NẮNG ẤM
        
        
    
    
    
	
        
    
        
        
            
            
               
            <bài viết được chỉnh sửa lúc 23.05.2009 15:42:41 bởi Ha Ngan Ha >
            
         
     
    
 
    
    
        
        
            
            
              TRONG LÒNG   
       
    Anh có biết những đêm dài trăn trở   
    Lòng bảo lòng thôi hãy cố quên đi   
    Nhớ làm gì tình ấy mối tình si   
    Theo năm tháng nhiều đớn đau hờn tủi   
       
    Ngày "Tình nhân" bước chân buồn lầm lủi   
    Cố tìm về chút yêu dấu ngày xưa   
    Giờ còn đâu những sớm nắng chiều mưa   
    Thôi thương nhớ xin trở thành kỷ niệm   
       
                   thuỵ du   
       
    HOÀI TRĂN TRỞ   
       
    Kỷ niệm xưa bây giờ là màu tím   
    Tím tâm hồn tím cả những thương đau   
    Dẫu cho rằng đôi ngả cách xa nhau   
    Thì anh hỡi mãi còn trong ký ức   
       
    Để nhiều đêm em trở mình thao thức   
    Lệ ngắn dài buồn tủi những ngày xưa   
    Những ngày xưa còn ai đón ai đưa   
    Và tức tưởi trách sao mình  phận bạc....   
       
    18/5/09 MTHS   
       
       
    NIỀM ĐAU   
       
    Có những đêm em trở mình khao khát   
    Lời thương yêu ngày ấy đã xa xôi   
    Để u buồn đọng khoé mắt bờ môi   
    Anh xa vắng biết bao giờ gặp lại?   
       
    Và thế là mình mất nhau mãi mãi   
    Anh có buồn có khóc giống như em?   
    Có khổ đau trong thương nhớ từng đêm?   
    Khi chợt biết đành thiên thu vĩnh biệt...?   
       
                     thuỵ du  
     
   TRẢ  LẠI  ANH  
     
   Anh hỡi anh những thương yêu tha thiết  
   Em xin giờ trao trả lại cho anh  
   Giữ làm chi những giấc mộng không thành  
   Thêm đau nhức một vùng trời quá khứ  
     
   Làm hành trang cho kiếp người lữ thứ  
   Anh hãy mang dù oằn nặng đôi vai  
   Dẫu tình ta hứa sẽ chẳng nhạt phai  
   Nhưng kỷ niệm bây giờ em xin trả  
     
   21/5/09 MTHS  
     
     
                 		              					   
     
     
     
   TRẢ HẾT CHO ANH  
     
   Kỉ niệm giờ đây em đành xin trả  
   Nhưng sao mắt em lả chả giọt châu  
   Anh hỏi, em bảo vướng bụi mưa ngâu  
   Tim đau xé một màu mây tím rủ.  
     
   Tình chúng mình đã bao năm ấp ủ  
   Bao yêu thương nói mãi tiếng chung tình  
   Nhưng hôm nay từ biệt chuyện chúng mình  
   Em bước vội, anh đứng nhìn theo mãi.  
     
   Trả lại anh trả tuổi đời ngây dại  
   Để mai đây anh bước trên đường dài  
   Không còn nhớ...cũng không gì ngần ngại  
   Anh cứ đi ... tiến mãi bước tương lai.  
     
   Bất chợt thu về trút lá heo may  
   Một khoảnh khắc tim anh hồi tưởng lại  
   Bóng dáng em một người tình thơ dại  
   Anh nhắm nghiền mắt lại để xua tan.  
     
   Vòm trời thu lá cứ trút miên man  
   Sầu lữ thứ ngỡ ngàng về kỉ niệm  
   Để cho ai với mối tình vĩnh viễn  
   Nhớ một người nhớ mãi không hề phai !  
     
   Hà Ngân Hà  
     
   ( Thơ của chị Màu Tím hoa Sim buồn quá ! Em đọc mà xúc cảm dâng trào ! Tình chúng em có vui chứ không buồn, vì người ấy luôn vỗ về yêu thương em rất mực và em cũng luôn động viên người ấy làm việc tốt. Nhưng thấy chị buồn em đồng cảm buồn theo ! )  
  
 
            <bài viết được chỉnh sửa lúc 21.05.2009 11:49:11 bởi Ha Ngan Ha >
            
         
     
    
 
    
    
    
        
        
            
            
               
            <bài viết được chỉnh sửa lúc 21.05.2009 16:50:15 bởi Ha Ngan Ha >
            
         
     
    
 
    
    
        
        
            
            
              MÃI CHỜ                      Hạ sao buồn đến ngẩn ngơ     
      Vì ai nên nổi thẫn thờ lòng đau     
      Phượng vì câu nói hờn nhau     
      Mà nghe nhức nhói đẫm màu tháng năm     
      Mịt mù một cõi xa xăm     
      Ve còn rỉ rả khúc ngâm u hoài     
      Hạ ơi hạ có bồi hồi     
      Hạ giờ còn nhớ lúc trời giăng mây     
      Phượng còn e ấp trên cây     
      Ve còn nghẹn nấc đắng cay phận mình     
      Hạ càng lúc càng vô tình     
      Quên đi phượng rớt giữa nghìn bão giông     
      Mặc cho tường phủ rêu phong     
      Hạ tìm chút nắng mong manh thửo nào     
      Nhớ nhung sao cứ dạt dào     
      Phủ mờ lối cũ ngày nào chân quen     
      Một mình đứng giữa đêm đen     
      Nhặt từng chiếc lá gọi tên người tình     
      Và rồi lặng lẽ..đứng nhìn     
      Cúi đầu quay gót..xót mình...ra đi     
      Nói làm gì tiếng từ ly     
      Khi mà mình biết..còn gì trong nhau     
      Chối từ..cũng chỉ một câu     
      Mà sao không nói..biết đâu..hỡi người     
      Em đi tức tưởi rối bời     
      Mang theo ký ức một thời đắm say     
      Đời mà nào mấy ai hay     
      Chữ "Ngờ" nay học ngày mai vẫn lầm     
      Yêu người chân thật chữ Tâm     
      Nên còn nhức nhối miếng dằm trong tim     
      Ngày qua ngày máu nhiều thêm     
      Rỉ cho kiệt hết ấm êm cuộc đời     
      Rỉ cho kiệt hết xuân thời     
      Rỉ cho sạch hết những lời ái ân     
      Để lại một cái xác thân     
      Trơ như đá cội chẳng cần sóc chăm     
      Một ngày qua ngỡ ba năm     
      Tình sao tình hỡi oái ăm thế này     
      Hạ còn buồn tím giăng dây     
      Em còn ôm mãi tình này hỡi anh     
      Cũng mong chờ ngày nắng xanh     
      Để phượng còn biết quẩn quanh nắng hồng     
      Để ve bớt tiếng não nùng     
      Hạ thôi trút nước bềnh bồng lá trôi     
      Lối xưa em đến tìm người     
      Trời quang mây tạnh mỉm cười bên nhau    
         
     Leo    
         
   
                                               MÃI CHỜ NHAU                      Chờ nhau chờ mãi muôn đời           Một lời đã hứa ngàn đời thuỷ chung           Dù xa cách mấy nghìn trùng           Tình anh em nhớ vẹn cùng lòng son           Lời thề hẹn biển thề non           Còn trời còn đất anh còn yêu em           Áng trăng sáng mãi bên rèm           Tình em hồng thắm anh xem tận tường           Dù ngàn tuyết phủ gió sương           Yêu em anh vẫn tìm đường đến nhau           Tình ta vẹn trước cùng sau           Một màu chung thuỷ không sao lảng lòng           Tim yêu cứ đậm màu hồng           Ghi lòng chung thuỷ suối trong ngọt ngào           Sắc son một dạ có nhau           Trăm năm hẹn ước trao nhau một lời           Dù cho vật đổi sao dời           Tình chung một mảnh vẹn lời trước sau           Dù cho giấy bạc phai màu           Tình ta vẫn thắm dạt dào tim son           Dù cho sông cạn đá mòn           Còn trời còn đất ta còn yêu nhau           Trời xanh xanh thẳm một màu           Biển xanh vẫn mãi dạt dào triều dâng           Đời còn vướng kiếp hồng trần           Thì ta vẫn mãi trọn thân suốt đời           Hẹn lời ta giữ trọn lời           Sắc son một dạ không rời xa nhau           Kiếp này, kiếp nữa, kiếp sau           Chung tình giữ mãi một màu tình chung...                      Hà Ngân Hà                                 
   
            <bài viết được chỉnh sửa lúc 21.05.2009 18:49:10 bởi Ha Ngan Ha >
            
         
     
    
 
    
    
        
        
            
            
               
    
    TÌNH NGƯỜI   
       
    Mang theo hy vọng riêng mình   
    Mái nhà đơn giản gia đình sống bên   
    Ai ngờ số phận chông chênh   
    Gió lay đánh rớt bao tình ấm êm...   
       
