MÙA PHƯỢNG YÊU THƯƠNG    
 Tôi đứng đây !  
 Làm dáng bên hàng phượng vĩ  
 Mùa phượng về đỏ rực một màu hoa  
 Tôi nghiêng má chạm vào hoa tình tự  
 Mùa phượng này...lần cuối để chia xa...!    
 Thái Anh    
 mùa xưa    
 xa bay trong gió tà áo trắng  
 người bỏ ta đi gốc phượng buồn  
 sao không ngoảnh lại dù một thoáng  
 đủ để cho lòng ta buâng khuâng    
 đi tìm lưu bút ngày xưa ấy  
 thấm nét mực xanh, chút dỗi hờn  
 ánh mắt em xưa màu mơ mộng  
 đã nhớ nhung nhiều,quên thơ ngây!    
 nỗi nhớ rưng rưng, nỗi nhớ đầy  
 chập chờn giấc ngủ bởi vì ai!?  
 trăm thương ngàn nhớ, đành dĩ vãng!  
 còn mỗi riêng ta,góc đời này.    
 mùa về, phượng đỏ trời mây  
 người không còn nữa, ta nay chốn nào?      
 P.an