ bến nghỉ ngơi
Mênh mông cứ mãi không thôi bềnh bồng
Lúc bình tím cả hoài mong
Tìm đâu bến đậu giữa dòng Hương Giang
Lục bình trôi mãi bạt ngàn
Dòng sông chảy xiết xa đàng mùa khơi
Lục bình trôi mãi muôn nơi
Theo dòng xa mãi về nơi cuối nguồn
Hoa tím lục bình chiều buông
Cho người lữ khách cũng vương nỗi niềm
Sương đêm ướt đẫm hoa mềm
Thương người con gái tím buồn Huế thương
Áo dài tím rủ sầu vương
Tóc em phủ kín buông suông u hoài
Dáng mai vóc liễu trang đài
Cầu bao nhiêu nhịp nhớ hoài ngàn năm
Xa xăm chờ mãi trăm năm
Ước nguyền dưới ánh trăng rằm ngày xưa
Một chiều áo tím tiễn đưa
Người đi xa xứ giờ chưa thấy về
Nhớ người tím cả hồn quê
Lục bình trôi mãi lời thề xa xăm
Bao năm tím mãi âm ầm
Nhìn về phương ấy chờ trông một người
Mắt , môi tím lặng tiếng cười
Bờ môi khép kín ngàn lời nhớ thương
Hỡi người con gái Sông Hương
Huế thương áo tím sầu vương mắt chờ
Lục bình trôi mãi dòng mơ
Như lòng cô gái bên bờ sông Tương
Hàn Băng
Hương Giang nước chảy lững lờ
Lục Bình tím biếc , đôi bờ thông reo
Áo ai bay tím trong chiều
Để ai tím cả tình yêu một đời …
BL07
VẪN CHỜ
Gió reo gợn sống mặt sông
Mang theo cánh phượng tô hồng mộng mơ
Phượng xưa hồng đến bây giờ
Cho em nhớ quá những giờ ra chơi
Ngây thơ em gọi anh ơi
Cùng nhặt hoa phượng về chơi chung cùng
Bây giờ xa cách muôn trùng
Nhìn hoa phượng đỏ nhớ nhung tím lòng
Nhớ ai hoa đỏ rực hồng
Màu mơ phượng đỏ tim lòng không phai
Người đi biệt mấy năm dài
Hương Giang ngày ấy nắng mai vẫn còn
Dòng sông một chiếc đò con
Vẫn chờ lữ khách héo hon mấy mùa
Thu xưa bến hẹn đò đưa
Đông về giá rét đò trưa vẫn chờ
Hạ về phượng đỏ trời mơ
Đò mơ vẫn đợi vẫn chờ người xưa
Hàn Băng
<bài viết được chỉnh sửa lúc 20.03.2009 16:14:47 bởi Han Bang >
Hoa xuân nở rộ đầy sân
Bướm mơ tìm đến hoa gần thoảng hương
Nhớ nhau thì gửi lời thương
Hoa xuân khoe sắc ý vương vào đời
Mến nhau ta trao đôi lời
Vần thơ nhịp điệu chung lời vườn xuân...
H B MƠ Nhưng lòng ta thấy bâng khuâng
Người xưa có phải hay chăng, trao lời
Sao xa ở tận bầu trời
Mênh mông vũ trụ đổi dời tìm đâu?
Làm sao còn nhớ được nhau
Ngàn sao vũ trụ trên bầu trời đêm
Vẫn mơ chân cứng đá mềm
Để dù xa ta vẫn tìm đến nhau...
ĐT
MỘNG
Lòng người thố lộ đôi phần
Nhớ nhung người cũ về chân trời nào
Vòm trời khuất một vì sao
Bềnh bồng con gió lao chao lặn chìm
Tìm em như thể tìm chim
Chim bay mất dấu ai tìm được đâu
Ngân hà một dải thương sầu
Nhớ em giấc mộng tương cầu ngắm trăng...
Hàn Băng
<bài viết được chỉnh sửa lúc 20.03.2009 22:59:56 bởi Han Bang >
Mưa
Nằm nghe đêm vắng tiếng mưa rơi
Tí tách giọt buồn mãi chẳng ngơi
Gối ướt ngoài mưa hay nước mắt
Mà lòng mặn đắng trộn mưa rơi
T.T.K.20..3.2009
LỆ
Vì đâu giọt lệ cứ rơi rơi
Thâu canh thức trắng mưa rơi bên mành
Ngoài trời mưa lạnh năm canh
Bên trong lệ đổ đọng quanh mi chờ...
H B
MƠ Nhưng lòng ta thấy bâng khuâng
Người xưa có phải hay chăng, trao lời
Sao xa ở tận bầu trời
Mênh mông vũ trụ đổi dời tìm đâu?
Làm sao còn nhớ được nhau
Ngàn sao vũ trụ trên bầu trời đêm
Vẫn mơ chân cứng đá mềm
Để dù xa ta vẫn tìm đến nhau...
ĐT
MỘNG
Lòng người thố lộ đôi phần
Nhớ nhung người cũ về chân trời nào
Vòm trời khuất một vì sao
Bềnh bồng con gió lao chao lặn chìm
Tìm em như thể tìm chim
Chim bay mất dấu ai tìm được đâu
Ngân hà một dải thương sầu
Nhớ em giấc mộng tương cầu ngắm trăng...
Hàn Băng NHỚ
Dù sao cũng nhớ cho rằng
Một đời ta đã có lần...thiết tha
Một bầu trời thẳm bao la
Một vùng băng lạnh cũng là vấn vương
Chút nhung, chút nhớ, chút thương
Chút tình, chút cảm đoạn đường đời qua
Vùng băng lạnh, cánh sao xa
Gợi lòng ta những ngày qua trông chờ
"Bên trời, góc bể chơ vơ"
Người quên; kẻ nhớ, hững hờ lắm không!
ĐT
quote:
LỆ
Vì đâu giọt lệ cứ rơi rơi
Thâu canh thức trắng mưa rơi bên mành
Lệ
Thuyền đã bỏ bến để ra khơi
Tìm bờ ảo vọng phía chân trời
Bến` vắng liêu xiêu cây cỏ héo
Lòng buồn nên lệ cứ rơi rơi.....
T.T.K.20.3.2009
Mưa
Nằm nghe đêm vắng tiếng mưa rơi
Tí tách giọt buồn mãi chẳng ngơi
Gối ướt ngoài mưa hay nước mắt
Mà lòng mặn đắng trộn mưa rơi
T.T.K.20..3.2009
LỆ
Vì đâu giọt lệ cứ rơi rơi
Thâu canh thức trắng mưa rơi bên mành
Ngoài trời mưa lạnh năm canh
Bên trong lệ đổ đọng quanh mi chờ...
H B
Lệ rơi rơi...
Dạ bời bời
Hỏi trong đời
Ai chưa rơi???
Lòng chơi vơi
Tình tả tơi!!!
Bước muôn nơi
Trĩu một thời!!!
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 3 bạn đọc.
Kiểu: