ĐÓN NGUYỆT
Nàng Xuân xúng xính sắp đi rồi
Sắm sửa cổ bàn đón Nguyệt thôi
Trăng mới dậy thì trinh tiết sáng
Làng văn đủng đỉnh mộng hồn rơi
Nguyên Tiêu vành vạnh Hằng soi bóng
Trời đất mơ màng Khách họa thơ
Nay xướng mấy vần Giêng Kỷ sửu
Kính mời thi hữu ghé vào chơi.
Nguyên Hải
LẼ ĐỜI !
Còn Xuân người vội đuổi đi rồi
Tình thắm hương nồng chỉ thế thôi
Đón rước tưng bừng vui chốc lát
Rồi thì tống cổ lệ buồn rơi
Xuân chưa tàn lụn mà người đã
Vọng Nguyệt nồng nàn muôn ý thơ
Gẫm lại cuộc đời buồn muốn khóc
Lẽ dời là một cuộc rong chơi !
nha uyen
Thi Nang cảm ơn Nguyên Hải và nha uyên ghé thăm và họa thơ.Vì bận nhiều việc quá nên trả lời các bạn trễ,mong các bạn thông cảm nhé!
ĐÊM NGUYÊN TIÊU
Trăng tròn vằng vặc giữa lưng trời
Thả bạc gieo vàng xuống khắp nơi
Lóng lánh đầu cành tia sáng chiếu
Long lanh ngọn cỏ giọt sương rơi
Vườn mai tươi mát hương ngan ngát
Khóm trúc khô gầy lá tả tơi
Tiếng vạc xa đưa,đường vắng ngắt
Ta cùng bóng nguyệt dạo quanh chơi.
Thi Nang
Đây là cảnh có thật ở xung quanh nhà của Thi Nang đấy!
Chúc hai bạn khỏe vui