THƠ NGUYÊN HẢI
Vui đồng nội
Sung sướng bên dòng ngắm bóng say
Trời chiều bãng lãng lạnh heo mai
Đường đê nắng sớm reo đồng nội
Khóm trúc vườn mơ rủ gió dày
Cội gáo ngay hàng sao quế thẳng
Cây tùng rậm rạp sáo diều bay
Đường mây thôn xóm không màng đến
Chỉ nghĩ phù du tháng với ngày
Nguyễn Gia Linh
AN
LẠC
Còn non với nước hãy còn say
Nghiền ngẫm thời gian thấu trước nay
Phố thị tàu xe đường khói nghịt
Làng quê phên dậu nắng mưa dày
Thâm sơn yên giấc an-bình mộng
Cùng cốc tỉnh tâm không-sắc bay
Phải nghiệp duyên trần thời khắc chướng
Thiền cho tròn kiếp phúc mai ngày.
Nguyên Hải
<bài viết được chỉnh sửa lúc 13.01.2010 19:47:49 bởi NGUYÊN HẢI >
Vui đồng nội Sung sướng bên dòng ngắm bóng say Trời chiều bãng lãng lạnh heo mai Đường đê nắng sớm reo đồng nội Khóm trúc vườn mơ rủ gió dày Cội gáo ngay hàng sao quế thẳng Cây tùng rậm rạp sáo diều bay Đường mây thôn xóm không màng đến Chỉ nghĩ phù du tháng với ngày Nguyễn Gia Linh
CẦU
AN
Còn non với nứớc hãy còn say
Nghiền ngẫm thời gian thấu trước nay
Phố thị tàu xe đường khói nghịt
Làng quê phên dậu nắng mưa dày
Thâm sơn yên giấc an-bình mộng
Cùng cốc tỉnh tâm không-sắc bay
Phải nghiệp duyên trần thời khắc chướng
Thiền cho tròn kiếp phúc mai ngày.
Nguyên Hải
Non nước Non còn chưa tỉnh lẽ nào say ? Ngẫm nghĩ chong đèn tự thuở nay Phố vắng đường quê thèm sáo nhạc Thành đô phố thị sợ mây dày Bản thôn vắng lặng chìm hương thoảng Làng mạc yên lành tỏa khói bay Bến nước chờ mong người tiễn khách Sông dài nhớ lại mộng bao ngày Nguyễn Gia Linh
Vui đồng nội
Sung sướng bên dòng ngắm bóng say
Trời chiều bãng lãng lạnh heo mai
Đường đê nắng sớm reo đồng nội
Khóm trúc vườn mơ rủ gió dày
Cội gáo ngay hàng sao quế thẳng
Cây tùng rậm rạp sáo diều bay
Đường mây thôn xóm không màng đến
Chỉ nghĩ phù du tháng với ngày
Nguyễn Gia Linh
AN
LẠC
Còn non với nứớc hãy còn say
Nghiền ngẫm thời gian thấu trước nay
Phố thị tàu xe đường khói nghịt
Làng quê phên dậu nắng mưa dày
Thâm sơn yên giấc an-bình mộng
Cùng cốc tỉnh tâm không-sắc bay
Phải nghiệp duyên trần thời khắc chướng
Thiền cho tròn kiếp phúc mai ngày.
Nguyên Hải
Non nước
Non còn chưa tỉnh lẽ nào say ?
Ngẫm nghĩ chong đèn tự thuở nay
Phố vắng đường quê thèm sáo nhạc
Thành đô phố thị sợ mây dày
Bản thôn vắng lặng chìm hương thoảng
Làng mạc yên lành tỏa khói bay
Bến nước chờ mong người tiễn khách
Sông dài nhớ lại mộng bao ngày
Nguyễn Gia Linh
MẶC NHIÊN...
Sương tơ mây gấm uống ngà say
Non nước về - đi tự bấy nay
Hờn trút mưa tuôn cơn lũ dữ
Buồn nghe gió đệm mạng sương dày
Làng quê phố thị chung trời sống
Diều sáo cung đàn rộng cánh bay
Đủng đỉnh thời gian cùng tạo hóa
Mặc nhiên thế cuộc tính chi ngày.
Nguyên Hải
<bài viết được chỉnh sửa lúc 13.01.2010 19:49:45 bởi NGUYÊN HẢI >
KHÔNG ĐỀ
Nát nhàu giọt nắng trong mưa
Buồn vui trời đất cũng chưa lỡ thì
Xuân về rồi xuân lại đi
Trăm xuân một cuộc chẳng khi non già
Chào đời là bắt đầu xa
Ngày về từ buổi chưa là bước son
Hương tình thương nhớ mãi còn
Đắng cay in dấu vào hồn thời gian.
