Trang thơ lưu - Minh Xuân
        
        
    
    
    
	
        
    
    
        
        
            
            
              
Trích đoạn: minhthanh_love 
   
  Tình về đâu ? 
   
   
  Nhớ - chồng- nỗi nhớ - tàn hoa hương 
  Mơ - gửi- niềm mơ - toả mộng vườn 
  Hối tiếc ngẫn ngơ - buông giọt vấn 
  Hẹn thề dang dở - rớt tơ vương 
  Nâng ly bội bạc - cạn ân ái 
  Trút chén lỡ lầm - đầy luyến thương 
  Quay gót thẫn thờ - gom sợi ảo 
  Với tay hờ hững - góp vô thường 
    
  MT*love 
  
    Nhớ chồng thời @
         Cô Lớp hôm nay mở quán Đường    Những là bày tỏ nhớ cùng thương    Xa chồng xiết kể bao nhiêu nỗi!    Gần bạn nào ai sẻ gió sương?    Cái thủa @ đau phận gái    Một trời thành phố xót hoa hương    Email hàng bữa lần lần dở    Nỗi nhớ, chồng ơi, có tỏ tường?             
         Màn mở rõ ràng tiếng “nhớ chồng”  
  Thế mà giờ lại chối là không  
  Giả vờ như vậy ai tin được?  
  Là thật, chẳng sai Lớp có chồng!  
  Vừa đó mà sao nhanh quá nhỉ!  
  Mới hay con gái thủa a còng  
  Biến lời tình ái thành lời thật  
  Nguyệt lão xe duyên thắm chỉ hồng.  
            <bài viết được chỉnh sửa lúc 21.06.2009 16:23:41 bởi Minh Xuân >
            
         
     
    
 
    
    
        
        
            
            
              Trích đoạn: sao_bang205       
Mưa... mưa... nhớ ai?  
   
  Xứ sở ngàn hoa - Đà Lạt nên thơ lắm  
  Thành phố sương mù - Đà Lạt lắm mộng mơ  
  Em nghe chăng... khúc hát mong chờ  
  Vướng vạt nắng thông reo xanh vô tận  
  Thác gập ghềnh trắng xoá nước reo ngân  
  Tôi bước đi giữa sớm se gió lặng  
  Lất phất mưa buồn nín lặng bờ vai  
  Mưa rơi tí tách...  
  ...mưa... nhớ ai?      Nhớ về Đà Lạt thật nên thơ  
  Dòng nước Xuân Hương chảy lững lờ  
  Khuất bóng cành thông nhà mái cũ  
  Bên đồi phượng tím nở như mơ  
  Chợ hoa trăm sắc hoa muôn xứ  
  Tiếng ngựa lần chen tiếng chim gù  
  Đỉnh núi mây mù, mưa có tạnh?  
  Con đường xa tắp tới ngàn thu.  
      
            
            
         
     
    
 
    
    
        
        
            
            
              
Trích đoạn: tietkimquyduc 
   
  -Bài 23... 
    
  23-Tình XUÂN 
    
  Xuân là mùa đẹp nhất trong Năm  
  Xuân nhật đón ngày đầu mỗi Năm 
  Xuân bất tái lai còn một thuở  
  Xuân phong đắc ý được nhiều Năm  
  Xuân huyên nồng ấm tình cha mẹ  
  Xuân tiết âm dương chuyện tháng Năm 
  Xuân tế thánh thần mừng lễ hội  
  Xuân sơn, thu thủy mộng quanh Năm …(1)  
   
  Thiềng Đức-18/2/2007 (Mồng 2 Tết)  
  (1) "Làn thu thuỷ, nét xuân sơn" 
  -Chắc khó wạ, nên không dám mời...  
  Thi hữu nào wạ được thì xin thử chơi ...  
  8 gì ... 5 gì ... cũng được...  
  
       Kính tiền bối cho Minh Xuân thử đối ý. Minh Xuân không biết làm thơ Đường luật nên về luật chắc không được chặt chẽ, tiền bối chỉ bảo cho.   
    Hạ Vàng*      Hạ là mùa nóng, rực hoa Vàng 
  Hạ chí giữa hè, đầy nắng Vàng 
  Hạ Vũ Sơn Tinh** một thủa xưa   Hạ hồi phân giải*** ba ngai Vàng 
  Hạ lưu sông chảy, bồi phù sa 
  Hạ bệ đối phương, giật giải Vàng 
  Hạ sách dùng khi đã hết cách 
  Hạ từ van lạy **** chỉ vì Vàng.       *Vàng là màu Kim, hành giữa của Ngũ hành, tương ứng với trung cung của Hà thư và Lạc đồ là số 5 (năm lần từ này). Vàng = Hoàng, chỉ vua. Năm = Ngũ = Vũ, cũng chỉ vua, vì vua là trung tâm của nước.   **Hiện nay có thuyết cho rằng Đại Vũ của Trung Hoa (vua khai sáng nhà Hạ) và Sơn Tinh của Việt Nam là một. Hai người đều cùng có công trị thủy. Truyền thuyết của Trung Hoa nói Đại Vũ chết biến thành con gấu (tiếng Hán gấu là hùng), vợ biến thành hòn đá lớn. Điều này tương đương với Sơn Tinh là một Hùng vương, lấy vợ là Đồ Sơn thị (Đồ Sơn dịch thành đá lớn).   ***Câu cuối của các chương hồi trong Tam quốc diễn nghĩa.   ****Truyện Kiều khi hai cha con họ Vương bị vu oan: "Hạ từ van lạy suốt ngày"    
            
            
         
     
    
 
    
    
        
        
            
            
              Về với thơ
 
Trăng rằm sáng tỏ đêm hè  
  Nhìn trăng lòng lại tìm về với thơ  
  Gửi theo làn gió hững hờ  
  Mùi hoa dạ lý câu chờ, câu mong  
  Nhắn người em gái xứ Đông  
  Có còn nhớ bạn hay không hỡi người?  
  Tháng năm bèo dạt mây trôi  
  Mưa nguồn, chớp bể để lời bâng khuâng  
  Câu thơ lại ghép thêm vần  
  Bạn về với bạn, muôn phần cùng vui  
  Đò đưa câu hát ầu ơi  
  Đường về quê mẹ đầy vơi nỗi buồn  
  Suối tràn những lúc mưa tuôn  
  Sông sâu con sóng dập dồn chân đê  
  Nước sông tìm biển đổ về  
  Biển xanh soi mái trời quê dạt dào  
  Nỗi niềm hứa quốc như sao  
  Trời Nam én liệng nao nao cõi lòng  
  Ngẫm đời gạn đục khơi trong  
  Ý hay thơ viết những dòng thẩn thơ.
 
 
            
            
         
     
    
 
    
    
    
        
        
            
            
              Hôm nay tôi học viết thơ Đường 
  Học cách gieo vần yêu với thương 
  Mong sớm thơ hay như Đỗ Phủ 
  Chờ khi tình đẹp tựa Tây Sương 
  Thả lòng bãi bể bao la sóng 
  Đưa ý hồng hoa tỏa ngát hương 
  Nhắn người theo gió về trong mộng 
  Để được cùng nhau trọn giấc trường. 
            <bài viết được chỉnh sửa lúc 21.06.2009 18:55:55 bởi Minh Xuân >
            
         
     
    
 
    
    
        
        
            
            
              Re: chuonggio_ngaytrove0    
  Chào Chuông gió. Hoa xương rồng của bạn làm tôi nhớ khi còn trẻ. Tôi đã có một ngày hạnh phúc khi bất chợt cây xương rồng đĩa như trên nở 3 bông hoa đêm màu trắng, thơm ngát.      
Nhớ ngày xương rồng nở       Hãy cho tôi về với ngày xưa   Khi hoa xương rồng còn ngây dại   Khi nắng chiếu những buổi chiều buông trải   Con gió nào đưa hương ngát đêm hè   Để bất chợt thấy ai bước dưới hàng me   Chợt thấy niềm hạnh phúc như tràn về từ cõi mộng   Giọt sương đêm lóng lánh đang còn đọng   Buổi ban mai hoa sớm nở, chợt tàn   Niềm luyến lưu, xao xuyến ngập tràn   Khi ngắm nhìn những cánh hoa vàng một thủa   Người đi đâu để tôi giờ dang dở?   Hoa phai tàn, những cụm gai lại vươn ra   Ngóng trông người, nhớ bạn tình chốn trời xa   Nhớ biết bao cái đêm dài hoa nở   Ánh trăng vàng len qua ô cửa sổ   Trăng đùa hoa, một tối những tâm tình   Ước mong sao mặt trời chẳng mọc lúc bình minh   Để hoa mãi tỏa hương dưới màu trăng sáng...       Minh Xuân từng chơi xương rồng đã lâu. Tặng bạn những bông hoa Obregonia trắng này.       
      
      Chuông gió nhà ai tiếng xôn xao  
  Nhớ giọng cầm ca một thủa nào  
  Cánh hoa xương rồng khoe trong nắng  
  Người cũ trở về nỗi xiết bao.         Nước mắt mừng vui qua tháng năm  
  Đường dài nào quản những cách ngăn  
  Trở về gặp đóa hoa trước gió  
  Rung cánh vàng tươi đón cố nhân.     
            
            
         
     
    
 
    
    
        
        
            
            
              RE: venus, Bốn mùa yêu thương      
Tôi nghe kể chuyện mấy ngàn năm 
  Dân Việt cần cù vượt khó khăn 
  Đắp đập, ngăn đê khi lũ lụt 
  Khơi sông, tát suối lúc khô cằn 
  Ghe thuyền ra biển cá tôm bắt 
  Cung nỏ lên rừng muông thú săn 
  Đo nắng, ngắm trăng nên lịch pháp 
  Muôn đời truyền mãi sách kinh văn. 
   
   
  
 
   
  Phù Đổng Thiên Vương 
    
  Tôi nghe kể chuyện Đức Thiên Vương 
  Ba tuổi nằm không rời khỏi giường 
  Bỗng chợt nghe loa tìm tướng giỏi 
  Bật dậy đòi ra chốn chiến trường. 
    
  Từ làng Phù Đổng đất Vũ Ninh 
  Ngựa sắt vung roi buổi xuất chinh 
  Theo vua Cơ Phát đi diệt Trụ 
  Lửa hồng chiếu đỏ ánh bình minh. 
    
  Trống đồng trước trận tiếng vang ngân 
  Ngựa Gióng xông pha phá tướng Ân 
  Roi gẫy, nhổ tre làm vũ khí 
  Đầu thù quật xuống, giặc tan thân. 
    
  Dựng nước có công diệt giặc thù 
  Hộ quốc nên nghiệp một nhà Chu 
  Danh chấn Trung Hoa, lừng bốn cõi  
  Về trời tiếng để mãi ngàn thu.  
   
            <bài viết được chỉnh sửa lúc 18.07.2009 22:52:21 bởi Minh Xuân >
            
         
     
    
 
    
    
        
        
            
            
              Thằng kẻ trộm       Thằng kẻ trộm, ơi thằng kẻ trộm! 
  Mày rình lúc đông người lộn xộn 
  Mày rình khi khách qua đường sơ ý 
  Mắt trước mắt sau móc đồ moi ví 
  Vật của người mày cuỗm mang đi 
  Mặc người mất của khóc tỉ tì ti 
  Mày đâu cần biết đó là mồ hôi, nước mắt 
  Kiếm đồng tiền phải tối mày tối mặt 
  Mày không làm bỗng hưởng của người 
  Có biết chăng trên cao còn có trời 
  Hai vai còn có quỉ thần soi xét 
  Đồng tiền trộm được rồi sẽ cháy khét 
  Ăn một hôm nay trả mười ngày mai 
  Làm người hãy biết nghĩ đúng sai 
  Đừng để người đời mãi phỉ nhổ 
  Bể tội lỗi mênh mông chớ chìm mình trong đó 
  Quay đầu lại đi, rồi sẽ thấy bến bờ 
  Chớ để trong đời những vết đục, vết nhơ 
  Đối diện với cháu con mày phải cúi đầu, quay mặt 
  Đói nghèo, gian nan ai mà không gặp   Lấy của người là xô người tới bước khó khăn 
  Cái đói nghèo sẽ càng thêm nghèo đói 
  Ngưng tay lại tội lỗi sẽ tránh khỏi 
  Nghĩ mà làm, việc sẽ đến, rồi có cái mà ăn 
  Để đêm đêm không mất ngủ vì ăn năn 
  Để cả đời không phải chui với rúc 
  Cho con cái soi vào không thấy mờ, thấy đục 
  Cho chính mày thanh thản trước cuộc đời 
  Vài lời gửi mày, thằng kẻ trộm ơi! 
  Lần sau chớ có trộm của tao nữa nhé
.        
            
            
         
     
    
 
    
    
    
        
        
            
            
              Thứ mà bị mất chẳng phải si   Thứ này màu đỏ rất lâm li   Trộm lấy mất cả ba phần nhỏ   Mất mất thứ này biết còn gì.    
            
            
         
     
    
 
    
    
    
        
        
            
            
              
Trích đoạn:  Minh Xuân 
   
  Thằng kẻ trộm 
    
  Thằng kẻ trộm, ơi thằng kẻ trộm! 
  Mày rình lúc đông người lộn xộn 
  Mày rình khi khách qua đường sơ ý 
  Mắt trước mắt sau móc đồ moi ví 
  Vật của người mày cuỗm mang đi 
  Mặc người mất của khóc tỉ tì ti 
  Mày đâu cần biết đó là mồ hôi, nước mắt 
  Kiếm đồng tiền phải tối mày tối mặt 
  Mày không làm bỗng hưởng của người 
  Có biết chăng trên cao còn có trời 
  Hai vai còn có quỉ thần soi xét 
  Đồng tiền trộm được rồi sẽ cháy khét 
  Ăn một hôm nay trả mười ngày mai 
  Làm người hãy biết nghĩ đúng sai 
  Đừng để người đời mãi phỉ nhổ 
  Bể tội lỗi mênh mông chớ chìm mình trong đó 
  Quay đầu lại đi, rồi sẽ thấy bến bờ 
  Chớ để trong đời những vết đục, vết nhơ 
  Đối diện với cháu con mày phải cúi đầu, quay mặt 
  Đói nghèo, gian nan ai mà không gặp 
  Lấy của người là xô người tới bước khó khăn 
  Cái đói nghèo sẽ càng thêm nghèo đói 
  Ngưng tay lại tội lỗi sẽ tránh khỏi 
  Nghĩ mà làm, việc sẽ đến, rồi có cái mà ăn 
  Để đêm đêm không mất ngủ vì ăn năn 
  Để cả đời không phải chui với rúc 
  Cho con cái soi vào không thấy mờ, thấy đục 
  Cho chính mày thanh thản trước cuộc đời 
  Vài lời gửi mày, thằng kẻ trộm ơi! 
  Lần sau chớ có trộm của tao nữa nhé
. 
    
  
      Anh MX ơi, HN mượn bài này của anh để an ủi Hàn Phong rồi ! "Tiền trảm hậu tấu", anh đừng giận nhé ! 


      http://diendan.vnthuquan.net/tm.aspx?m=305291&mpage=42       
            
            
         
     
    
 
    
    
        
        
            
            
               
  . 
    
  
Thứ mà bị mất chẳng phải si  
  Thứ này màu đỏ rất lâm li  
  Trộm lấy mất cả ba phần nhỏ  
  Mất mất thứ này biết còn gì. 
 
    
    
  
 
    
    
  Những cây thông ngả mình trên vách đá cheo leo  
  Cánh hoa lan khoe sắc giữa lưng đèo  
  Ôi Tổ quốc một thời tuổi trẻ!  
    
  thơ Minh Xuân 
    
    
  Vẫn còn đấy, thông xanh và hoa thắm 
  Những trai hùng, gái sắc, máu Việt Viêm 
  Màu thời gian dẫu pha chút muộn phiền 
  Càng nhuận sắc cho ngày mai sắp đến 
    
  Dòng máu nóng, chẳng ai mong trộm được 
    
  Việt Tố Lưu, sáng mãi ánh Minh Xuân  
    
    
  (tặng bạn, ngừoi bạn mới của ngày mai) 
  
 
            
            
         
     
    
 
    
     
 
     
    
    
    
    
	
    
    
    
    
        
            
    
        Thống kê hiện tại
        Hiện đang có  0 thành viên và  1 bạn đọc.
        
 
            
         
     
    
    
    
    
    
    
        
        
        
	
            Kiểu: