THƠ NGUYÊN HẢI
THÁNG
CHẠP
& ANH
Tháng chạp rồi Em có về không vậy Áo trời đông thay sắc giao mùa Chẻ ngọn gió gầy thềm vắng đu đưa Anh soi kiếm hồn tơ tình em gởi Bờ Liễu buồn Bến đợi Trăng nhạt vàng thả sợi trải mông mênh Tiếng chiều rơi Đàn Én lượn bồng bềnh Em xa thẳm giữa ngàn trùng xa cách Màn đêm trở mình theo những vì sao đưa mắt buồn lấp lánh Anh chơ vơ trông thăm thẳm phía chân trời Câu dân ca người ở người ơi Là ngọn lửa Cháy lòng người mong đợi. Nguyên Hải Phương trời ấy Đường xa xôi vời vợi Tháng chạp rồi vẫn đợi gió xuân sang Mong mặt trời lên mang tia nắng hoe vàng Xua đông giá Cho ngàn hoa hé nụ Anh vẫn đợi em Như những ngày hẹn cũ Thao thức,bồi hồi Mong một bước chân quen Hương tóc em ngây ngất tỏa vào đêm Mang hơi thở mùa xuân phả vào anh rạo rực Em xa vắng rồi giờ chỉ còn ký ức Để lại nơi này tháng chạp và anh... NQ - NH
TỰ BẠCH
Non nửa trăm xuân nữa hãy còn
Ngược xuôi lẻ bóng mảnh đời con
Một thời khói lửa rèn thân trẻ
Mấy khúc thơ tình giữ bút son
Sương khói dạn dày tình thế thái
Nắng mưa lạnh rát nghiệp duyên mòn
Vai sờn áo bạt vui ngày tháng
Dặm liễu truông ngàn với nước non
NH
<bài viết được chỉnh sửa lúc 07.01.2010 22:52:48 bởi NGUYÊN HẢI >
VIỆC
HỌC
THỜI
NAY
Việc học thời nay khó quá chừng
Thông tin phát triển óc đầu tưng
Phần mềm ngoại ngữ đua nhau gạo
Toán lý hóa sinh chẳng đặng đừng
Khoa cử luyện rèn lo hội nhập
Nghĩa tình sơ nhạt dạy hờ chưng
Hậu văn tiên lễ nào cân đối?
Đâu đạo cương thường trí tín nhân !?
NH
<bài viết được chỉnh sửa lúc 08.01.2010 00:27:10 bởi NGUYÊN HẢI >
TỰ BẠCH Non nửa trăm xuân nữa hãy còn
Ngược xuôi lẻ bóng mảnh đời con
Một thời khói lửa rèn thân trẻ
Mấy khúc thơ tình giữ bút son
Sương khói dạn dày tình thế thái
Nắng mưa lạnh rát nghiệp duyên mòn
Vai sờn áo bạt vui ngày tháng
Dặm liễu truông ngàn với nước non
NH Quá niên mới trạc ngoại tứ tuần
Vẫn còn trẻ chán! Vẫn đương Xuân!
Hơn bốn con giáp...Đâu nhiều nhặn?
Ngấp nghé ngũ tuần...chớ phân vân...
Hạnh phúc không tròn...đừng nghĩ ngợi
Khổ đau , từng trải chẳng ngại ngần!
Cầu mong đầu năm người sớm gặp
Người trong mộng đến kết duyên trần!
-TG- _____________________________
ĐỢI
EM !
Trời nhẹ mưa giông tháng chạp về
Đu đưa lá Trúc gió vân vê
Chiều quang ánh bạc cao mây trải
Liễu khuất sương mờ nhẹ bước lê
Đàn Én cánh vờn bờ Đông cạn
Vườn Mai lá rụng bến Xuân kề
Em còn tha thướt phương nào vậy
Có kịp cùng anh trọn ước thề.
Nguyên Hải
CHỜ ANH
Thấp thỏm chờ anh cuối tháng về
Nghe mưa thấm ướt nhớ vân vê
Xa nghe gió hú dòng âm ỉ
Chìm lắng hồn ru dạ tái tê
Giở lịch đếm ngày đi sao chậm
Chờ đêm đủ tháng ngắm trăng kề
Anh như xa mãi mưa buồn khóc
Tháp chạp đầu xuân giữ hẹn thề
Mỹ Trinh
THÁNG
CHẠP
& ANH
Tháng chạp rồi
Em có về không vậy
Áo trời đông
thay sắc giao mùa
Chẻ ngọn gió gầy
thềm vắng đu đưa
Anh soi kiếm
hồn tơ tình em gởi
Bờ Liễu buồn
Bến đợi
Trăng nhạt vàng
thả sợi
trải mông mênh
Tiếng chiều rơi
Đàn Én lượn bồng bềnh
Em xa thẳm
giữa ngàn trùng xa cách
Màn đêm trở mình
theo những vì sao
đưa mắt buồn lấp lánh
Anh chơ vơ
trông thăm thẳm
phía chân trời
Câu dân ca
người ở
người ơi
Là ngọn lửa
Cháy lòng người
mong đợi.
Nguyên Hải
NHỮNG MÙA THÁNG CHẠP
Bên lối cũ
con đường lầy mưa ướt
Như lòng em
rỉ rã giọt thương mong
Anh còn nhớ đã bao mùa
tháng chạp
Con số mười hai rối sợi tơ lòng
Hay bởi lẽ
mình vô duyên bạc phận
Gánh vào tim nần nợ
chuyến về xa
Không tháng bãy
mà mưa ngâu thật lạ
Em đầu sông anh sông cuối đợi chờ
Buồn xa vắng tiếng lòng
vương mây khói
Những đàn chim
mõi cánh chẳng kịp về
Ngày tích tắt
cho buồn đêm vô tận
Từng phút giây chờ đợi đã lê thê
Mỹ Trinh
Trích đoạn: THƯƠNG GIANG
TỰ BẠCH
Non nửa trăm xuân nữa hãy còn
Ngược xuôi lẻ bóng mảnh đời con
Một thời khói lửa rèn thân trẻ
Mấy khúc thơ tình giữ bút son
Sương khói dạn dày tình thế thái
Nắng mưa lạnh rát nghiệp duyên mòn
Vai sờn áo bạt vui ngày tháng
Dặm liễu truông ngàn với nước non
NH
Quá niên mới trạc ngoại tứ tuần
Vẫn còn trẻ chán! Vẫn đương Xuân!
Hơn bốn con giáp...Đâu nhiều nhặn?
Ngấp nghé ngũ tuần...chớ phân vân...
Hạnh phúc không tròn...đừng nghĩ ngợi
Khổ đau , từng trải chẳng ngại ngần!
Cầu mong đầu năm người sớm gặp
Người trong mộng đến kết duyên trần!
-TG-
_____________________________
TỰ BẠCH Có lẽ người ta ngoại ngũ tuần Còn mình lơ lửng nửa chừng xuân (Chả còn đôi tám trăng tròn lẻ Dám đâu đối ẩm với thi nhân... ) Cũng nổi cũng chìm cùng non nước Cũng gồng cũng gánh với tùng quân Chỉ giữ riêng mình tình nhân thế Đường đời đâu dễ cản bước chân Cứ mặc tuổi đi cùng gió sương Trái tim khắc khoải nhịp yêu thương Đoạn trường đã trải bao lần nhỉ Thăng trầm sách ấy viết mấy chương? Để mặc thời gian trôi cứ trôi Mình vẫn là mình vẫn thế thôi Dòng sông mãi chảy xuôi về biển Dù bến kia bên lở bên bồi Cứ để đời trôi giữa cuộc đời Giữ mãi riêng mình một nét vui Tình thơ giữ trọn lòng nhân ái Trái tim yêu hồng nét môi cười
NGUYỆT QUẾ
<bài viết được chỉnh sửa lúc 08.01.2010 15:44:03 bởi Nguyet Que >
HOA
BƯỚM
TỎ
TÌNH
Gió nghe hoa bướm tỏ tình
Làn sương mong mỏng rơi nghìn giọt thương
Giao hòa trời đất ngát hương
Bình minh thức giấc khắp phương mai hồng
Nắng xuân trong vắt tầng không
Lao xao âm hưởng sóng lòng trao duyên
Dường như Từ Thức - Gíang Tiên
Đã về đoàn tụ dưới miền trần gian.
NH
HOA
BƯỚM
TỎ
TÌNH
Gió nghe hoa bướm tỏ tình
Làn sương mong mỏng rơi nghìn giọt thương
Giao hòa trời đất ngát hương
Bình minh thức giấc khắp phương mai hồng
Nắng xuân trong vắt tầng không
Lao xao âm hưởng sóng lòng trao duyên
Dường như Từ Thức - Gíang Tiên
Đã về đoàn tụ dưới miền trần gian.
NH
SAY THƠ
Say thơ ấm cả địa đàng
Mật hoa tình bướm nắng vàng vờn bay
Huyễn tình mấy giấc thiên thai
Chữ nghiêng nghiêng múa vần say quay cuồng
Tình tràn qua cội suối nguồn
Tình về ở lại vấn vương ngập lòng
Dường như có những nụ hôn
Kết ngàn con chữ thả hồn lâng lâng...
Mỹ Trinh
CHỮ
NGÁT
HƯƠNG
Đọc mấy vần thơ dí dõm, Đường
Mím chi mày nhíu giận mà thương
Xếp câu tối nghĩa già tinh nghịch
Múa bút hư thơ trẻ bắt thường
Luật mới cũng may nhiều ngỏ lách
Văn nay rộng mở lắm người bươn
Thân sơ bằng hữu tha hồ viết
Họa nghĩa thâm tình chữ ngát hương
Nguyên Hải
TẨM CHÚT HƯƠNG
sàng lựa hụt hơi mấy hột đường
Nếm hoài chưa ngọt vị yêu thương
Sợ ai chê dở đan lời vụn
ấm ức trề môi kệ chuyện thường
Một buổi hai câu còn khúc mắc
Tròn ngày tám kiệu đã lười bươn
Vui lòng bè bạn xin đừng quở
Chữ cạn tình sâu tẩm chút hương
Mỹ Trinh
LÀM
SAO !?
Làm sao níu
những múi giờ sít lại
Để Á-Âu
không lệch bước thời gian
Trời thêm gần
với đất rộng mênh mang
Cho khoảng nhớ
thôi chao nghiêng
nỗi lòng xa cách
Sao níu được
ánh trăng vàng
chênh chếch
Soi cùng miền
in bóng lứa đôi
Đừng khuyết - tròn
hai nửa
ngóng xa xôi
Khoảng sân nhà
hiên thềm
vườn - dậu
màn cửa
ấm hương môi
Làm sao gom
Lời thầm thì đầu con gió
Trao hương hoa
thụ phấn
kết tinh đời
Những hàng Nho
vườn Táo
hai nơi
Cùng nghiêng sóng lá
hợp quang
anh nắng trời ban tặng.
Nguyên Hải
Trích đoạn: NGUYÊN HẢI
HOA
BƯỚM
TỎ
TÌNH
Gió nghe hoa bướm tỏ tình
Làn sương mong mỏng rơi nghìn giọt thương
Giao hòa trời đất ngát hương
Bình minh thức giấc khắp phương mai hồng
Nắng xuân trong vắt tầng không
Lao xao âm hưởng sóng lòng trao duyên
Dường như Từ Thức - Gíang Tiên
Đã về đoàn tụ dưới miền trần gian.
NH
MÙA XUÂN GỌI Xuân đem gió núi mây ngàn
Hòa cùng một nhịp- cung đàn buông tơ
Thả hồn cõi mộng , cõi mơ
Khi xem hoa nở, lúc chờ trăng lên
Mùa xuân gọi nắng ngoan hiền
Mùa xuân - Từ Thức - Giáng Tiên xuống trần
Tơ lòng nhẹ tiếng chuông ngân
Mùa xuân gọi bướm về gần bên hoa
Xanh xanh rặng liễu la đà
Hoa cùng bướm viết bài ca thắm nồng
Gió xuân lay nhẹ nụ hồng?
Mùa xuân gọi để muôn lòng đắm say
Lặng nghe xuân đậu vào tay
Lặng nghe... xuân gọi, một ngày vào xuân....
Mùa xuân gọi : Hỡi thi nhân! LIÊN HƯƠNG < Sửa đổi bởi: Liên Hương -- 9.1.2010 20:04:56 >
MỘT HOA
NGÀN BƯỚM
Huyền ơi! đừng đến với vần thương
Xuân đến rồi đi khó bắt thường
Mai - Cúc giao mùa khoe sắc thắm
Nhện - Ong cùng hội thả tơ vương
Bờ mây lãng đãng đâu khuôn thước
Cánh lá mơ màng liệu gió sương ?
Nhắn đến khoảng trời thơ mộng ảo
Một hoa ngàn Bướm biết sao lường !!!
Nguyên Hải
ĐÁNH
THỨC
NÀNG
XUÂN
Bên cửa sổ
gác trọ
trần gian
chiều se lạnh
Gió thì thầm khe nhỏ
lọt vào song
Gieo vào đây
hạt giống chờ mong
Xuân nẩy lộc
Mầm hương đời
hé mở
Có phải Đất dậy thì
Và Trời đang mắc cở
Mĩm môi cười
tia nắng nhẹ
rớt hoàng hôn
Chờ đêm về
hò hẹn
ánh sao hôm
Sao cuối mùa
Đêm khép cửa ngày đông
Giờ giao thừa
chuông vọng ngàn không
Đánh thức dậy
những tâm tình
Mùa Xuân mới
Tô thắm ửng đôi má hồng
những bờ môi mọng gởi
Nụ hôn mềm
ngọt vị thương yêu.
Nguyên Hải
<bài viết được chỉnh sửa lúc 10.01.2010 01:13:33 bởi NGUYÊN HẢI >
MỘNG
NGÀY
XANH
Vượt nghìn truông ải kiếm trời thanh
Mong đến cùng vui xứ đất lành
Ngời Ánh trăng thu tình tứ động
Nặng lòng sông núi tháng ngày quanh
Năm canh trăn trở lời chim Quốc
Muôn dặm đu đưa sợi chỉ mành
Cứ ngỡ du nhàn cùng nguyệt lão
Hay đâu nặng trĩu mộng ngày xanh.
Nguyên Hải
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 1 bạn đọc.
Kiểu: