Truyện ngắn: Kẻ khủng bố thời đại
pink_heart 19.01.2009 14:21:04 (permalink)
Kẻ khủng bố thời đại.

Thằng bé trốn học,nó ra bãi biển ngồi khóc!

buổi sáng trời trong vắt,bãi vắng người,biển dịu êm,lặng gió… Nó tìm chiếc quẹt ga trong cặp, đốt tờ giấy bạc. Môi nó mím chặt,nước mắt lem nhem trên má,mắt nó dán chặt vào tờ giấy bạc đang cháy như gởi hết căm hờn vào trong đóm lửa.Nó muốn đốt tất cả: Giấy vay nợ,sổ liên lạc, đơn li hôn,giấy kết hôn…mọi thứ bằng giấy! những thứ mang lại bất hạnh cho nó,nhưng nó chỉ có tờ giấy bạc này để đốt,những thứ kia thuộc về người khác; bụng nó sôi réo lên vì đói,nhưng nó hả hê!

Nó hai mươi hai tuổi,một đối tượng nằm ngoài những nghiên cứu khoa học về tâm lý học,xã hội học… Là một sinh viên ngoan,phát triển bình thường,học giỏi,chỉ hơi ít nói.

Nó học chuyên nghành hoá sinh và rất giỏi môn công nghệ thông tin. Không một ai,ngoài nó có thể biết được mục đích học tập và phấn đấu của nó…

Cái tính lầm lì ít nói để chôn giấu những bất đồng và tính phản kháng mạnh mẽ, để chiêm nghiệm những giá trị thực, ảo của cuộc sống. Nó rắp tâm trở thành người đem lại công bằng cho xã hội,xóa hết mọi giá trị ảo,xoá hết mọi sức mạnh thực tế dựa vào những giá trị ảo đó… Một cú một! nó sẽ đưa xã hội về nguyên thuỷ! Và tiến thẳng lên một kỷ nguyên mới…

Ý nghĩ đó bám chặc lấy nó từ khi nó mới là thằng bé lên bảy,ngồi ngoài bờ biển, đốt tờ giấy bạc là phần tiền ăn sáng của nó…

Con vi rút đó đã sinh ra từ trong trí óc nó,cắt rời chuỗi liên kết tự nhiên…Nó đã nuôi cấy sinh vật này,chỉ thay đổi khẩu vị;chúng sẽ chỉ ăn và cắt rời sự liên kết của một thứ mà nó thù ghét,và dị ứng với tế bào não,thứ duy nhất có giá trị và cần bảo vệ.

Yaa.a…! Nó hét lên sung sướng,thành công! Chúng đang sinh sản theo cấp số nhân,chúng đang biến thành tro bụi số sách vở được nó cung cấp.

Sáng nay nó vào mạng đọc báo,vẫn là những chủ đề cũ: Cải cách hành chánh,giấy hồng giấy đỏ,tham nhũng,gian lận trong thi cử,học giả bằng thật,tiến sĩ giấy,bệnh thành tích,sách giáo khoa độc quyền,bỏ hay không bỏ hộ khẩu…nó nhếch mép cười!

Nó cần thêm thời gian,hãy đợi đấy! Chúng cần đủ số lượng để tạo nên một vụ “nổ” sinh học.

Nó nghĩ đến số phận của những nạn nhân của vụ khủng bố,những kẻ hưởng lợi và những người không bị thiệt hại…Nó mĩm cười sung sướng và tự thấy mình cao cả như vị thánh sống! Kẻ quyền lực vô danh!

Nó dọn đường tránh “bão”;nó chọn một làng quê heo hút,nơi dư chấn của vụ “nổ” không gây ra những thiệt hại nghiêm trọng.Nó cẩn thận chuẩn bị hành lý,thực phẩm và leo lên xe máy phóng đi,sau khi giải phóng lũ virút và chứng kiến chúng thanh toán nhanh chóng món thực phẩm ưa thích đang hiện hữu.

Không có tiếng nổ,không có máu chảy,người chết…Lúc đầu là kinh ngạc,sau đó là bối rối và hỗn loạn…

Trật tự sẽ tái lập,chỉ dựa trên những giá trị có thật: trí tuệ và sức lao động! Quan hệ giữa con người với con người chỉ cần dựa vào tâm hồn và trái tim!

Nó ngồi dưới gốc cây bàng già,trong sân ngôi trường làng nhỏ bé đang đóng cửa nghỉ hè,nghĩ đến những đứa bé đang gò lưng tập viết…đến những font chữ tự chọn,bàn phiếm, đến một đất nước phát miễn phí máy laptop cho học sinh…Nó nhìn ra cánh đồng trước mặt: người đàn ông gầy còm, đen sạm, đang sửa quạt nước cho vuông tôm,xa xa những người đàn bà lom khom trên ruộng lúa…Nó thèm được ôm hôn họ,cám ơn vì những con tôm,hạt gạo nó đã ăn. Nó sẽ trả ơn họ!

Những bất công sẽ biến mất cùng với những mảnh giấy nợ nặng còng lưng,ruộng đất sẽ chỉ thuộc về những con người mỗi ngày tưới đẫm chúng bằng mồ hôi của chính mình

Những “lao động bàn giấy” sẽ bị lùa ra đường,ra đồng…xin phụ việc cho những người lao động trực tiếp để học nghề. Những “học giả,tiến sĩ giấy” sẽ biến thành những tên nói phét với cái đầu rỗng không,sẽ có rất nhiều tên nói phét,chẳng còn gì “chứng thực” cho sự giả trá của chúng!

Người ta phải trở về với chính mình, đối mặt với con người thật của mình,phải chứng minh giá trị của bản thân bằng khả năng cơ bắp,chất xám,trái tim và tâm hồn.

Những nhà tỉ phú sẽ cười ha hả trước trò chơi của định mệnh,hay sẽ thắt cổ tự tử? Chỉ có nghị lực quyết định!

Thiết lập lại trật tự bằng những chương trình cài đặt sẵn,những bộ óc kết nối với nhau vạch một con đường thẳng, đi từ đồng khoai,ruộng lúa,băng ngang qua những con đường rối mù thủ tục,nay chỉ còn là đám bụi giấy xám mờ, đến thẳng một toà cao của công nghệ không dây…

Nó về nhà bác Ba khi trời gần tối,bữa cơm chiều với rau đắng nấu cá đồng,và đĩa mắm kho thật ngon. Bác Ba vừa thắp đèn dầu vừa hỏi bác gái:

- Còn mấy bữa nữa giỗ hả bà?

- Chứ bữa nay mùng mấy?

- Chẳng nhớ mùng 4 hay mùng 5 nữa,không biết đứa nào chơi nghịch,lấy tờ lịch giấu đi đâu rồi.

Nó sững sốt nhìn lên cột nhà,chỗ bác Ba treo tờ lịch blốc;chỉ còn trơ vơ cây đinh rỉ,nó nhìn xuống chân cột,một đám bụi trắng mờ như tro bột. Nó buột miệng hỏi ngay:

- Bác Ba nè,bác có vay nợ không?

- Có chớ,cả cái xóm này ai mà chẳng vay công,mắc nợ,nợ ngân hàng cả chục triệu vốn chuyển đổi vật nuôi,ba mùa tôm rồi chưa trả nổi,không biết nay đã đẻ ra nhiêu rồi,nợ nóng vay ngoài thì phải trả lần,trả góp sau mỗi vụ lúa…mà thằng Hai hỏi làm chi .

Nó cười với cái tên gọi “thằng Hai”. Phải, đó là bản chất,là tên thật của nó,với một phần cái gốc nông dân!

- Dạ! Con nghe nói nhà nước sẽ xoá nợ cho nông dân

- Tầm bậy,bây nghe lộn sao đó chớ.Trước giờ tao chỉ nghe nhà nước xoá nợ cho doanh nghiệp nhà nước,chớ làm gì có xoá nợ cho nông dân. Ờ! Mà bây ăn giỗ xong,thì lo lên trển xem có chuyện gì,chiều nay nghe radio nói chuyện giấy má lộn tùng phèo chi trên đó,nghe nói rối dữ lắm. Coi má bây có yên không?

Nó dạ,rồi ra hiên lấy gáo dừa múc nước rửa miệng. Nằm ngửa trên chõng tre,gối đầu trên hai tay,nó miên man suy nghĩ,lên kế hoạch cho phần hai: Bẻ gãy phản ứng nổ.

Sẽ không còn ai dí súng vào kẻ khác,sẽ không còn cuộc chiến Trung Đông…Sẽ không còn máu,lửa!
 NT Mỹ Liên
#1
    Chuyển nhanh đến:

    Thống kê hiện tại

    Hiện đang có 0 thành viên và 1 bạn đọc.
    Kiểu:
    2000-2024 ASPPlayground.NET Forum Version 3.9