Chiếc xe máy dừng lại , thằng bé chạy vào ôm láy một cô gái.Hai mẹ con ôm lấy nhau mừng rồi rít.Cậu bé chìa đôi bàn tay bé nhỏ của mình ôm lấy khuôn mặt của mẹ nó :
-Mẹ ơi ! Sao mẹ không về nhà?
Cô gái mỉm cười hỏi cậu bé :
- Về nhà chi hả con?
Cậu bé lúc lắc cái đầu trả lời :
- Về nhà ở với con , với ba nữa.
Cô gái nhìn chú nhóc lắc đầu :
- Nhưng ba đuổi mẹ với em đi rồi?
Chú bé gật gật cái đầu như hiểu mọi chuyện :
- Ba đánh mẹ, đuổi mẹ đi há mẹ há. Mẹ khóc , mẹ dẫn em xuống ngoại ở luôn. Nhà ngoại đẹp, nhà ba xấu. Con cũng xuống ở với mẹ và em nghen mẹ?
Cô gái xoa đầu chú bé : Ừ , mai mốt mẹ mua nhà rồi con về ở với mẹ và em nha.
Lời trể thơ thật đơn giản nhưng thật khiến người khác đau lòng.Trong tâm trí thằng bé ,nó chỉ nhận thức được một điều là , mẹ nó giận ba nó và dẫn em nó về nhà ngoại nó ở. Chứ nó làm sao biết được rằng ba mẹ nó không bao giờ sống với nhau được nữa. Nó chỉ hy vọng một điều mẹ nó sẽ dẫn em nó quay trở về sống cùng với nó và cha nó. Cậu bé vẫn mỉm cười sung sướng , ôm mẹ nó hôn rối rít , túi tít nói :
- Mẹ ơi , con học giỏi lắm , con đọc thơ cho mẹ nghe nha , rồi mẹ mua siêu nhân cho con nghen. Không đợi mẹ nó gật đầu hay lắc , nó cất giọng ngọng nghịu :
Ông mặt trời óng ánh
Tỏa nắng hai mẹ con
Bóng mẹ và bóng con
Dắt nhau đi trên đường
Em nhíu mắt nhìn ông
Ông nhíu mắt nhìn em
Ông ở trên trời nhé
Cháu ở dưới này thôi
"Hai ông cháu cùng cười
Mẹ cười đi bên cạnh
Ông mặt trời óng ánh"
Nghe con đọc hết bài thơ cô gái rơi nước mắt. Không muốn con trai thấy mình khóc , cô đưa tay lau vội giọt nước mắt.Nhìn nụ cười ngây thơ của con mà cô cảm thấy xót xa . Hối hận vì quyết định ly hôn ư? Cô không hối hận. Cô không có lỗi với ai cả , chỉ cảm thấy có lỗi với hai đứa con của mình. Cô ôm con vào lòng , tự hứa với lòng mình :
-" con ơi , mẹ xin lỗi con..!!"
Cậu bé thấy mẹ nó rươm rướm nước mắt hỏi :
- Mẹ ơi , sao mẹ khóc? Con không hư nữa đâu. Hay mẹ đau ở đâu? Mẹ uống thuốc đi mẹ.
Xoa đầu con trai , cô gái nghẹn ngào lắc đầu : Không có đâu con, con trai của mẹ ngoan.Bây giờ mẹ dẫn con đi mua siêu nhân nghen?
Cú nhóc vỗ tay reo vang :
- Hay quá mẹ ơi , mẹ dẫn con đi mua siêu nhân rồi.
Nói rồi hai mẹ con tung tăng dẫn nhau đi ra khu chợ gần nhà.Cậu bé mỉm cười hạnh phúc, chân nhảy điệu sáo lẽo đẽo theo mẹ. Như chợt nhớ điều gì , nó méc :
- Mẹ ơi , ông bà nội không thương con , lúc nào cũng la con "mày đi về mẹ mày ở". Cả ba nữa, ba cũng hay la con như vậy. Mẹ về nhà đi mẹ, có mẹ chẳng ai la con cả. Con muốn ở với mẹ à.
Cô gái nghe con nói nén nỗi đau và xoa đầu con , vuốt má con :
- Mẹ nhất định sẽ mua nhà đón con về ở với mẹ và em , con nha?Không lâu đâu con , rồi ba mẹ con mình sẽ ở với nhau.
Cậu bé ngây thơ hỏi :
- Có ba nữa hả mẹ?
Cô gái lắc đầu :
- Chỉ ba mẹ con ở thôi , con chịu không?
Cậu bé gãi đầu :
- Dạ, chịu. Hoan hô mẹ, con sắp được ở với mẹ rồi.
Đó là những lời tôi nghe được từ cuộc nói chuyện của hai mẹ con. Nghe những lời mà thằng bé nói với mẹ nó , trong tôi dâng lên niềm thương cảm. Cuộc đời đâu phải lúc nào cũng như ta mong muốn. Cũng là con người , nhưng lại có quá nhiều hoàn cảnh khác nhau. Mỗi người một suy nghĩ, một cách sống và biết cách hướng tương lai mình sẽ đi. Và dù thế nào thì tôi vẫn tin rằng chỉ có những ai làm mẹ mới thông cảm được, mới hiểu được sự chọn lựa của cô gái , và dù có như thế nào đi chăng nữa thì cũng vì tương lai của con mình , muốn con mình tốt đẹp hơn. Tôi cũng muốn hỏi cô gái rằng tại sao lại phải chọn giải pháp "tồi tệ " nhất là "ly hôn". Nghĩ là làm , tôi đến làm quen với cô gái :
- Chào chị, nãy giờ nghe chị nói chuyện với chú nhóc , em lờ mờ hiểu sơ sơ về câu chuyện. Chị đừng giận em nhiều chuyện nha, tại thấy tội nghiệp chú nhóc quá nên em hỏi chị thôi. Biết là mình bất lịch sự ,nhưng em thật sự tò mò. Nói chung cũng muốn biết thêm một chút về chuyện hôn nhân gia đình.
Cô gái mỉm cười :
- Vậy em đi chợ với hai mẹ con chị , chị kể sơ cho nghe.
Tôi thở phào cho cái tội "buôn dưa lê" của mình , hú hồn không bị trách mắng, mừng húm theo bà chị. Giọng chị đều đều :
- Thật sự không còn phương án nào chị mới phải ký vào tờ giấy ly hôn. Không phải chị đỗ lỗi tại anh ấy, nhưng thật sự thì chị không thể nào chịu nổi con người độc tài ấy rồi. Sau này em muốn có chồng , đừng cưới mấy ông độc tài nha.
Tôi trố mắt : thì đàn ông yêu mới độc tài chứ chị? không yêu họ thèm quan tâm sao?
-Đành rằng là vậy, nhưng lại tính toán quá , ích kỷ nữa.
Tôi lắc đầu : em không hiểu!
- Ừ , thì chị có nói em cũng không hiểu , chuyện của chị cũng dài dòng. Nhưng chị khuyên em nên chọn chồng thì chọn các anh chàng biết chìu mình đó , đừng chọn mấy anh chàng hễ chút nổi giận. Có ngày nhừ thân đó em.
Tôi cười hì hì : chị yên tâm đi, chìu em chứ không chìu em, em cài số "de" hết. Nhưng đừng nói chuyện của em , giờ chị tính sao khi thấy hai đứa nhỏ như vậy? Đứa xa cha, đứa xa mẹ.
Cô gái lắc đầu, nhún vai :
- Chị cũng hết cách , chồng chị không còn gì để nói nữa cả. Chị chỉ xin một việc là làm ơn vui vẻ với gia đình chị mà cũng không làm được thì chị còn gì nói hả em?
Tôi thở dài : Ôi, rắc rối..!! Đến mức đó cơ à..!! Nghe chị nói em lại càng chẳng muốn có chồng.Lỡ có chuyện gì , tội nghiệp mấy đứa trẻ , bọn nhóc vô tội chị ơi. Mà con người có số có phần hết rồi , có tránh cũng chẳng được. Tự nhiên em lại muốn đi tu.
Cô gái nghe tôi nói xong cười khì :
- Tội quá em, em vào phá chùa à? Tha cho mấy sư đi , sẽ được phúc. hihihi
Thấy cô gái cười , chú bé cũng cười : mẹ cười rồi hả mẹ? con cũng cười giống mẹ. Dì cũng cười giống mẹ.
Thấy hai mẹ con cười tôi cảm thấy vui lây, giống như mình vừa làm một điều thiện vậy. Thôi kệ, không biết có thiện hay không nhưng ít nhất cũng giúp người khác trút bỏ được nỗi lòng.
Tôi xin số điện thoại và chào tạm biệt hai mẹ con cô gái:
- Tạm biệt chị , bai nhóc nha ! Dì về nhà , khi nào con gặp mẹ thì gọi cho Dì nha , Dì dẫn nhóc đi chơi.
- Dạ , con tạm biệt Dì.
Hai mẹ con đến chợ còn tôi quay ngược vào nhà , tự nhiên thấy buồn man mác. Nghĩ tới chú bé , thấy mình thật có lỗi với mẹ mình ,vì cứ hay bực bội với mẹ về cái tật của mẹ "lảm nhảm , cổ hũ , lạc hậu." Nghĩ rồi và cốc vào đầu mình :"mình thật không bằng đứa trẻ ấy. "
MT*love
<bài viết được chỉnh sửa lúc 08.01.2010 22:52:57 bởi minhthanh_love >