THƠ NGÃ DU TỬ

Thay đổi trang: << < 101112 > >> | Trang 10 của 22 trang, bài viết từ 271 đến 300 trên tổng số 635 bài trong đề mục
Tác giả Bài
THƠ NGÃ DU TỬ
  • Số bài : 1041
  • Điểm: 0
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 26.01.2009
Re:THƠ NGÃ DU TỬ - 19.01.2018 23:13:28
0
HUYỀN THOẠI 
 
Em huyền thoại gõ thời gian
Ai tìm em? - cái bóng tàn giấc mơ
Phồn hoa chẳng có bao giờ
Trăm năm mỏi cánh bơ vơ lạc đường 
 
NGÃ DU TỬ
 

THƠ NGÃ DU TỬ
  • Số bài : 1041
  • Điểm: 0
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 26.01.2009
Re:THƠ NGÃ DU TỬ - 21.01.2018 08:15:15
0
HOÀI NIỆM 
 
Tình thanh tao buổi dậy thì
sắc hương hoa ấy chắc gì còn nhau
cuối cùng hoài niệm nổi đau
đài gương em bước quên câu ước thề 
 
Phím chùng rung giọng tỉ tê
em đi quên cả lối về chốn xưa
chữ tình mờ ảo nắng mưa 
hong lên nổi nhớ sớm trưa ngõ hồn 
 
NGÃ DU TỬ

 

THƠ NGÃ DU TỬ
  • Số bài : 1041
  • Điểm: 0
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 26.01.2009
Re:THƠ NGÃ DU TỬ - 30.01.2018 12:30:37
0
NGẠI 

Ngại mưa gió cứ dầm dề rã rích
Câu thơ hay mục vữa dưới tháp ngà
Bờ non sông ráng dựng phía trời xa
Nghe nước mắt nhỏ bên trời lau lách 

Những chủng tử đã làm nên tập hợp
Sợ mai sau dị dạng mãnh hình hài
Sẽ khổ đau tội biết mấy tương lai
Vì buổi ấy người tạo phôi hèn kém 

Tiền nhân hởi, câu thơ vừa tương tiến
Ở trên cao ánh thép vụt sáng lòa
Bàn tay vung, văng ngôn ngữ xa hoa
Nghèn nghẹn khí những học trò tâm huyết 

Tội nhân nghĩa nghe rất gần thống thiết
Ngậm ngùi sao cơm áo sợ mồ côi
Được làm người cứ đây đó rong chơi
Ngòi viết gãy vẫn ghi đều trên giấy 

Mong bình yên ngày mỗi ngày thức dậy
Cặm cụi cày chơn chất như nông dân
Không được mùa cũng đắp điếm tấm thân
Thời cơm áo mơ hồ quanh miếng thịt 

Ngại mưa gió cứ dầm dề rã rích
Trắng đồng xanh ngập úng hết chữ tình
Sợ câu thơ chết đuối dưới dòng kênh
Sợ ý tưởng cóng dưới triền giông gió./. 

Ngã Du Tử
 

THƠ NGÃ DU TỬ
  • Số bài : 1041
  • Điểm: 0
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 26.01.2009
Re:THƠ NGÃ DU TỬ - 04.02.2018 21:31:02
0

NỤ CƯỜI NÉP PHÍA HIÊN TRĂNG 

Em cười nép phía hiên trăng rất nụ
Tôi bên nầy thao thức một tiếng ru
Nầy em nhé trăng xuân dìu cánh mộng
Phía giang đầu còn vọng khúc tình du 

Mùa xuân nhớ cõi lòng còn vương vấn
Suối yêu thương chảy suốt cả đời người
Trăng ngày ấy bình yên như mộng
Cánh chim bay chưa ngừng đổ bến đời 

Bay mãi miết trong vòm trời bất định
Chợt nghe ra từ suối tóc hôm nào
Em có hiểu trăng xưa như mách bảo: 
Bến trần gian luôn dịch biến theo mùa 

Tôi dừng lại bên hiên trăng rất thực
Nụ cười em tỏa rạng cả hồn tôi
Trăng huyền ảo trên trời cao vàng rựng
Lời yêu thương còn bay bỗng giữa đời

NGÃ DU TỬ/SG


THƠ NGÃ DU TỬ
  • Số bài : 1041
  • Điểm: 0
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 26.01.2009
Re:THƠ NGÃ DU TỬ - 07.02.2018 22:10:50
0
[This post was marked as helpful]
BỞI CÁI CHẾT TỪ HẢI 
 
Hàng vạn hùng binh giữa chiến trường 
Vững vàng tiết tháo trước đao thương 
Hiên ngang trăm trận Từ Công dũng 
Len lén hậu đường Hồ Hiến gian 
Từ ấy …quan quân đành thất bại 
Bỗng dưng dân dã lụy qui hàng 
Kiều ơi! Lầm lỡ nghìn năm hận 
Nỡ để Việt Đông nổi khốn lường 
 
NGÃ DU TỬ

 
<bài viết được chỉnh sửa lúc 29.05.2021 19:45:28 bởi THƠ NGÃ DU TỬ >

THƠ NGÃ DU TỬ
  • Số bài : 1041
  • Điểm: 0
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 26.01.2009
Re:THƠ NGÃ DU TỬ - 11.02.2018 17:02:39
0

Những ngày giáp tết Mậu Tuất ( 2018) ai cũng tất bật từ việc trang trí, dọn dẹp lau chùi, bàn thờ tổ tiên, đến sửa sang nhà cửa, hoặc lo vài cây bông cho có sinh khí trong ngày đầu xuân, còn các bà thì ôi chao bận rộn trăm bề, nói tóm lại là cố gắng trong hoàn cảnh nhà mình mà lo toan để mong một năm mới bình an, hanh thông mọi chuyện.
Tôi xong mọi việc mở máy tính đọc lại bài viết của nhà thơ, nhà giáo Bích Nhãn Hồ có bài mang tính chất giai thoại làng văn cũng ngộ và vui, vì vây viết mấy dòng coi như giới thiệu với các ace bạn đọc. Mời quý vị cũng mua vui được vài mươi phút. 
Thân, NDT
BÍCH NHÃN HỒ VÀ NHỮNG BÀI THƠ LINH NGHIỆM  

Cái ông Bích Nhãn Hồ này, miệng ăn muối ăn mắm (dù mắm chay) nói rất thiêng, ông nói cái gì thì y như rằng xãy ra cái đó, điềm lành cũng như điềm gở.
Giao thừa Tết Tây, cuối thiên niên kỷ thứ hai bước sang thiên niên kỷ thứ 3, anh em Văn Nghệ đón giao thừa ở nhà Ngã Du Tử, có Bích Nhãn Hồ, Đoàn Văn Khánh, Thương Thương Ấn, Phạm Thanh Tuyền ( Vĩnh Long), Đoàn Hoàng, Phan Hoài Châu. Mọi người lì xì bé Miky con gái út của Ngã Du Tử. Cô Sáu Thanh Trà, chị kế của Ngã Du Tử nói đùa: “ Mấy bác lì xì Miky, có lì xì Cô Sáu của Miki không?” Liền lúc đó Bích Nhãn Hồ vọt miệng nói: “ Sẽ lì xì cho em một thằng chồng” vì Sáu Thanh Trà năm ấy đã 44 tuổi nhưng vẫn còn nguyên vẹn, chưa có một tấm chồng lận lưng. Lúc đó, Thanh Trà “đôi mắt long lanh như bầu trời trong xanh” quét một vòng qua các bác, thấy bác nào cũng vợ con đùm đề, lại còn đeo những sợi tình lủng lẳng. Chỉ có Đoàn Hoàng là sáng sủa, sạch sẽ hơn cả,51 tuổi vẫn sống cảnh phòng không bóng chiếc, thiếu chăn thừa chiếu, lại có nhà riêng nữa chứ. Có lẽ lời hứa của Bích Nhãn Hồ đúng giờ “ hung thần trực nhật” nên 2 người tình trong như đã mặt ngoài còn e, xáp vào trả nợ cho nhau. Bích Nhãn Hồ xúi:
Thì cứ coi là món nợ
Vay nhau kiếp nảo kiếp nao
Trả nhau đi em, đừng sợ
“Cấn” nhau cho đến bạc đầu
Cuối năm thì đám cưới linh đình, Đoàn Văn Khánh làm đạo diễn. Có bài thơ bốn người cùng làm tặng vợ chồng Đoàn Hoàng- Thanh Trà:
Thanh Trà:             Hôm nay một tháng giêng
Nguyễn Thị Dung : Kỷ niệm ngày gặp gở
Bích Nhãn Hồ:        Lời chúc đúng giờ thiêng
Đoàn Văn Khánh:   Thế là nên chồng vợ
Đó là điềm lành. Điềm gở Bích Nhãn Hồ nói cũng ứng. Hình như ông nhạy cảm hay có giác quan thứ sáu. Ông hay quan tâm đến những bậc đàn anh Văn Nghệ mà ông ngưỡng mộ. Giữa năm 1998, thấy Bùi Giáng sức khỏe có vấn đề, ông bèn tế sống Bùi Giáng 1 bài trên Báo Giác Ngộ số 101 tháng 5 năm 1998 bài “ Hành trình của Hạt Cát”:
Ban sơ là hạt cát vùi
Dưới lòng biển cả ngàn đời ngủ yên
Rồi một hôm bỗng trồi lên
Bay bay bay mãi tới miền bể dâu
Thỏng tay đánh cược bao đào
Hòa tan thành lệ rót vào thiên thu
Chảy qua sa mạc thâm u
Lạc vùng gió xoáy mịt mù tử sinh
Xác trai hồn khách biên đình
Hóa thân làm gã độc hành rong chơi
Ngàn năm thơ thẩn bên đời
Coi như chưa…… “đã một thời viễn du”.
Phạm Thiên Thư cầm tờ báo Giác Ngộ đến thăm Bùi Giáng. Phạm thi sĩ nói: “ thằng Bích Nhãn Hồ tặng thơ cho ông trên báo Giác ngộ đây!” Bùi tiên sinh hỏi: “ Bích Nhãn Hồ là thèng mô?. Mi đạc tô nghe cua”. Phạm thi sĩ chậm rãi đọc, nghe xong Bùi tiên sinh phán một câu “ thơ chi như con kẹc”
Ba tháng sau vào dịp Trung thu Bùi Tiên Sinh giả từ cuộc lữ. Kim quan quàng ở Vãng Sanh Đường Chùa Vĩnh Nghiêm, đủ mặt quần hùng “xiển giáo” cũng như “triệt giáo”. Đoàn Văn Khánh đọc bài “ Kim Nhật Đại Hoan Hỉ” do anh vừa cảm tác:
…. Ba đêm liền Vĩnh Nghiêm vui như hội
Lễ hội sáng danh chi ca, vinh hiển chân tình….
Chỉ có 2 người khóc, nhưng cách khóc khác nhau. Võ Minh Trang mặc nguyên bộ đồ bệnh viện, quì lạy khóc sướt mướt, ai cũng nhìn thấy. Còn Mịch La Phong tức Ngô Nguyên Phi hỗn danh “ Phi uống rượu” ra quán cốc lề đường kêu một xị đế, uống và khóc một mình. Cô chủ quán ngạc nhiên vì Phi uống rượu lúc nào cũng ồn ào, hôm nay sao im lặng và khóc. Cô hỏi: “Anh làm sao vậy?” Phong giật mình đứng dậy hét to: “ Bùi Giáng chết rồi!, hu hu hu” rồi đá bàn đá ghế bỏ đi…….
Hai cách khóc khác nhau một đằng là tướng khóc một đằng là tâm khóc. Kinh Kim Cang nói “ Phàm sở hữu tướng giai thị hư vọng”
Đối với Ngân Giang Nữ Sĩ, Bích Nhãn Hồ một lòng kính ngưỡng. Hôm cụ vào Sài Gòn thăm con gái Hoài Anh, thì Bích Nhãn Hồ đang bệnh thập tử nhất sinh nằm ở bệnh viện Thống Nhất. Ngã Du Tử đến thăm và báo: “ tối nay Vũ Ban-Hoài Anh tổ chức đêm thơ Ngân Giang ở nhà văn hóa thanh niên, anh có đi dự được không?”. Yếu quá, Bích Nhãn Hồ không dự được nhưng viết tặng cụ bốn câu chữ Hán. Ngã Du Tử nhiệt tình đánh máy vi tính, mua khung kiếng đến tặng cụ.
NGÂN GIANG NỮ SĨ
NGÂN hà tự cổ ái chi phân
GIANG ngạn kim dư nhân đãi nhân
NỮ sắc bổn như hoàng hạc khứ
SĨ phu hà cố thái vô tâm
銀 江 女 士
銀 菏 自 古 愛 之 分
江 岸 今 餘 人 逮 人
女 色 本 如 黄 鹤 去
士 夫 何 故 太 無 心
(*Vi tính chữ Hán: Đoàn Hoàng.)
Dịch nghĩa: Sông ngân hà tự ngàn xưa là ranh giới chia cắt tình yêu/ Bên bờ sông bây giờ một người đang đợi một người/ Nhan sắc thời con gái vốn như chim hoàng hạc đã bay rồi không bao giờ trở lại/ Kẻ sĩ ( Bắc Hà) tại sao vô tâm đến như thế.
Khi xuất viện, Bích Nhãn Hồ đến thăm cụ ở nhà Hoài Anh. Cụ nói: “ người tặng thơ cho Ngân Giang rất nhiều, nhưng người cảm được nỗi đau của Ngân Giang là Hồ đấy”. Cụ giới thiệu quán thơ của cụ ở Hà Nội, Ngân Giang Thi Quán, Hồ liền tặng cụ bốn câu lục bát:
NGÂN GIANG THI QUÁN
NGÂN kim lọ dễ tình hoài
GIANG hồ khí cốt miệt mài càn khôn
THI đàn gió dập sóng dồn
QUÁN khuya dừng bước sưởi hồn lãng du.
Đó là lần gặp cụ sau cùng. Cụ đã về bên bến sông Ngân, đợi ô thước bắc cầu.
Mộng Bình Sơn là dịch giả uyên bác, Bích Nhãn Hồ rất tôn trọng, tự nhận mình là học trò. Một Nhà Xuất Bản mời cụ viết sách giới thiệu “100 năm thi ca Việt Nam”, đặt cọc 5 triệu ( 1997).Khi xem mục lục danh tính các nhà thơ, Nhà Xuất Bản đề nghị bỏ một số người và thêm một số người khác. Cụ từ tốn trả lời: “ Cậu chịu trách nhiệm trước một chế độ. Còn tôi, tôi chịu trách nhiệm trước lịch sử”. Nói xong, cụ hoàn lại tiền đặt cọc.Bích Nhãn Hồ vô cùng cảm kích, tặng cụ bài thất ngôn tứ tuyệt bằng chữ Hán:
ĐẠI MỘNG BÌNH SƠN TIÊN SINH NGÔN KỲ CHÍ
Sinh bất phùng thời tu ẩn cư
Thị trung một diện độc Kinh- Thư
Mang mang thiên địa thùy tri kỉ
Thỉnh đáo đồng tâm luận thực hư 
代 夢 平 山 先 生 言 其 志
生 不 逢 时 須 隐 居
市 中 歿 面 讀 經 書
茫 茫 天 地 谁 知 己
請 到 同 心 論 實 虛
(*Vi tính chữ Hán: Đoàn Hoàng)
Tô Kiều Ngân dịch:
Sống chẳng gặp thời nên ở ẩn
Chợ đời che mặt đọc Kinh- Thư
Vô cùng trời đất ai tri kỷ
Mời đến cùng ta luận thực hư.
Sau đó thấy cụ yếu quá, Bích Nhãn Hồ tế sống cụ bằng bốn câu lục bát chữ Hán:
MỘNG chung SƠN bất nại BÌNH
Bút trung huyết lệ tận tình lưu miên
Cái văn quân tử vô triền
Càn khôn độ , bát nhã thuyền đãi quân
夢 终 山 不 耐 平
筆 中 血 淚 盡 情 流 緜
蓋 聞 君 子 無 纏
乾 坤 渡 般 若 船 逮 君
(*Vi tính chữ Hán: Đoàn Hoàng)
Dịch nghĩa: Mộng tàn mà Núi chẳng Bình/ trong ngòi bút của ông máu và nước mắt tận tình chảy mãi/ trộm nghe người quân tử không để mình bị ràng buộc/ bến càn khôn thuyền bát nhã đang đợi ông.
Mấy tháng sau, Mộng Bình Sơn lên thuyền Bát Nhã, đáo bỉ ngạn.
Trương Quân là nhà văn lão thành, tác giả tập “ Trăm đồng xu của mẹ” năm đó đã 95 tuổi. Các con cụ đều đã trưởng thành và thành đạt trong và ngoài nước. Cụ thường tụ hợp anh em Văn Nghệ chơi ở Cà Phê Hồng ( đường Lê Văn Sĩ) và Cà Phê Đặng Văn Ngữ gần nhà cụ. Đặc biệt không bao giờ cụ để cho ai trả tiền, anh em lén trả tiền cho chủ quán, chủ quán không nhận và nói: “ Cụ đã dặn rồi không được lấy tiền của ai cả”. Thấy cụ yếu, Bích Nhãn Hồ tặng cụ bài thất ngôn tứ tuyệt bằng chữ Hán, thầy Thích Thông Tánh ( Ban Mê Thuộc) viết thư pháp hán tự, Cao Sơn viết thư pháp chữ quốc ngữ và Đào Diễm tặng khung, kiếng.
TẶNG TRƯƠNG QUÂN TIÊN SINH
Thư phòng thử dạ nguyệt lai hiên
Đối ẩm hàn huyên dữ bảo miên
Xuân phát ái quân bất bạch tận
Thùy trung thiên hạ cửu thanh niên
贈 張 君 先 生
書 房 此 夜 月 來 轩
對 飲 寒 喧 與 抱 眠
春 髮 愛 君 不 白 藎
谁 中 天 下 久 青 年
(*Vi tính chữ Hán: Đoàn Hoàng)
Dịch nghĩa: Phòng sách đêm nay trăng đến bên hiên/ cùng ông đối ẩm tâm sự ,ông và trăng ôm nhau ngủ/ mái tóc thời trai trẻ vì thương ông mà không bạc hết/ trong thiên hạ ai là người trẻ mãi đâu?.
Cụ rất cảm động, khi đọc đến câu “ Xuân phát ái quân bất bạch tận” cụ rơm rớm nước mắt. Vài tháng sau, cụ ra đi, có lẽ bây giờ cụ đang cùng trăng đối ẩm, hàn huyên và ôm nhau ngủ.
Cứ hễ Bích Nhãn Hồ tặng thơ cho ai là y như rằng người đó lên đường, không chóng thì chầy. Nhiều anh em nói đùa: “ Ông đừng tặng thơ cho tui nhé”. Nhưng cũng có trường hợp ngoại lệ. Người được ông tặng thơ vẫn sống nhăn mà lại khỏe ra nữa chứ. Đơn cử vài trường hợp:
Tặng Thầy Thích Nhuận Tâm ( Chùa Lá- Gò Vấp) bài:
ĐỘC HÀNH
Mênh mang một vùng sương bạc
Mây bay gió quyến lưng đèo
Thảo đường kết từ khói núi
Ráng chiều nhuộm áo tỳ kheo 
Người đi men theo ánh lửa
Vầng trăng còn mãi chưa về
Hành trang một vành gương vỡ
Độc hành hướng nẻo Tào Khê
Ra đi kể từ vô thỉ
Đâu là điểm hẹn vô chung
Dấu hài ngàn năm yên nghỉ
Bổng dưng nở đóa chơn thường.
Tặng thầy Tấn Tuệ Đinh Hồi Tưởng 
(trụ trì chùa Đây, suối Đó La Gi) bài:
SUỐI ĐÓ CHÙA ĐÂY
Thầy đã về bên Suối Đó
Chùa Đây vẫn dáng hao gầy
Văng vẳng đâu đây khúc gió
Lời kinh nhiếp dẫn mây bay
Dấu hài ấm hồn rêu cỏ
Suối trong lặng lẽ chau mày
Đêm nay có người ở đợ
Nhà mình mà, chẳng hề hay.
Tặng Tường Linh bài :
ĐÊM NGUYỆT THỰC NHỚ NGƯỜI QUI ẨN
Vầng trăng qui ẩn đêm nay
Chỉ còn ta với cơn say độc hành
Lang thang cuối bãi đầu gành
Đi cho tàn cuộc tử sinh trót mời.
TẾ SỐNG Phạm Thiên Thư:
Trở về đảo hỏa sơn
Lục lại chồng Kinh cũ
Chữ bạc, gáy đã sờn
Phật nhập diệt trên nương
Thiền Sư đâu không thấy
Thiền Sư vẫn còn đây
Trong hài nhi tinh thể
Ta cúi đầu đảnh lễ
Rồi vội vàng làm thơ
Con chữ vút bay lên
Hóa thân làm cánh bút
Hỏi thăm vành trăng khuyết
Bảo: Về làm thơ đi
Hỏi mặt trời phát tiết
Bảo: về làm thơ đi
Lời thơ thành thi kệ
Trì tụng đến ngàn sau
Hóa phẩm kinh nhiệm mầu
Ta bà ưu đàm nở
Phẩm kinh thành công án
Công án thành thoại đầu
Đột phá vào “ hầm sâu”
Vỡ toang màn đen tối
Pháp thân vụt hiển bày.
Bốn vị Thích Nhuận Tâm, Thích Tấn Tuệ, Tường Linh và Phạm Thiên Thư vẫn thân tâm an lạc, tật bệnh tiêu trừ, tai qua nạn khỏi, căn lành tăng trưởng, sẽ đồng đắc a nậu đa la tam miệu tam bồ đề.
Long Hồ Nhân











Ảnh từ trái sang: Ngã Du Tử, Đoàn văn Khánh, TT Thích Nhuận Tâm, Nguyễn Châu, Bích Nhãn Hồ, Nhật Quỳnh và Nguyễn Vân Thiên








 
<bài viết được chỉnh sửa lúc 11.02.2018 17:05:44 bởi THƠ NGÃ DU TỬ >

THƠ NGÃ DU TỬ
  • Số bài : 1041
  • Điểm: 0
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 26.01.2009
Re:THƠ NGÃ DU TỬ - 12.02.2018 22:37:15
0
Tôi bao giờ cũng hy vọng một ngày nào đó mai vàng nở rộ dân tộc tôi sẽ lũ lượt quay về. NDT
 
ĐỢI MÙA MAI NỞ
 
Chờ em nhé
Đợi mùa sang mai nở
Trên vai anh ngời lên tóc yêu kiều
Xòe năm cánh rọi khắp miền Nam Bắc
Lòng hân hoan đón hương mới thân yêu 

Sắc vàng thắm nhuộm bên trời đây đó
Em say sưa cung kính một xuân nồng
Hởi kiều diễm chân dung em tuyệt sắc
Lối em sang có hương mới nắng hồng 

Và Mẹ nhé nụ cười trên đồng ấm
Lúa xanh thêm tít tắp mượt cánh đồng
Tỏa yêu mến muôn vàn và khắp nẻo
Tiếng ai hò đồng vọng với giòng sông 

Còn Cha nữa tay người đang dang đón
Năm cánh vàng hò hẹn với nhân gian
Mở cánh cửa rộn mùa dâng trái ngọt
Có bước về rộn rã khắp quan san 

Cùng anh nhé bàn chân vưa đỉnh đạt
Sẽ bắt đầu vùng vẫy giữa trời quê
Đêm thanh tao đất nước vẹn câu thề
Là đến lúc mùa mai vàng rạng rỡ  

Và như thế tia mắt nhìn dân dã
Sáng long lanh mùa vui vừa mời gọi 
Đời hiu quạnh tắt từ đây bạn nhé
Mở bàn tay xòe hứng cả cuộc đời 

Chờ em nhé
Đợi sang mùa mai nở 
Cửa thanh lương dân tộc ngõ lời chung
Tay trong nhau, thôi chia cắt nổi lòng
Từ mơ ước của cả giòng giống Việt 
 
NDT
 

THƠ NGÃ DU TỬ
  • Số bài : 1041
  • Điểm: 0
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 26.01.2009
Re:THƠ NGÃ DU TỬ - 13.02.2018 23:43:32
0
NIỀM MƠ DŨNG KHÁCH
 
Thủy lợi, trồng rừng kẻ trước người sau
Cứ từng đợt tha hồ đi kiến thiết
Phải tranh đấu với bọn người quyết liệt 
Không theo chủ trương có ý phản thùng 

Khắp miền Nam rầm rập những đoàn quân
Như măng sữa lên đường đi chiến dịch :
Sáng ra nông trường, chiều về chính trị
Tiếng ong ve than oán cứ xầm xì 

Những dòng người cứ lầm lũi bước đi 
Là xung kích, đâu cần thanh niên có
Phải kiến thiết sau chiến tranh gian khó
Tiến lên nào, hởi sức mạnh thanh niên ! 

Bên rừng hoang lồ lộ mảnh trăng hiền
Là ca hát, là chuyện trò tâm sự
Đoàn chim non như bầy người lữ thứ
Hết rừng hoang lại đến chốn non già 

Dưới vòm trời cứ mãnh liệt ngâm ca
Khi nghỉ việc là tụm năm, tụm bảy
Cũng nhờ vậy nên nhọc nhằn cả thảy
Không làm đau nhau dưới nắng dãi, mưa dầu 

Nông trường xanh những bãi mía, cùng dâu
Là thành quả của tháng ngày khó nhọc
Dẫu miếng sống có quá nhiều cơ cực
Cũng trôi theo bước chân trẻ từng ngày 
 
( còn tiếp)

THƠ NGÃ DU TỬ
  • Số bài : 1041
  • Điểm: 0
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 26.01.2009
Re:THƠ NGÃ DU TỬ - 07.03.2018 12:48:37
0
VIẾNG ĐỀN BÀ TRIỆU, AM TIÊN

Sương mù vây phủ núi Nưa
Khách du tấp nập tôi vừa kịp chân
Viếng đền trong cảnh đầu xuân
Ô hay trời đất muôn phần xinh tươi 

Dựng cờ khởi nghĩa một thời 
Cùng anh Quốc Đạt tơi bời giặc Ngô
Sử vàng non nước điểm tô
Triệu Trinh oanh liệt dưới cờ non sông 

Rạng danh giòng giống Lạc Hồng
Nghìn năm còn thắm nét son tuyệt cùng
Nữ lưu cũng bậc anh hùng 
Đời đời thế hệ vui mừng ca vang 

Tôi về Nông Cống cùng xuân
Đến đây lòng bỗng ngập tràn hoan ca
Lễ người hồn bật ngân nga
Mùa xuân trước mặt có ta với đời 

Lời nguyền tổ quốc tôi ơi
Sắt son cùng với giống nòi Việt Nam
Hồn thiêng Bà ngự núi Tùng (1)
Xua tan giặc Bắc cố cùng xâm lăng 
 
NGÃ DU TỬ 
(1) nơi bà Triệu tự vẫn không cho giặc Ngô bắt

THƠ NGÃ DU TỬ
  • Số bài : 1041
  • Điểm: 0
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 26.01.2009
Re:THƠ NGÃ DU TỬ - 07.03.2018 14:21:45
0
NIỀM MƠ DŨNG KHÁCH
 
Mười lăm năm sau có chút đổi thay
Là tháo rọ khi buộc vào năm tháng trước
Quê với quán giờ đây người xuôi ngược 
Vào miền Nam lập nghiệp, ngóng lên đường 

Tiễn chân đi hạt lệ rỏ thương vương
Lệ hy vọng là niềm vui xa xứ
Cô bạn gái đưa bạn trai trong xóm
Thẹn?, vụng về cúi xuống lỡ nụ hôn 

Bàn tay thon vẫy theo bánh xe lăn
ôi, phơ phất bên trời lòng yêu mến
Bước rẻ lối có khi lòng thắp nến
Ngày hân hoan khi giả biệt quê nhà 

Ta một thời cũng đường sắt xông pha
Cũng nước mắt cùng mồ hôi khó nhọc
Cũng mưa nắng với gió sương xuôi ngược
Nên thương ai đã vất vả trăm bề   

40.Đã một thời sương gió buốt lê thê
Cứ vùng vẫy với đôi chân lãng mạn
Đôi mắt nhớ một chiều về cố quận
Mà rưng rưng vị lệ mặn ngược dòng 
...
Ngày cuối năm xuôi ngược ở Sài Gòn 
Cùng bè bạn giữa góc chiều quán xá
Trước con đường có dăm người khách lạ
Đón xe về cho kịp với quê xa 

Tiếng yêu thương có vọng đến quê nhà
Hoài trông ngóng mắt buồn giăng phía nhớ
Ơi, thương lắm những mặt người gian khổ
Chắc bơ vơ trước giờ phút giao thừa 

Nên đành lòng đợi xe chiều ba mươi
Mà đường phố càng vắng dần về tối
Năm sẽ hết, ắt người nhà chờ đợi
Về trước quê đầm ấm với gia đình 

Tết quê nhà sao quá đổi  thiêng liêng
Và lần giở hai mươi năm xa lắc
Ôi đất nước suốt chiều dài Nam Bắc
Bao nhiêu người cuộc sống có niềm vui? 

Vết thương đau khi quá đổi ngậm ngùi
Đầy bất lực đôi vai trần dân dã
Đám quan chức - sao gọi là đầy tớ
Lo vinh thân, mục đích ghế ngồi cao 

Thần dân tháng ngày mài miệt lao đao
Giải với phóng chỉ toàn là giả dối
Hởi chủ nghĩa đã quá nhiều tội lỗi 
Quê hương nầy máu lệ đã dày lên 

Các quan ta cứ vênh mặt ngông nghênh
Rồi xà xẻo từ rừng về đến phố
Và như thế thênh thang đời quan lộ
Mặc dân tình chết đuối giữa đói ăn 

Đất nước thanh bình sao quá bất an
Người lương thiện sợ bọn người ác độc
Pháp luật quay lưng những lương dân áo cộc
Lẫn quần thô, xứ sở lắm anh hùng   

Giáo dục vốn là khai phóng cho chung
Sao bế tắc loay hoay thời với thế
Dại dột đem thuyết Mác Lê vào Đất Việt
Làm đảo điên nền luân lý nước nhà

Bảy mươi năm đất nước mãi Tàu, Nga
Nền văn hiến bỗng cô đơn rét buốt
U mê chọn Mác, Lê, Mao làm cật ruột
Dân lầm than từ độ ấy đến giờ 
NGÃ DU TỬ
( còn nữa)
 

THƠ NGÃ DU TỬ
  • Số bài : 1041
  • Điểm: 0
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 26.01.2009
Re:THƠ NGÃ DU TỬ - 02.05.2018 20:18:23
0
SỰ TRỞ VỀ CỦA LOÀI RẮN 

Bầy rắn đêm trườn mình trong vũng tối
Kiếm tìm mồi gọi nhau í ới 
Hắn là thiện xạ của bóng đêm
Con vật đã bị nuốt chững, than ôi
Trong lúc chết đang tới gần mới hiểu: 
" Lỗi lầm nầy tại ta" 

Loài ếch ộp miệng mãi kêu la
Nhưng may thay,
Chúng  dưới nước nên tên thiện xạ không rình mò
Đêm cựa mình cũng thấp thõm âu lo
Bèn nhảy tót lên cao và an tọa 

Thời của mặt nạ 
Nên khó biết nhau bởi bịt kín mặt mày
Chiều ngại ngần lông lá đầy những bàn tay 
Hình như sóng cả dâng lên từng ngóc ngách cuộc đời 

Minh triết không còn ngôi
Dẫu trăng nước cũng mơ hồ lãng mạn
Những danh sĩ chán chường ngao ngán
Thế gian không thấy chân tướng cuộc người 

 Thời hoàng kim của rắn sắp qua rồi
Dân đen lùng sục tìm bắt sống
Đem bán nhà hàng đổi lấy miếng cơm
Rắn linh cảm được bèn chuyển đến rừng xa
Nguyên thủy với giống dòng của rắn  
 
NGÃ DU TỬ
 

THƠ NGÃ DU TỬ
  • Số bài : 1041
  • Điểm: 0
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 26.01.2009
Re:THƠ NGÃ DU TỬ - 07.05.2018 20:45:06
0
Tôi vẫn thích Th sĩ Hanh Nhi Nguyen ngâm chương 7 nầy "Trước minh kính đài", trong trường ca CHƠI GIỮA THƯỜNG HẰNG của tôi Xb năm 2017 do NXB HNV TPHCM , các bạn nghe và cho biết cảm xúc mình. Thân mến, NDT
https://m.facebook.com/story.php?story_fbid=1463125557109941&id=100002375335897






YOUTUBE.COM


truoc minh kinh dai - tho nga du tu 2017
truoc minh kinh dai - tho nga du tu 2017









 

THƠ NGÃ DU TỬ
  • Số bài : 1041
  • Điểm: 0
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 26.01.2009
Re:THƠ NGÃ DU TỬ - 10.05.2018 09:12:31
0
NƠI TA TRỞ LẠI 
Với em một thời rất khó 
 
Nơi trở lại vầng dương vừa mới mọc
Nắng vừa lên xanh mượt thảo nguyên ngày
Tưởng sẽ mất tình yêu vừa mới lớn
Nào ai ngờ hiển hiện phía chân mây 
 
Thơ ngày ấy viết như rừng tuôn chảy
Từ sông quê mãi miết đến thị thành
Nghe hoang lạ bến trần gian đơn lạnh
Sài Gòn ơi, chăm chỉ bước độc hành 
 
Em vật lộn giữa thị thành hiu quạnh
Tiếng thở dài đồng vọng suốt thời xuân 
Bầm tím ruột bao mùa đông khó nhọc
Chiếc áo thô dầu dãi thuở phong trần 
 
Thuyền mắc cạn trước dòng đời trôi nổi
Áo cơm thôi, lời nguyền úa bên đời
Lòng nhũn nhặn, chân giục mình bước tới
Có tình em rừng rựng một góc trời 
 
Ồ nắng mới vừa lên kìa em hởi
Thảo nguyên xanh và xanh quá bầu trời
Nầy em ạ, ánh vàng loang phơi phới
Tiếng người vui hò hẹn dội ngang đời 
 
NGÃ DU TỬ

 

THƠ NGÃ DU TỬ
  • Số bài : 1041
  • Điểm: 0
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 26.01.2009
Re:THƠ NGÃ DU TỬ - 18.05.2018 10:22:38
0
TỪ EM MẦU NHIỆM BÊN TRỜI   
 
Em từ đó bỗng trở thành mầu nhiệm 
Khi trăng đêm vàng võ bụi kinh thành 
Khi ngày lên chìm ký ức chiến tranh 
Xin yêu mến, chỉ Em là chân lý   
 
Hồn biển lạc bởi chìm trong đố kỵ 
Nhưng không sao vốn lịch sử công bằng 
Ai đã từng thấm đẫm vị trần gian 
Mới cảm nhận được mắt ngày soi rõ   
 
Sao hiu hắt từ đầu non cuối bãi 
Sóng xa hoa lan rộng khắp mặt ngày 
Nghe ngại ngần thắt chặt những vòng tay 
Sông tiềm thức chảy trong lòng âm ỉ   
 
Hồn dân tộc đã bao mùa mộng mị 
Giở trang văn nghèn nghẹn đẫm câu Kiều 
Áo sông hồ rét mướt một tiếng yêu 
Đời sống quý vô cùng lòng chân thực 
NGÃ DU TỬ/SG
 

THƠ NGÃ DU TỬ
  • Số bài : 1041
  • Điểm: 0
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 26.01.2009
Re:THƠ NGÃ DU TỬ - 18.05.2018 13:14:59
0
NIỀM MƠ DŨNG KHÁCH 
(Tiếp theo và hết)
 
Hết chiến tranh ba mươi năm mãi xác xơ
Vì lãnh đạo không biết gì quản lý
Bởi tất thảy hẹp hòi và đố kỵ 
Lo vét vơ cho đầy túi mỗi người 

Rồi tha hồ nhũng lạm khắp nơi nơi
Nên dân tộc triền miên trong đói khổ
Cả đất nước nhuộm một màu đen tối
Mà dân lành gánh nợ đến xanh xương

Năm tháng qua  internet dẫn đường
Mở sự thật, chuyện thường ngày mới biết
Toàn lũ quỷ cứ ngỡ rằng tha thiết
Cúi cong mình làm mọi kẻ xâm lăng 

Một ngàn năm đã đô hộ giống dòng 
Dân nước Việt bị vào vòng tăm tối
Tiền nhân hởi tiếng rên dân đồng vọng 
Theo chiều dài đất nước đến xa khơi 

Bởi quan chức kết bè cùng bọn quỷ 
Mệnh danh rằng quy hoạch dự án xanh
Những người dân bỗng chốc hóa bần cùng 
Ai không oán lời giối gian có cánh 

Khắp đất nước hàng hàng về Hà Nội
Những dân oan trắng mắt mãi trông chờ
Cửa quan cao nhất cứ ngoãnh mặt làm ngơ
Đói và rét lang thang đầy đường phố  

Tội lỗi ấy mai sau đời lần giỡ
Biết bao giờ rõ mặt bọn gian tham
Một số người thương cảm nổi dân oan 
Nổ lực giúp bị cho là chống đối

Khi Bắc Nam đã nối liền một mối
Nổi oán than lan rộng tới khắp miền
Nổi nhục nào bằng tham vô độ triền miên
Xẻo đất nước cùng máu xương dân tộc 

Và dũng sĩ nhìn đời lòng ngao ngán
Bởi túi tham vô đáy bọn quan quyền
Bèn quay về giấu mặt khóc quan san
Hỏi dân tộc bao giờ thành cao lớn 
 
Trong thiên hạ còn bao nhiêu người, ngợm 
Có lẽ nào đất nước mãi triên miên
Các thần dân sao mòn mỏi muộn phiền 
Lòng vẫn biết còn nhiều người yêu nước
 
Là vận nước cứ mãi hoài từ khước 
Bao năm sau dân tộc sẽ lưu đày 
Sẽ một lần che mặt đốt niềm đau 
Bọn xâm lược hả hê trò  đốn mạt 

Là dân tộc đã chịu nhiều tủi nhục 
Núi sông ơi huyết lệ chuyển thành lời 
Dũng khách giận vì dân tình mãi im hơi 
Không biết đứng, lấy gì đi đến đích 

Viết trường ca nầy như thay lời hịch 
Màu non sông có chuyển đỏ sang vàng 
Bởi tham tiền vô độ với giang san 
Bài lịch sử ngàn năm còn phán xét  

Ai ngụy, ai tà, và ai là chính 
Sẽ nghìn sau còn lại với thời gian 
Mong một ngày lịch sử sẽ sang trang 
Cho dân tộc bừng lên màu chân lý 

Ngày sẽ khác tàu Việt Nam chuyển bánh 
Chạy trên ray thời dân chủ dẫn đường 
Ta một đời mơ cường thịnh quê hương 
Như núi thắm rực màu xanh cây lá 

Như sông suối thuận xuôi về biển cả  
Thành đại dương xanh biếc đến kỳ cùng 
Dân tộc nầy sẽ có một ngày chung 
Vui độc lập, tự do và dân chủ./. 
  
NGÃ DU TỬ
SÀI GÒN/ VIỆT NAM
<bài viết được chỉnh sửa lúc 26.05.2018 17:59:35 bởi THƠ NGÃ DU TỬ >

THƠ NGÃ DU TỬ
  • Số bài : 1041
  • Điểm: 0
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 26.01.2009
Re:THƠ NGÃ DU TỬ - 20.05.2018 17:48:54
0
MƠ THÁI BÌNH 

Giáp một vòng mưa nắng 
ta về lại sông xưa 
hát ca cùng dã thảo 
bên cuộc đời sớm trưa  

Gõ vào lưng vách núi 
nghe gió ru đại ngàn 
mùa xanh lên từ độ 
cho muôn đời hợp tan  

Trăng soi bên thềm vắng 
chữ nhàn lên tiếng ca 
yên bình ta lặng ngắm 
màu vàng son quan hà 

Thả thuyền trên sông cũ 
ngâm nga điệu nhân từ 
lời thơ như dòng sửa 
mớm vào đời giọng ru  

Ngày lên từng nắng ấm 
mỗi cuộc đời hân hoan 
xum xuê lừng kim cổ 
mơ thái bình hương lâng 
 
NGÃ DU TỬ

THƠ NGÃ DU TỬ
  • Số bài : 1041
  • Điểm: 0
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 26.01.2009
Re:THƠ NGÃ DU TỬ - 26.05.2018 02:09:05
0
Trường ca
NIỀM MƠ  DŨNG KHÁCH
 
Nghe gió rít cơ hồ như trước mặt
Chùn chân ư. Người kỵ sĩ ngang tàng?
Không, quê nhà cùng mây nước quan san
Với nòi giống ngại ngùng gì mưa gió
 
Một sắc mặt với tiếng cười rạng nở
Dưới chân xa làm sao chẳng tung hoành
Đã đương đầu những vạn lý trường chinh
Thì dũng khách có hề chi ái ngại
 
Chiều chưa chín với nổi lòng réo gọi
Tiếng kiêu binh vẫn dai dẳng phía ngày
Đưa mắt nhìn, đuôi kiếm nắm chặt tay
Nghe giục giã tiếng người đang đứng đợi
 
Quê hương Việt muôn đời mong vươn tới
Có lẽ nào không góp sức cùng nhau
Tiếng chân ai vừa khai nhịp bước mau
Như hối hả trước muôn trùng sóng gió
 
Tình non nước đang độ vừa chín bói
Giục ngựa mau theo vó sớm biên thùy
Về kinh thành san sớt những hiểm nguy
Dân tộc sẽ rực màu vàng dân chủ
 
Mấy mươi năm cứ mãi trong ru ngủ
Núi sông xương vẫn ôm hận trắng trời
Thống nhất rồi cơm áo vẫn im hơi
Đành lặng tiếng từng mùa đau ngang trái
 
Cả dân tộc đau từng ngày ái ngại
Đếm lầm than uất nghẹn dưới từng nhà
Ai lưu vong trên dòng thác quê cha
Nghe thân thế nhọc nhằn từng thớ thịt
 
Nghe giá rét bao mươi năm mộng mị
Núi sông ơi có nghe tiếng thở dài
Đảng cầm quyền sao chẳng biết thương ai
Chỉ hăm hở phụng vì danh với lợi!
 
Nơi núi thẳm là thần dân thua cuộc
Chỉ là người có trọng trách với non sông
Nơi rừng sâu là đồng loại giống dòng
Đang tức tưởi trước nổi buồn thua cuộc
 
Có người lính một lòng cùng đất nước
Cải hiên ngang người quản ngục khoan thai
Vì căm giận run người lời nhục mạ
Rằng : "miền Nam là bè lũ tay sai"
 
Rồi tối ấy bị giam cầm, đánh đập
Khi sáng ra báo cáo : - chết bất ngờ
Mối hận nầy không cho phép làm ngơ
Nổi gầm thét bọn quan giam vỡ mật
 
Nghe kể lại những người tù cải tạo
Mà thương người chiến sĩ rất xứng danh
Xác thân anh nằm lại phía bìa rừng
Lòng đồng đội cứ chiều về thương tưởng
 
Ngày trắng mặt nhìn xa về tứ hướng
Đến cây rừng cũng run rẫy trước cường toang
Đêm trôi theo từng giấc ngủ chập chờn
Lòng lạnh giá từ đồng bằng đến núi
 
Sao đất nước mãi chìm trong nhục tủi
Mùa trăng yên không còn hiện bên trời
Tuổi mười hai chân rảo bước khắp nơi
Chân quờ quạng tìm miếng cơm kiếm sống
 
Phiên nhật tụng : "cố cắn răng chịu đựng"
Áo thanh xuân rách nát khắp sông hồ
Ai đã từng xưng tụng và tung hô
Ngồi co rúm trước nổi đời cơ cực
 
Người lính trận tung hoành thời ngang dọc
Đành co ro trong nét mặt oán hờn
Thương cả đời trong nổi nhớ cô đơn
Ơi đồng đội, cả bọn mình thua cuộc ?!
 
Có lẽ vận ngày chiến tranh kết thúc
Cũng trôi theo cùng năm tháng đọa đày
Ở quê nhà không có một đường bay
Đành thúc thủ theo chân ngày luân lạc
 
Mùa tăm tối biết tìm đâu cánh hạc
Để xa bay cho đỡ kiếp sống mòn
Đã khinh thường bọn giá áo túi cơm
Lòng giục giã lên đường tìm hướng sống
 
Đêm thấp thỏm giữa rừng xa lồng lộng
Ngày đầu tiên thớ thịt dậy phương xa
Dẫu ly quê, nhưng được ngắm trăng ngà
Bớt đau khổ hơn quê nhà nguy khốn
 
Cả đất nước cùng bo bo, cơm độn
Vẫn tự do hơn vì thấy được hồi sinh
Ai đã từng chứng kiến thuở bình minh
Của thống nhất nước nhà may mới hiểu
 
Đất nước nầy là quốc gia nhược tiểu
Các ông to thường chia chát thị phần
Xét cho cùng khi chấm dứt chiến tranh
Lòng dân tộc tan hoang nguồn đạo lý
 
Điều rất thật là lòng tham, ích kỷ
Không khoan dung, lịch sự với dân Nam
Nhốt dân Nam trong cái rọ tù đày
Và từ đó lòng người thành ly tán
 
Nổi rên xiết của dân lành ta thán
Núi sông xương đã tô thắm đền đài
Ai ngoảnh mặt với mắt đầy máu lệ
Tội dân tôi suốt mấy chục năm dài
 
Tổ quốc quật cường sao đày đọa tương lai?
Nên lũ lượt cả triệu người bỏ nước
Cuộc di tản lần đầu trong lịch sử
Khắp hành tinh choáng váng nổi kinh hoàng
 
Cả trăm người chòng chành chiếc thuyền nan
Biết nguy hiểm nhưng phải đành chấp nhận
Đem tự do đánh đổi cùng số phận
Ôi, quê hương thống nhất là thế sao?
 
Lịch sử ngàn năm vẫn mãi tự hào
Nghe chua chát, nghìn sau còn đứt ruột
Ngày đặc quánh những nổi buồn non nước
Xác thân người rẻ rúng đến vậy ư?
 
Lịch sử sang trang : - Từ ấy đến giờ
Máu lệ nhỏ trên bao triền xác lập
Từ đồng bãi đến biển xanh ngơ ngác
Sao quê hương như đày đọa cuộc người
 
Ngày nhọc nhằn, đêm nơm nớp âu lo
Người thua cuộc như cá nằm trên thớt
Kẻ chiến thắng muốn bắt ai thì bắt
chẳng luật lệ gì chỉ mủi súng AK
 
Vết thương loang đỏ cả nửa sơn hà
Tội dân tộc còn dìm trong khốn khổ
Ông làng bên chỉ làm người lính nhỏ
Nhưng tư thù, tối ấy bị dẫn đi
 
Nghe xôn xao ông đã được nằm lì
Cùng "phản động" dưới hào sâu trong núi
Lịch sử Việt đầy oán hờn nhục tủi
Trăm năm sau còn mưng mủ bên lòng
 
Dũng khách buồn trước cảnh ngày vang vọng
Gió van lơn ngơ ngẫn một vùng trời
Thanh kiếm sườn bẻ gãy ném xa khơi
Tiếng than oán cứ bay đi lồng lộng
 
Chuyện học hành thầm ban đi khắp chốn
Trường cấp ba lý lịch xấu không cho vào!
Thôi học hành, ngơ ngác triệu chim non
Đành cấy hái, học cày, làm rau đậu
 
Thủy lợi, trồng rừng kẻ trước người sau
Cứ từng đợt tha hồ đi kiến thiết
Vàng mắt nhớ một khung trời oanh liệt
Đã xa rồi muôn dặm thuở thanh xuân
 
 
Khắp miền Nam rầm rập những đoàn dân
Như măng sữa lên đường đi chiến dịch :
Sáng ra nông trường, chiều về chính trị
Tiếng ong ve than oán cứ xầm xì
 
Những dòng người cứ lầm lũi bước đi
Là xung kích, đâu cần thanh niên có
Phải kiến thiết sau chiến tranh gian khó
Tiến lên nào, hởi sức mạnh thanh niên !
 
Giờ nghĩ ngơi, rừng hoang lộ trăng hiền
Là ca hát, chuyện trò cùng tâm sự
Đoàn chim non như bầy người lữ thứ
Hết rừng hoang lại đến chốn non già
 
Dưới vòm trời cứ mãnh liệt ngâm ca
Khi nghỉ việc là tụm năm, tụm bảy
Cũng nhờ vậy nên nhọc nhằn cả thảy
Không làm đau suốt nắng dãi, mưa dầu
 
Nông trường xanh những bãi mía, cùng dâu
Là thành quả của tháng ngày khó nhọc
Dẫu miếng sống có quá nhiều cơ cực
Cũng trôi theo bước chân trẻ từng ngày
 
Mười lăm năm sau có chút đổi thay
Là tháo rọ buộc vào năm tháng trước
Quê với quán giờ đây người xuôi ngược
Vào miền Nam dựng nghiệp buổi lên đường
 
Tiễn chân đi hạt lệ rỏ thương vương
Lệ hy vọng là niềm vui bỏ xứ !
Cô bạn gái đưa bạn trai trong xóm
Thẹn, vụng về cúi xuống lỡ nụ hôn
 
Bàn tay thon vẫy theo bánh xe lăn
Nhòe, phơ phất bên trời lòng yêu mến
Bước rẽ lối có khi lòng thắp nến
Ngày hân hoan khi giả biệt quê nhà
 
Ta một thời cũng đường sắt xông pha
Cũng nước mắt cùng mồ hôi khó nhọc
Và mưa nắng với gió sương xuôi ngược
Nên thương ai đã vất vả trăm bề
 
Đã một thời sương gió buốt lê thê
Cứ vùng vẫy với đôi chân lãng mạn
Đôi mắt nhớ một chiều về cố quận
Mà rưng rưng vị lệ mặn ngược dòng
...
 
Ngày cuối năm xuôi ngược ở Sài Gòn
Cùng bè bạn giữa góc chiều quán xá
Trước con đường có dăm người khách lạ
Đón xe về cho kịp với quê xa
 
Tiếng yêu thương có vọng đến quê nhà
Hoài trông ngóng mắt buồn giăng lối nhớ
Ơi, thương lắm những mặt người khốn khó
Chắc bơ vơ trước giờ phút giao thừa
 
Nên đành lòng đợi xe chiều ba mươi
Mà đường phố càng vắng dần về tối
Năm sẽ hết, ắt người nhà chờ đợi
Về trước quê đầm ấm với gia đình
 
Tết quê nhà sao quá đổi thiêng liêng
Và lần giở hai mươi năm qua gấp
Ôi đất nước suốt chiều dài Nam Bắc
Bao nhiêu người cuộc sống có niềm vui?
 
 
Vết thương đau khi quá đổi ngậm ngùi
Đầy bất lực đôi vai trần dân dã
Đám quan chức - sao gọi là đầy tớ
Chỉ biết vinh thân cùng ghế lớn, ngôi cao
 
Thần dân tháng ngày mài miệt lao đao
Giải với phóng chỉ toàn là giả dối
Hởi chủ nghĩa đã quá nhiều tội lỗi
Quê hương nầy máu lệ đã dày lên
 
Các quan ta cứ vênh mặt ngông nghênh
Rồi xà xẻo từ rừng về đến phố
Và như thế thênh thang đời quan lộ
Mặc dân tình chết đuối giữa đói ăn
 
Đất nước thanh bình sao quá bất an
Người lương thiện sợ bọn người ác độc
Pháp luật quay lưng những lương dân áo cộc
Lẫn quần thô, xứ sở lắm anh hùng
 
Giáo dục vốn là khai phóng cho chung
Sao bế tắc loay hoay thời với thế
Dại dột đem thuyết Mác Lê vào Đất Việt
Làm đảo điên nền luân lý nước nhà
 
Mấy mươi năm đất nước mãi Tàu, Nga
Nền văn hiến cô đơn và rét buốt
U mê chọn Mác, Lê, Mao làm cật ruột
Dân lầm than từ độ ấy đến giờ
 
Hết chiến tranh ba mươi năm mãi xác xơ
Ban lãnh đạo chẳng biết gì quản lý
Bởi tất thảy hẹp hòi và đố kỵ
Lo vét vơ cho đầy túi mỗi người
 
Rồi tha hồ nhũng lạm khắp nơi nơi
Nên dân tộc triền miên trong đói khổ
Cả đất nước nhuộm một màu đen tối
Mà dân lành gánh nợ đến xanh xương
 
Năm tháng qua internet dẫn đường
Mở sự thật, chuyện thường ngày mới biết
Toàn lũ quỷ cứ ngỡ rằng dân Việt
Cúi cong mình làm mọi kẻ xâm lăng
 
Một ngàn năm đã đô hộ giống dòng
Dân nước Việt bị vào vòng tăm tối
Tiền nhân hởi tiếng rên dân đồng vọng
Theo chiều dài đất nước đến xa khơi
 
Bọn quan tham bè cánh kết như rừng
Rằng quy hoạch dự án xanh đất lạnh
Những người dân bỗng chốc hóa bần cùng
Ai không oán lời giối gian có cánh
 
Khắp đất nước hàng hàng về Hà Nội
Những dân oan trắng mắt mãi trông chờ
Cửa quan cao nhất cứ ngoảnh mặt làm ngơ
Đói và rét lang thang đầy đường phố
 
Tội lỗi ấy mai sau đời lần giỡ
Biết bao giờ rõ mặt bọn gian tham
Vài con người đau khổ với dân oan
Nổ lực giúp bị cho là chống đối
 
Khi Bắc Nam đã nối liền một mối
Nổi oán than lan rộng tới khắp miền
Nổi nhục nào bằng tham vô độ triền miên
Xẻo đất nước và máu xương dân tộc
 
Và dũng khách nhìn đời lòng ngao ngán
Bởi túi tham vô đáy bọn quan quyền
Bèn quay về giấu mặt khóc quan san
Hỏi dân tộc bao giờ thành cao lớn
 
Trong thiên hạ còn bao nhiêu người, ngợm
Có lẽ nào đất nước mãi triền miên
Các thần dân sao mòn mỏi muộn phiền
Lòng vẫn biết còn nhiều người yêu nước
 
Là vận nước cứ mãi hoài từ khước
Bao năm sau dân tộc sẽ lưu đày,
Sẽ một lần che mặt đốt niềm đau
Bọn xâm lược hả hê trò đốn mạt
 
Là dân tộc đã chịu nhiều tủi nhục
Núi sông ơi huyết lệ chuyển thành lời
Dũng khách giận vì dân tình mãi im hơi
Không biết đứng, lấy gì đi đến đích
 
Viết trường ca nầy như thay lời hịch
Màu non sông có chuyển đỏ sang vàng
Bởi tham tiền vô độ với giang san
Bài lịch sử ngàn năm còn phán xét
 
Ai ngụy, ai tà, và ai danh chính
Sẽ nghìn sau còn lại với thời gian
Mong một ngày lịch sử sẽ sang trang
Cho dân tộc bừng lên màu chân lý
 
Ngày sẽ khác tàu Việt Nam chuyển bánh
Chạy trên ray thời dân chủ dẫn đường
Ta một đời mơ cường thịnh quê hương
Như núi thắm rực màu xanh cây lá
 
Như sông suối thuận xuôi về biển cả
Thành đại dương xanh biếc đến kỳ cùng
Dân tộc nầy sẽ có một ngày chung
Vui độc lập, tự do và dân chủ./.
 
NGÃ DU TỬ/SG
 
 
 
<bài viết được chỉnh sửa lúc 19.03.2019 18:37:16 bởi THƠ NGÃ DU TỬ >

THƠ NGÃ DU TỬ
  • Số bài : 1041
  • Điểm: 0
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 26.01.2009
Re:THƠ NGÃ DU TỬ - 26.05.2018 18:08:34
0
Hôm nay, 24/ 5/ 2018 ( Mùng 10/ 4/ Mậu Tuất) Tôi không về dự húy kỵ cha chúng tôi được, chỉ có bà xã tôi về quê tại TT Chợ Chùa, Nghĩa Hành dự .Tôi up bài thơ khi cha tôi mất. Nguyện linh hồn cha ngao du nơi đất Phật .
Kính, NDT
 
BIỆT CHA GIÀ
Vô cùng thương tiếc cha vợ Phan Chánh Truyền 
 
Trầm hương vĩnh biệt cha già
Trần gian còn sáng ánh ngà trăng sao
Quê hương cứ mãi xanh màu
Mười phương vẫy gọi cha vừa thong dong 
 
Mẹ ơi, đời vốn vô thường
Thân là cát bụi náu nương linh hồn
Cha giờ giủ sạch nguồn cơn
Người vừa cởi hạc về chơn vĩnh hằng 
 
Trung tuần rạng một vầng trăng
Màu từ bi bỗng nhuộm vàng cỏ hoa
Phía trên hình ảnh cha già
Mĩm cười xanh nụ niêm hoa thuở nào 
 
Trăm năm trở giấc chiêm bao
Chợt bừng thức giữa muôn sao thường hằng
Người về gửi lại vầng trăng
Soi giùm nhân thế yêu thương mặn nồng 
 
Sài Gòn, Trăng 12/4/ Quí mùi
Các con, Phạm Ngọc Dũ & Phan Bích Liên

 
<bài viết được chỉnh sửa lúc 08.06.2021 21:21:16 bởi THƠ NGÃ DU TỬ >

THƠ NGÃ DU TỬ
  • Số bài : 1041
  • Điểm: 0
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 26.01.2009
Re:THƠ NGÃ DU TỬ - 29.05.2018 00:26:03
0
QUÁN VEN ĐƯỜNG

Ngày lang thang ta ghé quán ven đường
Tiếng gà trưa xa vọng về ảm đạm
Đầy kỳ bí trong sắc hương hoang lạ
Bỗng ngậm ngùi thương, tiếc một bông hoa 

Ta mệt lã trong áo cơm nhân thế 
Còn cô em gắng lắm cuộc phong trần
Trong sâu dần khóe mắt bâng khuâng
Cảm thông nhau trong giây phút ân cần

Mỗi mảnh đời có niềm riêng tâm sự
Tận cõi lòng em cố nén giấu trong tim
Rồi từ tốn xô vào trong xa lắc
Nhưng nghẹn ngào hiện thực chợt bừng lên 

Ta cũng giấu cõi lòng đầy u uất
Vào xa xăm em đâu thể thấu cùng
Dòng thời gian mãi cố gắng nấu nung 
Không nói hết trước vô cùng dâu bể 

Chợt sống lại ngậm ngùi em kể lễ:
" Chuyện chồng con như lỡ khúc biệt hành
Chồng tôi đi khi chưa hết chiến tranh 
Trang dũng tướng say tung hoành ngang dọc

Nhưng giông bão không dung đời hoàng hạc
Mãi mê bay quên hết chuyện cố hương
Thời gian trôi tê buốt khắp nẻo đường
Từ độ ấy khoảng trời khung cửa hẹp
 
Mỗi mùa xuân chưa lần mơ mộng đẹp
Hòa bình về kỳ vọng mới trong em
Sự mồ côi như bóp chết con tim
Rồi cơm áo kéo dài mùa trăng lịm 

Non nước quê hương có tha thiết êm đềm
Lũy tre làng mãi soi mình trên sông vắng
Sao tình em hãy còn yên lặng
Hởi mặc khách qua hàng có vỗ nhịp băn khoăn?
 
NGÃ DU TỬ
1993
 

THƠ NGÃ DU TỬ
  • Số bài : 1041
  • Điểm: 0
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 26.01.2009
Re:THƠ NGÃ DU TỬ - 13.06.2018 23:53:16
0
ĐỔI NGÔI CỦA QUẠ VÀ RẮN

Hình như sắp lặn mặt trời
Đỏ xanh ắt sẽ chơi vơi úa vàng
Không còn xỏ dọc, đâm ngang
Nằm lì một chỗ xốn xang cuối ngày 

Một thời, cóc tía lên cây
Thế gian trắng mắt, cõi ngày cô đơn
Ừ, tôi cũng vậy oán hờn
Dài năm tháng ấy cũng vờn qua mau 

Trăng hoàng hôn tếch mái đầu
Thì ra, đã  mấy mùa đau nhứt rồi
Bây giờ quạ, rắn đổi ngôi
Lạ gì, cũng một cách ngồi như nhau 

Giống từ thuở trước tới sau
Nầy ai đừng nhuộm mà đau một đời 
Tôi về ôn khối tình tôi 
Rõ rân từng mảng cõi người thực hư 

Lật từng trang sử, tàng thư
Mới hay loài quạ cũng như  tinh xà
Thương dân, khóc vận nước nhà
Giấu tình viết lại ngâm nga mai nầy 
 
NGÃ DU TỬ
<bài viết được chỉnh sửa lúc 13.06.2018 23:58:34 bởi THƠ NGÃ DU TỬ >

THƠ NGÃ DU TỬ
  • Số bài : 1041
  • Điểm: 0
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 26.01.2009
Re:THƠ NGÃ DU TỬ - 20.06.2018 01:08:22
0
SUY GẪM 
 
Suy gẫm việc đời lẽ được thua
Non sông nào phải chuyện trò đùa?
Vần thơ chìm nổi treo vài nhánh
Đất Mẹ chông chênh lạc mấy mùa 
Thời thế cũng đành thao thức mộng
Anh hùng đâu chỉ cúc cung vua
Hẹn người mai mốt cùng tô điểm 
Thắm lại trời quê cuộc nắng mưa 
 
NGÃ DU TỬ
( Trích MẮT THÁNG GIÊNG, NXB THANH NIÊN 2011)
 

THƠ NGÃ DU TỬ
  • Số bài : 1041
  • Điểm: 0
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 26.01.2009
Re:THƠ NGÃ DU TỬ - 24.06.2018 22:23:05
0
UYÊN NGUYÊN 
 
Tứ mã buồn thế sự
ngày nhung nhớ bụi hồng
giáp sắt vừa trở giấc
giật mình ngỡ hư không 
 
Nửa mắt nhìn thế tục
mạnh được yếu đành thua
máu tim dồn thổn thức
đời như cuộc võ đài 
 
Tâm thơ đề tặng bạn
nghìn khuya còn chong đèn
tháp tình xanh tô thắm
nước non còn vầng trăng 
 
Kiếm khách chờ bên cửa 
dang tay đỡ sơn hà
ai nửa đời vấp ngã
ta mời cùng hát ca 
 
Gần nghe tình thân ái
mạn đàm hiền nhân xa
cung xưa giờ lạc nhịp
mặc mưa gió phù hoa 
 
Áo xiêm còn nửa mảnh
nửa mảnh khoác cho đời
ấm hồn bao kẻ lạnh
lạc nẻo tình...chơi vơi 
 
Hoa cỏ vàng lối mộng 
tình xuân ngập bến hồn
ta lội dòng nước ngược
tìm uyên thâm cội nguồn 
 
NGÃ DU TỬ
( Trích DÒNG SÔNG QUÊ, NXB VĂN NGHỆ 2004)

 

THƠ NGÃ DU TỬ
  • Số bài : 1041
  • Điểm: 0
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 26.01.2009
Re:THƠ NGÃ DU TỬ - 25.06.2018 19:31:16
0
CHUYỆN CỦA EM               
Gửi o du kích thời bình 

Bầm roi vọt một đời người thấm thía
cuốn bình yên nắng chạy, gió mưa về
ai tung hoành em dội lại hoang mê
từng thớ thịt khát khao mầm ước vọng 

Em theo chân người đếm từng mơ mộng
đổi máu xương nhận lấy nổi đau đời
tuổi xuân em ai đánh đổi cuộc chơi
giờ luống tuổi lòng ngập tràn tủi hận 

Quê hương từ trăm năm lận đận
giờ nhọc nhằn nghèo đói hỏi ai đây?
bỗng lộc trên cao mâm bát dâng đầy
mặc trăm họ chìm mình trong u tối 

Cứ năm năm là một lần mở hội
ngồi sửa sai rút kinh nghiệm đã qua
thuyền quốc gia ngồi khóc dưới cội già
còn dân tộc đành lòng bao sĩ nhục 

Chua xót nào hơn lương tri bất lực
bệnh tham lam làm mục nát nước nhà
câu đồng dao khắp xứ ngân nga:
" con nào xuống nước cái mình cũng trơn lu"

Đến tháng tám mừng cách mạng mùa thu
xưa như đất dân nhọc nhằn kỷ niệm
người dân cần áo cơm đắp điếm
hơn tung hô những chiến thắng cũ mềm 

Hai mấy năm rồi em vẫn là em
cô chiến sĩ năm xưa nay thợ phụ
lần hồi kiếm miếng ăn một mình tư lự
thuở vào sinh ra tử dễ hơn giờ 

Có thể em thơ ngây, ta ngây thơ
tỉnh giữa dòng say nên khó nhọc
chi bằng cứ bình yên như vại
thiên hạ đang say:
Ta nấu rượu lấy hèm bán phải hơn không? 

NGÃ DU TỬ
tháng 9/2000
 

THƠ NGÃ DU TỬ
  • Số bài : 1041
  • Điểm: 0
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 26.01.2009
Re:THƠ NGÃ DU TỬ - 02.07.2018 22:29:26
0
LỠ 
Một thời rất trẻ 


Vụng về một thuở cuồng si
Buồn đến lặng buổi em đi lấy chồng
Thanh xuân chết sững bên sông
Hởi em còn nhớ tuổi hồng yêu đương 


Cởi hồn tìm cuộc dư hương
Khơi trong tiềm thức lúc thương nhớ còn
Yêu người trao nụ hôn son
Reo trong môi mắt qua hồn tinh anh 
Buổi chiều gió cũng lặng thinh
Hoàng hôn tàn lụn qua hình bóng em
...
Qua cầu em có nhớ quên
Tình anh xưa ấy ru bồng bềnh xuân
Tiễn em tôi đứng tần ngần
Mong em hạnh phúc trăm năm với người 


NGÃ DU TỬ

 

THƠ NGÃ DU TỬ
  • Số bài : 1041
  • Điểm: 0
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 26.01.2009
Re:THƠ NGÃ DU TỬ - 02.07.2018 22:33:30
0
DỘI LẠI TIẾNG CƯỜI 
 
Đêm thao thức gọi em về suy gẫm 
Quê hương ơi, tha thiết đậu tay người
Đâu phải sống là áo cơm no đủ
Cuộc đời còn ăm ắp những lời ru 
 
Cha nhân từ cấy vào hồn nhân nghiã
Mẹ thảo thơm gieo mầm hạt yêu thương
Nên quý lắm nụ cười và hy vọng
Để mai sau ca hát giữa thế thường 
 
Nầy em ạ đừng buồn nghe em nhé
Suối trần gian vẫn mãi chảy xa nguồn
Bởi nhớ biển muôn trùng xa thăm thẳm
Vẫn đùa vui với nắng gió mưa tuôn 
 
Thương em lắm nên cả đời mài miệt 
Vẫn bên nhau khi sông cạn núi mòn
Ta đã đi suốt hành trình sương gió 
Nghe tiếng cười dội lại tấm lòng son 
 
NGÃ DU TỬ

  R
<bài viết được chỉnh sửa lúc 06.07.2018 13:51:30 bởi Nguyệt Hạ >

THƠ NGÃ DU TỬ
  • Số bài : 1041
  • Điểm: 0
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 26.01.2009
Re:THƠ NGÃ DU TỬ - 03.07.2018 17:10:49
0

SKY và BẦU TRỜI THỰC TẠI
Cho cháu ngoại Lê Hoàng Minh Nhật ( Sky) 

Cái thằng cháu ngoại của tôi
ngân nga khúc ca lọng ngọng:
“ Ta như nước dâng dâng tràn có bao giờ tàn
Đường dài ngút ngàn chỉ một trận cười vang vang” 

Ngày mai con sẽ lớn khôn
Ông mơ được như thế ấy 
Giờ nó hồn nhiên chướng bướng
 Đành thôi, ông phải dỗ dành 

Nào xe hơi, máy bay, tàu thủy 
Xả đầy nhà cứ mặc để cháu vui
Những lúc rãnh tôi cùng chơi với nó
Đón yêu thương bằng tinh thể hài nhi… 

Khi nó khóc khó dỗ dành chi lạ 
Chẳng sao đâu một lát lại quên liền 
Rồi nhập cuộc những trò chơi ông dạy
Và vui đùa trên những ngón tay Tiên 

Hôm đi xa mấy ngày nhớ nó
Gọi điện về nghe: “ông ngoại”, thương sao
Ngày tôi về nó ôm ông yêu lắm
Lắng trong ông hương vị rất ngọt ngào 

NGÃ DU TỬ
 
<bài viết được chỉnh sửa lúc 15.08.2018 22:49:34 bởi THƠ NGÃ DU TỬ >

THƠ NGÃ DU TỬ
  • Số bài : 1041
  • Điểm: 0
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 26.01.2009
Re:THƠ NGÃ DU TỬ - 04.07.2018 22:24:33
0
GIAO MÙA 


Tinh mơ giữa một rừng cây
Tiếng chim rớt xuống gọi ngày lên mau
Trời quê ngút mắt xanh màu
Có hay chìm nổi nát nhàu áo ai 


Đi về nghe những tàn phai
Dội vào môi mắt tượng đài hóa thân
Trăm năm mỏi bước phong trần 
Sao không là những điệu đàn tặng nhau 


Thắp lên tim ngọc nguyện cầu
Dâng đời hơn lắm lời rao nhọc nhằn
Bỏ quên sao nếp nhân văn
Theo dòng duy lý mãi chăng hởi người 
Hạt lương tâm gieo xuống đời
Mơ sau xanh tốt giữa thời áo cơm 

Có người giày cỏ áo rơm
An nhiên đi dạo trong vườn thế gian
Quãy văn thơ với cung đàn
Cùng trời cuối đất hợp tan thế tình 

Lần theo lớp lớp hóa sinh 
Ngã nhân cúi xuống tâm bình yên thôi
Khoan dung nhặt ở cõi người
Những điều trông thấy chép lời thơ kinh 

Gẫm hay muôn sự tại mình
Bằng lòng với ngọt đắng tình đời trao
Ngoài kia đời mãi xôn xao 
Được thua, lên xuống ồn ào chợ trưa 

Vui chi ngọn gió giao mùa
Nở đem nhân nghĩa dối lừa nhân gian
Cây xanh tít tắp đại ngàn
Vẫn rung theo gió reo vang nhạt ngày 
Trăng trời mây nước vui say
Tương tư em rụng bàn tay trắng ngần 


NGÃ DU TỬ
( Trích Muôn dặm tình quê, NXB Thanh Niên 2004)

 

THƠ NGÃ DU TỬ
  • Số bài : 1041
  • Điểm: 0
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 26.01.2009
Re:THƠ NGÃ DU TỬ - 08.07.2018 11:12:08
0
QUÊ HƯƠNG VÀ NỔI NHỚ 
 
Quê hương tôi,
điệp trùng cơn sóng lúa
Mía ngọt ngào dâng tặng non sông
Mùa trăng thanh xiêm áo ngập con đường
Ngày tất tả đồng trên ruộng dưới
Vốn chân đất nên thật hiền, rất thảo
Thả hồn xanh hò hẹn với quê 
 
Ngồi suy tư gõ tình lên di cảo
Bức tranh quê rộn rã giấc mơ vừa 
Và còn đây dòng suy tưởng miên man
Thành quách xưa mờ tỏ vết thời gian
Nhặt giùm tôi từng viên gạch đỗ
Trộn mồ hôi xây dựng xóa điêu tàn 
 
Nầy em hởi,
có còn chăng tha thiết
Níu tháng năm mãi miết đợi chờ
Nhớ tình quê tôi dệt võng thành thơ
cho non nước ngọt thơm hồn thiên cổ
Đùng tẻ nhạt với người dân lao khổ
Đời quanh năm chồng chất nợ áo cơm... 
 
Ruộng cày lúa trổ trong tim
Sớm khuy cơ cực mơ niềm hưng vinh 
 
Quê hương tôi nghèo 
từ thuở nằm nôi 
Ca dao mẹ vẫn ru lời hò hẹn
Niềm khát khao từng mòn mỏi luống cày
Mùa mưa đến nổi kinh hoàng giông tố
Mùa nắng nung khô khốc những bàn chân
Dân quê tôi chịu đựng âm thầm
Niềm mơ ước ươm xanh đời hạnh phúc 

Mong mai sau tất cả đơm chồi
Cho thành quách tươi cười hương nắng mới
Cùng tất cả thắm một màu dịu vợi
Của thanh bình của ước vọng trào dâng
Xin ngã mũ chào những người chân đất
Sống hết mình mong sông núi thanh tân 
 
NGÃ DU TỬ
1995
( Trích DÒNG SÔNG QUÊ, NXB Văn nghệ XB 2004)








 

THƠ NGÃ DU TỬ
  • Số bài : 1041
  • Điểm: 0
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 26.01.2009
Re:THƠ NGÃ DU TỬ - 11.07.2018 00:03:42
0
Bi kịch là Việt Nam là quá nhiều sân golf, trong khi đất sản xuất càng ngày càng bị thu hẹp trầm trọng, Tính đến năm 2015 thôi, VN có 58 sân golf nuốt hết 9, 27 nghìn hecta đất sản xuất nông nghiệp. Ai hưởng lợi trong đầu tư sân golf? NDT 
 
CỔ TÍCH CÁNH ĐỒNG 
 
Mùa rạ cũ còn ươm chân gốc ruộng
Con trâu già nghiền ngẫm vị đồng xưa
Nghèo là thật nhưng có thừa thú vị
Sân golf bây giờ xanh mượt đẹp chưa?! 


Trâu xa lạ khi đứng nơi chật hẹp
Suốt cả ngày mơ lại cánh đồng yêu:
Cứ thong thả lém từng mầm lúa chét*
Bình an sao từ sáng sớm đến chiều 


Cả lũ trẻ cũng quây quần trò chuyện
Cánh đồng no cơn gió lộng từng ngày
Và rạo rực hoàng hôn về chầm chậm
Ơi câu hò vang vọng tận lùm cây 


Sân golf mới như ông trùm xa lạ
Bọn chúng tôi chân đất chẳng dám gần
Vì ngần ngại những xe hơi bóng lộng
Bụi quê mùa vấn vít các chân ông 


Chúng tôi lớn từ cánh đồng bờ ruộng
Giờ mất rồi buồn lắm các ông ơi!
Ai giàu có từ sân golf sang trọng 
Lũ trẻ nầy xa lạ đến đời sau 
 
NGÃ DU TỬ
* Lúa chét: Lúa tái sinh ( mọc lại khi đã gặt
( Trích MẮT THÁNG GIÊNG NXB THANH NIÊN 2011)


 

THƠ NGÃ DU TỬ
  • Số bài : 1041
  • Điểm: 0
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 26.01.2009
Re:THƠ NGÃ DU TỬ - 11.07.2018 22:55:29
0
 
Với tôi và nhạc sĩ Hoàng Châu khá thân thích, anh phổ cho tôi 6 bản nhạc, Đêm thơ tôi tại nhà Văn Hóa Bình Thạnh 20/7/1992 anh đã vừa thổi sáo vừa ăn chuối làm mát lòng các ace văn nghệ tham dự đêm thơ, Và rồi tôi chuyển về Gò Vấp, hơn năm sau anh cũng về Gò Vấp anh em thỉnh thoảng vẫn ngồi với nhau.Bẳng đi thời gian, anh Vũ Anh Sương báo tôi nhạc sĩ Hoàng Châu mất, tôi điếng hồn, Linh cửu anh được đưa về quê nhà rất lặng lẽ, ít ai biết. Đúng là cuộc đời vô thường.
Rất may tôi viết bài nầy xuất bản anh đã xem trước lúc anh về với vĩnh hằng. Cầu mong hồn anh vân du khắp chốn.
Tôi up lại như một nén nhang lòng với anh, Kính, NDT 


NỐT LẶNG 
Kính tặng nhạc sĩ Hoàng Châu 
( Viết ở 81 Trần Quốc Thảo Q3, SG) 


Giữa ồn ào 
anh tỉnh lặng
Mơ xa xăm đời sống an bình
Nổi đau ơi, hãy lặng thinh 


Từng người quen nói cười như giữa chợ
Văn nghệ giữa đời ai thích cứ lên gân
Một góc khuất mong nhìn đời cho rõ
Như trắng đen mỗi gương mặt thật gần 


Kẻ hào phóng đỗ bia như đỗ nước
Kẻ ba hoa dưới mắt chẳng hiền ngu
Kẻ ca hát tang tình trong hỗn độn
Trưa về lặng lẽ mùa thu 


Chiếc lá vàng đảo mình rơi nhẹ
Âm vang nào đến lúc cũng ra đi
Đời tan hợp như mây trời tan hợp
Có người điên ngồi vớt xuân thì 


Lại có kẻ ngâm thơ sang sảng
Giữa xô bồ thi phú cũng cuồng quay
Sao tội nghiệp những vần thơ ý chí
Rót vào đây hồn ai cũng nát nhàu
...
Lâu không ghé quán lòng cũng nhớ
Lai rai góc nhỏ để quên đời
Qua từng lăng kính xanh đỏ trắng
Gam màu nào cũng hiện ở nơi đây 


NGÃ DU TỬ
Trích MẮT THÁNG GIÊNG NXB THANH NIÊN 2011

 

Thay đổi trang: << < 101112 > >> | Trang 10 của 22 trang, bài viết từ 271 đến 300 trên tổng số 635 bài trong đề mục