HƯƠNG TÌNH Kính tặng Nhà thơ NGUYỄN KHOA ĐIỀM
Chim sãi cánh chiều nghiêng
Mây trôi về bến cũ
Nước non tình ấp ủ
Ngọt đắng hòa yêu thương
Ngập chìm trong ngát hương
Bỗng nhớ thầm tuổi mẹ
Bàng bạc khói sương mờ
Hồn quê ray rức quá
Đường mòn xưa sõi đá
Nhớ bàn chân người qua
Ru hàng cấy xanh lớn
Mơ ngày mai thắm hoa
Trời thu chiều thay lá
Lát đát nhè nhẹ rơi
Chim líu lo đùa chơi
Lá vàng chao bên cội
Đất mẹ ngào ngạt thơm
Ngọt lòng hoa nhụy thắm
Thời gian !
Thời gian trôi dằng dặc
Vương lại chút...Hương...Tình.
Nguyên Hải
MƯA
Mưa rơi nước có về nguồn
Nước trôi ra biển, sợi buồn có theo
Mà sao những hạt mưa gieo
Nặng lòng nhân thế lêu hêu những tình
NGUYÊN HẢI
TÌNH LỠ
Vắt trái tim khô chút máu hồng
Hoà cùng ngấn lệ giọt sầu đông
Pha thêm cặn mực cào nghiêng đáy
Thư viết cho em tự nỗi lòng
Mực thắm mấy đời hương sắc thơ
Bạc đầu hòan kiếp sống trong mơ
Yêu em mãi thuở còn chưa biết
Đâu phải rằng yêu chỉ mới giờ
Mòn mỏi đợi chờ đời lẻ loi
tình không đêm vắng, ánh trăng soi
Nguồn tim đổ suối bao lần cạn
Đầy vơi giòng lệ hoá sông Hoài
Em đã sang đò chuyện đã qua
Ngày xưa dáng liễu nay đài hoa
Em đi để bóng người theo bóng
Luân kiếp khi nào mình với ta !
NGUYÊN HẢI
LẶNG LẼ
Cứ mỗi bận gặp nhau
Mặn lòng như lệ ứa
Vậy mà sao hai đứa
Lại chẳng nói năng chi
Ánh mắt đưa thầm thì
Nụ môi cười bẽn lẽn
Lỡ gặp khẽ gật đầu
Mà chân lê nằng nặng
Những niềm riêng dấu lặng
Tím sắc chiều bâng khuâng
Đắng lời nhạc sông ngân
Không nhịp cầu Ô thướt
Đường dài chân ngắn bước
Ôi biết đến bao giờ
Cho hồn người ngự được
Chốn bồng đảo nhân tình
Một đêm ngọn gió xinh
Mơn man như mách lẽo
Rằng:"một nàng nhờ gởi
Sợi nhớ đến nơi nầy"
Giữa gíâc mộng còn say
Gà canh tư gọi sáng
Bổng giật mình quờ quạng
Dụi mắt chỉ chiêm bao
Biết vậy vẫn mơ hồ
Hình như là chuyện thật
Nghĩ thấy mình ngây ngô
Một tình yêu lặng lẽ.
NGUYÊN HẢI
:: Những bài thơ đưa vào TV :
<bài viết được chỉnh sửa lúc 04.01.2009 04:26:06 bởi Viet duong nhan >