Viết để quên đời
Thay đổi trang: < 123 > >> | Trang 2 của 9 trang, bài viết từ 16 đến 30 trên tổng số 131 bài trong đề mục
white black 19.07.2011 17:37:14 (permalink)

Nghĩ về tiền , hắn lại cười , nụ cười không biết
là thoả mãn hay chua chát khi chính từ đôi bàn tay hắn
đả tạo ra đồng tiền. cuối tháng cầm cái bảng lương trong tay
sao hắn lại không vui nhỉ , không tiền hắn có thể ngồi ung dung
thoải mái , gỏ gỏ từng chử như hiện giờ hắn đang gỏ đó sao, cuộc sống không tiền
lấy gì mà sống , hắn phải hài lòng với hiện tại chứ , hắn còn đòi hỏi gì hơn nửa,
Thượng đế có bao giờ bất công với hắn đâu , hãy nhìn lại kìa , có nhửng mảnh
đời còn bất hạnh hơn hắn ngàn lần  , hắn được như ngày nay là may mắn lắm rồi.....

#16
    white black 19.07.2011 17:55:08 (permalink)

    Ngày hai của đầu tuần , phải thoải mái lên cho
    có phong độ chứ , cái mặt cứ rầu rầu như cái bánh
    bao chiều , thiệt tình hỏng giống ai chút nào. Hắn lục
    tung ngăn tủ , lôi ra từng mãnh vụn mà hắn đã lở tay làm
    bể , Hắn ráp lại từng mãnh vụn thành hình
     một con heo đất màu xanh thật dể thương , gương mặt chú
    heo đất mủm mỉm trông thật hiền lành , sao hắn lại không giống
    chú heo đất đó nhỉ , cá tánh của hắn thật là bộc trực , nóng nảy.
    Hắn đang từ tử cải thiện cái tánh không hay của hắn
    khi xảy ra một vấn đề , hắn lại nhớ đến người bạn đời trăm năm của hắn
    một lời nói trăn trối cuối cùng dành cho hắn là 2 từ bình tỉnh......
    #17
      white black 19.07.2011 23:44:37 (permalink)

      Nữa cuộc đời còn lại của hắn sẽ sống trong sự
      thương yêu đùm bọc của bạn bè , vậy mà lúc nào hắn
      cũng tự hỏi với lòng  " Hắn có còn xứng đáng là Bạn Hiền của
      Nhân Ái hay không ".......
      #18
        white black 01.08.2011 03:21:08 (permalink)
        Tự nhiên hắn lại nghỉ nếu như 1 triệu đô la của người giàu có thể làm cho
        cái cân công lý bị lệch sang một phía thì quả thật là rất tội nghiệp cho người nghèo.
        không lẻ nghèo lại là một cái tội sao , còn người giàu có thể gọi là quan lớn mà đạo đức
        hành vi, nhân phẩm không có, nhưng lại được bao che , ca ngơị , được ban nhận một lời khen
        bởi vì họ là một nhân tài. Ở một cái thê giới văn minh sao lại xảy ra
        những điều sơ xuất không công bằng, điều đó có lý hay không nhỉ .............
        #19
          white black 01.08.2011 17:25:47 (permalink)

          Mỗi ngày hắn đều dành một chút thời gian thư giản để nghe,
          đọc và xem. Đâu là đúng, đâu là sai , hắn vẩn không thể nào phán xét được
          khi  hắn chưa nhìn thấy được bằng đôi mắt của chính mình. Nhưng hắn vẫn được quyền viết cho nhửng cảm nghỉ của riêng hắn thì sợ gì mà không ghi.......
          #20
            white black 04.08.2011 02:01:19 (permalink)

            Hôm qua hắn nhìn cây đàn bị bám đầy buị , cầm đàn lên lại
            bỏ đàn xuống , làm sao có thể đàn khi dây  đã đứt , bao nhiêu năm rồi
            hắn cũng không dám nhớ ,mổi khi nhìn đàn thì hắn lại
            nhớ đến mẹ hắn.
            Một người mẹ luôn có tình thương và trách nhiệm , hắn nhớ rất rỏ , ở một cái
            thời kỳ gạo còn độn bobo , vậy mà mẹ hắn cũng có thể cho hắn toại nguyện cái
            sở thích của hắn , hắn thích âm nhạc , hắn thích đàn nhưng  không thích hát,
            , thường là âm nhạc đi đôi với giọng hát , vậy mà  hắn cất tiếng hát lên, hắn nghĩ là giọng hát hắn sẽ làm cho thùng lũng , thùng bễ , thùng chảy quá , cho nên hắn không bao giờ dám hát , chỉ thích nghe người khác hát mà thôi. Có lần
            hắn nghe bài " Hoa học trò "  do Ca sĩ Duy Quang hát thì tâm trạng hắn bổng dưng lại rất.................lạ kỳ
            <bài viết được chỉnh sửa lúc 05.08.2011 17:32:43 bởi white black >
            #21
              white black 05.08.2011 17:57:16 (permalink)
                           Viết để vui và để buồn

              Ngắm bức ảnh một baby dễ thương được quảng cáo cho một hãng sửa nổi tiếng trên thị trường
              hắn chợt nghỉ đến tiếng khóc chào đời của một baby, tiếng khóc đó lần lượt sẽ thay nhau ẳm bồng
              dỗ dành em bé , đầu tiên là vòng tay của một người mẹ , kế đến là vòng tay của một người cha, sau đó
              lần lượt thay thế là nhửng người thân rồi đến nhửng bạn bè , tiếng khóc đó sẻ được im bật bởi nhửng vòng tay dang rộng trìu mến và yêu thương. Đó là những baby được sanh ra có đầy đủ tình yêu thương cộng thêm
              sự ân đải của thượng đế dành cho baby là một hình hài không dị tật , khoẻ mạnh. Nhưng không phài những baby nào cũng đều được sự ân sũng là may mắn , hạnh phúc. Bên cạnh cũng có nhửng baby được sanh ra tiếng khóc của bé cứ vang lên không ngừng bởi vì chúng không có những bàn tay yêu thương trìu mến ẳm bồng để dỗ dành từ hơi ấm của một người mẹ, người cha , người thân , may mắn lắm chúng mới có hơi ấm từ một người xa lạ ẳm bồng  bởi sự động lòng khi nghe chúng khóc , tiếng khóc sẻ được im trong chốc lát rồi sau đó cũng sẽ vang lên không dứt , Hắn chợt vui và chợt buồn khi so sánh từ những giọt nước mắt.
              Có ai sanh ra mà không khóc , tiếng khóc đầu tiên và tiếng khóc cuối cùng cho sự kết thúc của một kiếp người , âm thanh của tiếng khóc tuy hoàn toàn khác nhau nhưng đều giống nhau ở một cảm xúc là nổi buồn . Một con người   bình thường theo đúng nghĩa là phải biết vui và buồn............
              <bài viết được chỉnh sửa lúc 08.08.2011 00:35:06 bởi white black >
              #22
                white black 06.08.2011 16:37:51 (permalink)
                            Viết để nhớ

                Một con người nhìn cuộc đời và nhửng sự vật luôn có một sự so sánh, theo hắn nghì
                củng không thể kết luận vội vàng đó là một cá tánh xấu. Và một con người sống phài nghỉ đến
                bản thân đầu tiên củng không thể đánh giá họ là người sống ích kỷ....
                So sánh ,đôi khi đó cũng là một cá tánh tuy không tốt toàn diện nhưng củng có thể coi là
                một phần của điều tốt. Bởi vì một con người không biết nhìn sự vật và sự việc đề so sánh thì không thể
                nào vươn lên. Hắn nhớ có lần , hắn đọc một đoạn tin nói về một học sinh nghèo , trong một bài báo phỏng vấn , em củng bày tỏ sự so sánh của em , gia đình em nghèo , không tiền học thêm như nhửng học sinh con nhà khá giả khác, trước khi đến trường em phụ gia đình trồng rẩy lo bửa sinh nhai , nhưng cuối cùng thành tích đạt được của em là một cậu học sinh đậu với số điểm cao nhất của nước. Hắn củng bất chợt nhớ đến có một lần , hắn cũng đọc được một tin nói về một người khuyết tật , tuy rằng họ khuyết tật nhưng họ vẩn yêu thương bản thân họ , họ tự chăm sóc lấy bản thân mình , nếu như không biết tự chăm sóc và nghỉ đến bản thân mình thì làm sao có thể chăm sóc và thương yêu người khác được. Đó là hình ảnh của một người khuyết tật , đi bằng chiếc xe lăn và cuối cùng đem lại sự hãnh diện cho một người mẹ . là hình ảnh một người nhạc sỉ với sáng tác một bài hát nổi tiếng đầy cảm động khi nói về tình mẹ.
                http://www.youtube.com/watch?v=H4Ny-STr9X8


                #23
                  white black 08.08.2011 01:29:35 (permalink)
                         

                  Lật từng trang tự điển Việt ngữ , hắn tìm từ "thành công"
                   một con người luôn cố gắng chăm chỉ và làm việc , không từ bỏ mọi sự khó khăn
                  để đạt đến mục đích thắng lợi đó là nghĩa thành công. Người bạn hiền lành nhân ái của tôi ơi , bạn có thành công không..................


                  #24
                    white black 12.08.2011 17:07:31 (permalink)

                    Giấc ngũ có đôi khi không đến dễ dàng với hắn nhất là những đêm cuối
                    của mấy ngày liên tiếp làm việc , cũng may đêm mất ngủ cũng là ngày hắn
                    được nghỉ ngơi  để dưỡng sức , để thoải mái để lấy lại tinh thần trước khi qua
                    "Một ngày như mọi ngày"......
                     

                    #25
                      dang son 14.08.2011 23:30:38 (permalink)



                      ...

                      Ghé thăm một ngày như mọi ngày của Bạn tôi .

                      Có thật là một ngày như mọi ngày không ? Vui lên chứ Bạn tôi.



                      đăng sơn.fr
                      #26
                        white black 16.08.2011 05:17:16 (permalink)
                                    VIẾT ĐỂ .....HỎI

                        Hắn muốn hỏi người bạn hưũ , tại sao "
                        Thôi .Không viết nữa.
                        Tôi cũng đang muốn biến mất khỏi ở những trang chữ này."Phải vậy  không khi nhửng dòng chử
                        của bạn , dùng qua nhửng hình ảnh nhân vật được đúc kết từ nhửng ý nghỉ của bạn mới viết lên
                        được một vấn đề " chuyện trong lớp học , chuyện đới , chuyện người , thêm một lần nửa..., chợt nhiên
                        nhớ nắng sài gòn , thư từ nơi xa , thế giới nhỏ của em và tôi , viết để......V.....V... "
                        Hắn nghỉ rằng không phải những ai cầm bút lên là có nhiều" vốn liếng" về từ ngử đâu , như hắn đây là một
                        điển hình ví dụ , hắn muốn viết nhiều như bạn mà lại bị thiếu văn thì làm sao  viết được. Mổi người đều có
                        một thiên tài trời đã ban cho , thì mình phài biết nắm lấy để phát huy hơn nửa cái tài năng của mình hiện có , cũng là một trong những cái  đóng góp cho xã hội và cho con người. sự đóng góp nào củng đáng giá và quý hết bạn à , hắn thường nghỉ đến ,  từ đâu mà viết được con chử , chính là công ơn của những người thầy, người cô học hòi đi trước chỉ dẩn lại cho người đi sau , cứ thế mà tiếp diển vì vậy con chử luôn mải là tồn tại không bao giờ biến mất, hắn không cần biết bạn là một người thầy hay một người cô , đối với hắn không quan trọng bời thầy hay Cô củng đều đồng nghĩa với một chử bạn , mà đả là bạn thì chỉ có Vui lắm chứ bạn tôi ơi............



                        #27
                          dang son 16.08.2011 12:55:30 (permalink)







                          .....


                          Viết để Hỏi và Trả Lời.

                          Tôi đã đọc những gì bạn viết để cảm động.Cũng như Bạn,tôi biết mình vì sao đã viết ...


                          Thân ái .

                          đăng sơn.fr
                          #28
                            white black 20.08.2011 06:45:31 (permalink)
                            Viết để giữ lại những điều đả và đang nghĩ......

                            Từ nay hắn sẽ thay đổi cách xưng hô " bạn ảo " thành " bạn hữu"
                            bởi vì hắn biết một điều cơ bản là muốn được người  tôn trọng mình
                            thì trước hết  là phải biết tôn trọng người. Hắn thật sự cám ơn người bạn hưũ,
                            khi đọc những gì hắn viết để nói lên lời cảm động , chúc bạn hữu mỗi ngày mỗi vui nhiều hơn và thành công thì tăng theo cấp số nhân ,  hạnh phúc thì mãi mãi
                            #29
                              white black 20.08.2011 07:25:11 (permalink)
                              Hắn đọc được một bài viết " Mẹ của ai " sáng tác từ một tác giả
                              được mang tên Kiều Phong , bài viết đã nói lên sự bất nhân của một
                              con người khi mà đồng tiền đả đứng ở vị trí hàng đầu trên nhân nghĩa.
                              Bổng nhiên hắn buông một tiếng thở dài đầy chán chường cho một đạo đức
                              đã thật sự suy đồi. Hắn lại buồn khi nghĩ đến những mảnh đời bất hạnh....

                              #30
                                Thay đổi trang: < 123 > >> | Trang 2 của 9 trang, bài viết từ 16 đến 30 trên tổng số 131 bài trong đề mục
                                Chuyển nhanh đến:

                                Thống kê hiện tại

                                Hiện đang có 0 thành viên và 2 bạn đọc.
                                Kiểu:
                                2000-2024 ASPPlayground.NET Forum Version 3.9