Chủ Topic tự hủy bỏ Topic này
LÁ ĐỔ CHIỀU MƯA
Em đi từ độ Thu vàng
Nay mùa Thu chớm về sang nữa rồi
Vắng em lá phủ ghế ngồi
Cảnh buồn hoang vắng ... nhớ người đi xa
Hi...hi...Bướm ơi
Cho bướm ngửi nè
Hoa thơm lắm đó
Hương thơm quá he ?
Em nói nhỏ này
Mình mới mọc cánh
Tí nữa tập bay
Anh nhường em nhé
Vầng trăng người nhặt trên tay
Ánh ngời sáng loè sao mai chói loà
Muôn sao lấp lánh đèn hoa
Dạo lên khúc nhạc trăng ngà trời thơ
HỨNG GIỌT MƯA THU Đưa tay hứng giọt mưa rơi Qua đôi kẻ ngón chơi vơi hạt sầu Rầu rầu mưa trắng một màu Lao xao xác lá theo nao nao Thu buồn
TRĂNG THU BUỒN
Xa xa một bóng trăng tròn
Màn đêm xuống thấp đầu non xa mờ
Nhìn trăng lòng lại thẫn thờ
Bơ vơ đơn lẻ ngóng chờ phương xa
Đêm nay vắng bóng Ngân Hà
Các vì tinh tú thuyền hoa bạt ngàn
Mình ta với mảnh trăng vàng
Mùa Thu trở giấc lá vàng bay bay...
Một nhánh hoa hồng nhung
Đỏ thắm đẹp vô cùng
Ai để đây vậy cà
Ngay cửa sổ nhà ta
Mưa mưa mãi triền miên Mưa gợi sầu niềm riêng Mưa ơi ! Thôi ngừng tiếng Cho lắng đọng nỗi niềm
Con mi mi mẹ này
Mẹ cho con chạy nhảy
Cùng với cậu cún bên
Con ở nhà mình ên
Buồn ôi sao buồn quá
Mẹ cho con đi nha
Cậu cứ đọc tiếp nào
Tớ học theo mau mau
Kiểm bài trước bài sau
Tớ đã thuộc làu làu
CẦU MONG
Người buồn trời có vui gì
Lá theo cơn gió biệt li cành sầu
Màu mây xám thẵm một màu
Cây rung nghiêng ngã bão đâu cuốn về
Giật mình rừng tỉnh cơn mê
Sương khuya lắc rắc tái tê bên thềm
Trong mơ giấc mộng êm đềm
Phù vân rã cánh tàn đêm qua đầu
Cầu trời ngưng giọt mưa ngâu
Cho ngày tháng bảy thôi sầu biệt li...
TÌNH KHÚC DỞ DANG Trong hư không người mơ màng khẻ gọi Tên người yêu lần cuối để rồi thôi Mưa bụi bay hoa trắng rụng lưng đồi Theo cánh gió như hồn côi lẩn quẩn Tình dang dở ứa lệ buồn trách hận Tình trái ngang trời bắt phải xa nhau Tim vỡ đôi tim rỉ chảy máu đào Thương không trọn bởi tình là hư ảo Trách ai đây? Tơ hồng hay Nguyệt Lão ? Truyện tình buồn, giờ hẹn đến mai sau Trời ban mai nắng sớm trài lụa đào Trăng vườn hạnh ngập cành sao lấp lánh Ngày mai ấy người không còn cô quạnh Nhìn sao trời đếm sương lạnh trong đêm Ngắm hoàng hôn nhặt lá chết bên thềm Nghe nhung nhớ lúc tàn đêm tỉnh mộng Ngủ giấc hoang liêu, tình yêu ảo vọng Nghìn Thu sau còn vương đọng tâm tư Khi hiểu rồi người chép miệng mỉm cười Ngỡ mới thức sau mộng thời Lưu Nguyễn Nàng về đây gót kim hài uyển chuyển Nét dịu dàng tô điểm chuyện tình yêu Ngàn mây bay theo gió lộng trời chiều Như mừng đón dáng mĩ miều dự hội Giấc mơ hoa, mộng bướm vờn bối rối Hoa ngát hương, bướm lượn cánh la đà Hồn tương tư vất vưởng bóng trăng tà Thôi trách nữa Nguyệt già se lộn mối Nếu một ngày người thương đã vội Vẫy tay chào từ biệt mối tình si Hỏi người còn mong ước với những gì Hay im lặng cho tình đi cõi chết Hư vô ấy , Ôi tâm hồn mỏi mệt Hưởng tiền thân do thượng đế ban cho Học bài thơ tình khúc gã đưa đò * Một truyện kể còn lưu cho hậu thế Nhã Trân ( * gã đưa đò = chàng Trương Chi )
Đính kèm (1)
CHIẾC BÓNG
Từng bước từng bước thầm
Chân di lên cát trắng
Bờ biển nay vắng lặng
Một nỗi sầu lặng căm
Một mình thôi chiếc bóng
Ngã dài buồn xa xăm
Ngoài trời mưa vẫn rơi
Rừng Thu vắng không người
Ghế lạnh buồn chơi vơi
Tiếng Thu than nghẹn lời
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 1 bạn đọc.
Kiểu: