Ô hay, năm mới!
haido 01.01.2009 11:40:39 (permalink)
Ô hay, năm mới!
 
Nếu có gì phẳng lặng nhất trên đời thì là nó và cuộc sống của nó. Ngày hôm nay qua đi là sự lặp lại của ngày hôm qua. Ngày mai sẽ là một kịch bản như ngày hôm nay. Tuần này là phiên bản copy của tuần trước và sẽ lại có bản copy thứ n nữa trong tuần sau, tuần sau nữa, tuần sau nữa nữa… Đôi lúc nó tự hỏi mình tại sao lại phặng lặng đến tuyệt đối như thế nhỉ? Phẳng lặng hơn cả mặt hồ lúc lặng gió. Ít ra mặt hồ lúc đó vẫn có những gợn nước, dù rất nhẹ thôi nhưng nó không phẳng lặng hoàn toàn. Còn cuộc sống của nó thì… Nghĩ đến thế nó lại thấy chán nản.
  Cái tên của nó, “Thanh An” phản ánh 21 năm sống trên thế giới này. “Thanh”: nhẹ nhàng, “An”: bình yên. Nó rất tự hào vì cái tên này. Mỗi khi ai gọi tên nó, nó lại thấy thật nhẹ nhàng làm sao. Cả những người gọi tên nó cũng cảm thấy như thế. Mọi người chúc nhau chữ An vào đầu năm mới: “An khang thịnh vượng”, chúc nhau lúc lên đường, mong “ thượng lộ bình an”; trong cuộc sống thì mong “an cư lạc nghiệp”; rồi cả sự bình an, thanh thản trong tâm hồn… Cái tên của nó đầy ý nghĩa! Cuộc sống của nó từ trước đến giờ đầy những từ “an”, “an”, “an” như thế. Mọi người thấy nó duờng như  hạnh phúc, thấy nó luôn cười rạng rỡ, thấy nó luôn lạc quan. Nhưng bên trong cái vẻ “dường như” đó là những đấu tranh dữ dội, muốn thoát ra khỏi cái “thói quen” an nhàn, thanh bình. Cũng giống như một món ăn dù ngon đến đâu nhưng ngày nào cũng ăn thì cũng đến lúc ngán. Một bộ phim dù hay đến mấy nhưng xem quá nhiều lần thì cũng thành “dị ứng”. Điều này ai ai cũng phải giơ cả 2 tay lên mà đồng ý. Cuộc sống cũng như vậy thôi, ngày nào cũng như nhau thì thật phát ớn, giống như chỉ tồn tại chứ không sống. Điều này đúng cả với cảm xúc. Không ai biết mình đang vui nếu chưa từng buồn bao giờ. Nó nhận thức hết tất cả những điều này, nhưng tại sao nó không thể thoát khỏi cái đệm êm ấm quấn quanh nó hơn 20 năm qua. Nó muốn phá cách, muốn làm cái gì đó thật khác những gì nó đã làm. Nó ước mong “ thà một phút huy hoàng rồi vụt tắt/ còn hơn buồn le lói suốt trăm năm”. Nó không muốn mình vô hình, vô danh. Nó mong muốn  nhiều lắm, tham vọng nhiều lắm! Nó thật buồn khi nghe mẹ nói: “ Mẹ chỉ mong con bình thường như những đứa con gái bình thường khác”. Gia đình nó cũng là một kiểu mẫu cho sự yên bình đến buồn bã. Mọi người chẳng ai muốn đi ra ngoài vào ngày lễ tết. Mọi người sợ sự ồn áo, náo nhiệt bên ngoài. Mọi người sợ đi đường xa, sợ phải thay đổi những thói quen hàng ngày: ăn cơm vào lúc 7h tối, đi ngủ lúc 10h. Nó không thể tìm thấy một sự đồng tình nào từ những người trong gia đình. Phải “ tự lực” thôi!
Nó chỉ muốn chìm vào giấc ngủ để không phải nghĩ ngợi về sự nhàm chán vì tồn tại trên cuộc đời, ngủ để không phải thêm buồn vì không ai trong gia đình hiểu nó. Nó thích ngủ và nó thích mùa đông. Nó như chú gấu tìm chỗ nào đó để ngủ một giấc thật dài chờ mùa đông qua. Nó nhìn cảnh sắc trong mùa lạnh giá với con mắt đồng cảm. Cây cối như hết sức sống, những chiếc lá xanh trở nên xám xịt, khô héo và rụng. Cái lạnh khiến mọi vật im lìm, ngay cả con người cũng ít nói hơn. Nó đang sống im lìm. Nhưng cũng giống như cây cối đang tích trữ nhựa sống để chờ đến mùa xuân ấm áp, nó cũng đang ấp ủ những dự định chờ ngày bùng nổ. Vấn đề là: nó cần chất xúc tác, cần niềm tin, cần sự thúc đẩy.
       Hôm qua, trời thật lạnh. Cảnh vật có vẻ ảm đạm, buồn buồn khiến nó tâm trạng nó càng u ám. Nó lại lên giường đi ngủ sớm! Một ngày chẳng có gì đặc biệt kết thúc theo kiểu chẳng có gì để nhớ!
7h , điện thoại ring ring báo thức. Theo thói quen nó ấn nút mở điện thoại rồi lại tiếp tục ngủ nướng. Chợt, điện thoại rung báo có tin nhắn. Trong cơn ngái ngủ, nó vơ lấy cái điện thoại để xem tin nhắn. Nhiều tin nhắn thế nhỉ, thật khác mọi ngày. Là tin nhắn của những người bạn với dòng chữ : HAPPY NEW YEAR 2009. Nó choàng tỉnh. Ô hay, năm mới rồi ư! Thẫn thờ một hồi, nó mỉm cười. Một nụ cười thật nhẹ, không phải cười thật tươi như mọi ngày nhưng nó thật sự đang cười. Mọi người nhớ đến nó. Nó không phải là đứa vô hình! Nghĩ như vậy nó thấy mọi thứ thật tươi sáng. Ngày hôm nay, trời lạnh nhưng nó thấy ấm lòng!
    Nó đã tìm thấy chất xúc tác. Nó chờ đợi một năm mới thật mới!
P/S: Năm mới! Hãy chúc nhau những lời chúc tốt đẹp! Tôi chúc bạn hai chữ “ BÌNH AN”
#1
    Chuyển nhanh đến:

    Thống kê hiện tại

    Hiện đang có 0 thành viên và 1 bạn đọc.
    Kiểu:
    2000-2024 ASPPlayground.NET Forum Version 3.9