THƠ NGÃ DU TỬ
GIAI NHÂN Em hiền thục hiện giữa đời huyền nhiệm Mây mùa xuân ấm áp chút hương hoa Áo em bay theo huyền thoại mây và… Ta thú vị dạo nghìn trùng hoa cỏ Buổi mây bay có phải em là gió Trôi lang thang lãng mạn khắp núi đồng Hồn quay về ngự trị cõi thinh không Nghe giọt nhớ gõ vào tim tí tách Hương em bay bốn mùa thơm trinh bạch Hồn thảo nguyên xanh mượt thuở huy hoàng Ta bình yên nhặt sợi nắng ánh vàng Gom góp lại kết thành thơ dâng tặng Từ độ phiêu du trở về thầm lặng Trên trang thơ không cạn nổi hương tình NGÃ DU TỬ/SG
Lời dâng còn đọng Quê ạ, hơn bốn mươi năm xa lắm Ngày ra đi chưa hẹn buổi quay về Sầu lên mắt dâng quê hương đẫm lệ Đến hôm nay vẫn đau đáu bên đời Em mắt ướt đã qua thì con gái Bỗng hoàng hôn còn nỗi ngóng trông chờ Đôi chân trẻ chưa một lần biết mỏi Chợt bàng hoàng với nỗi nhớ ngây thơ Ngày nhật tụng cùng vườn văn đắm đuối Cớ sao đầy những chua xót riêng chung Bao tác phẩm dày lên cùng trang giấy Hỏi nhân gian sao mắt mẹ lạnh lùng Ồ có phải một đời văn lận đận Dẫu gừng cay, muối mặn cũng chân thành Đêm cặm cụi cùng vườn hồng con chữ Cứ thẳng ngay với tư tưởng độc hành Mặc chơn giả giữa vườn văn thời cuộc Nói sao cùng con mắt lệ quê hương Mãi chăm chỉ như loài ong làm tổ Vườn tự do chữ nghĩa trước văn đường Này em ạ, đông nào không giá lạnh Mai xa rồi, ngày xuân mới xôn xao Vườn xuân nở ngạt ngào hương thơm ngát Cùng tri âm thuyền lướt sóng ba đào.
Ngã Du Tử/SG R
<bài viết được chỉnh sửa lúc 28.09.2022 20:29:17 bởi Ct.Ly >
CÁNH CHIM THIÊN DI Thu thuở ấy – đã bao nhiêu năm rồi nhỉ? Những cánh chim mới lớn bước ra đời Cơn gió chướng quật xuống đường chìm nổi Gượng đứng lên – cương quyết mắt nhìn trời Bay thẳng cánh về phương Nam tránh gió Ơi, phương Nam yên ắng gió giao thời Nắng mới gọi từ sông về đến phố Cánh tự do bay lượn khắp vùng trời Rưng mắt nhớ mùa xưa, chùng xuống thấp Trời phương Nam rộng cánh lượn sông hồ Cánh chim lạ tự do ngày tung cánh Hót vang vang trên dãi đất huyền cơ Chợt thương khó một vùng quê bé nhỏ Đời quanh co chật hẹp nhũng đường bay Rộng tầm mắt nhờ cánh chim không mỏi Lòng hân hoan nhìn thấy phía chân mây Con chim nhỏ ngày xưa chừng đã hiểu Núi sông ơi, gió vẫn thổi từng giờ Nương cơn gió theo từng chiều cao thấp Hướng cuộc đời trở thành nhạc và thơ NGÃ DU TỬ/SG r
<bài viết được chỉnh sửa lúc 15.09.2022 05:12:38 bởi Ct.Ly >
SÓNG Sóng ầm áo mấy thiên thu mật ngôn biển cả gửi vào nhân gian trắng phau đầu bạc, lòng vàng đã hòa trong ấy muôn ngàn âm giai vui là tiếng nhạc bên tai phổ vào thanh thế những bài hoan ca buồn nghe cay đắng xót xa trăm nghìn cảnh phận vỡ òa khóc than con người chưa thể vội vàng nói gì với sóng ẩn tàng ngữ ngôn quanh co cơn mộng vuông tròn còn non nước, sóng vẫn còn - ngày lên NGÃ DU TỬ
Cảm xúc từ tấm ảnh (Giấc mơ cháu bé nghèo) Con ngồi bán giữa chợ đời giúp mẹ Mới biết theo, dò dẫm chưa biết đời Trưa sắp xế, bụng con chừ, đói quá Mẹ chưa về, sao lâu vậy, mẹ ơi!