Nguyên Hải
<bài viết được chỉnh sửa lúc 15.01.2010 18:29:03 bởi NGUYÊN HẢI >
UỐNG
MÁU
TÌNH
THƠ
Đốt bớt thơ
ủ men chưng cất rượu
Uống tình đời
nồng độ cháy hương hoa
Bến thương đâu
sao bờ yêu đày đọa
Mảnh tình đau
có vá buồm tơi tả
giữa cuồng phong
Uống đi thôi
đây rượu máu tim hồng
Và hồn rách
chiết lòng thơ
chiết từng con chữ
Từng câu hờn
thương trách
ngấm mà say
Nhìn trời quay
Nhìn đất cũng theo quay
Nâng cốc chạm lưng bầu...
mời...
"mình"... dzô nhé !
Đêm dần tàn
sương rớt
lá vô tư
Bờ trăng nghiêng
dài bóng lẻ
khật khừ
Đời đang cạn
hay lòng người đang cạn
Uống nửa đi
Uống sạch máu tình thơ.
Nguyên Hải
ĐÊM HẤP HỐI
Ngày đã chết
và thời gian dần chết
Khi mỗi lần ngồi xuống
đọc bài thơ
Không nghe gì ngoài
tôi và tiếng nấc
Bụi hồng trần
lấp muôn cõi thờ ơ
Tôi á khẩu
trong tiếng đêm chìm lắng
Nên vần thơ không viết
trọn lần nào
Đêm khốn khổ ầm vang xuyên
khoảng lặng
Bóng với hình
quằn quại
kiếm chiêm bao
Cám ơn người
tặng người niềm cay đắng
Cám ơn đời
lằn roi quất thịt da
Cho tôi
khôn và biết mình vừa
lớn
Sau cánh cửa đêm
u tối hận thù!
Mũi dao nào
đâm người xuyên lòng ngực
Mùa xuân nằm trên vũng máu thơ
Tôi quỵ xuống
trong đêm tàn đông lạnh
Môi nào thơm
chờ hấp hối đêm tàn
Đâu còn sức
nhấp với Mình chung rượu cuối
Đè bóng mình
nằm xuống đấp màn đen
Không còn trăng
không thơ
không phím nhạc
Hồn đi hoang phía kỷ niệm
bồng bềnh
Mỹ Trinh
KHÔNG ĐỀ
Nát nhàu giọt nắng trong mưa
Buồn vui trời đất cũng chưa lỡ thì
Xuân về rồi xuân lại đi
Trăm xuân một cuộc chẳng khi non già
Chào đời là bắt đầu xa
Ngày về từ buổi chưa là bước son
Hương tình thương nhớ mãi còn
Đắng cay in dấu vào hồn thời gian.
Nguyên Hải
VÔ ĐỀ
Nắng mưa là chuyện bình thường
Buồn vui cũng vậy.. con đường trần ai!
Hít cho sâu một hơi dài
Nhả ra sương khói phôi phai sợi buồn
Chiều về uống nước suối nguồn
Lòng thanh trong vắt về suông dốc mòn
Ngàn năm tim vẫn còn son
Mây trôi trôi mãi tình còn trong ta
Mỹ trinh
Vui đồng nội Sung sướng bên dòng ngắm bóng say Trời chiều bãng lãng lạnh heo mai Đường đê nắng sớm reo đồng nội Khóm trúc vườn mơ rủ gió dày Cội gáo ngay hàng sao quế thẳng Cây tùng rậm rạp sáo diều bay Đường mây thôn xóm không màng đến Chỉ nghĩ phù du tháng với ngày Nguyễn Gia Linh AN LẠC
Còn non với nứớc hãy còn say Nghiền ngẫm thời gian thấu trước nay Phố thị tàu xe đường khói nghịt Làng quê phên dậu nắng mưa dày Thâm sơn yên giấc an-bình mộng Cùng cốc tỉnh tâm không-sắc bay Phải nghiệp duyên trần thời khắc chướng Thiền cho tròn kiếp phúc mai ngày. Nguyên Hải Non nước
Non còn chưa tỉnh lẽ nào say ? Ngẫm nghĩ chong đèn tự thuở nay Phố vắng đường quê thèm sáo nhạc Thành đô phố thị sợ mây dày Bản thôn vắng lặng chìm hương thoảng Làng mạc yên lành tỏa khói bay Bến nước chờ mong người tiễn khách Sông dài nhớ lại mộng bao ngày Nguyễn Gia Linh
MẶC NHIÊN...
Sương tơ mây gấm uống ngà say
Non nước về - đi tự bấy nay
Hờn trút mưa tuôn cơn lũ dữ
Buồn nghe gió đệm mạng sương dày
Làng quê phố thị chung trời sống
Diều sáo cung đàn rộng cánh bay
Đủng đỉnh thời gian cùng tạo hóa
Mặc nhiên thế cuộc tính chi ngày.
Nguyên Hải
Thế cuộc Thế cuộc lo gì lúc tỉnh say Non sông đã nghĩ bấy lâu nay Buồn nghe gió cuốn mang tin dữ Lặng ngắm mưa tuôn cuộn sóng dày Vốn nhớ trường làng hàng phượng đỏ Còn thương phố thị áng mây bay Đường đời chẳng quản bao dầu dãi Cứ mặc cho ta tụng sáng ngày Nguyễn Gia Linh
Vui đồng nội
Sung sướng bên dòng ngắm bóng say
Trời chiều bãng lãng lạnh heo mai
Đường đê nắng sớm reo đồng nội
Khóm trúc vườn mơ rủ gió dày
Cội gáo ngay hàng sao quế thẳng
Cây tùng rậm rạp sáo diều bay
Đường mây thôn xóm không màng đến
Chỉ nghĩ phù du tháng với ngày
Nguyễn Gia Linh
AN
LẠC
Còn non với nứớc hãy còn say
Nghiền ngẫm thời gian thấu trước nay
Phố thị tàu xe đường khói nghịt
Làng quê phên dậu nắng mưa dày
Thâm sơn yên giấc an-bình mộng
Cùng cốc tỉnh tâm không-sắc bay
Phải nghiệp duyên trần thời khắc chướng
Thiền cho tròn kiếp phúc mai ngày.
Nguyên Hải
Non nước
Non còn chưa tỉnh lẽ nào say ?
Ngẫm nghĩ chong đèn tự thuở nay
Phố vắng đường quê thèm sáo nhạc
Thành đô phố thị sợ mây dày
Bản thôn vắng lặng chìm hương thoảng
Làng mạc yên lành tỏa khói bay
Bến nước chờ mong người tiễn khách
Sông dài nhớ lại mộng bao ngày
Nguyễn Gia Linh
MẶC NHIÊN...
Sương tơ mây gấm uống ngà say
Non nước về - đi tự bấy nay
Hờn trút mưa tuôn cơn lũ dữ
Buồn nghe gió đệm mạng sương dày
Làng quê phố thị chung trời sống
Diều sáo cung đàn rộng cánh bay
Đủng đỉnh thời gian cùng tạo hóa
Mặc nhiên thế cuộc tính chi ngày.
Nguyên Hải
Thế cuộc
Thế cuộc lo gì lúc tỉnh say
Non sông đã nghĩ bấy lâu nay
Buồn nghe gió cuốn mang tin dữ
Lặng ngắm mưa tuôn cuộn sóng dày
Vốn nhớ trường làng hàng phượng đỏ
Còn thương phố thị áng mây bay
Đường đời chẳng quản bao dầu dãi
Cứ mặc cho ta tụng sáng ngày
Nguyễn Gia Linh
THANH
THẢN
Tròn vuông đen trắng ngẫm mà say
Nghiêng ngả tình đời đâu chỉ nay
Thau-Bạc khác màu còn lẫn lộn
Nắng mưa cùng cảnh mặc thưa dày
Đường trần thanh thản vui chiều xế
Thế cuộc rộn ràng giúp trẻ bay
Đủng đỉnh xoay vần cùng tuế nguyệt
Tâm bình sức vượng hẳn thêm ngày.
Nguyên Hải
<bài viết được chỉnh sửa lúc 15.01.2010 00:42:09 bởi NGUYÊN HẢI >
XUÂN THÁN
Tết nhất làm chi lắm cái phiền
Quà kia, cáp nọ ngủ không yên
Cành mai đẹp đẹp toi năm cắc
Chậu cúc xinh xinh đứt bốn tiền
Mới hãy tân gia nhà phố trưởng
Mai còn họp mặt hội thanh niên
Khi xưa giá biết: đời là khổ
Ẩn quách non cao học phép thiền
Tú lòng...thòng
ĐÓN
TÂN
NIÊN
Cụ Tú chơi Xuân lại thán phiền
Ít đi - Quy lại hẳn là yên
Sắm mua sướng-sướng hà bao xấp
Tặng biếu vui-vui dẫu mấy tiền
Năm mới "lòng... thòng" chơi tới bến
Đông tàn nhom nhóm đón tân niên
Quên hết sự đời bao khổ ải
Nâng ly chúc phúc đặng duyên thiền.
Nghè... Nguyên Hải
Tú lòng...thòng
hihi, cảm ơn anh Nghè ghé chơi, hoá ra nay lại có bút danh mới nữa nhỉ
NGHÈ DÕM
Vào nhà cụ Tú mạo danh Nghè
Xưng ẩu chui lòn chẳng dám khoe
Lí lắc năm vần khua mỏ dõm
Tòn ten mấy chữ múa thơ què
Dần sang chắc phải quỳ sân Khổng
Xuân tới hằng mong múa Bút Tre
Cung kính đôi lời ngài bỏ quá
Thân tình khe khẽ kẻo làng nghe.
Nghè... Nguyên Hải
Vui đồng nội
Sung sướng bên dòng ngắm bóng say Trời chiều bãng lãng lạnh heo mai Đường đê nắng sớm reo đồng nội Khóm trúc vườn mơ rủ gió dày Cội gáo ngay hàng sao quế thẳng Cây tùng rậm rạp sáo diều bay Đường mây thôn xóm không màng đến Chỉ nghĩ phù du tháng với ngày Nguyễn Gia Linh AN LẠC
Còn non với nứớc hãy còn say Nghiền ngẫm thời gian thấu trước nay Phố thị tàu xe đường khói nghịt Làng quê phên dậu nắng mưa dày Thâm sơn yên giấc an-bình mộng Cùng cốc tỉnh tâm không-sắc bay Phải nghiệp duyên trần thời khắc chướng Thiền cho tròn kiếp phúc mai ngày. Nguyên Hải Non nước
Non còn chưa tỉnh lẽ nào say ? Ngẫm nghĩ chong đèn tự thuở nay Phố vắng đường quê thèm sáo nhạc Thành đô phố thị sợ mây dày Bản thôn vắng lặng chìm hương thoảng Làng mạc yên lành tỏa khói bay Bến nước chờ mong người tiễn khách Sông dài nhớ lại mộng bao ngày Nguyễn Gia Linh
MẶC NHIÊN...
Sương tơ mây gấm uống ngà say
Non nước về - đi tự bấy nay
Hờn trút mưa tuôn cơn lũ dữ
Buồn nghe gió đệm mạng sương dày
Làng quê phố thị chung trời sống
Diều sáo cung đàn rộng cánh bay
Đủng đỉnh thời gian cùng tạo hóa
Mặc nhiên thế cuộc tính chi ngày.
Nguyên Hải
Thế cuộc
Thế cuộc lo gì lúc tỉnh say
Non sông đã nghĩ bấy lâu nay
Buồn nghe gió cuốn mang tin dữ
Lặng ngắm mưa tuôn cuộn sóng dày
Vốn nhớ trường làng hàng phượng đỏ
Còn thương phố thị áng mây bay
Đường đời chẳng quản bao dầu dãi
Cứ mặc cho ta tụng sáng ngày
Nguyễn Gia Linh
THANH
THẢN
Tròn vuông đen trắng ngẫm mà say
Nghiêng ngả tình đời đâu chỉ nay
Thau-Bạc khác màu còn lẫn lộn
Nắng mưa cùng cảnh mặc thưa dày
Đường trần thanh thản vui chiều xế
Thế cuộc rộn ràng giúp trẻ bay
Đủng đỉnh xoay vần cùng tuế nguyệt
An nhiên sức vượng hẳn thêm ngày.
Nguyên Hải
Chén rượu cung đàn Chén rượu cung đàn mới đắm say Hồn thơ rải rác kể từ nay Mua vui tránh được vài canh lặng Góp ý thâu qua mấy lớp dày Nắng ráo cây cành vương sức sống Mưa phùn sáo nhạn thả hồn bay Chờ mong Xuân đến xanh màu lá Cảm thấy đời mơ thắm sắc ngày Nguyễn Gia Linh
Vui đồng nội
Sung sướng bên dòng ngắm bóng say
Trời chiều bãng lãng lạnh heo mai
Đường đê nắng sớm reo đồng nội
Khóm trúc vườn mơ rủ gió dày
Cội gáo ngay hàng sao quế thẳng
Cây tùng rậm rạp sáo diều bay
Đường mây thôn xóm không màng đến
Chỉ nghĩ phù du tháng với ngày
Nguyễn Gia Linh
AN
LẠC
Còn non với nứớc hãy còn say
Nghiền ngẫm thời gian thấu trước nay
Phố thị tàu xe đường khói nghịt
Làng quê phên dậu nắng mưa dày
Thâm sơn yên giấc an-bình mộng
Cùng cốc tỉnh tâm không-sắc bay
Phải nghiệp duyên trần thời khắc chướng
Thiền cho tròn kiếp phúc mai ngày.
Nguyên Hải
Non nước
Non còn chưa tỉnh lẽ nào say ?
Ngẫm nghĩ chong đèn tự thuở nay
Phố vắng đường quê thèm sáo nhạc
Thành đô phố thị sợ mây dày
Bản thôn vắng lặng chìm hương thoảng
Làng mạc yên lành tỏa khói bay
Bến nước chờ mong người tiễn khách
Sông dài nhớ lại mộng bao ngày
Nguyễn Gia Linh
MẶC NHIÊN...
Sương tơ mây gấm uống ngà say
Non nước về - đi tự bấy nay
Hờn trút mưa tuôn cơn lũ dữ
Buồn nghe gió đệm mạng sương dày
Làng quê phố thị chung trời sống
Diều sáo cung đàn rộng cánh bay
Đủng đỉnh thời gian cùng tạo hóa
Mặc nhiên thế cuộc tính chi ngày.
Nguyên Hải
Thế cuộc
Thế cuộc lo gì lúc tỉnh say
Non sông đã nghĩ bấy lâu nay
Buồn nghe gió cuốn mang tin dữ
Lặng ngắm mưa tuôn cuộn sóng dày
Vốn nhớ trường làng hàng phượng đỏ
Còn thương phố thị áng mây bay
Đường đời chẳng quản bao dầu dãi
Cứ mặc cho ta tụng sáng ngày
Nguyễn Gia Linh
THANH
THẢN
Tròn vuông đen trắng ngẫm mà say
Nghiêng ngả tình đời đâu chỉ nay
Thau-Bạc khác màu còn lẫn lộn
Nắng mưa cùng cảnh mặc thưa dày
Đường trần thanh thản vui chiều xế
Thế cuộc rộn ràng giúp trẻ bay
Đủng đỉnh xoay vần cùng tuế nguyệt
An nhiên sức vượng hẳn thêm ngày.
Nguyên Hải
Chén rượu cung đàn
Chén rượu cung đàn mới đắm say
Hồn thơ rải rác kể từ nay
Mua vui tránh được vài canh lặng
Góp ý thâu qua mấy lớp dày
Nắng ráo cây cành vương sức sống
Mưa phùn sáo nhạn thả hồn bay
Chờ mong Xuân đến xanh màu lá
Cảm thấy đời mơ thắm sắc ngày
Nguyễn Gia Linh
TÌNH GIÀ
Rượu-Đàn nào đủ để đời say
Như Nguyệt thơ ngâm vọng đến nay
Chẳng những sáo thiêng hồn Đế ngự
Mà còn giặc khiếp vía quân dày
Nặng lòng vận nước lao xao sóng
Thương gánh cương thường lác đác bay
Sức lão chưa mòn sông núi gọi
Thanh nhàn cũng dõi mắt theo ngày.
Nguyên Hải
ĐẦY VƠI...
Lung linh giọt nắng bên thềm
Sương mai dịu cánh hồng mềm gió hôn
Bình minh thấm lặng vào hồn
Vàng Anh reo hót tiếng lòng đầy vơi
Nguyên Hải
<bài viết được chỉnh sửa lúc 18.01.2010 11:46:49 bởi NGUYÊN HẢI >
GIÓ
ĐÊM...!
Mài tà đầu ngọn gió
rít qua song,
để bớt xót
những vết cắt da
cháy thịt
để bớt tím hồn
lắng lặng hương xưa,
ánh trăng vàng
tái nhợt rát rèm thưa
đêm trôi dài
kỷ niệm đong đưa
làn sương xuống
lá động xòe theo gió
Lời bờ tre
cựa mình khe khẽ,
con chim gù
ngủ gật
nhớm cánh nghiêng vai
Đêm thả trôi
cùng tiếng côn trùng
nỉ non
tìm bạn tình vừa lạc
Mặt đất say
nồng ẩm hơi men
của chiều qua
hoàng hôn sót lại,
chờ ngày lên
trở mình
đất ngắm nụ bình minh.
Nguyên Hải
<bài viết được chỉnh sửa lúc 16.01.2010 00:50:19 bởi NGUYÊN HẢI >
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 4 bạn đọc.
Kiểu: