Saigon ngảy 16, tháng 8, năm 2003
Anh MV mến yêu,
" Ai nói với em nếu anh là lính, không biết nói yêu mỗi khi nhìn nhau." Giọng hát cùa ai mà hay quá Anh MV há. Nhạc sĩ nầy chắc cũng ướt át lắm hả Anh.
Em hông nhớ gì à. Anh đã nói không đọc, không viết thư tình thì nghe hát tình với tứ cái gì. Em làm nghề gì mà có thì giờ đến nơi nầy vậy. Đây là thư viện chớ để nghiên cứu tìm tòi chớ đâu để em nói chuyện tâm tình.
Anh MV à, em đến đây tình cờ rồi không hiểu men lực nảo đã khiến em gần như mỗi ngày phải đến nơi nầy Anh à. Hôm trước em nói, em học viết cái gì mà có quá khứ với tương lai. Em làm nghề gì vây. Em là học trò mà người đời gọi em là giáo sư.
Ô, vậy hân hạnh quen giáo sư, mà sao giáo sư gì phải học quá khứ với tương lai. Người đời gọi em là giáo sư; chứ đối với Anh, em chỉ là một con chim én nhỏ bé thôi. Một con chim én muốn đem tiếng hát của mình đến với Anh, chỉ mình anh thôi. Riêng Anh, Anh đang đem nét chữ Việt chan hoà trong giòng suối chữ Việt với thế giới.
Em nói Anh đừng cười mỉm chi nha. Em là giáo sư khoa học. Khoa học huyền bí.
Em đoán thế nảo trong tương lai em cũng có được người yêu từ thư viện nầy, đó lả lý do hằng ngày em phải đến nơi đây, để gặp người trong mộng hay thực tại.
Sao Anh lại cười to. Cười chấp nhận lời đoán đúng của em chớ gi? Bản chỉ đẩn nơi thư viện phải giữ im lặng cho người khác Anh nhé. Anh em mình chỉ cười trong ánh mắt nhau là quá đủ hở anh.
Nhìn mắt nhau đủ biết là ta thiếu thời gian cho nhau và thừa thời gian với nhau trong mai sau. Hẹn lần kế Anh nhé.
HY