Ít trái cà xanh, dăm ba nhúm đậu Sáng chợ trưa, chiều chợ tối thế ư? Người lương thiện như mẹ con cơ cực Thôi cũng đành ngồi đợi mẹ dưới trưa
Mai mốt lớn con giúp gì cho mẹ Chẳng lẽ nghèo hoài sao mẹ ơi Con mong mẹ có nhiều tiền bớt khổ Để giúp con, sau lớn được nên người
Ngã Du Tử/ SG r
<bài viết được chỉnh sửa lúc 05.03.2023 03:40:15 bởi Thanh Vân >
LO ÂU CƠN BÃO SẮP VÀO Khi cơn cuồng nộ của bão Noru chợt chuyển mình theo hướng khác Người dân quê nhà thiệt hại chẳng là bao Khi niềm vui nơi này là nỗi buồn nơi khác Có bao giờ thiên tai không thiệt hại đâu nào. Đất nước tôi ưỡn ngực về hướng đông Nên hứng chịu mỗi năm hơn mười cơn bão Thương biết mấy những con người bé nhỏ Mãi gánh gồng từng nỗi khổ thiên tai Đêm quay quắc tản cư đi tránh bão Nỗi lo âu trên từng khuôn mặt nghẹn lòng Có bà mẹ ngồi im như thóc lép Đếm thời gian qua từng nỗi long đong Nghe điện thoại của cô em ruột thịt Tiếng thở dài chờ đợi bão ... Hồn xiêu Tôi cảm nhận lo âu là rất thiệt Mong quê nhà không đỗ nát, thương đau NDT Note: Bão Noru được gọi là bão cuồng phong Lading, cơn bão số 4 năm 2022, hình thành ở phía đông Phí Luật Tân. r
<bài viết được chỉnh sửa lúc 30.09.2023 09:33:37 bởi THƠ NGÃ DU TỬ >
ĐÔNG VỪA NGỎ Ý Gửi Trần Sâm Đêm mùa đông không lạnh Nhớ một thời chơi vơi Giờ đã xa vời vợi Buổi sông hồ đang trôi Cơn mưa chiều vừa dứt Có tiếng ai nẫu lòng Mắt môi nào kinh sách Tiếng cầu kinh long đong Lạc bên đời tung hứng Nghe lạnh hồn quê hương Nhìn xa từ tám hướng Chờ một mùa yêu thương Trăm năm qua thoáng chốc Một ngày sao dài ghê Áo ai vừa qua ngõ Còn kịp khi quay về? Ta một đời văn bút Rong ruổi với nỗi đời Thẫm cái nhìn môi mắt Mong đời lên xa khơi Quê hương còn trước mặt Những mảnh đời khát khao Bàn tay nào mở lối Cho nước nhà xôn xao Ngã Du Tử/ SG
GIAO MÙA THU ĐÔNG Chiếc lá cuối cùng của mùa thu rơi rụng mùa thu ơi, giả biệt rất thường tình đã tận hiến cho loài người cảm giác là dịu êm, thơ mộng cõi nhân sinh Đời có tụ lẽ thường rồi sẽ tán đông đi qua - trở lại với cuộc đời đan cái lạnh biết bao điều thú vị tìm đến nhau cho ấm áp mỗi người Thương đông xưa, hồn mình đang rét cóng có em về sưởi ấm trái tim anh sao nhớ quá con đường xưa mây trắng những tự tình trời đất vẫn màu xanh Rồi trở lại như một lần tình tự em mùa đông, anh mùa hạ - dung hòa thương biết mấy lòng ai ngày đông lạnh về đi em cho kịp buổi giao mùa Ngã Du Tử/ SG r
<bài viết được chỉnh sửa lúc 04.01.2023 04:12:36 bởi Thanh Vân >
KHI LÀM THƠ YÊU EM Khi tôi làm thơ yêu em Nắng hồn nhiên thổi qua bờ sông nhớ Gió lãng mạn trôi theo từng hơi thở Tôi ngập ngừng những con chữ yêu thương Ngày tháng tư, xác hoa phượng ngập đường Còn thơm mùi hương góc phố Em eo thon, tóc vướng phía sân trường Làm xao xuyến bao chàng trai thời đại Làm thơ yêu em ngây thơ vụng dại Viết thành thơ chưa dám ngỏ, lạ kỳ Ngày suy tư ngây ngất đến mê ly Về chung lối, cứ tha hồ đùa giỡn Em mỹ lệ dưới khung trời mơ mộng Vẫn ngại ngần nhút nhát cánh thơ trao Tháng tư ơi, binh biến chẳng kịp chào Rồi mộng mị áo cơm mùa giông bão ... Xa tít tắp phía nghìn trùng mưa nắng Em xưa ơi, còn nhớ buổi hẹn hò Vẫn như thuở yêu em viết vội thành thơ Hương con chữ còn thơm theo ngày tháng
