Chủ Topic tự hủy bỏ Topic này
SẦU THA PHƯƠNG
Chiều nay nắng tắt gợi sầu
Nỗi niềm chợt đến mưa sâu vào hồn
Lạnh lùng đếm bước chân đơn
Bụi bay rớt hạt mắt hờn đỏ hoe.
Chiều nay không phải mùa Hè
Nhưng sao gió rít lời nghe u buồn
Cô đơn chân bước bồn chồn
Tha phương xa xứ mảnh hồn lang thang.
Mắt xanh rớt hạt nắng vàng
Ngỡ ngàng ta nhặt lá vàng tiễn đưa
Nhớ sao đất khách mấy mùa
Ngùi thương nhớ mãi quê xưa đợi chờ.
Chiều bay lá tím bơ vơ
Thẫn thờ mắt biếc vẫn chờ mây bay
Góc trời cánh vạc bi ai
Kêu thương gọi nhớ vết hài tha phương.
Chiều buông mi ướt mưa buồn
Cho lòng xa xứ lệ tuôn đôi dòng
Sông Tương mơ về bến mong
Chờ trông biền biệt người không thấy về.
Chiều nay mây phủ tứ bề
Cơn giông rung rải tràn trề mưa ngâu
Lá vàng bay rụng về đâu...
Cho người xa xứ lệ sầu tha phương !
Hàn Băng
NHỚ VỀ PHƯƠNG ẤY
Một cơn gió xoay xoay
Quay tít tận cuối ngày
Quay quay bao nỗi nhớ
Vòng tròn trái đất xoay!
Ta thân người viễn xứ
Cứ nhìn ánh tà dư
Lòng trĩu hoài nhung nhớ
Mỗi khi đọc lại thư...
Ngày tiễn đưa hôm ấy
Nét mực còn đọng đầy
Nhưng thời gian trôi mãi
Biết ai còn nhớ ai !
Chiều nay nhìn mưa bay
Lòng thổn thức u hoài
Nhìn về phương trời ấy
Ta nhớ người có hay ?!
Hàn Băng
LÊNH ĐÊNH
Tôi bắc lên cầu một nhịp tương tư.
Gieo xuống dòng sông bài thơ tình dang dở.
Gác mái chèo chia làm đôi nỗi nhớ.
Còn lại chiếc thuyền mãi mãi lênh đênh...
T.Hà
LÊNH ĐÊNH
Tôi đã bắc xong mấy nhịp cầu
Bắc từ sông cạn đến nông sâu
Riêng tôi chưa bắt lòng ai hết
Thế nên thuyền tinh cứ lênh đênh.
HKBT.
NHỊP CẦU
Cầu người bắt nhịp chông chênh
Cho ai quá bước chênh vênh nỗi niềm
Nhịp cầu qua mấy lần duyên
Mà sao cứ mãi triền miên hận tình
Hỡi người Hận kẻ bạc tình
Nhịp cầu duyên ấy có mình có ta
Sông sâu người bắt cầu qua
Có ai chung lối cầu qua duyên cùng
Hàn Băng
NHỊP CẦU RIÊNG
Nhịp cầu ai bắt riêng mình
Cầu bao nhiêu nhịp tình mình có không
Hay là nhịp có tình mong
Chờ ai trông ngóng ngóng trông một mình???
H B
.
<bài viết được chỉnh sửa lúc 06.10.2009 10:45:04 bởi Kha Hán Quân >
CHỜ Thượng uyển chiều thu vắng bóng em Nghìn hoa khoe sắc không ai xem Vườn thơ im tiếng sầu da diết Buồn thương chiếc lá rớt bên thềm. Tuổi xuân chưa tới độ đôi mươi Hồn thơ sao vút cõi xa khơi Em đi mang cả nguồn thi hứng Trăng nước hồ quên chuyện đổi dời. Đường vào tình sử dáng xuân non Lối cỏ hoa hương đậm chửa mòn Em đi chốn ấy người thương tiếc Giữ mãi tình em dạ sắc son. Kiều nữ âu sầu tràn khoé mi Thương em mưa tím buồn chia li Từ đây ai đến hồng hoa nắng Để anh kết chuỗi vần thơ si. Ai vọng tình em một kiếp thơ Sống chưa tròn tuổi mộng xuân chờ Trần gian thiên định không chung lối Chờ dệt hương nguyền dưới suối mơ. Cung đàn trầm bỗng khúc hương ca Ru giấc hồng tươi ý ngọc ngà Khói biếc tàn cơn say giấc mộng Em về ngự trị cõi tinh hoa. Hương phấn hồng hoa đẹp ngát hồn Em đi phương ấy gió mưa tuôn Ai đàn cung oán buồn li biệt Mưa đổ châu sa sóng lệ nguồn. Hoài niệm về em anh kết thơ Mộng xuân như ý ánh trăng mơ Rực lên khoé mắt niềm yêu dấu Vào giấc thiên thu trọn kiếp chờ. Kha Hán Quân
R
< Sửa đổi bởi: Viet duong nhan -- 19.3.2009 23:31:40 > Kha Hán Quân đã được R
Hàn Băng xin chúc bạn thơ R hoài
R mãi Hán Quân vui thay
Hiền như cục đất lại hay thơ dài
Viết hoài viết mãi tới mai
Viết không ngơi nghỉ nhiều bài thơ hay ( Hàn Băng chúc tiểu đệ Nhóc Quân Ngố như vậy đấy)
Hàn Băng
TÌNH QUÊ HƯƠNG
Nhớ quê hương nhỏ lệ vào thơ
Tiếng Thu lá rụng buồn tiễn đưa
Tìm dư âm cũ hoài tiếng nhớ
Nắng dệt hoa mơ vờn gió trưa.
Trăng lên phố cũ đìu hiu lạnh
Gương soi biển vắng nước xanh màu
Liễu sầu xoã tóc dài lướt thướt
Một dải ngân hà ngập ánh sao.
Đường về phố cũ nhiều sương đọng
Hoa nắng mỉm cười bướm lượn mơ
Lá gió bay tìm vùng ảo mộng
Chuyện tình xưa mãi đi vào thơ.
Kha Hán Quân
<bài viết được chỉnh sửa lúc 24.03.2009 01:51:26 bởi Kha Hán Quân >
VỆT NẮNG Nắng bên thềm Sương biến tan Gió miên man Tràn khung cửa Hoa lần lửa Cười chúm chím Nào sắc tím Nào sắc hồng... Hương thơm nồng Phản phất say Đọng hồn ai Ửng mơ hồng!
.
<bài viết được chỉnh sửa lúc 06.10.2009 10:45:36 bởi Kha Hán Quân >
Trích đoạn: Kha Hán Quân
HOA XUÂN ƯỚC MƠ
Em ngồi nhặt đoá hoa xuân
Mơ con bướm mộng xinh xinh quanh mình
Nhớ xưa chuyện của chúng mình
Trò chơi hoa bướm ta rình khóm hoa
Chờ cho bướm đậu cành hoa
Ta cùng lấy giỏ bắt nà bướm ra
Ngây thơ ngày ấy của ta
Bây giờ em lớn tựa hoa hồng đào
Mỗi mùa xuân má ửng chào
Cho lòng ta lại dạt dào ước mơ...
Kha Hán Quân
Vẫn Mơ
Bây giờ em lớn vẫn mơ
Mơ theo em lớn mộng khờ phồng to
Chuyện xưa im vắng như tờ
Từ khi mình lớn nghe mơ thở dài
Từ khi xa khóm trúc mai
Anh xa như đã tháng ngày dần xa
Níu mùa xuân hát tình ca
Anh có về lại thăm nhà đón xuân
Giùm thăm nhau nữa một lần
Em thơ còn đó bâng khuâng đợi chờ
Lam Hồng Minh
Cám ơn Kha Hán Quân đã ghé trang thơ của LHM với chuyện xưa thật dễ thương, mong bạn ghé thăm LHM nhé! chúc vui....
<bài viết được chỉnh sửa lúc 27.03.2009 06:04:18 bởi Lam Hồng Minh >
LÍNH THUỶ Anh lính trẻ đam mê màu áo trắng Thân dầm sương dãi nắng giữa trùng dương Ngồi suy tư boong tàu suốt đêm trường Nhìn sao lặn dòng tâm tư suy nghĩ. Trót gửi thân vào cuộc đời lính thuỷ Kiếp phiêu du trên mặt biển mông mênh Tàu đi hoài trên biển rộng lênh đênh Làn nước biếc ngát mùi thơi khói sóng. Đời lính thuỷ không cầu mong danh vọng Chí bềnh bồng khắp biển cả bao la Gom vào trong biển lớp cả giang, hà Tìm mây gió làm nhà xây tổ ấm. Và những đêm trăng sao biển lấp lánh Muôn ngàn vì tinh tú dọc dải ngân Trời xa kia bỗng chút hoá lại gần Trời và nước chung thân màu sáng rực. Có những đêm thuyền còn trực thức Ta đếm sao tìm mãi dáng em hiền Rồi sáng ra...Rồi lại đến màn đêm Chiều dần xuống mây buồn vây mặt biển. Ánh hải đăng ngở khoé mắt giai nhân Sóng dâng sao phô bọt nước trắng ngần Mơ gương mặt người tình tha thiết đến Buồn gì bằng khi tàu rời xa bến Vượt trùng dương đi tiếp kiếp giang hồ. ... Vẫy tay chào kĩ niệm chốn thành đô Anh lính thuỷ tiếp hành trình sóng nước. Hàn Băng
HOA HƯỚNG DƯƠNG Anh là đóa hướng dương Cho tình em định hướng Anh luôn luôn rộng lượng Như tình nghĩa bao dung Tình anh luôn thủy chung Chỉ mình em hướng tới Như ánh nắng mặt trời Soi sáng mãi tình em thụy du
Hướng dương nhìn thẳng mặt trời Một mình vững mạnh sáng ngời hướng dương Một bông vàng ánh tà dương Ngước nhìn thẳng tới ngát hương cho đời Hàn Băng
Một mình ta đứng thảnh thơi
Quanh ta có biết bao người ngợi khen
Hướng dương danh rạng ngời tên
Một đời oanh liệt vang rền tiếng thơm
Mặt trời luôn hướng chẳng quên
Để tên ta mãi làm nên sử vàng
thụy du
Sử vàng chói lọi bao trang
Rực đời quân tử kiên gan anh hào
Nữ lưu nhị tướng chiến bào
Xông pha tiến tới ào ào thét roi
Mặt trời nhìn thẳng vàng soi
Oai linh anh dũng ngời soi sử vàng
Mặt trời vầng sáng hào quang
Hướng Dương nhìn thẳng ánh vàng màu hoa
Hàn Băng
Màu hoa ánh sáng chói loà
Mặt trời hướng tới vàng thoa cánh ngời
Hướng Dương hoa đẹp tuyệt với
Như trang dũng sĩ chói ngời rạng danh
Nhã Trân
PHIÊN BUỒN CHIA XA
Trăng khuya rớt xuống ngang đầu,
Phố xưa hiu hắt nhuộm màu nhớ thương,
Nước sông lấp lánh mặt gương,
Đò xuôi một chuyến còn vương sóng sầu.
Gió bay cùng cánh hải âu,
Biển xanh gợn sóng thuyền đâu bến chờ ?
Trách chi duyên kiếp hững hờ,
Thuyền xa tách bến hết mơ xuôi dòng.
Gió đưa lá rụng xoay vòng,
Lùa mây về kết chuyện lòng dở dang,
Nhặt từng lá mộng đêm vàng,
Nối thành dòng lệ mơ màng suối thơ...
Đem vào cung nhạc đợi chờ,
Khóc cho số phận nàng thơ bạc phần,
Tơ chùn lạc nhịp phân vân,
Dạo lên khúc nhạc hợp vần ước mơ.
TRăng lên phố thị chiều hôm,
Để ai hoài vọng bồn chồn giấc mơ,
Tầng cao nghiêng bóng trăng mờ,
Xa xa tiếng vạc thẫn thờ lòng đau.
Nhớ thương đếm hết nhịp cầu,
Nhịp mòn lắc lẻo giăng đầu mưa bay,
Nhớ ai khoé mắt u hoài,
Tâm tình ta viết lên bài tình ca.
Hồ Vĩnh Hùng
Nếu như... nhung hãy tìm về !
Một vừng dương đỏ,trăng thề đêm thu
Tự tình lại khúc Mẹ ru
Bên bờ tre thẳm...chim gù lưa thưa !
Về đi... ! Mẹ đãi nước dừa,...
Tình quê mát ngọt...còn chừa cho con !
Về đi...! Để thấy lòng son !
Nước non mình đó !...mỏi mòn đợi mong !
...............
Tung tăng nhảy múa trên đồng
Lẳng nghe gió lộng....tấm lòng quê hương !
L L
QUÊ HƯƠNG TÌNH KHÚC VẤN VƯƠNG
Quê hương tình khúc vấn vương,
Sáo diều điệu hát thân thương mục đồng.
Ai ơi hãy ra mà trông,
Cánh đồng bát ngát quằn bông lúa vàng.
Xa quê ai có nhớ làng,
Trâu cày người cấy mơ màng khói đun.
Cơm chiều mẹ thổi vể dùng,
Cha đi cày cấy con cùng lon chon.
Bờ đê chân bước tí hon,
Dắt con bê nhỏ lon chon theo về.
Vui vu gió thổi đồng quê,
Điệu hò câu hát con bê tập bừa bừa.
Trên đồng cạn dưới đồng thưa,
Trâu bừa người cấy sạ thưa sạ dầy.
Mong cho ruộng lúa trổ đầy,
Lúa vàng gạo mới ngọt ngây tình người.
Xa quê ai nhớ thủa thời,
Làng trên xóm dưới à ơi ru hời.
Kẽo cà kẽo kẹt võng nôi,
Giấc trưa con ngủ mẹ ngồi hát ru.
Miếng trầu bà têm ruồi bâu,
Tích xưa nàng cám hiện hầu tình vua.
Nhớ quê nói mấy cho vừa,
Lời ru mấy khúc sáo trưa nhớ hoài.
Tình quê nhớ chẳng riêng ai,
Thị thành hay chốn sơn đoài thôn trang.
Xa quê ai cũng nhớ làng,
Tiếng quê gắn với tiếng làng dấu yêu.
Hàn Băng
<bài viết được chỉnh sửa lúc 24.04.2009 18:29:12 bởi Han Bang >
NỖI NHỚ
Nhớ lắm lắm nhớ nhiều nhiều lắm lắm
Nhớ âm thầm nhớ ầm ỉ trong tim
Nhớ quá đấy thôi biết ngỏ nào tìm
Trời viễn xứ nỗi niềm triền miên nhớ
Em nhớ lắm nhớ qua từng hơi thở
Nhớ nhung đầy chất chứa tận buồng tim
Nhớ ôi chao não nuột buốt con tim
Nhớ nôn ruột gan bào se thắt nhói.
Nhớ lắm lắm ngày thơ chưa kịp nói
Và bây giờ chẳng có dịp nói đâu
Nhớ bóng hình tiếng nói khắc đậm sâu
Nhớ quay quắt cả lên màu mắt biếc.
Nhớ lắm lắm nhớ ôi thôi da diết
Nhớ cánh buồm vôi trắng biếc màu thương
Nhớ cố hương cách biệt mấy trùng dương
Cánh nhạn trắng mang yêu thương đến đấy.
Trắng đêm thâu nỗi nhớ bừng trỗi dậy
Tiếng quê hương sóng biển bọt vây sầu
Áng mây trôi lơ lững phối nhiều màu
Họp nhung nhớ đến khi nào hội ngộ.
Nhớ nhớ quá con đường qua phố cổ
Chợ hoa mơ nở rộ bốn mùa mơ
Nhớ từng giây từng phút tháng năm chờ
Nỗi nhung nhớ vô bờ...Ôi ! Nhớ quá !!!
Nhã Trân
<bài viết được chỉnh sửa lúc 23.04.2009 01:29:48 bởi nhatran89 >
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 1 bạn đọc.
Kiểu: