Gió này đâu có là gì,
Phàm trần_ đâu dám mơ chi cao vời
Lòng ta đã thốt nên lời
Thì dù trọn kiếp không dời được đâu
Chờ em chờ đến bao lâu
Thì ta vẫn đợi, nhuộm màu tim ta!
Chỉ mong năm tháng trôi xa
Ngày nàng vinh hiển nhớ ta được rồi!
……………..
Lòng ta vậy đó….. Băng ơi
Xin nàng đừng để phai phôi hương thầm!!!
!!!!!………..___________..............
Xin cảm ơn mọi người nhiều lắm, cảm ơn bạn Hàn Băng !
Cuộc đời mình không hiểu sao mà lúc nào cũng thấy buồn, ……………
Rồi vô tình… mình vào trang thơ, rồi mình gởi thơ lên , và nhận được sự ủng hộ của các anh chị,
kẻ hành khất lang thang trong khu vuờn thơ rộng lớn mênh mông , và huyền ảo này xin một lần nữa đa tạ tấm chân tình của mọi người!
Khi vào khu vuờn này, mình cảm thấy cuộc đời đã tìm được một niền vui, thật khó tả!
Mình làm thơ không phải chỉ để đọc, không phải chỉ để gởi lên, rồi thi thố, rồi…..
Mà mình làm thơ là vì…. Đơn giản thôi, thơ chính là người bạn thân nhất, lúc buồn vui luôn ở bên mình, không bao giờ bỏ mình, thơ luôn chia sẻ, luôn an ủi luôn nâng đỡ, vực mình dậy trong những lúc nguy nan lầm lạc!
Đối với mình… Thơ cũng như người yêu!
Mà một điều nữa là…. Mình chưa có người yêu, (chưa có bạn gái)nên chỉ có thơ , thơ và thơ mà thôi!
Nếu mình làm thơ, ghẹo bạn Hàn Băng , nếu có… quá trớn thì … bỏ qua dùm mình nha!
_____________________________
Ngỡ rằng đã hết yêu người
Ngờ đâu vẫn khát nụ cười của em !
Giật mình thức giấc nửa đêm...
Nhà mình cứ ngỡ như thềm nhà ai...
Hoàng Tử Gió
Không sao hết, Gió cứ trêu vui nhé
Miễn là đừng bảo Tiểu gửi gì riêng
Bạn thơ đọc sẽ nghĩ mình tình tự thì phiền
Bạn gái Gió sẽ giận hờn rồi khóc đó...
Hoàng Tử Gió cứ ghẹo thơ hồng, lam, xanh đỏ
Nhiều sắc màu qua lời ngỏ tình trêu
Để lá Thu có đủ sắc thơ yêu
Hàn Băng tuyết cũng rơi nhiều trang thơ mát...
Gió cứ reo cho nhạc chuông lên tiếng hát
Rừng thông mơ bát ngát suối trong veo
Vườn thơ hoa bướm rộ đùa vui theo
Tiếng Gió thổi vòng vèo hương hoa mộng.
Hàn Tiểu Băng
<bài viết được chỉnh sửa lúc 29.04.2009 13:56:12 bởi Han Bang >