THƠ NGÃ DU TỬ
LỤC BÁT TỨ TUYỆT Mai về ngồi giữa thềm xưa Nghe rong rêu phủ đầy chưa lối mòn? Lục trần gian sót nếp son Thời gian chưa xóa, hãy còn nguyên sơ. Ndt/Sg
TRÊN ĐỈNH ĐÈO EO GIÓ Dáng núi Đình cương hình yên ngựa Tôi trở về sau cuộc phân ly Gió sương quê mẹ ngày tao loạn Còn nhớ gì không? Đất khắc ghi Đỉnh đèo Eo-gió ngày xưa ấy Trăng nước Nghĩa Hành mộng trùng dương Ai đem tang tóc gieo vào đó Đau xót trời quê vạn dặm trường Mà thôi quê quán muôn đời vậy Bất chợt ta về đỉnh núi xưa Nghe gió ngại ngần trong khúc hát Nên thương đời một nắng hai mưa. Chiều nghiêng bóng núi vàng vọt quá Lũ lượt đoàn xe đẩy củi về Chân bước nhịp nhàng thoăn thoắt vội Giữa trời treo lững mảnh hồn quê Phiêu bạt lâu ngày giữa phố xa Quan san muôn dặm nhớ quê nhà Chiều nay đứng chạm ngàn mây núi Hát giữa đời vang: - Khúc tráng ca Ngã Du Tử/SG R
<bài viết được chỉnh sửa lúc 26.08.2020 20:43:23 bởi Ct.Ly >
NGẪU HỨNG TỪ CHÂN DUNG TÔI Cũng tôi, chỉ một tôi thôi Ảnh nầy đầy, anh kia vơi, thế nào Với tay hỏi đến trời cao Ổng cười, rồi bảo: - mau vào làm thơ
Sẵn tay xếp lại cuộc cờ Vàng xanh đỏ bày trước giờ thái hư Lòng an tô đậm chữ Từ Như nhiên diện bích suy: hư thực đời
Mặc người đàn đúm hoang chơi Kệ thiên hạ mãi khóc cười trăm năm Phận ta, con chữ lặng thầm Bện văn thơ, đốt hương trầm đãi nhân.
NGÃ DU TỬ
SENDING MY COUNTRYSIDE LOVE Translator/Poet: ABAHN LETH (Ba Lethanh) * GỞI LẠI TÌNH QUÊ Tác giả: NGÃ DU TỬ Ho Chi Minh City, 3rd July 2020 * Tác giả Ngã Du Tử sáng tác bài thơ này ghi lại những cảm xúc của anh về một mối tình dang dở của anh . Anh tâm sự với độc giả: “Ngày tôi rời Quảng Ngãi vào Nam thập niên 80. Tôi viết bài thơ này cảm xúc mạnh khi xa quê, đăng lại bài thơ cho các bạn đọc nhé. Thân mến, NDT.” Với nhưng ngôn từ giản dị chân chất tác giả bộc bạch tâm sự của mình với người yêu. “Vào phương Nam, vùng đất mới gọi mời Mai xa quê lòng sẽ nhớ em ơi” Đất Quảng các bạn, các em hẳn đã biết rồi là vùng đất sản sinh nhiều nhân tài thi ca nổi tiếng. Tôi trân trọng giới thiệu một trong những bài thơ đáng yêu của thi sĩ Ngã Du Tử. Khi ra đi anh lòng đầy lưu luyến, nhớ thương quê nhà với bao kỹ niệm thời niên thiếu: Ta bỏ lại cánh diều tung gió lộng Thả hồn trôi giữa trời đất mông mênh Mái tóc thư sinh mà mượt bồng bềnh Từng một thuở tuổi hồng giong mắt nhớ” Những câu thơ tôi tâm đắc nhất là những câu anh gửi gấm nỗi lòng của anh với người yêu “Ta đi rồi em có còn mắc cỡ Nổi bận lòng giăng mắc buổi chia phôi…” Anh đã sử dụng thi pháp nhân cách hóa khi cần thiết kéo cảnh vật có cùng tâm cảm của anh: “Hoàng hôn buông, hấp hối một mặt trời Xin gửi lại phương Nam trời ngóng gọi.” Mời các bạn, các em tiếp tục thưởng thức bài thơ và để lại vài dòng bình luân.Thay mặt tác giả tôi thành thực cảm ơn các bạn. Tiện đây tôi cũng nói về quan điểm sáng tác thơ của tôi: The author Ngã Du Tử wrote this poem recording his feelings about his unfinished love affair. He confided to the readers: “One day of the 80's I left Quang Ngai to the South. I wrote this poem with strong emotion when I was away from home, repost the poem for you to read. Sincerely, NDT. ” With simple words, the author wrapped his confidences with his lover. “The new land invites me to come, do you know? Tomorrow I’ll leave, my heart misses you, darling!” Quang Land, all of you must know already that the land produces many talented poetic talents. I would like to introduce one of