THƠ NGUYÊN HẢI
Trích đoạn: NGUYÊN HẢI
ĐẤT NƯỚC MÌNH
XUÂN THẮM
BỐN MÙA YÊU
(...)
Uống đất trời dạ tiệc đê mê
Thời khắc mới
Trong ta chẳng còn gì ray rứt cũ
(...)Giây phút thăng hoa
hạnh phúc tràn bất tận
Thoáng hương trầm lắng đọng hịch núi sông
Ngàn năm Thăng Long
Bốn ngàn năm văn hiến Tiên - Rồng
Người gọi nhau
đồng bào
trăm triệu con người
tự hào
máu thịt Việt Nam
Xuân đang về
đời tươi muôn sắc
chàm
xanh
vàng
đỏ
tím
hồng
lam
Luôn lấp lánh
sáng soi
Ải - biên bờ cỏi Việt
(...)bất diệt
Đất nước mình
Xuân thắm bốn mùa yêu.
Nguyên Hải
Th/chào thi hữu Nguyên Hải quý mến, Bài thơ trên đây NH vừa làm chiều 31 cuối năm thì ngay mờ sáng đầu năm tôi đã được nhận nó trong trang LỜI TIM của mình. Tôi thật sự xúc động vui mừng, bèn tìm sang tận vườn thơ NH để chân thành cảm ơn NH về bài thơ rất hay, đầy đặn, lai láng tình thơ. Thân quý, huy dung
CHỮ
NGÁT
HƯƠNG
Đọc mấy vần thơ dí dõm, Đường
Mím chi mày nhíu giận mà thương
Xếp câu tối nghĩa già tinh nghịch
Múa bút hư thơ trẻ bắt thường
Luật mới cũng may nhiều ngỏ lách
Văn nay rộng mở lắm người bươn
Thân sơ bằng hữu tha hồ viết
Họa nghĩa thâm tình chữ ngát hương
Nguyên Hải
VÌ...
Vì đời còn lắm dối gian
Vì tâm trong đục người càng khổ nhau
Vì tình tím giọt lệ đau
Vì duyên chưa trọn vướng sầu người ơi
Vì triều dâng sóng đầy vơi
Vì yêu nên đất nhuộm trời hoàng hôn
Nguyên Hải
AI...?
Ai người mang đến nỗi buồn?
Ai người mang đến dỗi hờn cho nhau?
Ai người thức trọn đêm thâu?
Ai người ngày ấy miếng trầu trao duyên
Ai người đã nặng thề nguyền
Ai người đi mãi rồi quên lối về...?
Thương Giang
THIÊN THẦN
VALENTINE
BẤT DIỆT
Anh chưa biết vùng trời xa lạ
Miền đất nào ôm ấp em tôi
Trời có xanh không?
Sao hy vọng bồi hồi
Có ghép được
Mảnh trăng tan
từ hai đầu thương nhớ
Làn gió nhẹ
có mang về hơi thở
có hương nồng nàn
ngọt
mặn
giọt yêu thương
Câu dân ca
ai người níu kéo
cho lòng say
nửa ở nửa về
Nói đi em
Đất đang cháy
Trời gầm thét yêu thương
Sao chưa nối lại
đôi bờ ngăn cách
Níu thời gian
quay về thời cắp sách
Dù vết da mồi
tím thẳm vào tim
Em có thấy
thiên thần Valentine bất diệt
Đang nhóm lửa hồng
Đang hâm nóng tuổi ngày xanh .
Nguyên Hải
<bài viết được chỉnh sửa lúc 02.01.2010 00:18:49 bởi NGUYÊN HẢI >
ĐẤT NƯỚC MÌNH
XUÂN THẮM
BỐN MÙA YÊU
Rượu Sâm -banh
hoa hồng chào năm mới
Hạnh phúc đầy
thực - ảo miên man
Nghe lâng-lânng hồn nhẹ lên ngàn
Yêu biết mấy lời chúc mừng năm mới
Nào nâng ly nắm liền tay người hởi
Ôi vui sao !!!
Dzô...dzô...dzô
Tiếng chạm cốc đón xuân về
Uống đi em
Uống đất trời dạ tiệc đê mê
Thời khắc mới
Trong ta chẳng còn gì ray rức cũ
Bên nàng Xuân
tha thướt diễm kiều
Đời đang vui, muôn loài , vạn vật
Đang ấm giữa trời yêu...
Cơn gió nhẹ làm
dịu lòng khác cháy
Giọt sương mai mềm thắm những nụ hôn
Hoa lá cỏ cây tươi nhuận sắc hương nồng
Chim ríu rít cùng yến-oanh chao lượn
Giây phút thăng hoa
hạnh phúc tràn bất tận
Thoáng hương trầm lắng đọng hịch núi sông
Ngàn năm Thăng Long
Bốn ngàn năm văn hiến Tiên - Rồng
Người gọi nhau
đồng bào
trăm triệu con người
tự hào
máu thịt Việt Nam
Xuân đang về
đời tươi muôn sắc
chàm
xanh
vàng
đỏ
tím
hồng
lam
Luôn lấp lánh
sáng soi
Ải - biên bờ cỏi Việt
Mừng xuân tươi
ghi lòng
bài đồng ca bất diệt
Đất nước mình
Xuân thắm bốn mùa yêu.
Nguyên Hải
Xuân quê mình
Xuân quê mình
ấm áp biết bao nhiêu...
Áo dài ai
khoe dáng kiều trên phố...
Xuân quê hương
Rạo rực từng góc phố
Sắc đào mai hé nở,
đón Xuân sang.
Đất Thăng Long,
Chói ngời trang sử vàng.
Một ngàn năm...
Đang rộn ràng chờ đợi...
Thoáng bâng khuâng,
Ta nhớ về Hà nội.
Thủa cha ông,
đã mở cõi dựng xây...
Bao người con
xưa ngã xuống nơi đây...
Cho đất nước nở hoa ngày độc lập...
Xuân đã về...
Trong không khí hội nhập...
Đất nước chuyển mình
Rồng thiêng cất cánh bay...
Quê hương mình
giờ đây đã đổi thay
Xóm làng xưa,
Giờ xây nhà cao mới.
Cuộc sống đi lên
người dân hồ hởi ...
Hạnh phúc , ấm no đến với
Mọi nhà!
Thương Giang
<bài viết được chỉnh sửa lúc 02.01.2010 05:16:54 bởi THƯƠNG GIANG >
THIÊN THẦN
VALENTINE
BẤT DIỆT
Anh chưa biết vùng trời xa lạ
Miền đất nào ôm ấp em tôi
Trời có xanh không?
Sao hy vọng bồi hồi
Có ghép được
Mảnh trăng tan
từ hai đầu thương nhớ
Làn gió nhẹ
có mang về hơi thở
có hương nồng nàn
ngọt
mặn
giọt yêu thương
Câu dân ca
ai người níu kéo
cho lòng say
nửa ở nửa về
Nói đi em
Đất đang cháy
Trời gầm thét yêu thương
Sao chưa nối lại
đôi bờ ngăn cách
Níu thời gian
quay về thời cắp sách
Dù vết da mồi
tím thẳm vào tim
Em có thấy
thiên thần Valentine bất diệt
Đang nhóm lửa hồng
Đang hâm nóng tuổi ngày xanh .
Nguyên Hải
Thiên Thần
gõ cửa
trái tim anh
Thiên thần Valentine đã gõ cửa tim anh
Để bồi hồi tháng ngày xanh trở lại
Chút hương Xuân gửi cho người xa ngái
Giấu nồng nàn men tình ái ngất ngây...
Người đi xa mang nửa mảnh trăng gầy
Người ở lại suốt tháng ngày hoài vọng
Câu thơ ngân từ trái tim mở rộng
Valentine mang giấc mộng thiên thần...
Đông vừa tàn ,giờ mới chớm vào Xuân.
Valentine -Lễ Tình Nhân sắp tới
Anh đã thấy trong lòng như ngày hội.
Valentine mong đợi đã từ lâu...
Câu quan họ thao thức mãi trong nhau.
Để chênh vênh giữa hai đầu nỗi nhớ.
Đêm Xuân nồng nghe gió mang hơi thở
Thiên Thần Valentine đến gõ cửa nơi anh...
Thương Giang
<bài viết được chỉnh sửa lúc 02.01.2010 04:37:56 bởi THƯƠNG GIANG >
NGUYỆN
LÀM
TÊN
NÔ LỆ
Mẹ cho anh
trái tim tươi đỏ
Lớn khôn rồi
anh dành hết cho em
Em tặng lại
một phần để anh cầm viết
Và thế rồi
anh cũng chỉ viết yêu em
Mẹ không trách
chỉ thương thằng con khờ dại
Cánh chim xa đàn
chưa đọc sách bảo giông
Chưa biết gừng cay
Chưa nếm sắc nhọn gai hồng
Nên lúy túy
say gió mùa thu mỏng
Nhìn ánh chiều rơi
lạnh tím sắc hoàng hôn
Đây hồn anh
Đây hơi thở dập dồn
Hãy xéo dày đi
Anh nguyện làm tên nô lệ.
Nguyên Hải
CÁM ƠN MẸ, CÁM ƠN ANH
Cám ơn mẹ
cho anh một hình hài
Công nuôi dưỡng
thương yêu dài năm tháng
Mẹ mang cho em
những hồng ân tươi mát
Vạn vần thơ
còn thắp sáng tâm linh
Cám ơn anh
trí tuệ ẩn vạn năng
Đêm ròng rã
ngày siêng năng rèn luyện
Tặng cho em
một trời thơ quyến luyến
Vun tim em
bồi đắp mãi ân tình
Ôi..tình yêu
tình yêu cao cả
Trọn kiếp này
em ghi nhớ tim sâu
Đây tình em
vần thơ tình ve vuốt
Xin nâng niu
ân nghĩa mãi vuông tròn
Mỹ Trinh
Cám ơn bài thơ rất hay mà khi MT đọc nghe lòng bàng hoàng và xúc động lắm.
ĐẤT NƯỚC MÌNH
XUÂN THẮM
BỐN MÙA YÊU
Rượu Sâm -banh
hoa hồng chào năm mới
Hạnh phúc đầy
thực - ảo miên man
Nghe lâng-lânng hồn nhẹ lên ngàn
Yêu biết mấy lời chúc mừng năm mới
Nào nâng ly nắm liền tay người hởi
Ôi vui sao !!!
Dzô...dzô...dzô
Tiếng chạm cốc đón xuân về
Uống đi em
Uống đất trời dạ tiệc đê mê
Thời khắc mới
Trong ta chẳng còn gì ray rức cũ
Bên nàng Xuân
tha thướt diễm kiều
Đời đang vui, muôn loài , vạn vật
Đang ấm giữa trời yêu...
Cơn gió nhẹ làm
dịu lòng khác cháy
Giọt sương mai mềm thắm những nụ hôn
Hoa lá cỏ cây tươi nhuận sắc hương nồng
Chim ríu rít cùng yến-oanh chao lượn
Giây phút thăng hoa
hạnh phúc tràn bất tận
Thoáng hương trầm lắng đọng hịch núi sông
Ngàn năm Thăng Long
Bốn ngàn năm văn hiến Tiên - Rồng
Người gọi nhau
đồng bào
trăm triệu con người
tự hào
máu thịt Việt Nam
Xuân đang về
đời tươi muôn sắc
chàm
xanh
vàng
đỏ
tím
hồng
lam
Luôn lấp lánh
sáng soi
Ải - biên bờ cỏi Việt
Mừng xuân tươi
ghi lòng
bài đồng ca bất diệt
Đất nước mình
Xuân thắm bốn mùa yêu.
Nguyên Hải
XUÂN VỀ TRÊN QUÊ HƯƠNG
Cùng anh đón
xuân về ngày thật mới
Men rượu ngà
nồng ấm thả vào đêm
Đêm lung linh chớp ngàn sao hy vọng
Mang niềm tin chất ngất rải mọi miền
Em cùng anh
say quên trời quên đất
Nghe hương xuân
tẩm ướt mộng tình yêu
Xanh ngan ngát dòng sông màu nắng chiều
Quên ray rứt nhân gian lần u tối
Em cùng anh
đón xuân quê hương mới
Say sắc màu
rộn rã bướm hoa chờ
Gửi vào xuân muôn điệu cõi tình mơ
Đê mê uống tình xuân hoa ươm mật
Hát đi anh
những bài ca tổ quốc
Con cháu Tiên Rồng
cùng mẹ với cùng cha
Cùng nhau sát vai yêu thương chào đón
Ở muôn nơi xin hãy trở lại nhà
Quê hương ơi
nằm trong lòng ta đó
Sống ngàn năm
đất nước ở trong tim
Mừng xuân về tung bay những cánh chim
Mang tin mới thái hòa hồng bác ái.
Mỹ trinh
CHÚC BẠN
XA QUÊ
Lịch tây mồng một nắng vàng tươi
Đông Á ăn theo tết xứ người
Ngày mới rượu nồng trà bánh ngọt
Xuân thơm thơ đậm tứ-vần vui
Quê nhà đất mẹ thương đầy nhớ
Xứ lạ lòng ai có ngậm ngùi
Xa tổ gởi lòng câu xướng họa
Gói tình vào chữ chúc làm nguôi.
Nguyên Hải
CHÚC BẠN QUÊ NHÀ
Quê nhà chờ đón tết hồng tươi
Nhớ lắm ai ơi nhớ mọi người
Xuân đến nhà nhà thơm bánh mứt
Hoa về khắp khắp nở niềm vui
Ở đây tôi nhớ hương nồng ấm
Chốn cũ còn thương sắc ngọt bùi
Chúc bạn quê nhà đời hạnh phúc
Lòng hoài rộn rã vẫn chưa nguôi.
Mỹ Trinh
CÔ
QUẠNH
Gởi tứ tương đồng qua tiếng thơ
Đồi thông réo rắt sợi mong chờ
Trăng treo đỉnh nhớ màu cô quạnh
Suối trải dòng thương gió hững hờ
Lữ khách miên man chiều lặng tím
Mây ngàn bàng bạc cánh bơ vơ
Sương buồn lá nhẹ đường êm vắng
Nhuộm xám hồn thu giết giấc mơ.
Nguyên Hải
<bài viết được chỉnh sửa lúc 04.01.2010 09:58:29 bởi NGUYÊN HẢI >
CÔ
QUẠNH
Gởi tứ tương đồng qua tiếng thơ
Đồi thông réo rắt sợi mong chờ
Trăng treo đỉnh nhớ màu cô quạnh
Suối trải dòng thương gió hững hờ
Lữ khách miên man chiều lặng tím
Mây ngàn bàng bạc cánh bơ vơ
Sương buồn nhẹ trải đường êm vắng
Nhuộm xám hồn thu giết giấc mơ.
Nguyên Hả
LẶNG CÂM
Khoảng lặng chìm theo chiếc bóng thơ
Đìu hiu quạnh vắng góc Đông mờ
Quanh đây lạnh ngắt sương mi nhạt
Phương đó buồn rơi nước mắt hờ
Người đã ra đi sầu khắc khoải
Ta còn ở lại xót trơ vơ
Chiều nay mây tím lang thang nhớ
Một cõi im lìm chết ngất mơ.
Mỹ Trinh
<bài viết được chỉnh sửa lúc 05.01.2010 00:30:20 bởi Mỹ Trinh >
Trích đoạn: NGUYÊN HẢI
LÀ...
Là Trăng ở với trần gian
Là tâm của tấm lòng vàng cho nhau
Là tình dỗ những cơn đau
Là hương của mối tình đầu Thơ ơi
Là bàn tay đỡ chơi vơi
Là thương mến gửi tới người tôi yêu
Kim Giang
VÌ...
Vì đời còn lắm dối gian
Vì tâm trong đục người càng khổ nhau
Vì tình tím giọt lệ đau
Vì duyên chưa trọn vương sầu người ơi
Vì triều dâng sóng đầy vơi
Vì yêu nên đất nhuộm trời hoàng hôn
Nguyên Hải
CŨNG VÌ
Vì tình chẳng nỡ bán buôn
Vì thương lội ngược ngọn nguồn tìm nhau
Vì đời đã ngấm nỗi đau
Vì duyên chẳng bén nguyện cầu cho ai
Vì thơ đã hẹn Trúc Mai
Vì vầng Trăng khuyết chia hai lối về
Kim Giang
Trích đoạn: Mỹ Trinh
CÔ QUẠNH
Gởi tứ tương đồng qua tiếng thơ
Đồi thông réo rắt sợi mong chờ
Trăng treo đỉnh nhớ màu cô quạnh
Suối trải dòng thương khách hững hờ
Lữ khách miên man chiều lặng tím
Mây ngàn bàng bạc cánh bơ vơ
Sương buồn lá trải đường êm vắng
Nhuộm xám hồn thu giết giấc mơ.
Nguyên Hả
LẶNG CÂM
Khoảng lặng chìm theo chiếc bóng thơ
Đìu hiu quạnh vắng góc Đông mờ
Quanh đây lạnh ngắt sương mi nhạt
Phương đó buồn rơi nước mắt hờ
Người đã ra đi sầu khắc khoải
Ta còn ở lại xót trơ vơ
Chiều nay mây tím lang thang nhớ
Một cõi im lìm chết ngất mơ.
Mỹ Trinh
SƯỞI ẤM
Sưởi ấm nhau bằng những áng thơ
Chưa quen chẳng biết dám đâu chờ
Mà men rượu ngấm ngây bè bạn
Để ánh Trăng trong khó hững hờ
Gió thoảng hương say tà áo lụa
Đưa hài lữ khách bước vu vơ
Hồn theo tiếng Nhạn Xuân tìm bạn
Bóng lả sân Quỳnh khát mộng mơ
Kim Giang
DÁM
NÀO
MƠ !!!
Cuộc đời hư thực mấy vần thơ
Đâu biết rằng ai có thực chờ
Rượu trắng giao bôi chào khách lạ
Men nồng tri kỷ khóc duyên hờ
Xin cơn gió thoảng đừng mơn trớn
Để khách tình si lặng vẩn vơ
Cánh Nhạn lạc bầy lòng trắc ẩn
Chiều ơi! tiếng Quốc dám nào mơ !!!
Nguyên Hải
ĐỢI
EM !
Trời nhẹ mưa giông tháng chạp về
Đu đưa lá Trúc gió vân vê
Chiều quang ánh bạc cao mây trải
Liễu khuất sương mờ nhẹ bước lê
Đàn Én cánh vờn bờ Đông cạn
Vườn Mai lá rụng bến Xuân kề
Em còn tha thướt phương nào vậy
Có kịp cùng anh trọn ước thề.
Nguyên Hải
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 3 bạn đọc.
Kiểu: