THƠ NGUYÊN HẢI
NGHE GIẢNG ĐẠO Hãy lặng mà nghe họ giảng bài Khuyên răn người hởi hảy khổ trai Nhà thơ nay đổi nghề thuyết pháp Khách thưởng giờ nghe kinh thiện tai Nên phải thế nầy không cực lạc Chớ đừng kiểu nọ chẳng sầu ai Đường thi xướng họa về Linh Thứu Khổ ải tình si Bến Giác lai. Nguyên Hải SÁM HỐI !
Vui câu thi họa phải chi bài
Nào dám so bì với chí trai
Hết chữ nói nhăng thành nói cuội
Mèo mù rờ mắt hóa nhằm tai
Chỉ là muốn góp vui đôi chút
Cũng ngỡ không phiền chẳng lụy ai
Vô ý có gì mong thứ lỗi
Chân thành sám hối Phật Như Lai
nha uyen
<bài viết được chỉnh sửa lúc 01.02.2009 04:17:13 bởi Viet duong nhan >
quote:
Trích đoạn: NGUYÊN HẢI
ĐÓN NGUYỆT Nàng Xuân xúng xính sắp đi rồi Sắm sửa cổ bàn đón Nguyệt thôi Trăng mới dậy thì trinh tiết sáng Làng văn đủng đỉnh mộng hồn rơi Nguyên Tiêu vành vạnh Hằng soi bóng Trời đất mơ màng Khách họa thơ Nay xướng mấy vần Giêng Kỷ sửu Kính mời thi hữu ghé vào chơi. Nguyên Hải Ngắm nguyệt Lều hoa, rượu ủ sẳn đây rồi
chờ đến Nguyên tiêu ngắm Nguyệt thôi
Lời hẹn người xưa còn nhớ mãi
Câu thề thi hữu có buông rơi !?
Dã quỳ mở cánh chờ trăng sáng
Thanh Khiết dang tay đón khách thơ
Vang tiếng cười vui ngày hội ngộ
Cùng nhau múa bút với Hằng chơi T.T.K.31.1.2009
THÁNG GIÊNG XANH
Tháng giêng xanh như tình đời xanh vậy
Chút ngọt ngào cùng hoa lá đong đưa
Thơ vẫn trải theo hồn xuân tươi thắm
Để lòng ai quặn tím với hương thừa
Nụ Đào nở muộn màng chờ qua rét
Ra Giêng còn hương sắc nét Xuân phai
Hong hanh vàng nắng lụa ấm trời mai
Mà gió nhẹ cuộn người vào sâu thẳm
Chút hơi sương cũng thấy lòng rét đậm
Giữa xuân hồng mà môi nứt se khô
Đêm ngoằn ngoèo mộng mị giữa hư vô
Chợt tỉnh giấc tháng Giêng còn xanh úa
Bình Minh của nàng xuân chưa trải lụa
Bờ yêu thương mới lốm đốm hanh nồng
Đi bên đời tình nhòa nhạt - mênh mông
Chút hương tình gởi gắm chốn thinh không.
Nguyên Hải
<bài viết được chỉnh sửa lúc 05.02.2009 16:45:08 bởi NGUYÊN HẢI >
THƯƠNG EM
Thương em vắt kiệt giọt sầu
Thương em trăng xuống ánh nhàu mái hiên
Thương em tơ sợi kết liền
Thương em thơ gởi vào miền thinh không
thương em hồn tím bầm lòng
Thương em vóc hạc má hồng sương mai
Thương em vàng võ ngày dài
Thương em bóng lẽ nặng vai gánh tình
NH
<bài viết được chỉnh sửa lúc 01.02.2009 03:24:25 bởi NGUYÊN HẢI >
THƯƠNG EM
Giọt sầu vắt kiệt nhớ thương em
Nhàu ánh trăng khua lạnh tóc mềm
Sợi vắn vai gầy không phủ kín
Tình thâm giọt nhớ lại đầy thêm
Bầm lòng hồn tím dâng tràn ngực
Lẻ bóng sương mai rọi nát thềm
Vai nặng gánh tình hương sắc nhạt
Ngày dài vàng võ quặn lòng đêm.
Nguyên Hải
THƯƠNG EM
Thương em vắt kiệt giọt sầu
Thương em trăng xuống ánh nhàu mái hiên
Thương em tơ sợi kết liền
Thương em thơ gởi vào miền thinh không
thương em hồn tím bầm lòng
Thương em vóc hạc má hồng sương mai
Thương em vàng võ ngày dài
Thương em bóng lẽ nặng vai gánh tình
NH
THƯƠNG EM
Thương em mắt ướt lệ tình
Thương em anh đứng mà nhìn hỡi ôi !
Thương em như hạt sương trôi
Thương em gom nhặt bồi hồi mình ên
Thương em thầm gọi họ tên
Thương em đứt ruột ai đền cho ai ?
Thương em đã biết bao ngày
Thương em răng cắn đọa đày tình đau !
MT
<bài viết được chỉnh sửa lúc 01.02.2009 05:25:11 bởi Mỹ Trinh >
THƯƠNG EM
Giọt sầu vắt kiệt nhớ thương em
Nhàu ánh trăng khua lạnh tóc mềm
Sợi vắn vai gầy không phủ kín
Tình thâm giọt nhớ lại đầy thêm
Bầm lòng hồn tím dâng tràn ngực
Lẻ bóng sương mai rọi nát thềm
Vai nặng gánh tình hương sắc nhạt
Ngày dài vàng võ quặn lòng đêm.
Nguyên Hải
THƯƠNG ANH
Thương anh phố vắng kiếm tìm em
Áo trắng xuân hồng rã cánh mềm
Tóc gió ngày mưa lành lạnh ướt
Tay gầy khuya vắng buồn buồn thêm
hồn đêm sương tuyết giăng đầy khắp
Dạ úa hoa tàn rũ bên thềm
Phố hỡi tình nhân đâu tiếc nuối
Thương anh đứt ruột giữa màn đêm
MT
TÌM EM
Gom sợi nắng xuân về trên khắp nẻo
Hong khô vàng, chẻ nhuyễn tìm hương
Tóc em thơm hoa bưởi hoa hường
Pha lẫn với tình anh dại khờ vụng trộm
Đời dọc ngang rừng xanh, biển mặn
Ánh sao trời gởi gắm những hương hoa
Chút hoang dại của rừng quen, núi lạ
Chút mặn mà biển trải dọc quê em
Thái Bình sớm đông muôn tia hồng mới vỡ
Hôn Trường Sơn mơn mởn lá rừng xuân
Tình biển bạc với rừng vàng chung thủy
Anh đứng bên đời mơ ước giá như...!
Ngày tháng dài mài miệt vô tư
Trôi chảy theo dòng đảo điên hối hả
Lúc dịu êm, lúc bảo táp cuồng phong
Bào mòn, dày xéo, xé vụn tình nhau
Mỗi xuân về biết nắng có nhạt màu?
Mà hương thắm tình hoa nghe thoang thỏang
Và đong đưa hờ hững dưới ánh sao đêm
Anh lặng lẽ mơ mờ huyền hoặc bóng hình em !
Nguyên Hải
VẪN EM
Trong màn đêm có bóng em lang thang
Mờ hư ảo trên đường về muôn nẻo
Trăng xuống ngang vai đêm tàn khoảng vắng
Có phải người còn đứng lặng nhìn theo
Như ngày ấy anh ra đi hồ hải
Đêm từng đêm nghe sóng vỗ về đây
Gởi tình em theo gió với ngàn mây
Mùi biển mặn đêm say mòn cội nhớ
Rồi bổng dưng chiều nay anh ghé lại
Dừng bên đồi nghe hoa lá buồn trôi
Thoảng làn hương miền rừng xanh tóc gió
Tìm bóng em năm tháng đã héo gầy
Có phải chiều nay đồi thơm hương cỏ
Vụng dại mềm cho anh nhớ về em
Thương tình nhau chắt chiu mùa sương gió
Ngả lưng mềm trên thềm cỏ đếm sao
Này anh ơi ! xuân đưa tay vẫy chào
Sờ ngực trái giọt tim còn đọng lại
Giọt nồng nàn pha sương nuôi ngọn cỏ
Em còn nghe khao khát uống vào lòng
Mỹ Trinh
Lý trí và trái tim anh NH à... vì paste lộn vào
trang của anh nên đền tấm ảnh.
<bài viết được chỉnh sửa lúc 01.02.2009 07:09:14 bởi Mỹ Trinh >
GỬI XUÂN ! Em ở nơi này anh ở đâu Sông Thương nỗi nhớ nghẹn hai đầu Chiều xôn xao gió ươm tình mộng Đêm ngẩn ngơ chờ lệ thấm bâu Mơ đã tàn phai khi tỉnh giấc Mộng đà héo rũ giữa canh thâu Tìm đâu một chút dư hương cũ Đành gửi cho Xuân một chút sầu ! nha uyen
Trích đoạn: nha uyen
GỬI XUÂN !
Em ở nơi này anh ở đâu
Sông Thương nỗi nhớ nghẹn hai đầu
Chiều xôn xao gió ươm tình mộng
Đêm ngẩn ngơ chờ lệ thấm bâu
Mơ đã tàn phai khi tỉnh giấc
Mộng đà héo rũ giữa canh thâu
Tìm đâu một chút dư hương cũ
Đành gửi cho Xuân một chút sầu !
nha uyen
BỂ SẦU
Phố thị, non ngàn biết ngả đâu
Màu thương dày nhuộm trắng sương đầu
Lâng lâng mắt lệ hồn mơ bóng
Vê vắt tơ lòng tay xéo bâu
Phải sợi nhớ xe dài vạn thuở ?
Mà tình vương dệt suốt ngàn thâu !
Sắc hương xuân tiết nào đâu cũ
Dệt mộng trời ghen giáng bể sầu.
Nguyên Hải
GỬI XUÂN ! Em ở nơi này anh ở đâu Sông Thương nỗi nhớ nghẹn hai đầu Chiều xôn xao gió ươm tình mộng Đêm ngẩn ngơ chờ lệ thấm bâu Mơ đã tàn phai khi tỉnh giấc Mộng đà héo rũ giữa canh thâu Tìm đâu một chút dư hương cũ Đành gửi cho Xuân một chút sầu ! nha uyen
HỎi
Hỏi mộng nơi nào mộng ở đâu?
Hỏi người, người cứ mãi quay đầu
Khi yêu là lúc ngây ngơ đắm
Lúc nhớ phải chăng ray rức bâu
Nỗi nhớ cuồng say tràn giấc ngủ.
Niềm thương thao thức suốt đêm thâu.
Tình yêu muôn thuở như trăng sáng.
Tuyệt đẹp nhưng vương giọt lệ sầu
Trần Mạnh Hùng
KHÍ HẬU &
MÔI TRƯỜNG
Khí hậu dần như quá khác thường
Sao vùng nhiệt đới lạnh tê xương
Chăn bông phương bắc chừng lên ký
Áo lạnh trời nam đã xuống đường
Có phải cao thiên thay khí tiết
Hay là hạ giới hủy môi trường
Tuyết đông lửa hạ mà tăng mãi
Trái đất có ngày họa thảm thương
Trái đất có ngày họa thảm thương
Thiên tai chớ bảo chuyện khôn lường
Gió mưa giông tố năm châu tỏ
Hạn hán rừng thiêu lục địa tường
Địa lý tự nhiên thì vững đối
Thiên văn sinh thái lại đều tương
Lợi chi tàn phá môi trường vậy
Thiên hạ điêu tàn lắm nạn ương.
Nguyên Hải
<bài viết được chỉnh sửa lúc 02.02.2009 18:03:08 bởi NGUYÊN HẢI >
GỬI XUÂN ! Em ở nơi này anh ở đâu Sông Thương nỗi nhớ nghẹn hai đầu Chiều xôn xao gió ươm tình mộng Đêm ngẩn ngơ chờ lệ thấm bâu Mơ đã tàn phai khi tỉnh giấc Mộng đà héo rũ giữa canh thâu Tìm đâu một chút dư hương cũ Đành gửi cho Xuân một chút sầu ! nha uyen
HỎi
Hỏi mộng nơi nào mộng ở đâu?
Hỏi người, người cứ mãi quay đầu
Hỏi yêu là lúc say chìm đắm
Hỏi nhớ phải chăng ray rức bâu
Nỗi nhớ cuồng mê tràn giấc ngủ
Niềm thương thao thức suốt đêm thâu.
Tình yêu muôn thuở như trăng sáng.
Tuyệt đẹp nhưng vương giọt lệ sầu
Trần Mạnh Hùng
BỂ SẦU Phố thị, non ngàn biết ngả đâu Màu thương dày nhuộm trắng sương đầu Lâng lâng mắt lệ hồn mơ bóng Vê vắt tơ lòng tay xéo bâu Phải sợi nhớ xe dài vạn thuở ? Mà tình vương dệt suốt ngàn thâu ! Sắc hương xuân tiết nào đâu cũ Dệt mộng trời ghen giáng bể sầu. Nguyên Hải SẦU ! Tình xa vạn dặm biết tìm đâu Dài nỗi nhớ thương bạc mái đầu Chim sáo sang sông đàn lỗi nhịp Đò xuôi con nước áo xa bâu Cung sầu ngân khúc trăm năm nhớ Giọt tủi dầm dề vạn vạn thâu Trót lỡ phôi phai lời ước hẹn Sầu ơi ! muôn thưở chẳng nguôi sầu ! nha uyen
TRÊU !!!
Hôm nay đón khách tớ say nhiều
Chẳng có thơ gì, mặc tứ thêu
Gắng sức quẹt càng dăm bảy chữ
Nghêu ngao vớ đại mấy câu liều
Ai thương thì lặng gieo vần nhớ
Người ghét cũng đành dấu chữ yêu
Mặc kệ trời Xuân đang hối hả
Mình cùng với cậu thả thơ trêu.
Nguyên Hải
<bài viết được chỉnh sửa lúc 02.02.2009 19:05:16 bởi NGUYÊN HẢI >
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 1 bạn đọc.
Kiểu: