THƠ NGÃ DU TỬ
Mỗi Hóa Sinh
MỘT SẮC MÀU
Mặc lá vàng rơi ngang ngang nỗi nhớ
và mùa thu đã đến tự bao giờ
màu trang nghiêm đã nhuộm những dòng thơ
lòng mộ chí xem tượng đài trầm mặc
mây lưng trời có còn thắc mắc
trôi về đâu trùng điệp quê hương
mỗi bước chân đi dù lấm cả bụi đường
nghe da thịt ướp hương ngàn hoa cỏ
đêm sập xuống dáng ai đứng đó
bóng trầm tư mặt trời hôm qua
tiếng hiu quạnh gọi vang đồi hoang lạ
loài tắc kè lên giọng thiết tha
mặc thời gian cứ thản nhiên biền biệt
lá vàng rơi ủ dưới chân mềm
con chim chuyền cành còn hót gì thêm
vì lủa hạ đã xa bờ cát trắng
gió ưu tư thổi bao mùa thầm lặng
qua phận người treo từng nhánh sông riêng
thơ hiển linh gõ cửa khắp trăm miền
như lá rụng thắm phù sa đất cũ
mỗi hoá sinh một sắc màu luân vũ
vàng thu qua xuân hé nụ đơm chồi
cây đời xanh lòng khát vọng lên ngôi
dâng nhiệt huyết hát dưới trời cao rộng
Ngã Du Tử
<bài viết được chỉnh sửa lúc 20.03.2009 00:38:55 bởi THƠ NGÃ DU TỬ >
TÍM NHỚ
Giò lan treo trước hiên nhà
Hương quê chốn cũ ngà ngà đời say
Ngày trôi gió thỏang mưa bay
Màu hoa tím gợi nhớ ngày yêu em.
Nguyên Hải
[image]http://diendan.vnthuquan.net/upfiles/45621/8B348890D2EE4ED69D774CBC700BF17E.JPG[/image]
<bài viết được chỉnh sửa lúc 20.03.2009 12:36:01 bởi NGUYÊN HẢI >
Trích đoạn: NGUYÊN HẢI
TÍM NHỚ
Giò lan treo trước hiên nhà
Hương quê chốn cũ ngà ngà đời say
Ngày trôi gió thỏang mưa bay
Màu hoa tím gợi nhớ ngày yêu em.
Nguyên Hải
[image]http://diendan.vnthuquan.net/upfiles/45621/8B348890D2EE4ED69D774CBC700BF17E.JPG[/image]
[image]http://diendan.vnthuquan.net/upfiles/48400/156EDE5C062243C5907F0A1FD3722731.jpg[/image]
Rong chơi kính tặng quê hương rong chơi đụng tiếng nguyệt cầm hình như em đã hóa thân đầu ngày bao lo toan chợt ngừng -say yêu thương từ phía chân mây vọng về đồng hoang trầm uất cơn mê tiếng ai như tiếng lòng quê cựa mình ươm mầm ủ hạt niềm tin nắng mưa phiêu dạt nhục vinh có tường hay là em phía đầu non nhập vào cuối bễ khóc mòn cơn xưa nhủ lòng với cả mai sau giục lương tri lái con tàu quê ơi ga nghĩa nhân khắp đường đời dân ta hát dưới mặt trời tin yêu cùng em ta hóa cánh dìều lộng trong gió mới chạm triều tự do nước non khẳm những chuyến đò chở nhân văn lướt sông thơ ân tình... Ngã du Tử
<bài viết được chỉnh sửa lúc 21.03.2009 10:21:33 bởi THƠ NGÃ DU TỬ >
thắp lửa nhớ ngày cái thuở gió mưa làm sao quên cuộc đời thừa khổ đau xối thơ lên đỉnh tình sầu mơ mai sau bắt nhịp cầu yêu thương buồn vui từ chuyện lên đường cũng vì em gửi chút hương cho ngày trăm năm lần giở tỉnh say ơn đời văn cũng theo mây nghìn trùng nụ hồng nở giữa quê chung tôi và em thắp lửa cùng nhân gian ngã du tử
<bài viết được chỉnh sửa lúc 22.03.2009 11:08:03 bởi THƠ NGÃ DU TỬ >
cảm
yêu em lòng mãi tinh khôi
hái từ mây ướp mặt trời ngát hương
nghe ra từ núi từ sông
cho em tôi nở những dòng thơ thơm
ngã du tử
Chào NDT, nghe danh nhiều bgiờ mí có vài dòng chào mừng, chúc vui và thơ trải đầy VNTQ nha.
