THƠ NGUYÊN HẢI
ĐÊM CHỜ...
Ngồi chờ đêm hóa dài thêm
Chao nghiêng nỗi nhớ giọt mềm mặn môi
Trải qua mấy kiếp luân hồi
Tìm em tím cả hồn tôi dại khờ
Đong buồn mấy đấu ngu ngơ
Làm sao lấp được bến bờ cách ngăn
Gió trăng sóng sánh dùng dằng
Dỗi hờn rồi mãi cũng quen đợi chờ
Thôi đành mượn mấy vần thơ
Gởi vào khoảng lặng ảo mờ sao khuya
Run run lời gió sẽ chia
Vá trời thương nhớ muôn tia nắng hồng.
Nguyên Hải
r
<bài viết được chỉnh sửa lúc 09.05.2010 21:09:22 bởi Huyền Băng >
ĐÊM CHỜ...
Ngồi chờ đêm hóa dài thêm
Chao nghiêng nỗi nhớ giọt mềm mặn môi
Trải qua mấy kiếp luân hồi
Tìm em tím cả hồn tôi dại khờ
Đong buồn mấy đấu ngu ngơ
Làm sao lấp được bến bờ cách ngăn
Gió trăng sóng sánh dùng dằng
Dỗi hờn rồi mãi cũng quen đợi chờ
Thôi đành mượn mấy vần thơ
Gởi vào khoảng lặng ảo mờ sao khuya
Run run lời gió sẽ chia
Vá trời thương nhớ muôn tia nắng hồng.
Nguyên Hải
ĐÊM MONG...
Thả vào gió những đêm mong
Buồn vui đến tận bên lòng của ai
Thả vào gió những cơn say
Vần thơ anh viết vào khuya sương mờ
Đường trần nhiều lúc bơ vơ
Làm sao trọn vẹn bến bờ hỡi anh!
Đêm mong về dấu trăng thanh
Có anh chiếc bóng dỗ dành bài thơ
Thả vào gió chút niềm mơ
Nghe tim em đập đợi chờ hồi âm
Giận hờn ngồi xuống thì thầm
Buồn ơi lục bát về thăm anh nè...!
Mỹ Trinh
Thấy anh NH "ĐÊM CHỜ" mà hong biết chờ ai đâu à! nên mình cũng vào đây "ĐÊM MONG" thử xem có kết quả gì không nà!
Có cũng vui mà không cũng vui....cho thơ vui chút nhe anh NH, xin không phiền giùm là may quá rùi....
CHIỀU BIỂN NHỚ
Có phải biển không còn xanh như trước
Màu dịu hiền chở sóng khát bờ thương
Hay mắt nhìn thăm thẳm đại dương
Nên thấy tím cả hàng cây mây trôi cỏ dại
Đường hun hút rặng liễu buồn có phải
Mà rì rào khe khẽ gió tàn xuân
Nắng mưa đời không xóa hết dư hương
Để chiều nhớ rơi mòn đêm cát lạnh
Ở miền duyên mà duyên tình chưa hạnh
Xé lòng nhau tít tắp sóng trùng khơi
Lặng nghe hồn chìm nổi gữa chơi vơi
Chiều biển nhớ đất trời xanh tím ngắt.
Nguyên Hải
CHIỀU BIỂN NHỚ
Có phải biển không còn xanh như trước
Màu dịu hiền chở sóng khát bờ thương
Hay mắt nhìn thăm thẳm đại dương
Nên thấy tím cả hàng cây mây trôi cỏ dại
Đường hun hút rặng liễu buồn có phải
Mà rì rào khe khẽ gió tàn xuân
Nắng mưa đời không xóa hết dư hương
Để chiều nhớ rơi mòn đêm cát lạnh
Ở miền duyên mà duyên tình chưa hạnh
Xé lòng nhau tít tắp sóng trùng khơi
Lặng nghe hồn chìm nổi gữa chơi vơi
Chiều biển nhớ đất trời xanh tím ngắt.
Nguyên Hải
Biển Vẫn Đây
Màu cuả biển vẫn còn xanh biêng biếc
Chỉ có sóng buồn lặng tiếng im hơi
Cát nằm chờ làn sóng vỗ ru hời
Nhưng nào thấy đành phơi mình dưới nắng
Biển còn phải chở chuyên nhiều gánh nặng
Chứ nào đâu lơ đãng chuyện riêng tư
Bao năm rồi vẫn yên lặng hiền từ
Chỉ có sóng vẫy vùng cơn nặng nhẹ
Nếu đặng duyên đi đâu cũng có thể
Gặp gỡ nhau quấn quít chữ tình chung
Còn vô duyên đối diện chẳng tương phùng
Biển vẫn đây sao sóng còn than thở?!
Sương Anh
Cô gái Miền Tây Đêm dài thổn thức mộng tình riêng Cô gái miền Tây đẹp tánh hiền Tháo vát mương đồng tươi mát dáng Dịu dàng bếp lữa mặn mà duyên Thương người lúa gặt công lam lũ Kính mẹ cơm dâng hiếu dính liền Vọng cổ xàng xê mùi tận mạng Hương ngàn cỏ nội cõi thần tiên Van cà ri 96 Cám ơn đã làm phiền quí bạn , cho em đền bài thơ cũ cho quí bạn đọc cho vui còn hai ngày cày cho hết hì hì ...
Thấy cô gái miền Tây mà...ham

CHẬM Bao đêm trằn trọc nỗi niềm riêng Nhớ dáng ai xinh, tính nết hiền Môi chẳng tô son mà thắm đượm Tóc không uốn lượn vẫn nên duyên Nhờ cha xách rượu sang dò gấp Bảo mẹ mang cau đến hỏi liền Ngặt nỗi hoa nhà đà có chủ Thành ra tớ chẳng được ưu tiên Tú lòng...thòng EM ĐẸP Em là hoa đẹp của ai riêng Gặp đã thương thương tánh dịu hiền Tóc xỏa bờ vai vờn ghẹo gió Chân đi guốc mộc nhón làm duyên Mắt đen thăm thẳm nhìn yêu mãi Má đỏ hây hây thấy cảm liền Muốn đến sợ người ghen tức giận Nên đành quên bỏ mộng đầu tiên
Thanh Huy
CÁNH CHUỒN
Bay cao chở nắng về đâu
Cánh chuồn mỏng mảnh úa màu thời gian
Bay vừa hương sắc râm ran
Gió hiu hiu thổi tóc quàng vai nghiêng
Âm ui bay thấp mây miền
Lặng nghe sương khói bên triền hương mơ
Đu đưa năm - tháng ầu ơ
Cánh chuồn chở cả tuổi thơ vào chiều
Nguyên Hải
Nhớ
HOÀNG CẦM
Diêu Bông cây đã lặng rồi
Ngậm ngùi chiếc lá một đời vô duyên
Lỡ làng quẳng gánh ưu phiền
Nhẹ nhàng về cõi thơ tiên vĩnh hằng.
Nguyên Hải
<bài viết được chỉnh sửa lúc 13.05.2010 10:47:05 bởi NGUYÊN HẢI >
Xin phép mượn bức hình đẹp của huyn Ma Nữ mong không giận hì hì ...
Họa bài Thiếu Nữ Ngủ Ngày Của Hồ Xuân Hương và MƯỢN VẬN TẢ NGƯỜI SAY , Ma nữ MƯỢN VẦN họa thoáng ý TẢ ĐỜI TRAI HÌ HÌ mong huynh thông củm hì ì ....
Trai khôn ...
Sáng sớm trai gàn đến chợ đông
Mong sao kiếm được đóa hoa nồng
Nhiều cô ngã giá hàng tơ lụa
Mấy ả buôn gà dáng khủng long
Lựa mãi đau tay còn lưỡng lự
Trông hoài mỏi mắt vẫn chưa thông
Ra về chán nản đời đơn chiếc
Tâm sự em mười , thế cũng xong
Vancali 5.6.10 Thân chúc huynh Nguyên Hải cuối tuần vui mạnh hì hì ....
Còn hai ngày nữa lè ngày lễ Mẹ hiền , xin gửi hầu quý bạn nhàn lãm
MẸ
Sợ già lú lẫn hay quên
Cho nên cố nhớ gửi lên diễn đàn
Baì Thơ "MẸ" viết thả giàn
Lòng thương xót mẹ đa đoan suốt đời ......
Báo Phổ Thông đã một thời
Bạch Nga Trao giải cho nguời Làm thơ .
Ma nữ
Happy Mother Day 2010
Xin thân chúc huynh Nguyên Hải ngày mother day ngày mother day an vui mạnh khỏe hì hì ...
Còn hai ngày nữa lè ngày lễ Mẹ hiền , xin gửi hầu quý bạn nhàn lãm
Sợ già lú lẫn hay quên
Cho nên cố nhớ gửi lên diễn đàn
Baì Thơ "MẸ" viết thả giàn
Lòng thương xót mẹ đa đoan suốt đời ......
Báo Phổ Thông đã một thời
Bạch Nga Trao giải cho nguời Làm thơ .
MẸ Happy Mother Day 2010
Thân chúc huynh TMH hưởng ké ngày hiền mẫu An Khang vui khỏe hì hì ....
KHÓC MẸ
Thăm thẳm trời cao có thấu chăng.
Nỗi đau dồn dập xé tâm cang.
Con quỳ bên MẸ, quỳ bên MẸ.
Rước MẸ yên vui cõi Vĩnh Hằng.
Thăm thẳm trời cao có thấu chăng.
Nỗi đau xé ruột lệ đôi hàng.
Con quỳ bên MẸ, quỳ bên MẸ.
Đau đớn trào lên đến ngập tràn.
Thăn thẳm trời cao có thấu chăng.
Nỗi đau khốn tận đến vô cùng.
Con quỳ bên MẸ, quỳ bên MẸ.
MẸ hỡi trời ơi, MẸ của con
Trần Mạnh Hùng
LỜI RU
Ngây ngất lòng người khắp thế gian.
Lời ru của mẹ khúc ca vàng.
Êm như giấc ngủ trong lòng mẹ.
Mạnh giống cuồng phong thổi cuốn tan.
Thăm thẳm chìm sâu trong ký ức.
Bưng bừng sôi động gió mưa chan.
Lời ru sống mãi lòng con trẻ.
Tình mẹ ru con mãi triển man.
Trần Mạnh Hùng
NGUYỆN CẦU
Nuôi con mới hiểu lòng cha mẹ.
Tiếng mẹ cầu kinh thật ấm êm.
Mỗi tối các con say giấc ngủ.
Từng lời mẹ nguyện đến ơn trên.
Tâm thành cầu nguyện cho con trẻ.
Nồng nhiệt lời kinh ngọt dịu hiền.
Tiếng mõ, kinh cầu tha thiết quá.
Mẹ xin cuộc sống hưởng bình yên
Trần Mạnh Hùng
TUỔI THƠ
Nuôi con mới hiểu lòng cha mẹ.
Tiếng võng mẹ ru lúc ấu thơ.
Ngọt lịm lòng con còn nhỏ dại.
Ngất ngây dạ trẻ thuở xa xưa.
Con trong lòng mẹ lim dim ngủ
Mẹ thức ru con khắp những mùa.
Êm ấm tuổi thơ bên cạnh mẹ
Trong vòng tay mẹ chẳng âu lo
Trần Mạnh Hùng
LÒNG MẸ
Nuôi con mới hiểu lòng cha mẹ
Công đức sinh thành tựa biển sâu.
Nghĩa mẹ bao la nguồn suối ngọt.
Công cha rộng lớn ngất trời cao.
Mẹ vui sung sướng con khôn lớn.
Mẹ khóc sót xa trẻ ấm đầu
Mẹ nguyện phật trời con khoẻ mạnh
Mẹ cười vui vẻ nét gầy hao
Trần Mạnh Hùng
MẸ
Mẹ kính yêu, mẹ của chúng con.
Mẹ là gương sáng tấm lòng son
Mẹ vừng nhật nguyệt soi muôn lối.
Mẹ suối nước trong lúc lỡ đường
Mẹ dắt dìu con khi lạc bước
Mẹ là chỗ tựa lúc cô đơn
Mẹ giòng sữa ngọt nuôi con lớn
Mẹ kính yêu, mẹ của chúng con
Trần Mạnh Hùng