the lovely poems of poet Nga Du Tu. When he left, he was full of nostalgia, missing his home town with many memories of his childhood: The verses I like most are the sentences he sent his heart to his lover “I leave the kite flying in the windy sky, you know Between the vast sky and ground my soul is releasing A smooth student hair was bobbing, floating I had a pink childhood, my eyes longed to miss” Everyone, please continue to enjoy the poem and leave some comments. On behalf of the author, I sincerely thank you. By the way, I also talk about the viewpoint of my poetry writing: ĐỘC GIẢ KHAO KHÁT ĐIỀU GÌ Thông điệp ngắn của Lê Thành Bá gửi các thi hữu Việt Nam và nước ngoài. Bất cứ bài thơ nào đã viết là được viết để thỏa mãn nỗi khát khao trong lòng nào đó. Thơ ca cũng chỉ là một cách sản sinh kết quả ấy. Bởi lý do này theo tôi, tránh chủ nghĩa hình thức, người làm thơ không bao giờ cố áp đặt đọc giả phải đọc một bài thơ lập dị, nhiệm vụ của anh ta là kích thích hay tạo ra nỗi khát khao trong lòng bạn đọc bằng sự trợ giúp từ thông điệp của người làm thơ. Tầng bậc tinh thần hay đạo đức mục đích của thông điệp là yếu tố tiên quyết. Không phải những ý tưởng quá kỳ quặc mà là sự minh họa gợi hình, gợi ảnh sống động và bức tranh tư duy đáng tin cậy là những lôi cuốn thuyết phục. Không chỉ ngôn ngữ giàu hình tượng mà còn vần điệu và thi phong, không có quá nhiều lời mà là dòng nội dung trôi chảy. Không phải những từ hóc búa khó hiểu mà là những từ hiệu quả hơn chỉ rõ ý tưởng. Không phải có ý nghĩa về văn chương mà còn kiến thức thi pháp đặc biệt để nâng cao giá trị bài thơ. Một bạn đọc có thể lơ là đến từ ngữ, mệnh đề, câu cú cả đến những điều kỳ dị nhưng anh ta không thể không quan tâm thích sự chọn từ hay ho, dòng nội dung trôi chảy, khung vần điệu và thi phong độc đáo, có ý nghĩa về mặt văn chương, biểu thức mô tả ý nghĩ và cảm xúc tuyệt đẹp nâng độc giả lên tầm cao hơn về tinh thần và đạo đức. * WHAT DO READERS DESIRE? * * * * * To: My Dear Poets/Friends, Any poem was written is written to satisfy some certain heart's desire. Poetry is only a way to produce a result. For that reason, as for me, the poet should avoid formalism, never try to press on the reader to read an eccentric poem, his task is to stimulate or create the heart's desire for the reader with the help of the poet's message. The purpose of the spiritual or moral level of the message is the primary factor. Not extremely odd ideas but vividly figurative illustration and reliable mental picture are the convincing appeals. Not in so many words but a good flow of content. Not only figurative language but also rhyme scheme and poetic style. Not damned difficult words but the more efficient words denoting ideas. Not only a good meaning literally but also good knowledge of specific techniques for rising the value of the poem. A reader can be indifferent to words, clauses, sentences even the odd things but he can hardly be indifferent to a good choice of words, a good flow of content with a good rhyme scheme and special writing style, the beautiful expression of thought and feelings trying to lift the reader to a higher spiritual or moral level. PHOTO: Sir. Silvano Bortolazzi President of "World Union of Poets". The author Ngã Du Tử and I translator/poet Abahn Leth . ẢNH : Ngài Silvano Bortolazzi Chủ tịch Liên Đoàn Hiệp Hội Thế Giới Các Nhà Thơ. Tác giả Ngã Du Tử và tôi dịch giả/thi sĩ Abahn Leth. * GỞI LẠI TÌNH QUÊ * Ta bỏ lại tình nhà bên gốc rạ Vào phương Nam, vùng đất mới gọi mời Mai xa quê lòng sẽ nhớ em ơi Lưỡi cày xé mảnh đất cằn loang loáng Ta bỏ lại cánh diều tung gió lộng Thả hồn trôi giữa trời đất mông mênh Mái tóc thư sinh mà mượt bồng bềnh Từng một thuở tuổi hồng giong mắt nhớ Ta đi rồi em có còn mắc cỡ Nổi bận lòng giăng mắc buổi chia phôi Hoàng hôn buông, hấp hối một mặt trời Xin gửi lại phương Nam trời ngóng gọi Ta đi đây, Em buồn đôi mắt nói: Thời gian trôi có ai nhớ thuở nào Buổi tàn đông đứng đợi cạnh cầu ao Về chung bước những lời trăng hò hẹn Em quay về: - Ta cũng sầu nghèn nghẹn Cổ tim khô nhớ lắm những lời thề Khanh tướng một ngày vẫn nhớ chân quê Tà áo lụa ngóng trông ngày gặp lại Ta đi rồi con đường quen ái ngại Thiếu dấu chân tình tự mỗi chiều về Ta đi rồi thành quách buồn hoang phế Còn ai thân ngồi ngóng mộng ngang đời NGÃ DU TỬ (Trích DÒNG SÔNG QUÊ NXB VĂN NGHỆ Tp HCM 2004) SENDING MY COUNTRYSIDE LOVE * I left my rice-stubble native land for the South The new land invites me to come, do you know? Tomorrow I’ll leave, my heart misses you, darling! By plowshares, the arid land will be tearing I leave the kite flying in the windy sky, you know Between the vast sky and ground my soul is releasing A smooth student hair was bobbing, floating I had a pink childhood, my eyes longed to miss I’ve gone if you are still shy about our bliss Dusk falls, the sun seems to be dying at the horizon My heart was confused about our separation The South sky is calling me, I say goodbye I go now, you are sad with speaking eyes Time passes by, does anyone remember old days Waiting by the pond in the withered winter rays We both stepped with moonful promises You returned home – I also choked sadly I remember the vows a lot even my heart dries One day of mandarin, I still remember the countryside I long for meeting again the in-silk-long-dress girl I've gone, the familiar path is shyer than ever Lacking loving footprint every afternoon I've gone, the citadel is wildly desolated soon Who is my bosom friend to dream of my love life? Abahn Leth@All Rights Reserved
CHỜ NHỮNG HỒI SINH Còn những hồi sinh chờ phía trước Ngại gì em chút chua xót giao mùa Thềm đã mọc những mầm xanh nụ nõn Cây vươn cao cành sẽ lớn hơn xưa Đèn đã thắp lo sợ gì bóng tối Tiếng em cười thấm dải đất hồi sinh Tay mười ngón ôm choàng lên nổi nhớ Quê hương ơi, long lanh mắt đẫm tình Tay gầy guộc lật lại thời đã cũ Hạt cơm ngon rõ khó trước nổi đời Ngày mắt Mẹ đẫm buồn đầy tủi nhục Điệu ru hờn dân tộc đến tàn hơi … Thời thức dậy thơm mùi hương vạn phúc Áo nhân văn là lượt lại với người Và những hân hoan vừa mới khoác Ca dao vang mùa dân chủ đón mời Ngã Du Tứ/SAIGON
Bình yên ngày tháng đi về
Năm tháng đi qua vội vã Mặt người hiu hắt về khuya Bên đời còn màu giông tố Bình yên ngày tháng tôi dzià
Bên em dẫu ngày lưng chén Mà sao ấm áp lạ thường Còn nhau giữa đời gian khó Là duyên của sự yêu thương
Nghìn xưa bên đời hờ hững Còn vang vọng tới ngàn sau Thả hồn vào xanh giấc mộng Bão đời hơn những cơn đau
Có ai biết mình đã đủ Túi người rộng lắm lòng tham Cả đời miệt mài thu nhặt Vỡ ra thân xác đã tàn
Kệ người chạy theo danh lợi Ta về ngồi lại cùng em Mặc đời. An nhiên trước phố Gẫm đời hiểu tiếng rơi đêm
Lỡ nhau một đời yêu mến Cũng thường cho mỗi bình yên Làm sao ai người hiểu được Ngộ ra bớt chút ưu phiền.