Trích đoạn: THƠ NGÃ DU TỬ
thắp lửa
nhớ ngày cái thuở gió mưa
làm sao quên cuộc đời thừa khổ đau
xối thơ lên đỉnh tình sầu
mơ mai sau bắt nhịp cầu yêu thương
buồn vui từ chuyện lên đường
cũng vì em gửi chút hương cho ngày
trăm năm lần giở tỉnh say
ơn đời văn cũng theo mây nghìn trùng
nụ hồng nở giữa quê chung
tôi và em thắp lửa cùng nhân gian
ngã du tử
Đành thôi.. "Buồn vui từ buổi lên đường" Em anh thế giới như dường cách chia Quê hương đón bước em về Phần anh chưa định, thê nhi khó rời, Hai ta đứng giữa lòng đời Duyên phần cách trở....biết thời tính sao?!
mai nắng xuân reo lại mùa xuân thì thầm bên tai mẹ miền nam ơi rộng cánh mộng bên trời chân ta bước chưa đủ lời mời gọi cõi đời yên ắng lạ thường mùa sau ai biết con đường về đâu? núi sông ngơ ngác một màu nhuộm sương mai nắng xuân reo khắp nẻo đời vô tận chãy về thấm mạch quê hương là ai em hay bạn cho tôi hôn từng nụ thật đầy yêu thương ngã du tử
mắt ngọc thuở xuân nồng mắt ngọc xanh xanh ngát thuyền đam mê đuối giữa sóng trùng khơi nay cơ hồ mắt ngọc thôi biêng biếc màu hoàng hôn dẫu nhạt phía bên đời ngã du tử
hồn thơ đưa tay chạm vào mặt trời thì ra trong ấy có lời núi sông từ bao thấm đẩm nguồn cơn phả vào nhật nguyệt linh hồn thơ tôi ngã du tử
trên đỉnh đèo Eo gió* (cảm xúc trên đỉnh đèo) dáng núi Đình Cương*hình yên ngựa tôi trở về sau cuộc phân ly gió sương quê mẹ ngày tao loạn còn nhớ gì không? đất khắc ghi đỉnh đèo Eo gió ngày xưa cũ trăng nước Nghĩa hành mộng trùng dương ai đem tang tóc gieo nơi đó đau xót trời quê vạn dặm trường mà thôi, quê quán muôn đời ấy bất chợt ta về đỉnh núi xưa nghe gió ngại ngần trong khúc hát nên thương đời một nắng hai mưa chiều nghiêng bóng núi vàng vọt quá lũ lượt đoàn xe đẩy củi về chân bước nhịp nhàng thoăn thoắt vội giữa trời treo lững mãnh hồn quê phiêu bạt lâu ngày giữa phố xa quan san muôn dặm nhớ quê nhà chiều nay đứng chạm ngàn mây núi hát giữa đời vang:- bi tráng ca ngã du tử *đèo Eo-Gió thuộc núi Đình Cương (Đỉnh khương) huyện Nghĩa Hành Quảng Ngãi ,quê hương tôi
<bài viết được chỉnh sửa lúc 01.04.2009 21:20:33 bởi THƠ NGÃ DU TỬ >
kỷ nguyên xanh ngọn cỏ xanh nhiều vạt cỏ xanh tô thắm thảo nguyên xuân trông ngút ngàn tầm mắt cánh chim tự do vút qua trước mặt như mũi tên lao thẳng vào cuộc đời vẽ đường bay độc lập anh dìu em qua đồi xanh bóng đỗ dài như đường định mệnh một nửa dâng đời nửa rong chơi mùa xuân về trên thảo nguyên tưới trên lá nhuộm sắc xanh kỳ vĩ màu non sông biêng biếc đến điệp trùng cỏ tung tăng múa thật giòn trên sóng thổi vô tư chạy miết đến vô cùng đồi hy vọng đã mọc mầm nhật tụng kỷ nguyên xanh lật trang mới bắt đầu (có tiếng em khe khẽ nguyện cầu) ngã du tử
Đối thoại người phăng phăng qua cầu thời đại
lưng chừng đoái nhìn về bên ấy
có gì luyến tiếc chưa nguôi...
người rạo rực bước sang bên đó
ngập ngừng khi đứng hẳn phía bên kia
rồi nhập cuộc trước cổng ngày phân cách
đêm vô tình trắng mắt đến nghìn khuya
tôi đánh ùm giữa dòng sông dân tộc
tình ngây ngây hồn nước mát quê nhà
và dự cảm dưới vàm trời thấp thoáng
đời tự do xanh ngát bao la
rất có thể :
" mơ ngày về đành phải ra đi" son ánh mắt giấu nụ cười cũng lạ hợp sáng hóa mùa sau về thâm tạ tình non sông thôi thúc mỗi con người ngã du tử
<bài viết được chỉnh sửa lúc 06.04.2009 13:31:59 bởi THƠ NGÃ DU TỬ >
Du tử ca Du tử ca bốn phương trời vang vang khắp nẻo trùng khơi quan hà đời lãng tử nợ phong ba đắng cay gom lại thăng hoa cánh diều mưa rừng gió phố đìu hiu bước đi đồng vọng trăng chiều miên man đôi chân vượt núi băng ngàn tài hoa gửi cánh chim hoàng hạc bay lời thơ không mỏi tháng ngày tình Em sông núi trên tay hiện hình về thành hát những câu kinh mưa Từ hạnh phúc ô hình như em tơ vàng chỉ thắm là duyên hát ca chung với con thuyền quê hương nửa đời gió núi ngàn sương kết thơ làm chiếu mà thương nhớ ngày nửa đời tan hợp cùng mây chở vào hồn những mê say cõi người ngã du tử
-
trên phà Tiền giang xế gay gắt con phà trôi chầm chậm gió thanh bình mơn nhẹ sóng Tiền giang mênh mông sóng nước trùng điệp điệp mặt nước làm gương nắng ngang ngang ngã du tử
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 1 bạn đọc.
Kiểu: