THƠ NGÃ DU TỬ
-
Số bài
:
1121
- Điểm: 0
-
Điểm thưởng
:
0
- Từ: 26.01.2009
|
Re:THƠ NGÃ DU TỬ
-
11.10.2024 21:23:14
KỶ NIỆM VỚI PHẠM NGỌC DŨ Tùy bút Nguyễn Đại Hoàng* 1.Hôm đó tôi đi dự buổi ra mắt: Tập Truyện Ngắn & Ký của nhà thơ Quảng Ngãi Phạm Ngọc Dũ. Bận việc nơi xa nhưng tôi cũng cố gắng về. Trễ hơn một tiếng! Nên lòng thấy ngại ngùng băn khoăn lắm. Vậy mà, anh đón tôi với sự vui mừng toát ra từ đôi mắt – và lạ lùng thay anh đã KHÔNG nói một câu mà gia chủ THƯỜNG nói: -Sao đến trễ thế? Điều đó làm tôi cảm kích vô cùng! Rồi liền sau đó anh ký tặng tôi cuốn GIÓ BÊN TRIỀN SÔNG VẪN THỔI- Tác phẩm đầu tiên về VĂN của anh – Như anh đã bộc bạch trong phần Lời Tác Giả. Vâng! Việc này cũng khá bất ngờ bởi vì xưa nay người ta chỉ biết đến anh với tư cách một nhà thơ! 2.Tên anh Phạm Ngọc Dũ và bút hiệu của anh Ngã Du Tử có điều đặc biệt. Bởi Du Tử - 游子 có nghĩa là kẻ phiêu lãng. Còn Ngọc Dũ 玉 牖 – có nghĩa là khung cửa làm bằng đá quý- ý chỉ người ở nhà. Nói cách khác Du Tử và Ngọc Dũ trái nghĩa nhau như Lữ Thứ với Chương Đài trong câu thơ: Kẻ chốn chương đài người lữ thứ - Trong bài Chiều Hôm Nhớ Nhà của Bà Huyện Thanh Quan vậy! Ở nhà là TĨNH. Còn phiêu lãng là ĐỘNG. Có phải vì thế mà thơ của Phạm Ngọc Dũ - luôn chứa đựng đến hai yếu tính này chăng? Ngay cả tập san văn học Sông Quê do anh chủ biên- Cũng mang hai yếu tố động và tĩnh đó. Sông nước lững lờ, nhưng Quê nhà lặng lẽ. 3.Tác phẩm của anh đã xuất bản: 1.Dòng sông quê (Thơ, NXB Văn Nghệ TP HCM, 2004) 2.Mắt tháng giêng (Thơ in chung với Đỗ Hướng, NXB Thanh Niên 2011) 3. Hạnh Ngộ (Thơ, NXB Thanh Niên, in chung, 2011) 4.Còn Lại Dấu Yêu (Thơ, NXB Hội Nhà Văn, in chung, 2015) 5.Trường ca Chơi giữa thường hằng (NXB Hội nhà văn TPHCM, 2017) 6.Trường ca Sóng Thị Thành Và Em (Thơ, NXB Hội Nhà Văn, 2021) 7.Gió Bên Triền Sông Vẫn Thổi (tập truyện ngắn và ký, NXB Hội Nhà Văn, 2023) 8. Vàng Gieo Tâm Thức (2024) +Từ những tựa tác phẩm nói trên và tựa một số bài thơ của Phạm Ngọc Dũ, tôi sắp xếp lại thành một bài thơ tặng anh:KHÔNG ĐỀ Đời gọi em là hương sắc dòng sông quê mắt tháng giêng hạnh ngộ Mùa tự do bay- với dòng sông cũ còn lại dấu yêu chơi giữa thường hằng Sông Hoài nhận mãi vầng trăng sóng thị thành và em gió bên triền sông vẫn thổi Còn lại dấu ngày giữa phố chiều tiếng chổi đường quen… Câu thơ cuối của Phạm Ngọc Dũ khiến tôi bất giác nhớ lại mấy câu thơ tuyệt bút đầy cảm xúc trong bài thơ SÃI của nhà thơ Nguyễn Thái Dương- Nguyễn Thái Dương MT - Lá đa ơi đừng rơi mãi/ tiếng chổi khàn/ cháu chắt sãi đang khua... Vâng nhà thơ, Chủ biên Sông Quê Phạm Ngọc Dũ vẫn đang cùng những người viết trên đất nước này và những trái tim Việt Nam ngoài viễn xứ, trong ý hướng góp phần hương sắc cho nền Văn Học Nghệ Thuật nước nhà, dẫu người chủ biên Sông Quê mái tóc pha sương tự lâu rồi và tiếng chổi đã khàn…Bởi như nhà thơ vĩ nhân Đức Johann Wolfgang von Goethe (1749-1832) từng viết: Sự suy tàn của một nền văn học cho thấy sự suy tàn của một quốc gia [The decline of literature indicates the decline of a nation] Vâng, Phạm Ngọc Dũ cũng như tôi và chúng ta, luôn có bóng dáng quê hương trong trái tim mình. 4.Hôm nay nhân kỷ niệm 5 năm ngày thành lập tạp chí văn học nghệ thuật Sông Quê, kính chúc chủ biên, nhà thơ Phạm Ngọc Dũ, toàn BBT, độc giả Sông Quê, cùng quý thân hữu và các bạn, luôn hạnh phúc bình an, nhiều sức khỏe và niềm vui sáng tạo. Trân trọng. NGUYỄN ĐẠI HOÀNG
<bài viết được chỉnh sửa lúc 11.10.2024 21:38:01 bởi THƠ NGÃ DU TỬ >
|