Đêm màu vàng... Bao đêm thức trắng đi trong mộng.
Thoát xác hồn tìm ngỏ Thiên thai,
Tơ trời lênh láng đan dư ảnh...
Mộng không thành nhưng ảnh không phai!
Màu vàng nhiều đêm rơi trong hồn.
Âm vang nghe như ai đang hôn.
Lâng lâng hồn theo lên cung mây ..
Tàn canh còn mơ qua thiên môn.
Thế rồi trần thế lại mênh mông.
Đi mãi đi trong những cánh hồng.
Và còn mơ thấy muôn tinh tú.
Nạm ngàn hoa đẹp bến hư không...
Mà đêm màu vàng chưa pha phôi..
Mênh mang nghe như môi kề môi.
Ai đem cơn mơ vào trong thơ...
Cho đêm buồn không bao giờ trôi..!
Nhưng giấc mộng xưa cũng vỡ rồi.
Hình bóng ai đã quá xa xôi..
Đêm buồn thức trắng tìm dư ảnh...
Nhỏ xuống thành một giọt lệ thôi..!