    Đường khuya gió lạnh mưa đêm   
    Chân trên phố lạ nghe mình tủi thân   
    Đời thay đổi cú xoay vần   
    Đau rơi cùng tận cũng ngần ấy thôi   
       
    Ngẩn ngơ thơ viết bao lời   
    Trông xa lắc để quên người quay lưng   
    Thế gian huyễn hoặc mịt mùng   
    Hoá ta lạ quá lạnh lùng với ta   
       
    Thương yêu, em đến thật thà   
    Lời khuyên tiếng nhủ chứa bao la tình   
    Khổ lòng tôi sáng niềm tin   
    Đời còn ý nghĩa cho mình...bước đi...   
       
                            Thanh Huy   
       
       
       
       
    TÌNH NHỚ   
       
    Đàn ai nắn phím từ li   
    Nhạc sầu dạo bản chia li não lòng   
    Người đi để lại người trông   
    Nỗi lòng đơn lẻ chờ mong một người.   
       
    Đàn lên khúc nhạc chơi vơi   
    Phiên sầu lệ đổ tuôn rơi đôi dòng   
    Người ra đi, người ngóng trông   
    Lệ sa tuôn mãi theo dòng tương tư.   
       
    Tàn thu lá đổ tà dư   
    Nắng nghiêng chiếc bóng tình thư lỡ làng   
    Buồn trông cánh nhạn lẻ đàn   
    Đôi con bướm trắng dở dang mông tình.   
       
    Giờ đây đơn côi một mình   
    Một mình, mình nhớ chuyện tình tình xa   
    Trăng chênh chếch bóng trăng ngà   
    Nhớ sao nhớ quá ... chỉ là nhớ thôi.   
       
    Hà Ngân Hà   
    
             		              					  
            <bài viết được chỉnh sửa lúc 22.05.2009 20:43:51 bởi Ha Ngan Ha >
            
         
     
    
 
    
    
        
        
            
            
                
   
 
   
   
  Buồn buồn em tìm Leo nè   
    Chị kia sao lại lệ nhoè ướt Mi   
    Vì sao lệ đẫm sầu bi   
    Có phải tình chị chia li nên buồn.   
    
                 
    
    
                  GIỌT LỆ    
       
    Nhìn giọi lệ ai rơi    
    Mặn chát cả bờ môi    
    Nghẹn lời và không nói    
    Ánh mắt buồn vời vợi.    
       
    Dòng nước trôi lững lờ    
    Tình phút chốc hững hờ    
    Đơn côi tình bơ bơ    
    Biển trắng bờ than thở.    
       
    Biển sóng tràn nỗi nhớ    
    Mắt khép chặt vào mơ    
    Trái tim hồng nên thơ    
    Ai đập vỡ một giờ.    
       
    Sóng xô bờ cát trắng    
    Vị biển mặn đời nhau    
    Giọt lệ tình cay đắng    
    Tình nhạt màu thương đau.    
       
    Sóng biển dữ dâng cao    
    Xô tình lạc đời nhau    
    Hai mảnh tim tan vỡ    
    Đôi lệ đẫm tuôn trào    
       
    Hà Ngân Hà    
                        		              					 					 			 		                                              		               
            <bài viết được chỉnh sửa lúc 23.05.2009 23:27:47 bởi Ha Ngan Ha >
            
         
     
    
 
    
    
        
        
            
            
                           Mãi mãi là anh       *Leo              Thoáng nhìn thấy bóng anh yêu       Em như quên hết mọi điều đắng cay       Chợt bừng tỉnh khỏi cơn say       Với tay chộp lấy tình này...khoảng không       Đâu biết trời đổ cơn giông       Tuôn ào ra giữa đám đông lùng ,tìm       Hoang mang , thờ thẫn , lặng chìm       Quay lưng mà bước im lìm lặng thinh       Một tiếng vang nổ thình lình       Vô tình đánh thức...em nhìn phía xa       Mong tìm về những lời ca       Lời anh ấm áp thiết tha hôm nào       Nhớ nhung cứ thế tuôn trào       Gọi tên anh cứ nghẹn ngào quặn đau       Làm sao có thể quên nhau       Làm sao em xoá tan màu thuỷ chung       Muốn biết anh có nhớ nhung       Muốn biết anh có lạnh lùng bàn tay       Muốn biết anh có hao gầy       Muốn biết anh có đêm ngày nhớ em       Chắc không đâu, anh có thèm       Chắc không đâu, anh êm đềm bên ai       Chắc không đâu, tình nhạt phai       Chắc không đâu, anh đã yêu ai mất rồi       Đừng mà tim, đừng bồi hồi       Đừng mà tim, đừng đứng ngồi không yên       Đừng mà tim, hãy tuỳ duyên       Đừng mà tim, hãy tuỳ quyền của anh       Thu mình bó gối nhìn quanh       Nuốt từng giọt nước trong lành mà cay       Tái vành môi mà chẳng hay       Tím bàn tay vẫn loay hoay giữa trời       Nóng bừng khuôn mặt mà cười       Lệ rơi mà vẫn buông lời "không sao"       Người thì vẫn thế..không sao       Còn mình tình cứ tuôn trào máu tươi       Người thì tình vẫn đang vui       Còn mình thì cứ ngậm ngùi...cắn môi       Người thì tình vẫn lên ngôi       Còn mình thì cứ ôm hoài tình ai       Cho người những ái cùng ân       Cho người tất cả có cần gì đâu       Chỉ cần người nói một câu       Chỉ cần mình cứ bên nhau vui vầy       Nhưng mà..năm tháng đong đầy       Cuốn bay theo gió tình này xanh xao       Khúc ca tình khúc đồng giao       Cũng buông nốt nhạc dạt dào nhớ nhung       Đất trời điên đảo chuyển rung       Bàn chân hụt hẫng..mông lung nổi chìm       Bao nhiêu u uất nén dìm       Bao nhiêu hờn tủi cố kềm bao lâu       Bỗng tan trong những cơn Ngâu       Cuốn theo làn sóng bể dâu vào lòng       Trút xuống ngõ ngách tim hồng       Phá tan tất cả những dòng máu tươi       Mạch yêu thuơng đứt tả tơi       Thân tàn ma dại chẳng lời thốt nên       Gượng đôi chân bước chênh vênh       Phớt lờ gửi tiếng nấc trên tình đời       Rồi cũng bật thốt "tình ơi"       Thì ra em vẫn ôm hoài hình anh       Ngày 18/05/09              Cảm ơn Ngân Hà đã đồng cảm. Chúc Ngân Hà luôn vui vẻ , đừng buồn theo Leo làm gì. Bài thơ Ngân Hà hay lắm, Leo sẽ hoạ lại sau nha.              
 
 
                                                                GIẤC MƠ XA   
       
    Giấc mơ lại thấy người về   
    Đường xưa lối cũ trăng thề chung đôi   
    Giật mình tỉnh giấc đơn côi   
    Một mình lẻ bóng trăng soi ảnh hình   
    Một mình, mình chỉ một mình   
    Ngọn đèn mờ nhạt lung linh xa mờ   
    Bao năm mòn mỏi đợi chờ   
    Bóng người lẩn khuất chơ vơ khối sầu   
    Lời thề như nước qua cầu   
    Trôi đi mang cả lòng đau tột cùng   
    Hẹn thề son sắt thủy chung   
    Sao đành vội vã quay lưng xa rời   
    Khi xưa người hứa trọn đời   
    Bên nhau bền chặt một lời không phai   
    Bây giờ người rẻ chia hai   
    Tình vô tội vạ lưu đày trời mây   
    Ngày nào tình hẹn đắp xây   
    Mà nay nỡ phụ lòng này đành sao   
    Để tình hai đứa xa nhau   
    Màu tim huyết đổ nghẹn ngào lệ rơi   
    Vì sao tình đành đôi nơi   
    Để đôi tim mộng chơi vơi biển tình   
    Sóng xô bọt biển trắng tinh   
    Màu tang ai phủ lên tình biệt li   
    Lệ tình ướt đẫm bờ mi   
    Từ li hai tiếng sầu bi não nề   
    Vì sao người vội quên thề   
    Để cho lệ thắm tràn trề tuôn rơi   
    Sao người không nói một lời   
    Một câu chia biệt tình ơi vẫy chào   
    Sao người không lên tiếng nào   
    Nói đi lời biệt thôi nào từ đây   
    Để lòng không phải héo gầy   
    Vì bao lời mộng đắp xây thuở nào   
    Người không nói được lời sao   
    Một câu chia biệt lòng đau một lần   
    Lặng im để tình vẫn cần   
    Hoài mơ vọng tưởng chung thân với người   
    Tội tình chi lắm hỡi người   
    Hết yêu thì chớ vương đời tình mơ   
    Để lòng cứ mãi đợi chờ   
    Năm qua tháng lại ơ thờ tình xa   
    Đợi chờ tội lắm đời hoa   
    Hững hờ lơ lững tình xa âm thầm   
    Lặng thinh người mãi biệt tăm   
    Để cho tim nhói miếng dầm   
    Đớn đau một khối tình căm khổ sầu.   
       
    Hà Ngân Hà
             		              					 					 			 		                                 
            
            
         
     
    
 
    
    
        
        
            
            
                          THÔI            
    Bao năm rồi tôi làm kẻ ngu ngơ    
    Mãi kiếm tìm một vần thơ ảo tưởng    
    Giờ trả anh cuộc tình vay mượn    
    Cho thôi say những giọt tình hờ    
     
    Anh xa rồi tôi bỏ mấy bài thơ    
    Thôi thi sĩ thôi một thời thơ thẩn    
    Được gì đâu sau bao đêm thức trắng    
    Không còn anh , chỉ sót giấc hoang đường    
     
   Hoangmikha                                              ĐƠN PHƯƠNG   
       
    Chiều nay tuyết phủ mù sương   
    Đơn phương tình bước dậm đường chơ vơ   
    Một cơn gió rít ơ thờ   
    Tà dương lảng đảng hững hờ lá rơi   
    Đơn côi cung điệu buồn ơi   
    Nhạc sầu lạc phím chơi vơi nỗi niềm   
    Lá rơi cứ rơi bên thềm   
    Vần thơ ảo vọng lệ thêm u sầu   
    Đơn phương tình đổ giọt ngâu   
    Mưa buồn rả rít thảm sầu tình côi.   
       
    Hà Ngân Hà   
     
     
                                                          
            
            
         
     
    
 
    
    
        
        
            
            
                            Leo ơi, em tìm thăm Leo   
    Hết việc em nhớ đến Leo đây nè   
    Vài phút giải lao thôi he   
    Em qua nhà chị kể nghe chuyện này   
    Có bạn than thở như vầy :   
       
       
       
       
       
    
        THÔI ĐÀNH    
         
     Trên đường người bước chung nhau    
     Gửi vào ánh mặt đợm màu tri âm    
     Hai người lỡ hẹn trăm năm    
     Chỉ còn một chữ tình thâm bạn bè.    
         
     Số người nguyệt lão đã se    
     Tơ hồng duyên thắm chỉ se sắt cầm    
     Lối về trăng sáng ngày rằm    
     Mắt nhìn đâu dám tay cầm tay ai.    
         
     Yêu thầm bóng liễu sương mai    
     Đường dài theo bước u hoài tình câm    
     Yêu em anh chỉ yêu thầm    
     Kiếp này muộn tiếng trăm năm thôi đành.    
         
     Kiếp sau anh sẽ đến nhanh    
     Cùng em hẹn ước duyên thành lứa đôi    
     Kiếp này thôi lỡ duyên rồi    
     Anh ôm đơn lẻ tình côi một mình.    
         
     Đêm rằm trăng sáng lung linh    
     Dõi theo chiếc bóng mơ tình hư không    
     Đơn phương khối tình hoài mong    
     Bao năm cứ mãi chờ trông một người.    
         
     Hà Ngân Hà    
         
     ( Thơ bạn ấy buồn quá ! Em đọc cũng buồn theo ! )    
         
         
     
             		                 
                  		                
   					 			               		     
            
            
         
     
    
 
    
    
        
        
            
            
                          TÌNH YÊU THI SĨ              Yêu em viết vạn lời thơ   
    Lời nào anh cũng vẫn mơ một người   
    Anh là thi sĩ em thôi   
    Viết lên lời nói một đời yêu em   
    Bài thơ anh luôn đính kèm   
    Trái tim hồng thắm anh đem tặng nàng   
    Anh mang trăng sáng màu vàng   
    Tô thêm sắc thắm cho ngàn lời yêu   
    Yêu em anh nói vạn đều   
    Đều nào cũng có tình yêu chúng mình   
    Tình yêu thi sĩ chung tình   
    Yêu em yêu trọn đời mình không phai   
    Anh yêu kiếp này kiếp mai   
    Mai sau, sau nữa không sai một lời   
    Yêu em hóa kiếp vạn đời   
    Yêu hoài yêu mãi không vơi tim đầy.   
       
    Hà Ngân Hà   
       
    ( Viết hộ cho chàng thi sĩ chung tình SM)   
       
           
       
            
            
         
     
    
 
    
    
        
        
            
            
                            
              Người đi từ ấy xa xôi   
    Để người ở lại đứng ngồi chờ sim   
    Một màu chung thuỷ đi tìm   
    Còn người biền biệt đắm chìm nơi đâu   
    Nhưng mà dù trước, dù sau   
    Màu sim tím vẫn một màu thuỷ chung   
    ĐT         
                     TRÔNG CHỜ   
       
    Đồi sim tím cả một vùng   
    Thủy chung chờ đợi xin đừng phụ nhau   
    Để sim vẫn tím một màu   
    Tình sim vẫn giữ thắm màu trước sau   
    Chiều nay sim tím nở chào   
    Trông chờ người cũ về mau thăm đồi.   
       
    Hà Ngân Hà   
    
             		              					 					 			 		                                             		              					 					 			 		                                 
            
            
         
     
    
 
    
    
        
        
            
            
                       
             		              					 					 			 		                   
       
    HẠ BUỒN   
       
    Rưng rưng phượng đỏ buồn nao   
    Cung đàn ve trổi cho xao xuyến lòng   
    Trên cành phượng vỹ ngóng trông   
    Rủ sầu áo trắng hoài mong một người   
    Hè xưa phượng thắm trao lời   
    Hè nay người biệt phương trời xa xôi   
    Nắng hè trèo cành phượng chơi   
    Hát câu nhung nhớ hè ơi hạ buồn.   
       
    Hà Ngân Hà     
            
            
         
     
    
 
    
    
        
        
            
            
                    MÀU HOA KỈ NIỆM   
       
    Hôm nay phượng nở trên đầu   
    Tìm em, anh biết tìm đâu bây giờ   
    Nhớ xưa hết tiết cuối giờ   
    Em thường muốn hái hoa thơ cho mình   
    Anh liền chuyền cành rung rinh   
    Vói tay hái hết hoa xinh tặng nàng   
    Ôm cành phượng đỏ mơ màng   
    Mắt em ướt mí bên chàng bước theo..   
    Hè nay sân trường vắng teo   
    Phượng hồng nở rộ bóng leo đâu rồi   
    Cánh phượng rơi...lòng bồi hồi   
    Dáng xưa còn đấy hoa rơi rụng đầy   
    Mà người sao chẳng về đây   
    Mình ta trong nắng quắt quay phượng hồng   
    Nhớ ai nhoà lệ buồn trông   
    Dáng xưa kỉ niệm phượng hồng nhớ ơi.   
       
    Hà Ngân Hà   
       
                             
            
            
         
     
    
 
    
    
        
        
            
            
              Gởi " người ấy"    
  [image]http://diendan.vnthuquan.net/upfiles/65757/7DBC0320C7944E1A8E32D1CE7075E49C.jpg[/image] 
            
            
         
     
    
 
    
     
 
     
    
    
    
    
	
    
    
    
    
        
            
    
        Thống kê hiện tại
        Hiện đang có  0 thành viên và  5 bạn đọc.
        
 
            
         
     
    
    
    
    
    
    
        
        
        
	
            Kiểu: