PHÍA ANH TRỜI SÁNG RỒI!       
 Tôi có người yêu của hiện giờ, 
 Sao còn ôm ấp giấc mộng xưa?! 
 Vì nợ? Vì duyên? Vì gì đó?! 
 Ai biết. Hay vì tham luyến ưa!     
 Anh của một người, ta bên người.  
 Đôi lần ngó lại, giấu lệ thôi.  
 Đôi bờ sáng tối, phân định rõ.  
 Duy chỉ lòng ta khó phân thôi.      
 Cái nắm tay còn chưa (có) được.  
 Mà ngàn lời nhớ ở trong thơ.  
 Ánh mắt trách móc ta biết được  
 Là qua ảnh gửi, vậy mà mơ.      
 Gửi một câu Chào vào buổi sáng 
 Một lời Tạm biệt chúc ngủ ngon 
 Hồn đà ngất ngưỡng trên mây trắng  
 Mơ đẹp từng đêm, vui, vui hơn.      
 Chia ly đã tắt bao mơ ước  
 Mơ ước bao giờ đặng ước mơ?! 
 Đêm nay lại với vùng trời lắng  
 Ta ngắm yêu thương, anh thức chưa?!   
 4.9.16