THƠ NGÃ DU TỬ
-
Số bài
:
1041
- Điểm: 0
-
Điểm thưởng
:
0
- Từ: 26.01.2009
|
Re:THƠ NGÃ DU TỬ
-
04.03.2021 09:59:46
TRƯỜNG CA: SÓNG THỊ THÀNH VÀ EM SÓNG THỊ THÀNH VÀ EM 1.Bước ra từ nhánh Sông Quê Có chàng Du Tử hướng về phương Đông* Quảy trên lưng khúc phiêu bồng Tình tang câu hát gió lồng chân mây 2.Đêm về ngủ trọ lưng mây Ngày vui theo nhịp thuyền đầy văn thơ Mặc đời ai gọi ngu ngơ áo văn chương khoác tỉnh bơ với ngày 3.Em rằng: thơ phú trắng tay Nghiệp duyên tôi dẫu đắng cay cũng đành Ngữa tay hứng nắng siêu linh Vui tôi còn thắm chữ tình vác vai 4.Mộng mơ ngồi đếm một hai Đôi khi trầm mặc chiều dài nước non Thanh lương gõ nhịp vuông tròn Cung văn gửi một dấu son tặng người 5.Ngày xưa: học tập giúp đời Thời nay sương sớm ngậm ngùi đôi vai Thâu canh chờ đến ban mai Mong ngày xanh thắm cho dài tháng năm 6.Cung tay rút ruột thân tằm Cho tơ vàng ánh trăm năm để dành Đời sao lắm kẻ tài lanh Vung tay ngỗ ngáo giữa xanh đỏ vàng 7.Tôi em lỗi nhịp mùa sang Áo xiêm thất lạc bên đàng trần ai Ừ thì ngày ngắn, đêm dài Chung lưng đấu cật trước đài nhân gian 8.Mặc đời, suy nghĩ, ân cần Thương các con, gắng tay làm hàm nhai Ơn trời bước nhịp một hai Sóng gian nan gội trên vai vợ chồng 9.Dòng đời như chuyện dòng sông Bình yên cũng nhận, bão giông chẳng sờn Ngã nào đo đếm thiệt hơn Ngã nào trong đục trước sơn giang nầy 10.Miệt mài nắng sớm, sương mai Thương em quảy gánh trên vai nhọc nhằn Hằn từng đêm những vết nhăn Thâm quầng con mắt buồn, trăn trở nhiều 11.Nửa đời vai lệch, chân xiêu Quên thanh xuân những yêu kiều thuở xưa Ngày qua, gội nhánh nắng mưa Đêm về mắt ứa thiếu thừa cơm canh 12.Thương em tôi dỗ với dành Ráng lên em, mai xứng danh mẹ hiền Này em, kiếp trước Giáng Tiên Nên giờ đứng giữa hai miền Nam Trung 13.Bước nhân sinh đến vô cùng Giờ còn giới hạn trước thung lũng nghèo Mai nầy hết cảnh gieo neo Tôi em cùng nắm tay gieo nhân từ 14.Gập ghềnh nhịp phách chân như Khổ vui mặc niệm, tạ từ bước qua Đều chân em nhé cùng ta Tháng năm thắm áo, ngọc ngà thắm quê 15.Lạc nguồn sau một cơn mê Cả dân ta khổ tứ bề lầm than Thì thôi em, gọi trăng vàng Xuống cùng ta giỡn với ngàn thi ca 16.Rượu trần gian rót đêm qua Ngâm sang sảng giọng ta và em nghe Biết đâu mai mốt xuân hè Văn theo duyên mệnh gửi về trăm năm 17.Hát lên em buổi thăng trầm Thị thành sẽ nhớ thuở cầm cố thơ Thế gian ai biết chữ ngờ Thiên đường là mộng, văn thơ là tình 18.Chiều tàn mơ một bình minh Dãi dầu sẽ hết nổi linh đinh ngày Thầm mong chờ một mùa sau Bội thu từ lúc thắm màu sắt son 19.Mai về ôn lại nguồn cơn Nhớ thương một thuở giang sơn thắt lòng Sông quê nhiều đục, ít trong Lẽ nào ta chọn long đong quê nhà 20.Này em, lập nghiệp quê xa Còn hơn bó gối mù sa tháng ngày Phải không em, cuộc đổi thay Biết đâu có những mùa may thị thành 21.Giã từ quê quán, tre xanh Thôi, ngày tháng ấy cũng đành chia xa Vẫy tay chào những âm ba Tháng ngày hò hẹn cùng ta tự tình 22.Ngày nao duyên nợ ba sinh Trầu xanh, cau thắm cho mình chung đôi Anh còn em, em có tôi Cùng nhau dìu bước qua đồi mộng mơ 23.Em bán buôn anh làm thơ Cung đàn nắn nót xanh bờ thanh xuân Nầy em tuổi ấy như rừng Suối yêu thương chày thơm lừng mùa non 24.Nụ cười gieo mộng vuông tròn Trăm năm để một dấu son tặng người Một đời trổ nhánh ngàn khơi Mỗi ngày thêm mới dòng trôi tương hòa 25.Có người thân ái cùng ta Có người nhập cuộc mù sa tháng ngày Ta còn nhịp đập chung say Sợ gì em, những rủi may cuộc đời 26.Hãy vui từng nhịp rong chơi Ngại ngùng chi, nhánh thuyền rời sông xưa Xứ người, đất rộng người thưa Đãi người mới, ta vốn thừa sắt son 27.Thương em từ lúc còn son Trắng trong áo mới eo thon rạng ngời Mùa vui chưa kịp rong chơi Áo cô dâu mặc vào người theo ta 28.Trôi theo nhịp sống hải hà Chồng con là nợ duyên qua phận nầy Vu quy em hứng trên tay Bao chàng thờ thẩn mấy ngày đắp chăn 29.Nhà người sau trước có anh Bước chân ra có trăng thanh sáng cùng Mong đời liền nhánh thủy chung Tháng ngày chia sớt vạn trùng quan san 30.Này em gánh biển, trèo non Vững đôi chân cứng đá mòn vui thay Trần gian ta nhập hội này Làm sao hiểu được tháng ngày mai sau 31.Dây trầu đã quyện thân cau Luôn chăm bón sẽ xanh màu phúc duyên Trời cao, đất rộng trăm miền Lẽ nào không thắm giữa triền nhân gian 32.Giả từ quê quán thu sang Hởi non sông, nhịp bước vàng sánh đôi Thương em đôi lúc bồi hồi Mẹ cùng cha vốn cái nôi quê nhà 33.Đường tàu bắt nhịp rời ga Làng quê từ ấy mờ xa, xa dần Ta cùng nhau nhé ân cần Đời hăm hở gọi theo chân bụi đường 34.Cuộc ngày đầy những gió sương Không sao em, chỉ là hương sắc tình Đầu ngày thắm nắng bình minh Suy tư cùng những linh đinh quê nhà 35.Mẹ rằng: Lập nghiệp quê xa Đầu nan vạn sự trên xa xứ người Cha rằng: khó lắm con ơi Ráng nghe con, cả một đời đỡ nâng 36.Phố Sài Gòn đến rất gần Người xe như nước ngoài sân ga chiều Sài Gòn ơi, ta rất yêu Rồi mai năm tháng dắt dìu cùng nhau 37.Trời cao không phụ lòng này Quê người ngày tháng dần đầy áo cơm Ta còn nhớ dáng em thon Bước về qua ngỏ lối mòn thật quen 38.Kể chi em những nhọc nhằn Kể chi nhau những trầm thăng một đời Ta và em dưới vòm trời Cũng như nhau những con người thế gian 39.Khổ vui lớp lớp hàng hàng Từ tâm nuôi dưỡng bên đàng trần ai Theo nhau ngày tháng đường dài Kệ người, ta cứ miệt mài chính danh 40.Văn chương là nghiệp đã đành Núi sông là nợ cùng xanh đôi bờ Gõ hoài theo nhịp tim thơ Mặc đời, ta vẫn ngu ngơ khóc cười 41.Nặng lòng con chữ đầy vơi Nặng lòng cùng với trang đời nhân văn Nước non ngàn dặm còn hằn Mai sau ai mở trang văn đọc cùng. 42.Ngày chiều theo những dòng sông Khi nào đục, lúc nào trong cũng thường Thoảng thơm ngan ngát làn hương Mười năm qua vội, tuổi hường trôi mau 43.Sóng thời gian phủ chân cầu Rong rêu từ lúc xanh màu phúc duyên Bến sông xa một lá thuyền Triền miên trước sóng an nhiên tháng ngày 44.Ta từ bao nỗi đắng cay Dòng đời may rủi, rủi may trùng trùng Thôi em, đừng nghĩ mông lung Phước duyên nào cũng từ nguồn nhân duyên 45.Được làm một gái thuyền quyên Là vô lượng phúc trên miền nhân gian Nhủ lòng sống vẹn chữ tâm Thị phi nào cũng sai lầm nhé em 46.Mở lòng với các anh em Mùa vui rồi sẽ được êm ấm cùng Cõi người còn có riêng chung Mong em hãy gắng nắm cùng tay nhau 47.Đường suông hay thác ghềnh sâu Đồng cam cộng khổ qua cầu sánh đôi Thương nhau chẳng ngại dốc đời Núi cao ư, sẽ qua đồi an nhiên 48.Đời người biết mấy truân chuyên Rằng thi vị, nghiệm nhánh phiền nhân gian Là dân rồi mới nên quan Hết quan trở lại áo dân lệ thường 49.Mặc đời ta cứ thêm hương Dù cay đắng cũng thế thường vui lên Buồn làm chi chuyện hư nên Làm sao biết trước thiên duyên cuộc cờ 50.Vui lên em sẽ là thơ Buồn quanh quẩn chỉ thẩn thờ lòng đau Lâu lâu cùng đến gác lầu Còn thưởng ngoạn để mai sau bớt buồn 51.Chiều qua thẫm một tiếng chuông Vọng về từ lúc khói sương quê nhà Chuyện ngày qua, kệ ngày qua Ngày mai còn phía trước và em anh 52.Cùng nhau tay nắm đồng hành Khổ vui nào cũng xây thành tình yêu Cày sâu, cuốc bẩm sớm chiều Không giàu sang cũng cơm niêu qua ngày 53.Ngọt bùi chan với đắng cay Mốt mai thú vị men này sẻ chia Hai mươi năm tạc văn bia Làm kỷ niệm lúc ngày dzià quê cha 54.Cả nhà ra đón mắt nhòa Tình yêu thương đã vỡ òa trước sân Người thân, làng xóm ân cần Vui nào hơn, bè bạn thân đón chào 55.Ban ngày rõ mắt chiêm bao Trần gian nầy, có ai nào như ta? Là vui trong cõi người ta Trùng lai duyên ấy đất và trời thương 56.Đã dày bao cuộc nắng sương Nghiệm ra thấy cả sắc hương cõi đời Thuyền rời quê cũ rong chơi Hai mươi năm dạo khắp nơi Sài Gòn . 57.Ngày em còn thắm nét son Cầu chữ Y, khắp Sài Gòn, ChoLon Em gồng gánh anh và con Khổ thân một thuở cùng non nước này 58.Chăm làm. Siêng nhặt liền tay Rồi ra, đời cũng có ngày an thân Lật trang đời nhớ thời xuân Thước phim ngày ấy để dành mai sau. 59.Bạn bè mừng gặp lại nhau Hiểu ra năm tháng dãi dầu áo cơm Lỡ thời đành chịu thiệt hơn Thế thời, ta giấu nổi buồn trăm năm 60.Thì thôi anh hóa thân tằm Nhã tơ vàng óng âm thầm văn chương Kể chi chăm chỉ dưới trường Hồi hương khổ luyện để tường tận minh 61.Một đời trước cõi hư vinh Trọ mình trong bước đăng trình thơ văn Trăm năm vỗ cánh chim bằng Mùa xuân chừng sẽ băng băng lộ trình 62.Ta về đối mặt phù sinh Bên đời còn những tự tình lên khơi Nhón chân ngắm áng mây trời Trần gian ta hát giữa đời bao la 63.Trải qua bao nhịp quan hà Mới hay rằng lắm phù sa quanh mình Giục lòng gọi nắng bình minh Rọi ngày cho ấm gieo tình sắt son 64.Cùng em giữa cuộc vuông tròn Giữ chân dung chuyện nước non một thời Ta từ bao cuộc rong chơi Hiểu ra trong cõi khóc cười bể dâu 65.Nhớ ngày canh cánh lo âu Vàng thau chìm nổi buổi đầu đổi thay Bao người đối diện đắng cay Cũng đành chấp nhận cái ngày oan khiên 66.Tội tình chi đến lụy phiền Gia đình "ngụy", nhận đảo điên đến giờ Mười lăm năm lệ thành thơ Mười năm ngồi xếp cuộc cờ thanh xuân 67.Cổng trường đại học xa xăm Nổi oan ngày ấy trăm năm chắc còn? Ta về tìm được người con Nghĩa Hành quê, vốn giống dòng phong gia 68.Cùng nhau dưới một mái nhà Biết sẻ chia gian khó và yêu thương Mơ trăm năm chuyện con đường Trần gian mong hiểu để nhường nhịn đi 69.Vui thay, trời đất dịu kỳ Khổ đau nào quản đền nghì Trúc Mai Bạn bè, thơ phú lai rai Sài Gòn ơi, cứ miệt mài bón chăm 70.Đôi khi nghĩ lại xa xăm Khá lên, ta sẽ về thăm quê nhà Hai mươi năm đã rời xa Nhớ quê, lòng chợt mắt sa lệ buồn 71.Thời gian nhuộm mái tóc suông Rối bời bởi nắng, gió, sương thị thành Sá gì con tạo đành hanh Nhọc nhằn từ thuở tóc xanh theo chồng 72.Sáng cùng em phía đầu đông Xong. Về chăm sóc cho con đầu lòng Kể chi ngày tháng long đong Nợ cơm áo giữa Sài Gòn đua tranh 73.Ráng nghe em cứ chân thành Mai sau trời đất dỗ dành chúng ta Nằm mơ có một vuông nhà Tự do bày biện hát ca vui đùa 74.Miệt mài ngày tháng đong đưa Nghĩ ra chừng cũng đủ vừa tin yêu Thịnh suy, suy thịnh trăm điều Lẽ nào no gió cánh diều không bay 75.Bao nhiêu năm cuộc tĩnh say Hiểu ra nghĩa lý cuộc ngày trần gian Trời nào phụ kẻ siêng năng Không gian có chỗ đất bằng sánh vai 76.Bạn bè so chén lai rai Giọt buồn đem cắn chia hai làm mồi Khổ vui còn lại bên đời Hoàng kim nào sẽ lên ngôi mai này 77.Về Bình Thạnh một sớm mai Thuê vuông nhà nhỏ trăng cài gió mây Ta về nhập cuộc hội nầy Còn em xoay xở liền tay mọi bề 78.Mắt em nhớ thuở tròn xoe Mong tôi về buổi xuân hè chiều hôm Thương em từ độ vừa son Một sương hai nắng chưa mòn nét xuân 79.Cha vừa rát mặt vào Nam Quê nhà thiếu áo, đói cơm tội tình Ta bây giờ cũng linh đinh Thương cha bệnh hoạn thương mình nghèo ghê 80.Thuốc men, cơm áo trăm bề Thân cha tù túng giữa 'quê xứ người' Ngày nào thong thả rong chơi Bây giờ cực nhọc cha ơi... Xót lòng 81.Này em đời lỡ long đong Cũng đành chịu cảnh long đong cùng người Thảo thơm sống giữa cõi đời Mai sau trời đất nhớ lời nỉ non 82.Ta còn một tấm lòng son Bên cha người đã cùng non nước này Thời gian còn những bàn tay Cùng nhau chăm bón cho đầy yêu thương 83.Mai kia còn lại con đường Ngập tràn hạnh phúc ngát hương ngược dòng Thế rồi … người cũng thong dong Về nơi chín suối đau lòng các con 84.Tết về, trong những nhành xuân Mẹ cùng con quấn khăn tang trắng trời Người vừa cởi hạc xa khơi Lòng con còn những rối bời trần gian 85.Sóng ngày còn những gian nan Cha đi để lại bên đàng tiếc thương Ngậm ngùi nhang khói làn hương Cha ơi, còn nỗi xót vương bên lòng 86.Ta từ ngày tháng long đong Vẫn bước đi với cõi lòng bình yên Đãi nhân gian một chữ hiền Làm thơ anh viết một thiên sử tình 87.Mùa lên theo nhịp bình minh Gót ngày không mỏi hành trình áo cơm Vui nhé em hạt thảo thơm Thờ cha, ta nhớ nghĩa ơn cùng người 88.Cha dạy anh sống trên đời Thẳng đường đi trước khóc cười bể dâu Dặn lòng trong cuộc nông sâu Ghìm cương nào quản vó câu gập ghềnh 89.Sóng đời còn lắm nổi nênh Cùng nhau thong thả giữa mênh mông ngày Và em hãy nắm chặc tay Mốt mai ắt cũng có ngày thênh thang 90.Dễ gì trong cõi nhân gian Buổi đầu ai chẳng gian nan, thường tình Nợ nần nhau chuyện ba sinh Thương em, tôi dỗ với dành yêu thương 91.Mỗi ngày lên gội nắng sương Vẫn vui trong cuộc sống thường nhật thôi Bán mua tiếp diễn liên hồi Vui nào hơn cả một đời tự do 92.Giận mình còn lắm âu lo Tiếc cha sao vội sang đò trần gian Để con nước mắt cạn dòng Thân trai còn những long đong xứ người 93.Sinh tiền cha chứng nghiệm đời Hiểu con trong cảnh nổi trôi phận mình Gội ngày sương gió mưu sinh Tình yêu con vẫn màu xanh vô cùng 94.Cha giờ mây gió ung dung Trả trần gian lại, dạo cùng Bồng Lai Các con tháng rộng, năm dài Con đường trước mặt tương lai đón chờ 95.Gìn lòng theo những trang thơ Mùa vui em nhé bến mơ ngọt ngào Cha giờ dong ruổi trên cao Độ trì con cháu lẽ nào chẳng nên? 96.Giả từ ngày tháng lênh đênh Bình an qua những thác ghềnh gian nan Thẳng lưng, đi tới đường hoàng Mùa xiêm áo cũng rộn ràng đôi chân 97.Thương mình chăm bón tình thân Thương em giờ bớt nhọc nhằn đôi vai Xưa hàm tiếu, giờ mãn khai Thời gian rực thắm cánh mai ân tình 98.Lấp đầy khoảng trống bình minh Tạ ơn em, nắng vàng xinh cõi ngày Mở lòng đón nhận trên tay Không gian nan sao có ngày yên vui 99.Thị thành còn sóng ngậm ngùi Ta còn em, vẫn cái cười nợ nhau Vốn đời sống vạn, muôn màu Chọn màu xanh thắm qua cầu cùng anh 100.Ngày sẽ vui. Đời như tranh, Hẹn nhau đi hết hành trình trần gian Sóng thị thành viết trang văn Gửi nhân gian thắm trời xanh mây hồng… 101.Đi qua năm tháng phiêu bồng Ô hay, còn lại tiếng lòng thanh yên Còn bao trăng mộng rất hiền Còn bao dự liệu bên triền văn chương 102.Đời người trọ quán mù sương Mai sau còn mất? giữ hương quê nhà Oanh nào còn lại câu ca Ta giờ còn lại ngọc ngà nết văn 103.Đi qua cát bụi thưa rằng: Cả đời còn nợ trang văn tự tình Nhớ người xưa, viết thi kinh Áo hoa sẽ thắm bình sinh sắc ngời 104.Thì ra, phù thế rong chơi Cũng ngần con chữ đầy vơi nỗi niềm Người mơ danh lợi áo xiêm Ta từ tốn chọn thanh yên một đời 105.Lẽ nào chữ nghĩa rong chơi Lại quên danh dự giữa thời vàng thau Muôn màu trong cuộc bể dâu Làm sao giữ được thanh cao mỗi ngày 106.Một đời ấm lạnh đôi tay Một đời thơm thảo ta bày cuộc vui Muôn sau còn những ngậm ngùi Muôn sau còn những nụ cười trần gian 107.Nhị nguyên một cặp sinh tồn Tương tác nhau để sống còn có nhau Trời cao, đất rộng nhiệm mầu Ai qua giông tố sống giàu nghĩa nhân 108.Đời người chẳng trọng thâm ân Núi vàng, núi bạc dần dần xa bay Không mai sau, cũng đời này Gẫm ra sẽ thấy bàn tay Đất Trời 109. Gìn ân giữ nghĩa em ơi An nhiên vui sống giữa đời bao la Thênh thang mở lối người ta Văn chương là đạo, quê là nhớ thương 110.Trăm năm một cuộc hí trường Ghét ghen nhau, nhận đau thương riêng mình Một đời tranh đấu mưu sinh Tự tồn nhưng thắm chữ tình, chữ tâm 111.Đi qua bể khổ phận tằm Suy mình, nghiệm lại trăm năm phận người Nổi nênh ngày cũng mỉm cười Khổ vui, lòng cũng giòn tươi thật thà 112. Đêm về thơ nhạc hoan ca Mặc người ta, kệ người ta mưu cầu… Đời người bao cuộc bể dâu Nói sao cùng những nông sâu sự đời 113.Trang văn chừng đủ yêu người Cung tay dừng bút cho đời phấn hương Nào ai hiểu hết vô thường Ta còn đi giữa khói sương đời này. NGÃ DU TỬ/SÀI GÒN VIỆT NAM
<bài viết được chỉnh sửa lúc 30.03.2021 00:08:22 bởi THƠ NGÃ DU TỬ >
|