Thơ Dạ Nguyệt
Nguyệt Sầu
Đêm nay trăng sáng khắp trời
Nguyệt sầu ủ rũ, mắt vời vợi trông
Người đi trong cõi xa xăm
Bấm tay đếm lại bao năm chẳng về !!
Đêm nay trăng sáng tư bề
Bao vì tinh tú mải mê vui đùa
.........
DN
Trăng Buồn
Trăng buồn, Nguyệt cũng sầu theo
Dưới ao gợn sóng cánh bèo dạt xô
Bóng ai mờ ảo nhấp nhô
In sâu tận dưới đáy hồ "Liễu Anh" *.
Dạ Nguyệt
(6/2008)
<bài viết được chỉnh sửa lúc 10.06.2008 16:45:57 bởi Dạ Nguyệt >
Trích đoạn: Dạ Nguyệt
ĐỢI
(^_^)
Có những lúc thơ tràn lan khắp ngõ
Chuyện buồn vui tay gõ chẳng nghĩ suy
Rồi những chiều lệ ướm đọng bờ mi
Hồn tắt nghẽn, ôm ghì hình bóng cũ
Ngồi ngẩn ngơ chờ màng đêm buông rũ
Đợi trăng về tỏa sáng giữa trời khuya
Cùng Dạ Nguyệt sớt chia niềm tâm sự...
......................
(^_^) (^_^)
***
(^_^)
[sm=heart-arrow.gif]
Buồn quá dzậy Nguyệt

Lẻ Loi
Đêm nay chẳng ánh trăng thề
Không vì sao nhỏ trở về thăm em
Nhớ thương tràn ngập trong đêm
Như chim lẻ bạn, kiếm tìm cố nhân.
DN
<bài viết được chỉnh sửa lúc 01.11.2008 03:32:35 bởi Dạ Nguyệt >
Nguyệt Sầu
Vui chi Trăng rọi đỉnh đầu ?
Trúc lơ ngơ nhánh hát sầu lẻ loi
Tình em xưa cũng một đôi
Nay bên ánh Nguyệt ... em soi bóng mình
Cái thời áo trắng trung trinh
Cái thời má phấn hương tình đã xa
Em giờ viễn xứ làm nhà
Tình xưa em gọi ... anh là cố nhân
Ánh vàng đã rọi vào sân
Bóng em vẫn đó ... cố nhân nơi nào ?
Nhớ người năm tháng lòng đau
Trăng buồn nên Nguyệt cũng nào được vui
jacaranda Chúc cô nhiều sức khỏe, và thơ tình luôn dào dạt nhé
Mừng Năm Mới
Nguyệt buồn, Nguyêt chẳng lặn trong mây
Nguyệt nương theo gió trở về đây
Ghé thăm bè bạn, mừng năm mới
Cầu chúc người người gặp nhiều may.
....................!!!
dn
27.1.2009
Xa Rồi
Kỷ niệm đã xa rồi
Xin chớ nên động khơi
Cho tim tình rướm máu
Cho lệ sầu rơi rơi !
DN
Repost
CÒN LẠI GÌ ? TẤT CẢ CHO NHAU.
Ta về từ viễn khơi,
Khơi động tình bên đời !
Xoa lành vết rướm máu.
Đêm dài ta có nhau.
Trời còn trăng lắm sao,
Xây gác vọng, cung đền.
Còn đêm, còn Nguyệt đến.
Uống sương lạnh, môi mềm.
Vẫn chờ, vẫn đợi Em.
Ta đối bóng, đêm nay cùng Dạ Nguyệt.
Đan tơ duyên, trao tặng áo ân tình! (Trời mùa đông Paris, đêm dài mình ư..ư!)
Ta vươn tay, chải suông làn tóc rối.
Nâng hài hoa, gài gót ngọc, đăng trình!
Mình sẽ trở, vườn địa đàng xưa đó?
Cám dỗ cuộc đời, trái cấm CHO ANH.
Van níu thời gian, dừng bước lại?
XA RỒI, trở lại kiếp trùng lai.
Ta CHO EM trọn vòng tay ấm,
Ôm lấy cuộc tình, mãi ngất say.
nguyên HOANG.
7.10
<bài viết được chỉnh sửa lúc 07.10.2010 19:50:15 bởi Nguyên Hoang >
CÒN LẠI GÌ ? TẤT CẢ CHO NHAU.
Ta về từ viễn khơi,
Khơi động tình bên đời !
Xoa lành vết rướm máu.
Đêm dài ta có nhau.
Trời còn trăng lắm sao,
Xây gác vọng, cung đền.
Còn đêm, còn Nguyệt đến.
Uống sương lạnh, môi mềm.
Vẫn chờ, vẫn đợi Em.
Ta đối bóng, đêm nay cùng Dạ Nguyệt.
Đan tơ duyên, trao tặng áo ân tình! (Trời mùa đông Paris, đêm dài mình ư..ư!)
Ta vươn tay, chải suông làn tóc rối.
Nâng hài hoa, gài gót ngọc, đăng trình!
Mình sẽ trở, vườn địa đàng xưa đó?
Cám dỗ cuộc đời, trái cấm CHO ANH.
Van níu thời gian, dừng bước lại?
XA RỒI, trở lại kiếp trùng lai.
Ta CHO EM trọn vòng tay ấm,
Ôm lấy cuộc tình, mãi ngất say.
nguyên HOANG.
7.10 ***
........!
Hết Rồi ! Không Còn Gì Cho Nhau ! Bứt mối tình riêng tự thuở nào
Nghe tim tan nát mắt lệ trào
Nhìn xuống dương gian hồn chao đảo
Ngước mắt lên trời dạ nao nao ! ......................!!!!!!!! Dạ Nguyệt
<bài viết được chỉnh sửa lúc 08.10.2010 07:57:30 bởi Dạ Nguyệt >
Dạ Nguyệt Hề ( Thân tặng Dạ Nguyệt )
Dạ Nguyệt ơi !
Ôi tên người đẹp quá.
Gợi bóng hình như biển cả như không trung.
Trăng đêm nay, trăng quyến rũ vô cùng.
Người có kịp về chung vui bến hẹn.
Tiên nữ ơi !
Tửu chờ nàng nâng chén.
Hạnh ngộ. Hề.
Ai trễ hẹn chuyến về.
Để ta ngậm ngùi hồn lạnh dạ tái tê.
Khách lữ thứ bước sơn khê đơn độc.
Chí nam nhi.
Há nào ta lại khóc.
Khi giang sơn gấm vóc vẫn đợi chờ.
Đêm nhớ người, ta dệt vội vần thơ.
Khuất tà bóng trọn đêm thơ Dạ Nguyệt.
Trăng khuất núi mà vẫn vắng người nên chưa tàn tiệc.
Ta gọi trăng, lời tha thiết canh thâu.
Ai xa xăm.
Ai cuối bể giang đầu.
Đêm ngẩn mặt ta gọi câu tri ngộ.
Có phải chăng nàng còn bận trĩu ánh vàng bên kia phố.
Ôi cách ngăn hơn một nửa quả địa cầu.
Bầu hồ trường*
Ta biết đổ về đâu.
Đổ về Bắc chi cho hận sầu vong quốc.
Ta đổ về Nam mong say giấc mộng đời.
Ôi thế thái nhân tình.
Sao vẽ vời chi lắm cuộc chơi.
Ta thất chí.
Dạ Nguyệt ơi, sầu vạn kỷ.
Cõi nhân gian ta hỏi ai tri bỉ.
Ai đồng hành.
Ai nung chí cùng ta.
Ai mài gươm.
Ai dấn bước sơn hà.
Há chẳng lẽ mình ta thân đơn độc.
Ta say rồi.
Vắng nàng đêm nay ta muốn khóc.
Tự nhủ lòng tráng sĩ độc tửu hề.
Bỗng đứng lên tim giục bước sơn khê.
Tình non nước, lời thề ta vẫn giữ.
Tuý ngoạ.Hề.
Kỷ nhân sinh vô tử.
Dũng sĩ.Hề.
Há úy tử tham sinh.
Đường quan san.
Mai dấn bước đăng trình.
Hẹn tái ngộ cho trọn tình đêm Dạ Nguyệt.
Ta đi nhé.
Chào tiên nương mắt biếc. * Hồ Trường-Nguyễn Bá Trác.
Nguyên Thạch 8.10.2010
R
[image]http://diendan.vnthuquan.net/upfiles/64919/CC28BA31F7AA4920A114E0043A3E175B.jpg[/image]
<bài viết được chỉnh sửa lúc 09.10.2010 07:19:50 bởi Lữ Hành >
Dạ Nguyệt Hề ( Thân tặng Dạ Nguyệt )
Dạ Nguyệt ơi ! Ôi tên người đẹp quá. Gợi bóng hình như biển cả như không trung. Trăng đêm nay, trăng quyến rũ vô cùng. Người có kịp về chung vui bến hẹn. Tiên nữ ơi ! Tửu chờ nàng nâng chén. Hạnh ngộ. Hề. Ai trễ hẹn chuyến về. Để ta ngậm ngùi hồn lạnh dạ tái tê. Khách lữ thứ bước sơn khê đơn độc. Chí nam nhi. Há nào ta lại khóc. Khi giang sơn gấm vóc vẫn đợi chờ. Đêm nhớ người, ta dệt vội vần thơ. Khuất tà bóng trọn đêm thơ Dạ Nguyệt. Trăng khuất núi mà vẫn vắng người nên chưa tàn tiệc. Ta gọi trăng, lời tha thiết canh thâu. Ai xa xăm. Ai cuối bể giang đầu. Đêm ngẩn mặt ta gọi câu tri ngộ. Có phải chăng nàng còn bận trĩu ánh vàng bên kia phố. Ôi cách ngăn hơn một nửa quả địa cầu. Bầu hồ trường* Ta biết đổ về đâu. Đổ về Bắc chi cho hận sầu vong quốc. Ta đổ về Nam mong say giấc mộng đời. Ôi thế thái nhân tình. Sao vẽ vời chi lắm cuộc chơi. Ta thất chí. Dạ Nguyệt ơi, sầu vạn kỷ. Cõi nhân gian ta hỏi ai tri bỉ. Ai đồng hành. Ai nung chí cùng ta. Ai mài gươm. Ai dấn bước sơn hà. Há chẳng lẽ mình ta thân đơn độc. Ta say rồi. Vắng nàng đêm nay ta muốn khóc. Tự nhủ lòng tráng sĩ độc tửu hề. Bỗng đứng lên tim giục bước sơn khê. Tình non nước, lời thề ta vẫn giữ. Tuý ngoạ.Hề. Há ngại đường sinh tử. Mai thanh bình nguyện vẹn chữ phu thê. Vui hạnh ngộ trọn tình quê đêm Dạ Nguyệt . Ta đi nhé. Chào tiên nương mắt biếc. * Hồ Trường-Nguyễn Bá Trác.
Nguyên Thạch 8.10.2010
***
Nguyên Thạch Làm bài thơ thật dễ thương tặng DN. * Nàng Thơ Dạ Nguyệt đi về đâu ? Sao không vài vần kể vui_sầu ! Mà mãi ỉm im chìm lặn mất Để trái tim buồn tự bấy lâu !
........!
Dạ Nguyệt
<bài viết được chỉnh sửa lúc 09.10.2010 04:33:06 bởi Dạ Nguyệt >
Trích đoạn: Dạ Nguyệt
Lẻ Loi
Đêm nay chẳng ánh trăng thề
Không vì sao nhỏ trở về thăm em
Nhớ thương tràn ngập trong đêm
Như chim lẻ bạn, kiếm tìm cố nhân.
DN
Cố nhân ngày cũ tương phùng,
Ôm trăng ta nhớ, nguyện thề năm xưa.
Còn đây đêm tựa bên rèm,
Trông về bến nẽo, khát thèm nhân duyên.
Đời xưa huyền sử truân chuyên,
Mang thân bóng lẻ, hàn huyên trọn lòng.
Nầy Em sắp đến đông phong,
Hai phương đều lạnh, tình nồng giấu quên.
nguyên hoang.
2010
<bài viết được chỉnh sửa lúc 10.10.2010 23:40:49 bởi Nguyên Hoang >
Chờ em xa thẳm một chuyến về ( Cho Dạ Nguyệt )
Dạ Nguyệt .
Dạ Nguyệt.
Ơi tiên nương mắt biếc.
Hồ thu .
Hồ thu.
Ai biền biệt canh thâu.
Một lữ hành.
Bạch độc mã.
Một cần câu.
Một phiến đá .
Đêm thâu ta mài kiếm.
Cá bận say trăng.
Vờ câu buồn im ỉm.
Trăng cuối nguồn ngân điểm một giọng xa.
Tiếng nấc ai kia mù thẳm sơn hà.
Vang lời réo gọi ta đêm nguyệt hạ.
Ta cúi đầu chợt thấy vài giọt buồn trên lá.
Úa một màu lã chã dưới thu mưa.
Dạ Nguyệt ơi.
Em bên ấy.
Sắp về chưa.
Đêm đã tối mây đen vừa trĩu xuống.
Ta vẫn đợi em.
Dẫu chuyến về có muộn.
Bởi ân cần một vầng sáng đêm trăng.
Đời bên nhau dẫu có khổ có nhọc nhằn.
Ta khao khát ôm ánh trăng mà uống.
Nhớ nhé Dạ Nguyệt.
Chở trăng về dẫu muộn. Nguyên Thạch R
[image]http://diendan.vnthuquan.net/upfiles/64919/E810DFE755E441DF8CD96C76BF24506F.jpg[/image]
<bài viết được chỉnh sửa lúc 12.10.2010 06:05:47 bởi Viet duong nhan >
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 1 bạn đọc.
Kiểu: