Tiểu An thi tập
Biết Phận Bởi kiếp sinh ra chẳng đàng hoàng Bị xóm làng kinh bảo con hoang. Vào trường học hỏi người trêu ghẹo Đến chợ xin ăn họ đánh đòn Muốn ngoi thì lì thêm chút nữa Mong sống phải thách đố tay ngang Con ông chúng ỷ không lo lắng Phận rách như mình phải chăm ngoan. Pé..!
<bài viết được chỉnh sửa lúc 05.11.2009 13:38:44 bởi Pé..An..cười..! >
Tin Nhắn Yêu Thuơng Chẳng biết anh giờ này ra sao? Có nghe tim thổn thức nghẹn ngào Hay đang vui trong vòng tay khác Thôi rồi em lại nghĩ tào lao. Đã bảo lòng rồi có được đâu Nhớ anh đến buốt hết cả đầu Ngồi đâu nhảm đó như con nghiện Coi bộ bệnh này nhiễm cũng lâu. Anh à phải sống khoẻ biết hôn Không được vớ vẩn thả cả hồn Bay mất em buồn ghê lắm đó Tìm đâu có được để mà ôm. Có hứa chờ em nữa không đây? Hay là cứ thích mãi thế này Thôi thì cho anh thêm kiếp nữa Coi như lần này..em trắng tay! Tiểu An
Tin Nhắn Yêu Thuơng Chẳng biết anh giờ này ra sao? Có nghe tim thổn thức nghẹn ngào Hay đang vui trong vòng tay khác Thôi rồi em lại nghĩ tào lao. Đã bảo lòng rồi có được đâu Nhớ anh đến buốt hết cả đầu Ngồi đâu nhảm đó như con nghiện Coi bộ bệnh này nhiễm cũng lâu. Anh à phải sống khoẻ biết hôn Không được vớ vẩn thả cả hồn Bay mất em buồn ghê lắm đó Tìm đâu có được để mà ôm. Có hứa chờ em nữa không đây? Hay là cứ thích mãi thế này Thôi thì cho anh thêm kiếp nữa Coi như lần này..em trắng tay! Tiểu An Anh này chắc giống anh (của) C đây Cứ hứa làm C chờ cả ngày Đến trễ lỗi xin là xong chuyện Mấy anh quả thật quá là hay Thế mà C vẫn cứ tin cơ Ngẫm nghĩ sao mình thiệt dại khờ Kiếp sau C chắc thôi không dám Chẳng thà ở vậy, khỏi tình hờ C Pham Lẻn vào coi mới thấy Pé cũng có nỗi khổ ghê lắm chứ
Lên Chùa Em lên chùa định đi tu Bỗng sư sãi thấy em chạy vù Em chận đường em hỏi đại Thì ra sư đang buồn vì Thu. Em lên điện em thắp hương Phật nhắm mắt chẳng chịu tỏ tường Em mới hỏi ông Thầy gần đó Ổng bảo rằng "con thật nhiễu nhương" Em đang ngồi nghe đọc kinh Tưởng xung quanh chỉ có một mình Khi giật mình thì em nhìn lại Ối trời ơi trăm con mắt nhìn Em chấp tay em lạy ngay "Dạ mấy sư cho con tỏ bày Có vài lần con âm thầm khóc Thì người ta bảo con giả...say. Sư bảo rằng vì con nặng nghiệp Nên kiếp này con phải trả vay Lúc nào cũng bị người ăn hiếp Phải chịu đòn đến lúc...xuôi tay. Em gật đầu "Sư giảng đúng ghê" Thì ra con còn mãi u mê Giờ con hiểu nên chẳng buồn nữa Chẳng nói lui nói tới khen chê Tiểu An
Lên Chùa Em lên chùa định đi tu Bỗng sư sãi thấy em chạy vù Em chận đường em hỏi đại Thì ra sư đang buồn vì Thu. Em lên điện em thắp hương Phật nhắm mắt chẳng chịu tỏ tường Em mới hỏi ông Thầy gần đó Ổng bảo rằng "con thật nhiễu nhương" Em đang ngồi nghe đọc kinh Tưởng xung quanh chỉ có một mình Khi giật mình thì em nhìn lại Ối trời ơi trăm con mắt nhìn Em chấp tay em lạy ngay "Dạ mấy sư cho con tỏ bày Có vài lần con âm thầm khóc Thì người ta bảo con giả...say. Sư bảo rằng vì con nặng nghiệp Nên kiếp này con phải trả vay Lúc nào cũng bị người ăn hiếp Phải chịu đòn đến lúc...xuôi tay. Em gật đầu "Sư giảng đúng ghê" Thì ra con còn mãi u mê Giờ con hiểu nên chẳng buồn nữa Chẳng nói lui nói tới khen chê Tiểu An Tu... ừng ực! Nhìn xa thấy Pé lên chùa tu Cặp gì trong nách giống cái lu Hũ chìm hũ nổi trông ghê quá Thầy sãi đang tu bị Pé… hù Tu cái kiểu này cũng muốn theo Để quên sự thế quá bèo nhèo Pé ơi còn chỗ chừa C với Từ giã nhân gian chạy.. cái.. vèo C Pham
Mồ Côi Tiếng Mẹ phải gọi làm sao Còn Cha thì gọi thế nào người ơi Sinh ra người bảo con trời Dưỡng dục thì có trường đời dung thân. Em ngồi khấn với thánh thần Ước sao em được chút phần bình an. Tiểu An
Bài Học..Quỷ Lên chùa khấn Phật được chút duyên Ai dè ra đường đứng huyên thuyên Gặp phải giông tố đâu kéo đến Giờ người không giống cứ như điên. Đáng cái tội mình lắm sự đời Nói đùa cũng chỉ để vui chơi Không may đụng phải bom nguyên tử Chéo bùm một phát xém đi toi. Thơ thẩn người không biết tưởng là Yêu đương dữ lắm, sướng ghê ta Rồi ghen lồng lộn bay vỡ mật Nghi chồng hành vợ, ối chu choa. Cũng may là anh chẳng biết thơ Chứ không giờ này em bơ phờ Cũng vì cơn ghen vô tội vạ Như đĩa bám vào..chỉ biết..oa.. Kinh nghiệm rút được sau...đụng trận Ở nhà mà chơi cho an phận Cấm được yêu đương trong thơ nữa Để dành chuyện này cho..tay chân. Pé..!
<bài viết được chỉnh sửa lúc 13.11.2009 18:01:15 bởi Pé..An..cười..! >
Thơ...Tửng Hôm nay lẩn thẩn kiếm chút thơ Cố tìm vài chữ cho nó mơ Mà cạy nát óc..còn mỏ ác Thế là đành phải viết..bá vơ. Kể chuyện trời mây với cỏ cây Hết đến chuyện Đông đến chuyện Tây Người đâu mà lắm chuyện nói thế Nhìn gương chiếu hậu, phải mình đây? Làm thơ đọc lại thấy mình khùng Thơ đâu mà ý tứ lung tung Cái này ném về thơ con...ếch Bị quăng xuống giếng...vẫn còn...sung. Thôi kệ miễn sao đọc có vần Lúc lên lúc xuống..cứ lâng lâng Khi nào rơi ạch..thì hẵng tính Vì thơ..đôi lúc thành..bệnh..nhân. Pé..!
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 2 bạn đọc.
Kiểu: