Những Giọt Mưa Đời
Tiếng Tơ Lòng Tiếng tơ lòng gửi bạn tri âm
Những giọt mưa đời rớt lặng câm
Gói kín niềm đau mang lặng lẽ
Vo tròn nỗi nhớ giữ âm thầm
Chia ly lỡ ước nguyền hương lửa
Cách biệt tan duyên nợ sắt cầm
Vạn nẻo đường đời chân mãi bước
Giấc mơ ngày cũ thoảng dư âm
TTL
Chốn Cũ Rong rêu phủ kín bến bờ xưa
Biển vắng ngồi nghe tiếng sóng lùa
Biệt xứ âm thầm không kẻ tiễn
Lìa quê lặng lẽ chẳng ai đưa
Xa cha xót dạ, quên lời kính
Cách mẹ đau lòng, nghẹn tiếng thưa
Bỏ lại tình yêu, duyên lận đận
Ngậm ngùi chốn cũ lặng nhìn mưa
TTL
Người Xưa Hoa cau rụng trắng phủ thềm xưa
Khói loãng nhà ai gió thổi lùa
Gốc ổi sau hè cành trĩu xuống
Cây xoài trước cửa lá đong đưa
Ơ thờ , em bận, lời nàng nói
Hờ hững, cháu về, tiếng trẻ thưa
Ngơ ngẩn nhìn người quen, kẻ lạ
Đau lòng dõi bóng khuất trong mưa
TTL
Hương Tình
Một thuở yêu người, lắm buồn vui
Xẻ chia cay đắng lẫn ngọt bùi
Những ngày hoa mộng xa xưa ấy
Gió bụi thời gian đã lấp vùi
Biển đời sương khói nhuộm tóc xanh
Quan san chân đếm bước độc hành
Uyên thúy, giấc mơ theo mây gió
Đường chia hai ngã, trách cao sanh
Tình xưa sót lại chút hương nồng
Chắt chiu gói lại giữ trong lòng
Trần ai, những giấc mơ nhân thế
Vẫn mãi bên ta một bóng hồng
Tri âm , hòa vận mấy vần thơ
Nguôi ngoai đôi chút nỗi mong chờ
Thuyền neo bến lạ, buồm đợi gió
Xuôi dòng lữ khách cập bến mơ ...
TTL
Mùa Thu Nhớ Người
Đêm trăng thuyền đỗ bến tình
Mơ hoa một giấc, yên bình lời ru
Thì thầm, tiếng gió đêm thu
Lẩn trong sương khói mùa thu, dáng người
Sao rơi về cuối chân trời
Gửi theo lời ước lứa đôi, chuyện lòng
Nửa đời hồ thỉ tang bồng
Tàn cơn huyễn mộng, hư không bốn bề
Quan hà say tỉnh cơn mê
Chim trời mỏi cánh, đường về còn xa
Thương người, rồi lại thương ta
Lưu đày nửa kiếp, xót xa muộn phiền
Nợ dâu tằm bởi tiền duyên
Đời hoa một kiếp truân chuyên gánh sầu
Xoay lưng biển hóa nương dâu
Thả sầu theo sóng chìm sâu vô thường
Còn lại đây nửa quãng đường
Ru nhau tròn mộng bình thường nhân gian
Gửi người một vạt nắng vàng
Mùa thu thương nhớ như đang cận kề .
TTL
Mãi Mãi Mùa Thu
Sẽ giữ mãi một mùa thu bất tận
Dù thời gian xoay chuyển đủ bốn mùa
Vẫn mùa thu dù mùa nắng hay mưa
Trăng mùa thu, đêm ba mươi, vẫn sáng
Từ sâu thẳm nụ tình hoa kết dạng
Trăng thu về hoa nở trái tình yêu
Đêm liêu trai trăng sáng đẹp mỹ miều
Trôi lững lờ từng bước xa trần thế
Trăng lẻ bóng giữa lầu tình hoang phế
Mùa thu buồn nghe tiếng “dế ngâm thơ” (*)
Bến sông Tương ai trông đợi mong chờ
Và nỗi nhớ làm mùa thu vàng úa
Đỗ bến mơ, bao nỗi niềm chất chứa
Gửi nhớ thương theo con nước về khơi
Dáng người mơ xa thẳm cuối chân trời
Đêm thu vắng vật vờ nhìn bóng lẻ
Mùa thu nhớ thương, mùa thu lặng lẽ
Từng trái yêu rụng theo lá vàng rơi
Tơ sầu thương đan mây phủ kín trời
Da diết nhớ người dưng ... bên kẻ lạ
Mùa thu quen hay mùa thu xa lạ
Mùa thu buồn hay mùa thu reo vui
Mùa thu vấn vương, thương nhớ, ngậm ngùi
Và bất tận giữa dòng đời luân chuyển .
TTL
(*)
Cố viên qui mộng tam canh vũ,
Lữ xá ngâm hoài tứ bích trùng.
Nguyễn Trãi
Vườn cũ năm canh mưa lẫn mộng
Quê người bốn vách dế ngâm thơ
Thi Nham Đinh Gia Thuyết dịch
Thu Khói Sương
Thu ngày xưa giữa dòng đời muôn ngã
Kề cận bên em nghiêng nón chẳng nhìn
Để một thời tuổi hoa mộng đẹp xinh
Theo gió cuốn về phương trời dịu vợi
Thu đến, thu đi, mùa thu trông đợi
Lá rơi đầy lối cũ vắng người đi
Góc trời xa chôn lấp tuổi xuân thì
Nửa kiếp người, giấc mộng du trần thế
Đời chia lối bởi thế thời dâu bể
Người xót xa nhặt lá úa phai màu
Người thẫn thờ nhìn mùa thu qua mau
Nhớ trăn trở, buồn ngẩn ngơ đêm vắng
Trèo dốc núi để tìm vầng trăng sáng
Ngồi lặng yên trong bóng sáng miên man
Trăng mùa thu treo đỉnh núi mơ màng
Quyện bóng nguyệt gió ru lời tình tự
Tự dạo ấy mang nỗi niềm tâm sự
Hỏi trăng rằng mai trăng sẽ của ai
Trong không gian như có tiếng thở dài
Đêm trở lạnh, tiếng gió sầu áo não
Em có gói mùa thu trong vạt áo
Buộc tình thu bằng sợi tóc trăm năm
Để mùa thu êm ả với trăng rằm
Chia gối mộng, xẻ buồn vui nhân thế
TTL
Nhọc Nhằn
Treo đỉnh núi, ánh trăng vàng huyền ảo
Cuối con đường mơ ước một vầng trăng
Con dốc ngược lần những bước nhọc nhằn
Vang câu kệ, lòng còn đầy hệ lụy
Nửa đời người như một tên thất chí
Sục sạo tìm cao quí chốn nhân gian
Mộng khói sương, thân bại tướng quy hàng
Xếp kiếm cung, chôn ước mơ thầm kín
Liếm vết thương, che dấu hằn, câm nín
Gom góp mảnh đời đổ vỡ hư hao
Chốn nhân gian địa đàng ở nơi nào
Chân thấm mỏi đường còn xa diệu vợi
Như bóng câu, thời gian qua không đợi
Kiếp lưu đày gom góp lại, bụi đường
Trang điểm đời, tủi thẹn với phấn hương
Thân chiến bại, số phận, vùng bóng tối
Trả vầng trăng về lại cho đỉnh núi
Đường trần gian sống nốt kiếp u minh
Bụi thời gian vùi lấp mối thâm tình
Yêu, thương, nhớ ... theo ta vào đáy mộ .
TTL
<bài viết được chỉnh sửa lúc 30.10.2005 02:50:18 bởi TTL >
Giọt Nắng Hồng
Giọt nắng hồng sót trong mắt côi
Ngày tàn phai đi về cuối trời
Giọt mưa rơi làm bờ mi ướt
Cơn gió lùa, biển động trong tôi
Em đã đi xa, gió thì thầm
Đời chợt buồn, đời im lặng câm
Vươn đôi tay, nắng hồng vuột mất
Ngày đã qua , đêm về âm thầm
Giọt nắng hồng trong cơn chiêm bao
Cũng tàn theo giấc mơ úa nhàu
Hồn chơi vơi, trong vùng bóng tối
Và trong mơ, cũng đã mất nhau
Em đã đi xa, gió thì thào
Lòng nhói đau và nhớ dâng cao
Vòng tay ôm, níu vùng dỉ vãng
Giọt nắng hồng và mối tình đau
Giọt nắng hồng và cơn mơ hoang
Đêm đã qua và mơ cũng tàn
Ngày lại về đem nhiều giọt nắng
Chẳng hồng như giọt nắng đã tan .
TTL
Mưa Đời
Mưa đời triền miên
Những giọt muộn phiền
Chảy tràn ngược dốc bình yên
Tát hoài chẳng cạn, buồn phiền bể dâu
Đàn chim hải âu
Xoải cánh chở sầu
Mênh mông biển rộng về đâu
Bảo làm dậy sóng bạc đầu biển xanh
Sóng bạc, biển xanh
Vũ khúc luân hành
Lưỡng nghi, tứ tượng, ngũ hành
Đến từ vô cực, về thành hư không
Sắc sắc, không không
Nay có, mai không
Mất, còn, chuyện chẳng để lòng
Thông xanh, tuyết trắng, thong dong nhìn đời.
TTL
Trăng &Thu
Mùa thu đi qua vẫn hẹn lòng
Sẽ về chốn ấy trước mùa đông
Tương ngộ trăng thu niềm mơ ước
Gối mộng cùng chia xẻ chữ đồng
Trăng của mùa thu, trăng ân tình
Ước nguyền hương lửa nợ ba sinh
Cho những mùa thu đường trần thế
Trăng sáng đêm thu khúc nhạc tình
Trăng từ muôn thuở sáng bốn mùa
Nhưng chỉ trăng thu tự nghìn xưa
Chở hồn thi nhân tìm bóng nguyệt
Giữa chốn nhân gian đợi chuyển mùa
Dưới ánh trăng thu gối tay nằm
Tơ trời dài ngắn buộc trăm năm
Giấc mộng hải hồ như sương khói
Biển dâu nhân thế lắm thăng trầm
Huyền ảo trăng thu giấc liêu trai
Men tình ngọt đắng những cơn say
Hồn cõi phiêu bồng mơ hoa bướm
Mùi hương, hơi thở của trang đài
Đêm vắng bóng trăng thu ưu sầu
Ngó núi, nhìn sông hỏi trăng đâu
Thuyền tình đỗ bến mơ, hoang vắng
Tìm trăng hụt hẫng vớt mảnh sầu .
TTL
Mùa Thu Chờ Đợi
Dường như xa nên mùa thu đến muộn
Và vội đi theo những lá vàng rơi
Xa xôi quá nên mùa thu chẳng đợi
Thu qua rồi, còn ai nhớ mùa thu
Chiều công viên, chờ ai, ngồi đếm lá
Rơi phủ đường những chiếc lá đơn côi
Gió thu heo may, gió lùa tóc rối
Ghế đá buồn như cũng nhớ bóng đôi
Lời đá vàng khắc xưa còn đậm nét
Thạch thảo điểm trang đá vẫn xuân thì
Lời còn đó, thời gian ghi vết ấn
Chuyện đá vàng sương khói mấy mùa thu
Chiều cuối thu, ghế buồn, nhìn bóng lẻ
Viết bài thơ thả theo lá vàng rơi
Thu đến, thu đi, mùa thu không đợi
Tiễn thu đi ... lại mong đợi thu về
TTL
Thu Ru ...
Lá vàng rơi chở tình thu
Lắng nghe trong gió lời ru đầu mùa
Mặn nồng gửi theo hạt mưa
Nghiêng vai ướm thử tơ mùa khói sương
Má hồng nhớ chút phấn hương
Áo len nhớ mặc soi gương nhớ cười
Son hồng giữ thắm đôi môi
Khép bờ sầu kín mở đôi cánh hồng
Ôm mùa thu chặt vào lòng
Tình thu ru giấc ấm nồng hương thơ
Bài thơ làm giữa cơn mơ
Chẳng cần con chữ hồn thơ tìm hồn
Khép bờ mi nhé! Thơ hôn
Từng miền nhung nhớ dỗi hờn bay xa
Hồn em quyện với hồn ta
Hòa từng nhịp thở dù xa hay gần
TTL
Tàn Phai
Đêm lặng im trải nỗi buồn trước mặt
Đo, đếm,đong sợi tóc cũng đổi màu
Nỗi niềm riêng gói lại gởi trăng sao
Chia đau xót thành hai, ta với bóng .
Lòng biển rộng lẻ loi như con sóng
Nổi và chìm giữa trời đất bao la
Những nẽo đường một lần bước chân qua
Đầy ký ức cuộc hành trình nhân thế .
Bao biến đổi trên đường đời dâu bể
Ta còn ta của ngày tháng xa xưa?
Hay biến dạng trong cuộc sống thiếu thừa?
Tìm chân lý trong vòng tròn danh lợi .
Chim mỏi cánh, đường bay còn diệu vợi
Ngựa chùn chân, thăm thẳm cánh đồng hoa
Bụi đường vây, mơ ước cũng nhạt nhòa
Số phần định đời ta: tên chiến bại.
Em hỏi ta: bao giờ quay trở lại?
Trả lời sao? Vàng vọt ánh nắng chiều.
Mặt trời lặn ! Đêm đã đến dấu yêu !
Thả giấc mộng ngày xanh theo gió bụi ...
TTL
<bài viết được chỉnh sửa lúc 28.10.2005 13:45:51 bởi TTL >
Trích đoạn: TTL
Em Là ...
Dường như em mùa xuân
Thắm tươi tràn sức sống
Từng bước nhẹ đến gần
Ru bình yên giấc mộng
Dường như em, hạ sầu
Nên ve buồn rưng rức
Nên phượng đỏ thắm màu
Làm tim anh ray rức
Dường như em mùa thu
Lá rơi vàng nỗi nhớ
Mong manh khói sương mù
Liêu trai hay hiện hữu
Dường như em mùa đông
Lửa hồng lò sưởi ấm
Sao vẫn lạnh trong lòng
Chợt thèm vòng tay ấm
Như xuân hạ thu đông
Em là khung trời mộng
Để anh dệt ước mong
Giữa biển đời mênh mông
TTL
Em Là
Em là thiên đường nhỏ
Mời anh đến một lần
Một vườn cây xanh trái
Và khoảng trời bâng khuâng
Em là mơ ước đến
Trời xanh không ngại ngần
Xin mời anh qua đó
Tắm biển nhớ mênh mông
Em là trăng ước hẹn
Xin cùng anh một lần
Cho đôi ta ước nguyện
Tình bạc đầu trăm năm
Em là mây gió cuốn
Quyện hồn anh nơi nao
Mưa có về bên ấy
Gội nhớ thương ngọt ngào
Em là ngày tháng đợi
Một lần nào qua đây
O^î ! yêu thương mãi gọi
Ngàn năm mây vẫn bay
Miên Thụy
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 1 bạn đọc.
Kiểu: