Thơ Phan Đức Dũng xin ra mắt bạn đọc
hiện tại
soi bóng ngày nay anh chỉ thấy ngày xưa
trong gương anh ngập ngừng thấy hiện tại là quá khứ
cầm chắc trên tay sợt tóc em hồi hôn em bên khung cửa
tha thiết
càng nắm càng lỏng
nhớ và quên
anh quay lại không nhìn
bước lùi
mới hiểu
mất em
anh không có hiện tại
Tác giả Phan Đức Dũng
<bài viết được chỉnh sửa lúc 11.01.2009 02:22:16 bởi proche01 >
em và bả vai nước mắt
em cứ đổ mạnh vào
ở đó
anh và bả vai
che chở
dỗ dành
nâng đỡ
một đời
anh và bả vai
một đời
em và nước mắt em
gắn bó Tác giả Phan Đức Dũng Bút danh Tâm Bão!
<bài viết được chỉnh sửa lúc 08.01.2009 23:44:40 bởi proche01 >
thổi thơ
tôi thổi thơ lên tới triền non cao
thơ bay mãi mệt rơi vào rặng núi
chợt ngân lên
như có hồn ai gọi
đưa vào đâu
một tiếng vọng cho người
tôi
thổi thơ
rồi tôi thổi cả tôi
tiếng sáo lạc theo một cánh hoa rơi
ở chính trong trái tim một con người
Tác giả Phan Đức Dũng
Bút danh Tâm Bão
<bài viết được chỉnh sửa lúc 08.01.2009 23:43:32 bởi proche01 >
đi tìm anh đi tìm một cuộc tình chỉ mong tìm được bóng hình của đêm anh đi tìm thứ đã quên quanh co kí ức một miền bão dông! anh đi tìm một bông hồng của một cái bóng trong lòng tặng em! Tâm Bão!
<bài viết được chỉnh sửa lúc 11.01.2009 02:25:42 bởi proche01 >
thằng khờ hết mực tôi có một cây bút hết mực
cạn tiền
làm sao mua được mực nữa
tôi đành viết bằng trí nhớ
một bài thơ
về thằng khờ hết mực
nó bực đời
lời thơ ai oán
cầm cây bút hết mực trong cơn bực tức
đâm vào ngón tay mình
tóe máu
viết bài thơ màu
mực đỏ
vì đâu?
nó chẳng biết
cứ viết như một thằng khờ
1 , 2, 3, 4, 5, 6, 7, 8 và cuối cùng thơ nó cũng
chín
hơn cả máu máu!
Tác giả Phan Đức Dũng
Bút Danh Tâm Bão!
<bài viết được chỉnh sửa lúc 09.01.2009 21:47:37 bởi proche01 >
cánh diều diều vờn trong gió yêu thương
ước mơ vươn tới thiên đường tình yêu
cùng tôi giật những buổi chiều
lắc lư theo gió những điều yêu thương Tác giả Phan Đức Dũng Bút Danh: Tâm Bão
<bài viết được chỉnh sửa lúc 09.01.2009 19:22:55 bởi proche01 >
Trăng
Ngồi yên ngắm ánh
trăng soi
Trái tim khao khát
tôi đòi
như trăng!
Hàng mi lấp lánh
ánh quầng!
Long lanh vàng ngọc
tạo tầng
mắt mơ!
Hồn tôi tỏa ánh
bài thơ!
Cùng trăng thiếp trọn giấc mơ hôm nào
Bầu trời hàng vạn vì sao!
Tại sao tôi chỉ mơ vào
ánh trăng!
Bầu trời hàng vạn
ánh quầng!
Tại sao tôi muốn
hóa vầng trăng thôi!
Đời người hàng vạn
bờ môi!
Tại sao yêu mãi trong tôi
một người!
Đời người hàng vạn
nụ cười!
Trái tim chung thủy trước đời
đa mang!
Cầm trên tay chữ
bàng hoàng!
Thổi hồn
tới ánh trăng vàng
trên cao!
Nhìn vì sao!
Hỏi vì sao!
Càng hỏi càng ngấm
thấm bao
nỗi niềm!
Tỏa đi hỡi ánh trăng đêm
Nhắm đi hỡi những yếu mềm trong tim
Ngủ đi hỡi ánh trăng tình!
Mờ đi hỡi một bóng hình trong trăng!
Tác giả Phan Đức Dũng
Bút danh Tâm Bão!
đói
trên thiên đường có chắc có yêu thương
yêu thương ơi có chắc trên thiên đường
ôi câu hỏi chúng chỉ là câu hỏi
tôi hỏi vì tôi đáng đói yêu thương
Tác giả Phan Đức Dũng
Bút danh TâmBão!
<bài viết được chỉnh sửa lúc 09.01.2009 19:21:44 bởi proche01 >
yêu nhau lắm mà không muốn yêu em và nó yêu nhau lắm rồi
gần và hiểu đến mức như một đôi
nhưng chẳng chịu nói
một lời yêu
tôi là thằng thứ ba bên ngoài rất hiểu
bọn nó yêu nhau lắm rồi
mà đếch hiểu tại sao lại có thái độ
như là rất kiêu
sĩ
tôi bực nói : sĩ
rồi kéo hai tay đứa nó lại
chỉ vì tôi bực cái thái độ ngại không ra ngại của chúng nó
này yêu đi hai đứa như câm và lại như hâm
tôi bị tát một cái
rầm
vài ngày sau trong cơn đau
có hai người đến thăm tôi
ồ một đôi tuyệt vời bạn ạ !
Tác giả Phan Đức Dũng
Bút Danh Tâm Bão
<bài viết được chỉnh sửa lúc 09.01.2009 19:28:14 bởi proche01 >
Em – Tôi Tôi cõng nỗi buồn lang thang! Em cõng cô đơn lằng lặng! Một mối tình! trống vắng nụ cười! Em – Tôi Tác giả Phan Đức Dũng Bút danh Tâm Bão!
<bài viết được chỉnh sửa lúc 20.01.2009 23:35:47 bởi proche01 >
gửi anh gửi bài thơ tới em
viết bằng nỗi niềm
chỉ để nói rằng
anh yêu em
mỗi ngày một
nhiều thêm!
anh gửi bài thơ tới em
bài thơ
có tiếng gió
có bông hoa
có nụ hôn
có ước mơ
anh em với niềm hạnh phúc
thiết tha
tiếng anh nói 3 từ thì em đã rõ
rõ lắm
chỉ là
là nói thêm thôi !
anh gửi bài thơ
cứ thế
từng lời
(c)(h)ất chứa tình yêu mà đôi lúc
nhiều từ
nhiều ý
em chẳng hiểu
kỹ càng!
Chỉ vì em đã quá yêu anh
thơ đã thành cảm xúc mồn một!
Tác giả Phan Đức Dũng
Bút danh Tâm Bão!
<bài viết được chỉnh sửa lúc 03.02.2009 19:24:28 bởi proche01 >
quote: Trích đoạn: proche01
mơ cùng Thụy Du
Thụy Du
thơ thật
thật mềm
áng thơ uốn lượn
trái tim tôi nằm
Thụy Du hỡi
mình đến thăm
mong cùng ghé giấc mơ thầm
thơm thơ!
Tác giả Phan Đức Dũng
Bút danh Tâm Bão
MỘNG CÙNG
Tình thơ mình dệt trong mơ
Xin cùng ai đó vần thơ thắm hoài
Ngỡ rằng trong giấc liêu trai
Một mai tỉnh dậy nhớ hoài ngàn năm

thuỵ du
Xin vui mừng đón tiếp Tâm Bão ghé thăm thuỵ du nhé........Mong sẽ được đón tiếp Tâm Bão thường nha.......
buồn - sầu - đau bật nhạc lên
tạt thật nhiều buồn vào
thổi sáo đi
tạt thật nhiều sầu vào
gẩy đàn đi
tạt thật nhiều đau vào
buồn - sầu - đau
thì khác gì nhau
bật thơ lên
ta bằc nhịp cầu!
đi đâu!
về đâu!
hỡi
buồn - sầu -đau!
Tác giả Phan Đức Dũng
Bứt Danh Tâm Bão!
<bài viết được chỉnh sửa lúc 11.01.2009 02:28:14 bởi proche01 >
lắc lắc
thơ anh lắc cùng em nhiều quá
mắc mắc
thơ anh mắc vào em nhiều quá
á á
thơ anh đau vì em nhiều quá
anh đành ngồi im không lắc nữa
chẳng mắc cũng chẳng á
Tác giả Phan Đức Dũng
Bút danh Tâm Bão!
<bài viết được chỉnh sửa lúc 09.01.2009 22:24:23 bởi proche01 >
thơ và tao chẳng đứa nào dẫm được nữa
chẳng phải già
cũng chẳng phải mệt
chỉ vì
tại là chúng tao không đi bằng chân nữa
mà đi bằng ước mơ!
Tác giả Phan Đức Dũng
Bút danh Tâm Bão!
<bài viết được chỉnh sửa lúc 20.01.2009 23:39:30 bởi proche01 >