Ngã Du Tử/SG
<bài viết được chỉnh sửa lúc 10.08.2020 11:26:27 bởi THƠ NGÃ DU TỬ >
ÁNH SÁNG TÂM Giọt nước mắt trước giờ chung cuộc Có nổi buồn và niềm vui đan xen Em hiện sinh bên đời như password Không ai giải mã được em Cả đời tận tụy hành động, năng giáo khoa Chưa giải được phương trình bậc n của em Ta bèn trở về tĩnh lặng với thiền Hình như vẫn chưa ra đáp số Thương tôi quá nguyện một đời cần mẫn Lấy gian nan khai thị chính mình Rồi vỡ lẽ công án nào đánh thức? Ánh sáng tâm chợt bừng dậy chân tình Chân lý muôn đời: Vô thường thị Nước có bao giờ thấp chảy ngược lên cao Tâm càng tĩnh càng sáng suốt Người thế gian lại thích ồn ào. Ngã Du Tử/SG
<bài viết được chỉnh sửa lúc 04.09.2020 16:56:23 bởi THƠ NGÃ DU TỬ >
TRẢ LỜI NGƯỜI BẠN CŨ Tao hỏi mày rất thực : "Từ quê nhà đi xa Có bao giờ chợt nghĩ Quê hương là mái nhà"
Thưa rằng: "xa biền biệt Giữa mù khơi xứ người Thời áo cơm đắc địa Suốt nửa đời chơi vơi"
Qua từng mùa ly loạn Bỏ quê đi tứ tán Có thể nào đại hạn Dòng trôi về nơi đâu?
Nước vẫn chảy dưới cầu Mắt thềm nhà xanh biếc Sao vẫn còn biền biệt Giữa xứ người nao nao
Dừng chân ở phương nào Mười phương đều khốn khó Muôn phương còn giông bão Nép bên đời làm thơ
Chọn Sài Gòn dấu chấm Nên kết ở trang này Mai sau mùa thức dậy Sẽ đi giữa trời mây
Có thể là tao đúng Khi nhập hội cuộc này Làm sao mà biết được Ra sao rồi hãy hay...
Dẫu gì thời cũng dễ Hơn quê nhà lao đao Khi mùa xuân ngang ngõ Hương lừng thơm dâng cao
Mắt quê nhà vẫn đợi Người đi còn chưa về Cánh cửa tình vẫn mở Chờ người đi quay về
Ngã Du Tử 1992 (Trích Mắt Tháng Giêng Nxb Thanh Niên 2011)
SỰ THẬT Khuya, tiếng gọi xé lòng nghe khản giọng Dưới trời đêm nghe thấu những ngậm ngùi Dòng sông yên vẹn mình như thổn thức Nước non chìm một màu tối thâm u Làm quan chức bây giờ sao giàu quá Đầy túi tham, nhũng lạm đến kinh hoàng Dân thảng thốt những mảnh bằng giả Đất nước nầy giờ xơ xác, tan hoang Liệu có phải dân tình tôi dại dột Không, không, không! mỗi tính sợ đầy mình Nguồn dũng khí đã từ lâu tắt lịm Kệ, bình an ngày hai bữa yên bình Một dân tộc mãi lạnh lùng, vô cảm Trăm năm sau làm sao thấy kiêu hùng Thao thức quá thét gào cho hả giận Vỡ tiếng đêm, vỡ đen tối - lạc dòng Ngã Du Tử
TRẢ LỜI SAO CHO EM
Có điều gì như mưa rừng, gió lớn làm đảo điên lề thói nghĩa và ân Tôi đã học từ vỡ lòng đến lớn Chưa bao giờ thấy lắm nổi bất an
Cuộc sống có khá hơn bởi loài người tiến bộ Và dân tôi cũng chầm chậm theo mùa (xe và nhà, mã mồ cùng to lớn Có lẽ nhiều từ lừa lọc, a dua)
Rồi tung hứng giỏi hơn ngàn gánh xiếc Thành con rồng tưởng tượng trước thềm hoang Nầy em ạ, con rồng không có thật Lắm người tin, nhưng tôi quá ngỡ ngàng
Dân tôi mãi muôn đời nhân cùng nghĩa Sao bây giờ con cháu lại tinh ranh Không giống cha anh mong dân tộc trở mình Mở mắt ngắm nhìn văn minh nhân loại
Em cứ hỏi đất nước hoài lận đận Vì đâu dân chịu nhiều quá tham tàn Và núi nợ hơn Trường Sơn bao bọc Bán hết biến rừng trả chưa nổi nợ công
Rằng em ạ ráng mỗi người một chút Để mai sau con cháu bớt đau đời Đồng xanh đã tan tành thành nền đất Dự án xong. Bọn nó đã duyệt rồi. NGÃ DU TỬ
Cho Happy ( Lê Hoàng Nhật Uyên)
Cháu ngoại Happy: - út của Tân Ngân Nó luyến thắn và yêu bà ngoại lắm Mỗi lần ông sang thăm kể đủ chuyện trên đời
Nào, năm chú chó cứu hộ Py yêu quý Những Doremon, Nobita, chú cá Nemo tuyệt thế nào Kể giống anh Sky dáng điệu vui sao Nên yêu lắm ông thường khen ngợi
Chưa tới trường nhưng mê đi học Khoác cặp sau lưng chào ông đi học: ngộ chưa Đôi lúc trò chuyện say sưa Chợt :- "mai mốt lớn con đi học như chị hai, anh ba"
Chắc sau này Happy chăm, ham học Sẽ kể ông nghe câu chuyện học đường Ông đón con những chiều tan lớp Như từng vui đón các anh chị của con
Ông ngoại Ngã Du Tử Hôm sang thăm, tháng 8/2020
VUI SINH NHẬT TÔI Bánh sinh nhật. Nến lung linh tỏa sáng Mùa bình yên con cháu xúm quây quần Cũng bia rượu mồi cua và mực nướng Cảm ơn đời vui cùng với người thân
Sáu bốn năm xưa tôi oe oe hiển hiện Mẹ rất vui khi tôi khóc chào đời Chừng hạnh phúc tim cha vừa lên tiếng Này con ơi , trần gian rất tuyệt vời
Sáu bốn năm sau cả nhà vui sinh nhật Cháu cùng con mừng chúc tụng giữa đời Đủ để biết mình đang là hạnh phúc Mong một đời vui cùng tháng ngày trôi
Ông yêu lắm nghe chúc mừng sinh nhật Lần đầu tiên các cháu: chúc đồng thanh Đơn giản vậy, chắc gì ai có được Mong mai sau tha thiết nhé gia đình
Ngã Du Tử Sinh nhật tôi 10/9/2020
Thi phẩm: CHƠI GIỮA THƯỜNG HẰNG ĐOẠN MỞ ĐẦU 1/ VƯƠNG VẤN Nhà thơ: NGÃ DU TỬ BEING ATTACHED TO … Poet/Translator: LÊ ANH (ABAHN LETH – Ba Lethanh) Ho Chi Minh City (Vietnam), 5th Sept. 2020 Bến tình còn nỗi vương mang Vầng trăng cổ độ vừa ngang giang đầu Trăng khuya xanh ngát một màu Người tìm gieo hạt bên cầu tâm linh The wharf of love is still attached to the old moon as ever The moon of the old wharf has risen at the end of the river The late moon was in the dark blue the only color By the spiritual bridge, there's a sowing-seed searcher
Phải chăng đối bóng lẫn hình Dòng sông trực ngộ khi bình minh lên Rằng quê quán lẫn tuổi tên Hình như từ ấy lỡ quên mất rồi Is it true the shadow follows the image when lighting The river suddenly understand this at the dawn rising Its original source as well as its name, you see Since then It seemed to forget them all already
Chiều nào giũ áo ra phơi Bên đường gặp phải một lời từ tâm Từ khi trăng đã là rằm Còn đâu quê quán trăm năm cõi người Which afternoon I stretch wet clothes to dry I have to meet a kindness word by the roadside From the day when the moon was a full moon A hundred-year vow was no more in life soon
Ta về ngắm khóm vô ưu Gặp em trên nhánh ưu tư phận mình Ô hay một nhánh phù sinh Còn bao nhiêu mộng phiêu linh rợp ngày A bouquet of flower Asoka I returned to watch Meeting you on the branch of my grievous fate Alas! a branch of a floating life I could not repay I still have a lot of wandering dreams by all days Nghêu ngao mở rộng vòng tay Con chim mộ đạo đậu vào tánh không Hát vang câu hát phiêu bồng Ngàn năm không sắc, sắc không bên trời Vaguely whispering, I widely opened my loose arms The devout bird perched in the Emptiness as an alarm To sing a millennium song in a floated-wandering flight The matter is immaterial, vice versa cyclic beside the sky
Em từ theo đuổi cuộc chơi Đuối bao nhiêu mộng bên đời thanh lương Gặp nhau trong cõi hằng thường Ai hay trăm nhánh sầu vương tơ vò Since the day you've pursued the game of love tie A lot of dreams has drowned in your sincere life We met together in the existence of absolute things Who would know the sorrow of tangled feelings
Nỗi niềm đầy rẫy âu lo Đã bao nhiêu lệ đẫm pho sử tình Một đời cay đắng điêu linh Còn không lối rộng giữa thinh không này Which secret confide was full of anxiety Many teardrops have wetted a love story A human life of the spiritual bitterness Is there a wide path in the Emptiness?
Trời xanh biết mấy từng mây Tầng nào vừa nở chân ngày bước vô Khoan dung từng bước giang hồ Giục người khách tục mà hô lên rằng In the blue sky, how many levels of cloud building What cloud level has just opened for true days step in Tolerance step by step is wandering at last They urge the worldly guest to exclaim that
“Bâng khuâng trên nhánh sông băng Sao bằng tắm gội thường hằng pháp luân Diệu thay dưới cội vô ngần Vui thây nhận ánh hào quang rạng ngời” “Wondering on the glacier branch of loving Is not equal to dharma bathing and washing How miraculous it is under the root of purity In order to receive the brilliant halo joyfully”
Abahn_Leth@All Rights Reserved
SỰ THẬT Khuya, tiếng gọi xé lòng nghe khản giọng Dưới trời đêm nghe thấu những ngậm ngùi Dòng sông yên vẹn mình như thổn thức Nước non chìm một màu tối thâm u Làm quan chức bây giờ sao giàu quá Đầy túi tham, nhũng lạm đến kinh hoàng Dân thảng thốt những mảnh bằng giả Đất nước nầy giờ xơ xác, tan hoang Liệu có phải dân tình tôi dại dột Không, không, không! mỗi tính sợ đầy mình Nguồn dũng khí đã từ lâu tắt lịm Kệ, bình an ngày hai bữa yên bình Một dân tộc mãi lạnh lùng, vô cảm Trăm năm sau làm sao thấy kiêu hùng Thao thức quá thét gào cho hả giận Vỡ tiếng đêm, vỡ đen tối - lạc dòng Ngã Du Tử
MẸ VÀ GIẤC MƠ CON Mẹ ngồi nhớ đứa con xưa Chiến tranh tử trận đã vừa chia xa Một thời bi tráng đi qua Nước non ở lại tìm ra ngọn nguồn
Mẹ ngồi đếm giọt lệ tuôn Hai mươi năm ấy đẫm buồn chiến chinh Đạn bom, súng nổ rập rình Anh em Nam Bắc tử sinh xót lòng
Tưởng thanh bình được thong dong Đứa thành liệt sĩ, đứa mong ra tù Nát lòng từ mẹ lời ru Bao mươi năm lệ xuân thu chảy dài
Một đời mẹ giữa trần ai Dòng sông Mẹ còn chia hai đôi bờ Thấy gì trong những vần thơ Việt Nam ơi, trắng giấc mơ Tiên Rồng
Ngã Du Tử 1992
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 3 bạn đọc.
Kiểu: