THƠ NGUYÊN HẢI
CHỜ
MONG
Viết mấy vần thơ ru giấc nồng
Bên ngoài tuyết phủ gió đêm đông
Tiếng lòng quê mẹ đâu vang tới
Hơi thở làng quê chẳng ấm hong
Mượn chữ gói tình thương nhớ gởi
Gieo câu ôm nghĩa mõi mòn trông
Ngày xuân én lượn từng đôi nhộn
Ai biết có người lặng lẽ mong !!!
Nguyên Hải
<bài viết được chỉnh sửa lúc 10.01.2010 13:29:11 bởi NGUYÊN HẢI >
Trích đoạn: NGUYÊN HẢI
Mảnh trăng Thu Đêm về giá lạnh ngắm trăng thanh Phảng phất hơi sương đọng giọt lành Lấp lánh cành thông hồn vướng víu Mơ màng khói trắng bóng vờn quanh Trời khuya vắng vẻ xuôi bờ sậy Gió sớm xôn xao động bức mành Giữa khoảng thơ nhàn bên sóng nước Nghe lòng trĩu nặng bến sông xanh Nguyễn Gia Linh
MỘNG
NGÀY
XANH
Vượt nghìn truông ải kiếm trời thanh
Mong đến cùng vui xứ đất lành
Ngời Ánh trăng thu tình tứ động
Nặng lòng sông núi tháng ngày quanh
Năm canh trăn trở lời chim Quốc
Muôn dặm đu đưa sợi chỉ mành
Cứ ngỡ du nhàn cùng nguyệt lão
Hay đâu nặng trĩu mộng ngày xanh.
Nguyên Hải
Kính nhà Thơ NGUYỄN GIA LINH, Bài Mãnh Trăng Thu mượt mà và sâu lắmg quá, rất nhẹ nhàng và cũng rất tâm tư, Nguyên Hải xin chia sẽ với nhà thơ qua bài họa MỘNG NGÀY XANH, kính mong được sự đồng điệu trong thể loại Đường Thi nầy. Kính chúc nhà thơ luôn vui khỏe, đón xuân mới tràn đầy hạnh phúc. Nguyên Hải Giấc mộng xanh Nhìn ngắm vầng trăng bóng dáng thanh Cùng vui ước vọng xứ an lành Thương về đất nước hồn say động Nhớ đến quê nghèo nghĩ quẩn quanh Một buổi tao phùng sau lũy trúc Bao ngày sóng gió trước khuông mành Từ nay hiểm họa thời chinh chiến Lặng lẽ ra ngoài giấc mộng xanh Nguyễn Gia Linh Kính gởi Anh Nguyên Hải, Bài thơ MỘNG NGÀY XANH của anh đã gói ghém những vần thơ sâu kín, bộc lộ nỗi lòng của một loài chim Quốc. Cám ơn anh nhiều, những vần thơ của anh sưởi ấm cho căn nhà vắng lặng Kính chúc anh và gia đình nhiều Sức khỏe và Vạn sự Như ý. NGL
Giấc mộng xanh
Nhìn ngắm vầng trăng bóng dáng thanh
Cùng vui ước vọng xứ an lành
Thương về đất nước hồn say động
Nhớ đến quê nghèo nghĩ quẩn quanh
Một buổi tao phùng sau lũy trúc
Bao ngày sóng gió trước khuông mành
Từ nay hiểm họa thời chinh chiến
Lặng lẽ ra ngoài giấc mộng xanh
Nguyễn Gia Linh
NIỆM
TẦNG
XANH
Qua cơn bảo tố chắc trời thanh
Tứ hải đệ huynh ước nguyện lành
Tan tác Phượng-Loan làn sóng động
Quây quần thân hữu khúc đời quanh
Trăm năm văn bút, nghiêng đầy nợ
Một giấc Mộng Kê, gió thoảng mành
Tỉnh thức bên đời vô ngã luyện
Bờ mê thuyền khẳm niệm tầng xanh.
Nguyên Hải
<bài viết được chỉnh sửa lúc 11.01.2010 10:50:01 bởi NGUYÊN HẢI >
UỐNG
MÁU
TÌNH
THƠ
Đốt bớt thơ
ủ men chưng cất rượu
Uống tình đời
nồng độ cháy hương hoa
Bến thương đâu
sao bờ yêu đày đọa
Mảnh tình đau
có vá buồm tơi tả
giữa cuồng phong
Uống đi thôi
đây rượu máu tim hồng
Và hồn rách
chiết lòng thơ
chiết từng con chữ
Từng câu hờn
thương trách
ngấm mà say
Nhìn trời quay
Nhìn đất cũng theo quay
Nâng cốc chạm lưng bầu...
mời...
"mình"... dzô nhé !
Đêm dần tàn
sương rớt
lá vô tư
Bờ trăng nghiêng
dài bóng lẻ
khật khừ
Đời đang cạn
hay lòng người đang cạn
Uống nửa đi
Uống sạch máu tình thơ.
Nguyên Hải
<bài viết được chỉnh sửa lúc 12.01.2010 02:36:20 bởi NGUYÊN HẢI >
Trích đoạn: NGUYÊN HẢI
MỘT HOA
NGÀN BƯỚM
Huyền ơi! đừng đến với vần thương
Xuân đến rồi đi khó bắt thường
Mai - Cúc giao mùa khoe sắc thắm
Nhện - Ong cùng hội thả tơ vương
Bờ mây lãng đãng đâu khuôn thước
Cánh lá mơ màng liệu gió sương ?
Nhắn đến khoảng trời thơ mộng ảo
Một hoa ngàn Bướm biết sao lường !!!
Nguyên Hải
ĐỢI NGƯỜI TRI KỶ Một hoa ngàn bướm biết đâu lường
Chút phận liễu bồ giữ lấy hương
Mừng ong chả vội vàng khoe sắc
Say bướm vườn khuya chớ tỏ tường
Chỉ đợi xuân sang có một ngày
Nắng vàng lộc nhú biếc xanh cây
Hoa thắm hương lòng xin hé nụ
Gửi người tri kỷ mối tình say LIÊN HƯƠNG
TÌM
ĐÂU !
Tìm đâu tri kỷ đề mà say
Chung thủy tình xưa đã khác nay
Kê tính vơi đầy tài vượng đắc
Đếm đo khoan nhặt sắc cao dày
Duyên nồng buổi thịnh hoàng kim nặng
Nghiệp chướng thời suy nhân ngãi bay
Tước hiệu phận danh còn mua bán
Có đâu mộng tối với mơ ngày.
Nguyên Hải
Giấc mộng xanh
Nhìn ngắm vầng trăng bóng dáng thanh
Cùng vui ước vọng xứ an lành
Thương về đất nước hồn say động
Nhớ đến quê nghèo nghĩ quẩn quanh
Một buổi tao phùng sau lũy trúc
Bao ngày sóng gió trước khuông mành
Từ nay hiểm họa thời chinh chiến
Lặng lẽ ra ngoài giấc mộng xanh
Nguyễn Gia Linh
NIỆM TẦNG XANH Qua cơn bảo tố chắc trời thanh Tứ hải đệ huynh ước nguyện lành Tan tác Phượng-Loan làn sóng động Quây quần thân hữu khúc đời quanh Trăm năm văn bút, nghiêng đầy nợ Một giấc mộng kê, gió lộng mành Tỉnh thức bên đời vô ngã, luyện Bờ mê thuyền khẳm niệm tầng xanh. Nguyên Hải Cõi trời xanh Xét kỷ trên trời một góc thanh Nơi đây chốn đó vẫn yên lành Ngày xa cố quận luôn mơ tưởng Buổi đến quê người vẫn nhớ quanh Bụi trúc bờ ao còn luyến tiếc Vườn rau xóm cỏ luống vương mành Đi về cõi vắng buồn thăm thẳm Còn nghĩ hôm nào mộng tuổi xanh ? Nguyễn Gia Linh
TÌM
ĐÂU ! Tìm đâu tri kỷ đề mà say Chung thủy tình xưa đã khác nay Kê tính vơi đầy tài vượng đắc Đếm đo khoan nhặt sắc cao dày Duyên nồng buổi thịnh hoàng kim nặng Nghiệp chướng thời suy nhân ngãi bay Tước hiệu phận danh còn mua bán Có đâu mộng tối với mơ ngày. Nguyên Hải KHÓ TÌM THẤY Thói đời như vậy chẳng mơ say Trấn tỉnh tâm hồn kịp buổi nay Chẳng lắng lo nhiều câu hệ thủy Không buồn cảm nổi mộng trơ dày Tình nồng son sắt vương niềm nhớ Nghĩa mặn vuông tròn chấp cánh bay Danh lợi lọc lửa bao thứ chuyện Riêng mình giữ vững mộng đêm ngày Nguyễn Gia Linh
VẾT
THỜI
GIAN
Hai bốn giờ qua là một ngày đã chết
Tờ lịch rơi khâm liệm xác thời gian
Vĩnh viễn chôn sâu đáy huyệt địa đàng
Hồn còn lại những dấu son hoài niệm
Đời vẩy gọi vội vàng đo đếm
Quá khứ dày thương nhớ biệt ly
Để hiện tại thác ghềnh hối hả
Mơ ngày mai ánh sáng diệu kỳ
Hương tình say nghiêng ngả sầu bi
Hãy thức dậy vui cùng trăng ngàn gió mới
Mỗi ngày lên và đưa tiển ngày đi
Thời gian đến và êm trôi lằng lặng
Tiển tháng năm mấy ai khóc bùi ngùi
Ngoảnh nhìn lại đã thấy mình tàn hương sắc
Rồi trách cứ ngày qua nhanh quái quắc
Chưa kịp vui đã cạn bước xuân thì
Chuyện vuông tròn đen trắng có hề chi
Vòng tay mở để đầy thêm độ lượng
"Người yêu người sống để yêu nhau"
Vết thời gian lưu dấu mãi ngàn sau.
Nguyên Hải
< Sửa đổi bởi: NGUYÊN HẢI -- 13.1.2010 1:06:26 >
<bài viết được chỉnh sửa lúc 13.01.2010 01:09:56 bởi NGUYÊN HẢI >
TÌM
ĐÂU !
Tìm đâu tri kỷ đề mà say
Chung thủy tình xưa đã khác nay
Kê tính vơi đầy tài vượng đắc
Đếm đo khoan nhặt sắc cao dày
Duyên nồng buổi thịnh hoàng kim nặng
Nghiệp chướng thời suy nhân ngãi bay
Tước hiệu phận danh còn mua bán
Có đâu mộng tối với mơ ngày.
Nguyên Hải
KHÓ TÌM THẤY
Thói đời như vậy chẳng mơ say
Trấn tỉnh tâm hồn kịp buổi nay
Chẳng lắng lo nhiều câu hệ thủy
Không buồn cảm nổi mộng trơ dày
Tình nồng son sắt vương niềm nhớ
Nghĩa mặn vuông tròn chấp cánh bay
Danh lợi lọc lửa bao thứ chuyện
Riêng mình giữ vững mộng đêm ngày
Nguyễn Gia Linh
NHỨC
NHÓI
Nhấm nháp hương tình chén tỉnh say
Nghĩa nhân mòn cạn tủi ngày nay
Không lo cũng xót lòng trần thế
Cố nghĩ càng thương giấc mộng dày
Cái thói lợi danh còn mãi quậy
Nếp lề xã tắc hẳn xa bay
Trở trăn đau khúc thăng trầm mạc
Nhức nhói thời gian lặng tháng ngày.
Nguyên Hải
<bài viết được chỉnh sửa lúc 12.01.2010 02:28:39 bởi NGUYÊN HẢI >
TÌM
ĐÂU ! Tìm đâu tri kỷ đề mà say Chung thủy tình xưa đã khác nay Kê tính vơi đầy tài vượng đắc Đếm đo khoan nhặt sắc cao dày Duyên nồng buổi thịnh hoàng kim nặng Nghiệp chướng thời suy nhân ngãi bay Tước hiệu phận danh còn mua bán Có đâu mộng tối với mơ ngày. Nguyên Hải KHÓ TÌM THẤY Thói đời như vậy chẳng mơ say Trấn tỉnh tâm hồn kịp buổi nay Chẳng lắng lo nhiều câu hệ thủy Không buồn cảm nổi mộng trơ dày Tình nồng son sắt vương niềm nhớ Nghĩa mặn vuông tròn chấp cánh bay Danh lợi lọc lửa bao thứ chuyện Riêng mình giữ vững mộng đêm ngày Nguyễn Gia Linh NHỨC NHÓI Nhấm nháp hương tình chén tỉnh say Nghĩa nhân mòn cạn tủi ngày nay Không lo cũng xót lòng trần thế Cố nghĩ càng thương giấc mộng dày Cái thói lợi danh còn mãi quậy Nếp lề xã tắc hẳn xa bay Trở trăn đau khúc thăng trầm mạc Nhức nhói thời gian lặng tháng ngày. Nguyên Hải TRĂN TRỞ Cùng nhấm men đời cất chén say Hoa trời thắm thía mấy hôm nay Đường mòn tuyết phủ còn cơ cực Lối cũ đồng trơn phải dạn dày Những chuyện lợi danh thôi nghĩ tới Bao điều phù phiếm hãy khoan bay Thăng trầm quyện cuốn theo dông bão Nhắc nhở vần thơ chuỗi mộng ngày Nguyễn Gia Linh
NHỚ
VẨN VƠ !!!
Tình đau xin gởi bóng nàng thơ
Nếu chỉ yêu Xuân người cứ chờ
Năm tháng bên đời trăng lẻ muộn
Duyên tình góc quán mộng đơn hờ
Khoảng trời còn đọng sầu ly biệt
Bến nước hoài thương nhớ vẩn vơ
Lạc bước nửa đời quang gánh đổ
Ai người cùng cảnh để mà mơ???
NH
Năm mới sang đang ngoại tứ tuần Vẫn còn trẻ chán hãy đương xuân
Giáp trong bậc bốn tình sung mãn
Tuồi ở hàng năm bạn dễ thân
Hạnh phúc không tròn đừng nghỉ ngợi
Khổ đau chưa hết chớ phân vân
Cầu mong tương ngộ tròn Tơ - Nguyệt
Tháng giêng mộng đến kết duyên trần. -TG-
Trích đoạn: Nguyen Gia Linh
TÌM
ĐÂU !
Tìm đâu tri kỷ đề mà say
Chung thủy tình xưa đã khác nay
Kê tính vơi đầy tài vượng đắc
Đếm đo khoan nhặt sắc cao dày
Duyên nồng buổi thịnh hoàng kim nặng
Nghiệp chướng thời suy nhân ngãi bay
Tước hiệu phận danh còn mua bán
Có đâu mộng tối với mơ ngày.
Nguyên Hải
KHÓ TÌM THẤY
Thói đời như vậy chẳng mơ say
Trấn tỉnh tâm hồn kịp buổi nay
Chẳng lắng lo nhiều câu hệ thủy
Không buồn cảm nổi mộng trơ dày
Tình nồng son sắt vương niềm nhớ
Nghĩa mặn vuông tròn chấp cánh bay
Danh lợi lọc lửa bao thứ chuyện
Riêng mình giữ vững mộng đêm ngày
Nguyễn Gia Linh
NHỨC
NHÓI
Nhấm nháp hương tình chén tỉnh say
Nghĩa nhân mòn cạn tủi ngày nay
Không lo cũng xót lòng trần thế
Cố nghĩ càng thương giấc mộng dày
Cái thói lợi danh còn mãi quậy
Nếp lề xã tắc hẳn xa bay
Trở trăn đau khúc thăng trầm mạc
Nhức nhói thời gian lặng tháng ngày.
Nguyên Hải
TRĂN TRỞ
Cùng nhấm men đời cất chén say
Hoa trời thắm thía mấy hôm nay
Đường mòn tuyết phủ còn cơ cực
Lối cũ đồng trơn phải dạn dày
Những chuyện lợi danh thôi nghĩ tới
Bao điều phù phiếm hãy khoan bay
Thăng trầm quyện cuốn theo dông bão
Nhắc nhở vần thơ chuỗi mộng ngày
Nguyễn Gia Linh
BỀN
GAN
Chếnh choáng bên đời ngất ngưởng say
Buồn thương lẫn lộn giữa trời nay
Cháy đầu nắng gội da bong rát
Cay mắt mưa tuôn gió thổi dày
Giữa buổi vàng thau ai có biết
Trọn đời châu ngọc sắc nào bay
Nguyện rèn tâm chí bền gan luyện
Giữ tấm lòng son mãi miết ngày.
Nguyên Hải
UỐNG
MÁU
TÌNH
THƠ
Đốt bớt thơ
ủ men chưng cất rượu
Uống tình đời
nồng độ cháy hương hoa
Bến thương đâu
sao bờ yêu đày đọa
Mảnh tình đau
có vá buồm tơi tả
giữa cuồng phong
Uống đi thôi
đây rượu máu tim hồng
Và hồn rách
chiết lòng thơ
chiết từng con chữ
Từng câu hờn
thương trách
ngấm mà say
Nhìn trời quay
Nhìn đất cũng theo quay
Nâng cốc chạm lưng bầu...
mời...
"mình"... dzô nhé !
Đêm dần tàn
sương rớt
lá vô tư
Bờ trăng nghiêng
dài bóng lẻ
khật khừ
Đời đang cạn
hay lòng người đang cạn
Uống nửa đi
Uống sạch máu tình thơ.
Nguyên Hải
Uống Cạn Chén Lòng
Lấy tình thơ
ủ men chưng cất rượu
Ướp câu vần
cho
nồng những đam mê
Say ngả nghiêng
trong giấc mộng hẹn thề
Giăng tơ sợi lối đi về huyền ảo.
Uống cho cạn
cơn yêu thương sóng bão
Đời là mơ, là ảnh ảo...vẫn say
Hát ca vang
cho bứt phá đọa đày
Thả tâm trí lãng mạn bay theo gió.
Uống đi anh
cho
điên cuồng hơi thở
Ngày tận cùng
bùng nổ vũ trụ yêu
Chén tương tư
em hứng những ráng chiều
Xin nâng chén..cạn những điều còn...thổn thức.
Love
Hi, em bay dữ quá chưa kịp về thiên đường tiếp khách ha, thôi ghé đây uống..thơ..vậy
TÌM
ĐÂU ! Tìm đâu tri kỷ đề mà say Chung thủy tình xưa đã khác nay Kê tính vơi đầy tài vượng đắc Đếm đo khoan nhặt sắc cao dày Duyên nồng buổi thịnh hoàng kim nặng Nghiệp chướng thời suy nhân ngãi bay Tước hiệu phận danh còn mua bán Có đâu mộng tối với mơ ngày. Nguyên Hải KHÓ TÌM THẤY Thói đời như vậy chẳng mơ say Trấn tỉnh tâm hồn kịp buổi nay Chẳng lắng lo nhiều câu hệ thủy Không buồn cảm nổi mộng trơ dày Tình nồng son sắt vương niềm nhớ Nghĩa mặn vuông tròn chấp cánh bay Danh lợi lọc lửa bao thứ chuyện Riêng mình giữ vững mộng đêm ngày Nguyễn Gia Linh NHỨC NHÓI Nhấm nháp hương tình chén tỉnh say Nghĩa nhân mòn cạn tủi ngày nay Không lo cũng xót lòng trần thế Cố nghĩ càng thương giấc mộng dày Cái thói lợi danh còn mãi quậy Nếp lề xã tắc hẳn xa bay Trở trăn đau khúc thăng trầm mạc Nhức nhói thời gian lặng tháng ngày. Nguyên Hải TRĂN TRỞ Cùng nhấm men đời cất chén say Hoa trời thắm thía mấy hôm nay Đường mòn tuyết phủ còn cơ cực Lối cũ đồng trơn phải dạn dày Những chuyện lợi danh thôi nghĩ tới Bao điều phù phiếm hãy khoan bay Thăng trầm quyện cuốn theo dông bão Nhắc nhở vần thơ chuỗi mộng ngày Nguyễn Gia Linh BỀN GAN Chếnh choáng bên đời ngất ngưởng say Buồn thương lẫn lộn giữa trời nay Cháy đầu nắng gội da bong rát Cay mắt mưa tuôn gió thổi dày Giữa buổi vàng thau ai có biết Trọn đời châu ngọc sắc nào bay Nguyện rèn tâm chí bền gan luyện Giữ tấm lòng son mãi miết ngày. Nguyên Hải Vui đồng nội Sung sướng bên dòng ngắm bóng say Trời chiều bãng lãng lạnh heo mai Đường đê nắng sớm reo đồng nội Khóm trúc vườn mơ rủ gió dày Cội gáo ngay hàng sao quế thẳng Cây tùng rậm rạp sáo diều bay Đường mây thôn xóm không màng đến Chỉ nghĩ phù du tháng với ngày Nguyễn Gia Linh
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 2 bạn đọc.
Kiểu: