Bốn mùa yêu thương (hoạ cùng)
THÔI TRÁCH GÌ NHAU!!!
Nghe lời thơ ai đang trách ai
Lòng ta lãng đãng chợt chơi vơi
Ai chờ, ai đợi, ai hờn trách!
Có chút duyên xưa? bỗng ngậm ngùi
Ta về thăm lại vườn năm ấy
Bụi bám rêu phong vắng bóng người
Lá rơi, cỏ mọc và hoa dại
Người đã đi rồi, đã xa xôi (move: mật thất)
Đã từng chẳng biết gửi về đâu
Lời thương lời nhớ với lời sầu
Nghĩ răng ly biệt là xa mãi
Không hẹn một lời sẽ gặp nhau
Và rồi ngày nắng đẹp chim ca
Gặp nhau khi trời đất giao hoà
Tàn đông, hoa nở, mùa xuân chín
Nụ cười xa lạ, em và ta
Đành gượng làm vui để vui thôi
Ngày qua; ngày ấy; đã xa rồi
Ta gượng quên nhau không chờ đợi
Trong nét buồn, em nào dấu được tôi!!!
Nhưng đành câm nín và câm nín
Giờ bắt gặp đây chút trách hờn
Em trách ai giờ! hay em trách...
Lòng buồn ta thoáng chút cô đơn
Thôi trách gì nhau, dỗi gì nhau
Trong mắt ai kia nén lệ sầu
Ngước nhìn xa vắng mùa đông trước
Buồn kia em dấu được ta đâu
Nhưng buồn vì ai, khổ vì ai???
Để hồn em lãng đãng chơi vơi???
Ta sẽ vì em về thu trước
Đón người năm cũ để em vui
ĐT Cám ơn Đ T đã ghé thăm và tặng ND bài thơ này. ND xin hoạ cùng anh nhé! Mong anh ghé thăm và hoạ cùng ND vài câu cho vui.
TRÁCH AI BÂY GIỜ Ta mải tìm ai giữa dòng đời Để hồn thả mộng, tiếc lá rơi Đông tàn, Xuân nở muôn hoa đẹp Một mối tình đau chẳng thể vơi Xót thương phận bạc một kiếp ca Cuộc tình đương đượm nối mộng hoa Dù lời chưa ngỏ tình như đã Một sáng giao mùa, người đi xa Ta trách gì ai, oán gì ai Đời hoa hé nở nắng sương mai Đêm về tàn lụi ôm nỗi nhớ Vườn hồng một đoá xót thân gầy Thời gian sẽ phủ trái tim đau Giận hờn gì khi đã mất nhau Tình côi gom lại mình ta nhớ Xin đời đừng bạc ở kiếp sau. 03.03.09 ND87
<bài viết được chỉnh sửa lúc 18.03.2009 22:55:31 bởi venus4t.vns_hnu >
TRÁCH AI BÂY GIỜ
Ta mãi tìm ai giữa dòng đời
Để hồn thả mộng, tiếc lá rơi
Đông tàn, Xuân nở muôn hoa đẹp
Một mối tình đau chẳng thể vơi
Xót thương cho phận hẩm hiu ta
Cuộc tình đương đượm nối mộng hoa
Dù lời chưa ngỏ tình như đã
Một sáng giao mùa, người đi xa
Ta trách gì ai, oán gì ai
Đời hoa hé nở nắng sương mai
Đêm về tàn lụi ôm nỗi nhớ
Vườn hồng một đoá xót thân gầy
Thời gian sẽ phủ trái tim đau
Giận hờn gì khi đã mất nhau
Tình côi gom lại mình ta nhớ
Xin đời đừng bạc ở kiếp sau.
03.03.09
ND87
Ai đã từng yêu từng chia tay
Đâu chỉ riêng ai nỗi đau này
Đâu chỉ một mình ai mất mát
Người kia Cũng khổ, em có hay
Thì đừng vội trách một người xa
Phương trời cũng thương nhớ thiết tha
Cũng mong đời em luôn hạnh phúc
Dẫu người đi, bốn bể là nhà
Thôi em! duyên phận chẳng nên duyên
Thì luyến lưu chi, chỉ luỵ phiền
Chôn chặt đáy lòng vui tình mới
Để mình anh ôm ấp niềm riêng
Theo bước giang hồ thân lãng du
Muôn nẻo quan san gió bụi mù
Gửi lòng về với miền quê cũ
Một mối tình xưa, đẹp muôn thu...
ĐT
Ai đã từng yêu từng chia tay
Đâu chỉ riêng ai nỗi đau này
Đâu chỉ một mình ai mất mát
Người kia Cũng khổ, em có hay
Thì đừng vội trách một người xa
Phương trời cũng thương nhớ thiết tha
Cũng mong đời em luôn hạnh phúc
Dẫu người đi, bốn bể là nhà
Thôi em! duyên phận chẳng nên duyên
Thì luyến lưu chi, chỉ luỵ phiền
Chôn chặt đáy lòng vui tình mới
Để mình anh ôm ấp niềm riêng
Theo bước giang hồ thân lãng du
Muôn nẻo quan san gió bụi mù
Gửi lòng về với miền quê cũ
Một mối tình xưa, đẹp muôn thu...
ĐT
RU TA
Ai buồn cô lẻ cánh chim côi
Dòng Hương hờ hững chẳng nỡ trôi
Câu hò đêm lặng vui lòng khách
Mà nghẹn tiếng tơ cất nên lời
Hỡi người thương ơi, gừng - muối cay
Than thân phận bạc biết sao đây
Đã lỡ ươm tơ, đương mộng đẹp
Vườn yêu hé nở, lỡ chia tay
Ta đã mất nhau, mất thật rồi
Tình riêng xin giữ một mình thôi
Mùa yêu đành dứt, gom nỗi nhớ
Khuya về sương rớt mặn làn môi
07.03.09
ND87
RU TA
Ai buồn cô lẻ cánh chim côi
Dòng Hương hờ hững chẳng nỡ trôi
Câu hò đêm lặng vui lòng khách
Mà nghẹn tiếng tơ cất nên lời
Hỡi người thương ơi, gừng - muối cay
Than thân phận bạc biết sao đây
Đã lỡ ươm tơ, đương mộng đẹp
Vườn yêu hé nở, lỡ chia tay
Ta đã mất nhau, mất thật rồi
Tình riêng xin giữ một mình thôi
Mùa yêu đành dứt, gom nỗi nhớ
Khuya về sương rớt mặn làn môi
07.03.09
ND87
NGỠ NGÀNG
Sông Hương nước chảy lặng lờ
Con thuyền bến Ngự còn chờ khách sang?
Xa nhau gặp lại ngỡ ngàng
Gừng cay muối mặn, võ vàn nhớ thương
Người ơi! một thuở còn vương
Ươm mơ mộng đẹp, mù sương nặng lòng
Gặp nhau kỷ niệm chất chồng
Người đứng đó sao lời không trao lời
Xa xôi đã một quãng đời
Thuyền bến Ngự sắp ra khơi, sang bờ???
Nên gặp nhau mới hững hờ
Nửa như quen lắm, nửa ngờ rằng... không
Tháng ngày đã mỏi mòn trông
Giờ gặp lại sao nỗi lòng...xa xôi
Phải chăng em sắp đi rồi!!!
ĐT
NGỠ NGÀNG
Sông Hương nước chảy lặng lờ
Con thuyền bến Ngự còn chờ khách sang?
Xa nhau gặp lại ngỡ ngàng
Gừng cay muối mặn, võ vàn nhớ thương
Người ơi! một thuở còn vương
Ươm mơ mộng đẹp, mù sương nặng lòng
Gặp nhau kỷ niệm chất chồng
Người đứng đó sao lời không trao lời
Xa xôi đã một quãng đời
Thuyền bến Ngự sắp ra khơi, sang bờ???
Nên gặp nhau mới hững hờ
Nửa như quen lắm, nửa ngờ rằng... không
Tháng ngày đã mỏi mòn trông
Giờ gặp lại sao nỗi lòng...xa xôi
Phải chăng em sắp đi rồi!!!
ĐT
LỠ RỒI
Hương Giang hờ hững đợi ai
Thuyền rồng mãi đậu, vắn dài chuông ngân
Tựa nghe mà dạ bần thần
Bên tê thôn Vĩ ngỡ gần mà xa
Ai về bên nớ bỏ ta
Thuyền kia có bến, lâu ngà có đôi
Nhớ người! Em chẳng thể vơi
Dằn lòng mình lại, bồi hồi làm chi
Duyên hẩm có phận, có nghì
Sông xuôi sao ngược, lấy gì mà ngăn!
Lỡ làng chỉ thẹn với thân
Lầu son gác tía ai gần được đây
Người ta ôm giấc mộng say
Còn em lẻ bóng tựa cây rã rời
Mai sau lỡ gặp giữa đời
Cúi xin ngoảnh mặt, hoa rơi mặc lòng
Dòng Hương khi đục khi trong
Bóng trăng lạnh lẽo trong lòng ai hay
Em mong thành chút heo may
Lang thang về trốn bồng lai thoát sầu
08.03.09
ND87
Dòng Hương khi đục khi trong
Bóng trăng lạnh lẽo trong lòng ai hay
Em mong thành chút heo may
Lang thang về chốn bồng lai thoát sầu
08.03.09 ND87
Chiều xưa dạo bến vân lâu
Nhìn về Đại nội, nghe sầu trăm năm
Người đi nghe quá xa xăm
Nhận tin nhau, mà lặng thầm nhớ thương
Tràng tiền soi bóng sông Hương
Sao nghe nặng như đôi đường đắng cay
Ai về Vĩ Dạ chiều nay
Hoa cau còn rụng rơi đầy vườn xưa
Một lần ta đã tiễn đưa
Người đi khuất nẻo lau thưa cuộc đời
Ta xa xôi, em xa xôi
Và như thế đã xa rồi còn chi
Em ơi lỡ mất xuân thì
Ta đã đi, em cũng đi thôi đành
Trăm năm còn một chút tình!!!
ĐT
CÒN NHAU
Vườn hoa chỉ nở một đoá thôi
Một đoá mỏng manh dáng chơi vơi
Chẳng làm cho lòng ta xao xuyến
Chẳng chút ngậm ngùi, sắt đá thương
Ta mải tìm hoa lá vô thường
Tìm trong mộng dịu tiếng yêu đương
Tìm trong chiều tím lời nhung nhớ
Giật mình tỉnh giấc mộng còn chi
Còn đoá hoa côi cút trong vườn
Lá rơi hương nhạt lạnh một thời
Gió vờn tóc rối sương giăng lối
Nắng nhạt vừa lên chẳng đậm môi
ND87 Ghé nhà thăm cô bé Thần Venus tặng bài thơ của một người đã tặng ĐT
Em đã lớn tuổi hồng hơn má phấn
Mắt xanh xao hồn mộng tuổi bình yên
Tóc vẫn dài vai con gái bình nguyên
Tình chưa kết nên đời chưa biết khổ
Rồi người đến cho hồn thơ mở ngõ
Hội tương phùng em chúc tụng duyên mơ
Má thật hồng em hát bản tình ca
Môi thật đỏ em cắn vào trái cấm
Tay người lạnh vòng lưng em chợt ấm
Mắt người hiền dòng mật ngọt đôi môi
Bước chân hoang qua một nửa quãng đời
Em đến muộn trong hồn người sương gió
Một nụ hôn cho đời cô gái nhỏ
Một vòng tay cho lại tuổi bình yên
Em đi về lối nhỏ kết hoa tiên
Đường đời đẹp xanh mơ tình thứ nhất
Bằng ưu ái em trao người chân thật
Bằng đam mê em gửi nhớ thương đầu
Nhưng trong người mộng một thuở ngôi cao
Đã đánh mất bằng gian truân bội bạc
Nên tình em phai trong dòng nước mắt
Nên người đi không quay mặt lại nhìn
Một thuở nào người nói tiếng yêu em
Âm thanh ngọt và mắt nhìn thật ấm Em trở về tuổi nhạt hơn má phấn
Hồn xanh xao đánh mất tuổi bình yên
Tóc vẫn dài vai con gái bình nguyên
Tình đã kết nên đời em biết khổ
Thân tặng - ĐT
*ND xin đăng lại bài này mà a ĐT đã tặng
<bài viết được chỉnh sửa lúc 09.03.2009 01:05:48 bởi venus4t.vns_hnu >
TÌNH AI?
Ai đã đến để hồn thơ em mở ngõ?
Ai đã cho đời em biết khổ duyên mơ?
Ai đã ra đi trong bước đường sương gió?
Để lại em những năm tháng hững hờ?
Ta chắp nối một vòng tay chân thật
Để đường đời xanh ngát một tình thơ
Quên đi em thời gian truân bội bạc
Một tình yêu phía trước đẹp đang chờ!!!
ĐT
Lỡ!
Hoàng hôn phủ tím bao giờ
Dáng ai cứ mãi thẩn thờ nhìn xa
Mong sao Trời đổ cơn mưa
Trôi đi nhung nhớ, trôi vào lãng quên
Tình chưa đi hết đoạn đường
Vì ai tạo cảnh trái ngang lỡ làng
Khúc ca còn mãi dở dang
Người buồn cảnh khóc bẽ bàng lòng đau
Thần Phong
ĐÃ LỠ NGƯỜI ƠI
Vờn mây nên gió lỡ rồi
Buồn kia lá chịu kiếp đời lẻ loi
Trăng thanh mây - gió lả lơi
Ngàn thu lá đợi mây trôi gió về
Vì ai ai lỡ lời thề
Trăm năm đá nát đường về còn đây
Vì ai say đắm gió - mây
Bâng khuâng chiều tím có ngày gặp nhau?
Vì ai mà lỡ duyên đau
Cung tơ một khúc để sầu nỉ non
Ai vương một chút tình con
Bẽ bàng câu hát, héo hon xuân thì
09.03.09
ND87
Trích đoạn: Đình Thế
TÌNH AI?
Ai đã đến để hồn thơ em mở ngõ?
Ai đã cho đời em biết khổ duyên mơ?
Ai đã ra đi trong bước đường sương gió?
Để lại em những năm tháng hững hờ?
Ta chắp nối một vòng tay chân thật
Để đường đời xanh ngát một tình thơ
Quên đi em thời gian truân bội bạc
Một tình yêu phía trước đẹp đang chờ!!!
ĐT
MỘNG YÊU
Vẫn biết khổ đau chỉ thế thôi
Vương tơ mộng ảo hận chi đời
Vườn xuân đào nở, mai khoe sắc
Nắng ấm, chim ca, rộn tiếng cười
Em mộng yêu đương kiếp con người
Buồn vui, trào lệ đắng làn môi
Mượn cớ chia li trong thanh vắng
Giãi lòng mình ta với khách chơi
10/03.09
ND87
<bài viết được chỉnh sửa lúc 10.03.2009 13:53:20 bởi venus4t.vns_hnu >
ĐÊM NHỚ
Đêm rưng rưng nhớ về xứ Nghệ
Điệu ví nặng tình nỗi nhớ mong
Sao nao nức trong lòng đến thế
Chuyến đò chiều dời bến sang sông
11.03.09
ND87
<bài viết được chỉnh sửa lúc 11.03.2009 23:19:47 bởi venus4t.vns_hnu >
Đâu rồi! Đã mấy mùa qua mải rong chơi Trở về chốn ấy thấy bồi hồi Cảnh vật ngày xưa còn nguyên vẹn Người cũ đâu rồi, dạ nhớ mong Hay là em đã bước sang sang Vui vầy hạnh phúc khúc tình vàng Anh về ghép nhặt từng nỗi nhớ Gửi vào trang giấy những chứa chan... ^^ điên đầu quá! post hoài mà ko được
Trích đoạn: Thần Phong
Đâu rồi!
Đã mấy mùa qua mải rong chơi
Trở về chốn ấy thấy bồi hồi
Cảnh vật ngày xưa còn nguyên vẹn
Người cũ đâu rồi, dạ nhớ mong
Hay là em đã bước sang sang
Vui vầy hạnh phúc khúc tình vàng
Anh về ghép nhặt từng nỗi nhớ
Gửi vào trang giấy những chứa chan...
^^ điên đầu quá! post hoài mà ko được
Kính hoạ:
TÌM VỀ BẾN CŨ
Trải mấy mùa hoa vẫn đợi chờ
Vọng nguyệt đêm thanh để ươm tơ
Người về bên ấy quên hay nhớ
Lỡ để nguồn thơ lặng hững hờ
Ngày kia người đến tựa như mơ
Hỏi ai còn nhớ những chuyến đò
Giờ đây bến cũ ngàn lau trắng
Thuyền nhỏ đâu rồi, nỗi nhớ thương
18.03.09.
ND87
MỘNG YÊU
Vẫn biết khổ đau chỉ thế thôi
Vương tơ mộng ảo hận chi đời
Vườn xuân đào nở, mai khoe sắc
Nắng ấm, chim ca, rộn tiếng cười
Em mộng yêu đương kiếp con người
Buồn vui, trào lệ đắng làn môi
Mượn cớ chia li trong thanh vắng
Giãi lòng mình ta với khách chơi
10/03.09
ND87
Vắng em những ngày qua nhớ quá
Ta về hoa lá như tươi hơn
Hà Nội Sài Gòn dường như lạ
Vì chỉ mình ta với Cô đơn
Em ở đâu thần Vệ Nữ của Ta
Khắp nơi in từng dấu chân qua
Dọc Việt Nam tìm hoài chẳng thấy
Mà sao trong nỗi nhớ như là!...
Anh về gom lại tâm tình nhỏ
Gói cả tấm lòng vào dòng thơ
Gửi về em phương nào xa đó
Có chăng chỉ có một ta chờ...?
ĐT
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 7 bạn đọc.
Kiểu: