THƠ NGUYÊN HẢI
NỖI BUỒN CÂM Ly rượu trần giữa hai bờ gió bụi Ta mời nhau trong huyễn hoặc hương hoa Bóng với hình nghiêng bóng trăng tà Hồn cốc chạm bầu đầy vơi lệ ứa Người ở đâu, nào cùng ta rót nửa Nhắp hư vô, nhắp cạn chén tiêu sầu Bên đó cũng bóng hình tâm sự Ta xẽ lòng đón nhận nỗi buồn câm Nguyên Hải
NỖI BUỒN CÂM Ly rượu trần giữa hai bờ gió bụi Ta mời nhau trong huyễn hoặc hương hoa Bóng với hình nghiêng bóng trăng tà Hồn cốc chạm bầu đầy vơi lệ ứa Người ở đâu, nào cùng ta rót nửa Nhắp hư vô, nhắp cạn chén tiêu sầu Bên đó cũng bóng hình tâm sự Ta xẽ lòng đón nhận nỗi buồn câm Nguyên Hải Mời Nâng Chén Đây rượu tình xin mời anh nâng chén
Để ngợi ca hồn thơ mãi thăng hoa
Anh thấy không vườn xuân nắng chan hoà
Hãy cùng em hoan ca chào năm mới Em đến đây, tay nâng ly chờ đợi
Hé nụ xinh cùng anh cạn chén vui
Nào mời anh, hãy quên đi ngậm ngùi
Cùng em nhé, đời thôi buồn khắc khoải Sưong Anh
CỨ LÀ VAN
EM NHÉ
Không muốn em là Vân
Như mây bay gió thổi
Để hồn anh chìm nổi
Bồng bềnh theo khói sương
Em hãy là ánh dương
Sớm mai hồng tinh túy
Trời trong nồng hương nhụy
E - ấp thắm vườn yêu
Em đừng là gió hiu...
Se lòng anh thương nhớ
Chiều buông lời than thở
Tím rịm cõi lòng anh
Em cũng đừng là Văn
Dệt muôn lời hoa mỹ
giăng khắp trời ủy mỵ
Đàn bướm ong nô đùa
Em là cánh hoa mua
Dịu hiền bên đồi tím
Chân tình màu thương mến
Cho lòng anh vấn vương
Cứ là Van em nhé
Ngào ngạt mùi hương nho
Van say đời ngàn thơ
Nối bờ yêu ngăn cách.
Nguyên Hải
<bài viết được chỉnh sửa lúc 26.02.2010 18:54:46 bởi NGUYÊN HẢI >
Xin lỗi post lộn chổ hì hì ...
Thân chúc huynh Nguyên Hải ngày vui đầy mơ mộng
<bài viết được chỉnh sửa lúc 27.02.2010 00:29:39 bởi vancali96 >
KHÔNG ĐỀ
Tiếng chuông ngân thoảng tình yêu trong gió
Bóng chiều rơi nằng nặng cánh chim nghiêng
Lời cát bụi vô minh giữa trần miên viễn
Vòng tay đời rộng hẹp mỗi sác na.
Nguyên Hải
KHÔNG ĐỀ
Tiếng chuông ngân thoảng tình yêu trong gió
Bóng chiều rơi nằng nặng cánh chim nghiêng
Lời cát bụi vô minh giữa trần miên viễn
Vòng tay đời rộng hẹp mỗi sác na.
Nguyên Hải
THẢN NHIÊN
Mỗi sát na đưa ta về với Phật
Thấy hồn mình thật ổn và bình yên
Ngộ và Biết phát sinh tự tham thiền
Để từ đó hồn thản nhiên vui vẻ
Sương Anh
Trích đoạn: NGUYÊN HẢI
NỖI BUỒN CÂM
Ly rượu trần giữa hai bờ gió bụi
Ta mời nhau trong huyễn hoặc hương hoa
Bóng với hình nghiêng bóng trăng tà
Hồn cốc chạm bầu đầy vơi lệ ứa
Người ở đâu, nào cùng ta rót nửa
Nhắp hư vô, nhắp cạn chén tiêu sầu
Bên đó cũng bóng hình tâm sự
Ta xẽ lòng đón nhận nỗi buồn câm
Nguyên Hải
Nhấp chén đắng ta ru lòng câm nín
Khép buồn vui khép cả những dại khờ
Bóng với hình trong huyễn hoặc giấc xưa
Hồn chìm đắm nơi hư vô nhân thế …
Cạn ly này cho vơi sầu nhỏ lệ
Nỗi buồn câm có san được cho nhau ?
Giờ gặp đây ta cạn chén tiêu sầu
Bóng với bóng, hình với hình say mộng…
MẮC CẠN Chơi vơi trong khoảng trống nầy
Hồn ai mắc cạn lấp đầy phù sa
Phải dòng Như Nguyệt chảy qua
Đưa con chim sáo bay xa bến rồi
Xót câu quan họ liền đôi
Đắng Xang-Xề-Cống trầu ôi cau buồn
Mái Đình Khóm Trúc còn luôn
Mà người xưa ấy Ải - Truông phương nào
Dỗ dành theo giấc chiêm bao
Tứ thân, dải yếm, quai thao hiện về
Nén lòng mộng mị u mê
Hồn ai mắc cạn dầm dề sợi Ngâu.
NHN Trong mắt ai...
Chưa qua sông Đuống ,sông Cầu.
Chưa nghe ai hát "Mời trầu","Còn duyên"*
Chưa xem hát đối trên thuyền
Mà hồn mắc cạn giữa miền ca dao.
Dưới vành nón thúng quai thao.
Nụ cười toả nắng ...xuyến xao lòng người.
Mắt nhung -trong vắt giếng khơi.
Dịu dàng quan họ để rồi vấn vương...
Một lần qua bến sông Thương.
Trong chiều lảng bảng khói sương xa mờ.
Triền sông hoa cải ngẩn ngơ.
Nở vàng chi thế chắc chờ gió Xuân...?
Lòng dâng cảm giác ngại ngần.
Dứt áo chẳng đặng...bần thần nhớ mong.
Thôi đành mắc cạn giữa dòng.
Cho hồn neo đậu trong lòng mắt nhung.
Kiev 06/3/2010-TG
<bài viết được chỉnh sửa lúc 06.03.2010 15:16:13 bởi THƯƠNG GIANG >
NHẤM NHÁP
THỜI GIAN
Nhấm nháp
men nồng cay
nuốt thời gian oan nghiệt
trôi về đâu
tháng ngày đắng ngọt
nặng suy tư
phải quá khứ giận
buông xuôi
mai tàn
chiều xám
để dòng đời
rao đạo đức
với hương xưa.
Nguyên Hải
TÂM SỰ
NGƯỜI TẨM QUẤT
Bước chân nhỏ trên miền hoang dại
Rộng vô cùng trời đất lắm mây mưa
Con đường dài hun hút sao thưa
Đâu ánh sáng soi mảnh đời phiêu bạc
Tiếng loảng xoảng rung màn đêm gió lạc
Đấm vào đời tẩm quất sức hồi sinh
Vòng xe cày canh tối, giấc ngủ lúc bình minh
No đói ấm lành chỉ màn đêm thông cảm
Vọng lời quê chiều loan mắt xám
Thoáng cánh diều, bờ cỏ lối trâu quen
Lũy tre đường làng ruộng lúa ao sen
Được sang lấp lên phố phường, sân gôn cỏ ngoại
Sân trường mái đình giờ đây xa ngái
Bắt bướm hái hoa chuyện mộng mị thần tiên
Gánh áo cơm vai nặng lệch tay nghiêng
Phải lộp bộp trên thớt lưng trần mỏi mệt
Đêm càng sâu vòng xe càng chậm
Lặng chờ nghe đâu đó: "ới thằng kia"
Có lúc uống vài lời đồng điệu sẻ chia
Mùi vị đắng ngọt nồng chua xen lẫn
Hạt cơm quê mặn mô hôi thơm nắng
Bát ngọc trời phố thị lạnh sương khuya
Sương nắng nhuộm ngày xanh bầm tím
Nhắm mắt nhìn ánh sáng giữa trời đêm.
Nguyên Hải
<bài viết được chỉnh sửa lúc 22.03.2010 00:50:57 bởi NGUYÊN HẢI >
RU EM
Lời ru thêu gối em nằm
À ơi anh hát câu tằm nhả tơ
Ru em trọn cả hồn thơ
Tình đời khoan nhặt hững hờ đong đưa
Thuyền ơi có nhớ bến xưa
Đa trông mòn mắt mà chưa thấy buồm
Tiếng chiều rơi ánh hoàng hôn
Tím trời thương nhớ, quặn lòng trái ngang.
Nguyên Hải
RU EM
Lời ru thêu gối em nằm
À ơi anh hát câu tằm nhả tơ
Ru em trọn cả hồn thơ
Tình đời khoan nhặt hững hờ đong đưa
Thuyền ơi có nhớ bến xưa
Đa trông mòn mắt mà chưa thấy buồm
Tiếng chiều rơi ánh hoàng hôn
Tím trời thương nhớ, quặn lòng trái ngang.
Nguyên Hải Nhớ người xa
Mười hai bến nước mênh mang.
Phận em bến đục lỡ làng thuyền trôi
Anh đừng hờn trách người ơi!
Hững hờ bởi tại duyên Trời chẳng se.
Lênh đênh lạc nẻo bến quê.
Bao giờ trở lại mà thề?-tội anh...
Lời thương vốn đã mong manh.
Giờ còn xa xứ ...sao đành dối gian?
Biết người thương kiếp hồng nhan.
Xót xa phận liễu đa đoan một đời...
Đã là duyên số đành thôi.
Đục, trong ...Trời đã định rồi...biết sao?
À..ơi..! Khúc hát chiều nao.
Giờ anh thêu gối gửi trao em nằm.
Chỉ thêu rút ruột con tằm.
Để em ngon giấc nhớ thầm người xa...
Kiev 14/3/2010-TG
TRÔI
Đời trôi theo cuộc bể dâu
Tình trôi theo nhịp nông sâu lòng người
Chiều trôi nắng ngả lưng đồi
Mây trôi thương gió không lời thở than
Nước trôi ra biển về ngàn
Hoa trôi chìm nổi muôn vàn lênh đênh
Thuyền trôi lên thác xuống ghềnh
Ngày trôi đón mặt trời lên mai hồng
Đêm trôi chở mộng tơ lòng
Buồn trôi thương nhớ đợi mong người về
Duyên trôi theo nghiệp si mê
Anh trôi theo một lời thề yêu em.
Nguyên Hải
XUÂN ĐẦY...
Mông mênh đêm mỏng hơi sương
Se đầy xuân muộn mười thương lại về
Qua thời hương sắc đam mê
Vườn xưa vẫn thắm hoa lê cành hồng
Đong đưa qua chuổi ngày đông
Vần dương nắng sưởi tơ lòng gấm hoa
Trời trêu tròn khuyết trăng ngà
Già-non rồi cũng tình ta với mình
Nguyên Hải
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 1 bạn đọc.
Kiểu: