Trích đoạn:  Nguyen Gia Linh    
    dangphuong    
  vancali96      
Hỏi thăm
 
Bác Lá dạo này có khỏe không?
Có thường ra hóng mát ven sông
Rặng dừa ngút ngát xanh đùa gió
Đồng lúa rì rào trắng trổ bông
Bác gái vẫn hàng ngày chợ búa?
Bữa trưa thường nhật món xôi bồng?
Em chào sao Bác còn im lặng
Để nhớ muôn vàn những ngóng trông?
 
Tutang
     Bác lá ui cho em đi đầu nhe hì hì... 
Bác tắm sông  
   
Trưa hè nóng nực Bác ngồi không
Hú bạn trong làng họp tắm sông
Quần ngắn lưng trần trai kiếm quả
Chân dài áo cánh gái tìm bông
Trong lùm gió thổi cây nghiêng ngả
Dưới nước người run tóc rối bồng
Đói bụng ăn bần xanh lót dạ
Về nhà bả quở suốt ngày trông...
 
Vancali 3.17.09
 Chúc Bác tằm sông vui vẻ hì hì... 
 Sao Bác hong rủ huynh Hùng đi cùng cho vui hì hì..thôi em chạy z ù..ù 
   
  Chúc bạn Dangphuong ngày vui .
               Tắm mắt...         Đi tắm có cần rủ tớ không?  
  Ở hồ hay phải tới bờ sông..  
  Quần ngắn khoe mông thêm hở rún  
  Áo dài quá gối lại thêu bông  
  Đi qua đi lại cười toe toét  
  Bơi tới bơi lui sóng bềnh bồng  
  Trời nắng .. đến đây mong chút mát  
  Ai ngờ..chỉ lỏ mắt mà trông..     
  dp       
  dangphuong       
   vancali96          
Thứ năm rùi thân tặng huynh tỷ đọc đở buồn hì hì 
  
Chúc quí bạn ngày vui nhe 
                              
   Nợ nần...  
     
   Phiền muộn...nên xa dần chữ yêu.  
   Đường trần gánh nặng khổ đau nhiều.  
   Cả đêm toàn nghe trẻ thơ khóc.  
   Trọn tháng..chỉ chờ con nợ kêu.  
   Cơm nước bữa ăn năm bảy chén.  
   Thuốc men ngày uống hai ba liều.  
   Cả đời bụng dạ nó hành hạ...  
   Cô quạnh ưu buồn..chiếc bóng xiêu...!  
     
   dp  
     
     
   Có nghĩ gì đâu  
     
     
     
   Đã biết bây giờ rất sợ yêu  
   Nói làm chi nữa lắng lo nhiều  
   Sương chan gối tuyết không thèm nghĩ  
   Gió thảm mây sầu chẳng muốn kêu  
   Bánh cuốn còn thêm mùi mắm thái  
   Canh chua lại thế  món riêu liều  
   Những gì đỡ dạ đều yên ổn  
   Chỉ để cho lòng lặng tiếng xiêu  
     
     
   Nguyễn Gia Linh
 
   
   
   
  Tránh Luỵ Tình 
   
  Xem thơ khi đọc đến chữ yêu 
  Bổng thấy tim gan khổ thật nhiếu 
  Vội buông bỏ hết không dám nghĩ 
  Nào đâu tôi dám có tự kiêu 
  Cuộc đời nhân ảnh bao thử thách 
  Biết khổ nên thân chẳng dám liều 
  Chân đất đầu trời trong thiên hạ 
  Để tránh luỵ tình khỏi ngã xiêu 
  Mytutru_27.4.2009