Ngã Du Tử/ SG
SÔNG HOÀI NHẬN MÃI VẦNG TRĂNG
Trăng trần thế nghìn năm còn soi rạng Buổi ta đi trăng - mới chớm dậy thì Yêu lắm vầng trăng em vừa nở nụ Biết thẹn thùng một dáng dấp hào hoa
Vài mươi năm chắc em đã đàn bà Mùa dong ruổi quên vầng trăng chớm nụ Mãi miết thị thành áo cơm chưa đủ Nợ một đời đánh mất tình yêu trăng
Đêm cố hương. Vầng trăng em xuất hiện Mắt ngỡ ngàng. Ngại thất lễ mùa xưa Không trách ai, chỉ tiếc thuở trăng vừa Dang tay hứng - Thiếu tâm tình đón nhận
Ta cúi xuống thâm tạ tình - ân hận Màu trăng xưa huyền nhiệm đến vô cùng Con đường vàng mật ngọt chẳng đi chung Mắt em ướt, hồn ta như gió bão
Ngày trở về lòng như không xiêm áo Trăng đầu hiên vò võ một cung trầm Ước mai này trên vạn nẻo trần gian Sông muôn đời nhận vầng trăng em soi rạng
Ngã Du Tử/ SG
<bài viết được chỉnh sửa lúc 20.11.2022 16:52:43 bởi THƠ NGÃ DU TỬ >
Nụ Cười Nép Phía Hiên Trăng Em cười nép bên hiên trăng rất nụ Tôi bên nầy thao thức một tiếng ru Nầy em nhé trăng xuân dìu cánh mộng Phía giang đầu còn vọng khúc tình du Mùa xuân nhớ cõi lòng còn vương vấn Suối yêu thương chảy suốt cả đời người Trăng ngày ấy bình yên như mộng Cánh chim bay chưa ngừng đổ bến đời Bay mải miết trong vòm trời bất định Chợt nghe ra từ suối tóc hôm nào Em có hiểu trăng xưa như mách bảo: Bến trần gian luôn dịch biến theo mùa Tôi dừng lại bên hiên trăng rất mực Nụ cười em tỏa rạng cả hồn tôi Trăng huyền ảo trên trời cao vàng rựng Lời yêu thương còn bay bỗng giữa đời NGÃ DU TỬ/SG
Lúc Sài Gòn phong tỏa, nhà thiếu lương thực, thực phẩm. 22 giờ Phùng Hiệu gọi tôi: "Em đậu xe trước hẻm nhà anh, ra lấy ít gạo và rau quả dùng đỡ anh à", Tôi vui lắm. Giờ này có người đem tới tuyệt làm sao. Viết vội bài này tặng PH để kỷ niệm lúc TP bị phong tỏa triệt để. QUÀ ĐÊM Tặng Phùng Hiệu Cơn đại dịch cảm nhận đời như thể Mỏng manh hơn bao sợi chỉ tơ mành Đêm vắng lạnh ở hai đầu con hẻm Sợi dây giăng trắng đỏ chắn đường ngang Xe em đậu, tặng tôi tình yêu nhỏ Cảm xúc dâng, sao đầy ắp ân tình Cả nhà tôi chỉ mình em đến chợ* Chưa bao giờ thành phố vắng, buồn kinh Có Covid mới hiểu điều ngay thật Cõi đời này còn lắm tấm lòng nhau Ai phung phí thần dân vài nghìn tỷ? Có biết đau bao nổi thống thiết này Ta quý lắm người hiền trong thiên hạ Biết yêu thương chia sớt nỗi khổ đau Đêm xuống chậm trời cao còn trăng tỏ Biết bao giờ hết kiếp nạn hôm nay Anh, Ngã Du Tử *ví von PH đi chợ
Đêm 27/7 mùa Covid Vuhan
BÀI THƠ THÁNG CHẠP
Ngày tháng chạp chờ nghe mùa hương mới Muôn loài hoa rực rỡ sắc gọi mời Trời tháng chạp nước non cùng nô nức Đón nàng xuân và Tết rộn đất trời Hình như thể nàng xuân vừa rửa mặt Đổi xiêm y và trang điểm dịu thường Làn gió nhẹ thơm hương hoa ấm áp Nên đời người tha thiết chuyện yêu đương Viết cho đời giữa vô cùng trời đất Hồn lâng lâng trước gió mới dội về Nghe rất lạ mấy mươi mùa dâu bể Mỗi xuân sang chẳng giống một xuân nào Xin mặc niệm những lằn ranh quá khứ Hát lên Em hạt giống mới tách mầm Những mầm mới có tay mình chăm bón Đất quê nhà sẽ thắm mượt mà xanh NGÃ DU TỬ/ SG r
<bài viết được chỉnh sửa lúc 04.01.2023 04:14:46 bởi Thanh Vân >
CUỘC TRÒ CHUYỆN THÚ VỊ Màu nắng mật nhuộm vàng từng chồi biếc Con chim cao hứng hót vang trời tôi bình yên thong thả một đôi lời cuộc trò chuyện đang đến hồi hấp dẫn
ai khanh tướng, ai công hầu, ai lận đận cùng về đây hội tụ dưới hiên nhà rượu rót đầy thi hứng bật ngâm nga là đen trắng , vàng thau ồ mặc mặc
tôi đã sống dưới mắt đời rất thật còn dại khôn làm sao nói cho cùng cứ mở lòng cho cõi yêu thương về trổ búp trong tâm hồn từng đóa
buổi trò chuyện nghe cây đời ra lá làm xanh cành những khuôn mặt anh em và mỗi người càng lúc càng gần thêm như tôi và anh lần lần tha thiết
bọn chúng mình đều là dân nước Việt nên thương nhau luôn từng điểm dị đồng quê hương mình mãi mãi sẽ là chung không ai có quyền nhân danh tổ quốc
chẳng có quyền đem tài nguyên đất nước trao ngoại bang củng cố thế lực mình dân thời nào cũng thầm lặng hy sinh lòng dân tộc chẳng lẽ nào thua cuộc NGÃ DU TỬ/ SG
Rất vui, hôm nay gặp lại bài thơ Gửi Lại Tình Quê của Ngã Du Tử viết khi rời quê, vào Nam được anh Ba Lethanh dịch và có vài dòng nhận định bằng tiếng Anh. Thì ra vẫn có duyên gặp được. Tks anh Ba Lethanh rất nhiều. Và mong tất cả mọi người biết tiếng Anh xem. Thân mến, NDT SENDING MY COUNTRYSIDE LOVE Translator/Poet: ABAHN LETH (Ba Lethanh) * GỞI LẠI TÌNH QUÊ Tác giả: NGÃ DU TỬ Ho Chi Minh City, 3rd July 2020 * Tác giả Ngã Du Tử sáng tác bài thơ này ghi lại những cảm xúc của anh về một mối tình dang dở của anh . Anh tâm sự với độc giả: “Ngày tôi rời Quảng Ngãi vào Nam thập niên 80. Tôi viết bài thơ này cảm xúc mạnh khi xa quê, đăng lại bài thơ cho các bạn đọc nhé. Thân mến, NDT.” Với những ngôn từ giản dị chân chất tác giả bộc bạch tâm sự của mình với người yêu: “Vào phương Nam, vùng đất mới gọi mời Mai xa quê lòng sẽ nhớ em ơi” Đất Quảng các bạn, các bạn hẳn đã biết rồi là vùng đất sản sinh nhiều nhân tài thi ca nổi tiếng. Tôi trân trọng giới thiệu một trong những bài thơ đáng yêu của thi sĩ Ngã Du Tử. Khi ra đi anh lòng đầy lưu luyến, nhớ thương quê nhà với bao kỷ niệm thời niên thiếu: Ta bỏ lại cánh diều tung gió lộng Thả hồn trôi giữa trời đất mông mênh Mái tóc thư sinh mà mượt bồng bềnh Từng một thuở tuổi hồng giong mắt nhớ” Những câu thơ tôi tâm đắc nhất là những câu anh gửi gấm nỗi lòng của anh với người yêu “Ta đi rồi em có còn mắc cỡ Nổi bận lòng giăng mắc buổi chia phôi…” Anh đã sử dụng thi pháp nhân cách hóa khi cần thiết kéo cảnh vật có cùng tâm cảm của anh: “Hoàng hôn buông, hấp hối một mặt trời Xin gửi lại phương Nam trời ngóng gọi.” Mời các bạn, các bạn tiếp tục thưởng thức bài thơ và để lại vài dòng bình luân.Thay mặt tác giả tôi thành thực cảm ơn các bạn. Tiện đây tôi cũng nói về quan điểm sáng tác thơ của tôi: The author Ngã Du Tử wrote this poem recording his feelings about his unfinished love affair. He confided to the readers: “One day of the 80's I left Quang Ngai to the South. I wrote this poem with strong emotion when I was away from home, repost the poem for you to read. Sincerely, NDT. ” With simple words, the author wrapped his confidences with his lover. “The new land invites me to come, do you know? Tomorrow I’ll leave, my heart misses you, darling!” Quang Land, all of you must know already that the land produces many talented poetic talents. I would like to introduce one of the lovely poems of poet Nga Du Tu. When he left, he was full of nostalgia, missing his home town with many memories of his childhood: The verses I like most are the sentences he sent his heart to his lover “I leave the kite flying in the windy sky, you know Between the vast sky and ground my soul is releasing A smooth student hair was bobbing, floating I had a pink childhood, my eyes longed to miss” Everyone, please continue to enjoy the poem and leave some comments. On behalf of the author, I sincerely thank you. By the way, I also talk about the viewpoint of my poetry writing: ĐỘC GIẢ KHAO KHÁT ĐIỀU GÌ Thông điệp ngắn của Lê Thành Bá gửi các thi hữu Việt Nam và nước ngoài. Bất cứ bài thơ nào đã viết là được viết để thỏa mãn nỗi khát khao trong lòng người nào đó. Thơ ca cũng chỉ là một cách sản sinh kết quả ấy. Bởi lý do này theo tôi, tránh chủ nghĩa hình thức, người làm thơ không bao giờ cố áp đặt độc giả phải đọc một bài thơ lập dị, nhiệm vụ của anh ta là kích thích hay tạo ra nỗi khát khao trong lòng bạn đọc bằng sự trợ giúp từ thông điệp của người làm thơ. Tầng bậc tinh thần hay đạo đức mục đích của thông điệp là yếu tố tiên quyết. Không phải những ý tưởng quá kỳ quặc mà là sự minh họa gợi hình, gợi ảnh sống động và bức tranh tư duy đáng tin cậy là những lôi cuốn thuyết phục. Không chỉ ngôn ngữ giàu hình tượng mà còn vần điệu và thi phong, không có quá nhiều lời mà là dòng nội dung trôi chảy. Không phải những từ hóc búa khó hiểu mà là những từ hiệu quả hơn chỉ rõ ý tưởng. Không phải có ý nghĩa về văn chương mà còn kiến thức thi pháp đặc biệt để nâng cao giá trị bài thơ. Một bạn đọc có thể lơ là đến từ ngữ, mệnh đề, câu cú cả đến những điều kỳ dị nhưng anh ta không thể không quan tâm thích sự chọn từ hay ho, dòng nội dung trôi chảy, khung vần điệu và thi phong độc đáo, có ý nghĩa về mặt văn chương, biểu thức mô tả ý nghĩ và cảm xúc tuyệt đẹp nâng độc giả lên tầm cao hơn về tinh thần và đạo đức. * WHAT DO READERS DESIRE? * * * * * To: My Dear Poets/Friends, Any poem was written is written to satisfy some certain heart's desire. Poetry is only a way to produce a result. For that reason, as for me, the poet should avoid formalism, never try to press on the reader to read an eccentric poem, his task is to stimulate or create the heart's desire for the reader with the help of the poet's message. The purpose of the spiritual or moral level of the message is the primary factor. Not extremely odd ideas but vividly figurative illustration and reliable mental picture are the convincing appeals. Not in so many words but a good flow of content. Not only figurative language but also rhyme scheme and poetic style. Not damned difficult words but the more efficient words denoting ideas. Not only a good meaning literally but also good knowledge of specific techniques for rising the value of the poem. A reader can be indifferent to words, clauses, sentences even the odd things but he can hardly be indifferent to a good choice of words, a good flow of content with a good rhyme scheme and special writing style, the beautiful expression of thought and feelings trying to lift the reader to a higher spiritual or moral level. PHOTO: Sir. Silvano Bortolazzi President of "World Union of Poets". The author Ngã Du Tử and I translator/poet Abahn Leth . ẢNH : Ngài Silvano Bortolazzi Chủ tịch Liên Đoàn Hiệp Hội Thế Giới Các Nhà Thơ. Tác giả Ngã Du Tử và tôi dịch giả/ thi sĩ Abahn Leth. * GỞI LẠI TÌNH QUÊ Ta bỏ lại tình nhà bên gốc rạ Vào phương Nam, vùng đất mới gọi mời Mai xa quê lòng sẽ nhớ em ơi Lưỡi cày xé mảnh đất cằn loang loáng
Ta bỏ lại cánh diều tung gió lộng Thả hồn trôi giữa trời đất mông mênh Mái tóc thư sinh mà mượt bồng bềnh Từng một thuở tuổi hồng giong mắt nhớ
Ta đi rồi em có còn mắc cỡ Nổi bận lòng giăng mắc buổi chia phôi Hoàng hôn buông, hấp hối một mặt trời Xin gửi lại phương Nam trời ngóng gọi
Ta đi đây, Em buồn đôi mắt nói: Thời gian trôi có ai nhớ thuở nào Buổi tàn đông đứng đợi cạnh cầu ao Về chung bước những lời trăng hò hẹn
Em quay về: - Ta cũng sầu nghèn nghẹn Cổ tim khô nhớ lắm những lời thề Khanh tướng một ngày vẫn nhớ chân quê Tà áo lụa ngóng trông ngày gặp lại
Ta đi rồi con đường quen ái ngại Thiếu dấu chân tình tự mỗi chiều về Ta đi rồi thành quách buồn hoang phế Còn ai thân ngồi ngóng mộng ngang đời
NGÃ DU TỬ/ SG (Trích DÒNG SÔNG QUÊ, NXB VĂN NGHỆ TPHCM 2004) SENDING MY COUNTRYSIDE LOVE I left my rice-stubble native land for the South The new land invites me to come, do you know? Tomorrow I’ll leave, my heart misses you, darling! By plowshares, the arid land will be tearing I leave the kite flying in the windy sky, you know Between the vast sky and ground my soul is releasing A smooth student hair was bobbing, floating I had a pink childhood, my eyes longed to miss I’ve gone if you are still shy about our bliss Dusk falls, the sun seems to be dying at the horizon My heart was confused about our separation The South sky is calling me, I say goodbye I go now, you are sad with speaking eyes Time passes by, does anyone remember old days Waiting by the pond in the withered winter rays We both stepped with moonful promises You returned home – I also choked sadly I remember the vows a lot even my heart dries One day of mandarin, I still remember the countryside I long for meeting again the in-silk-long-dress girl I've gone, the familiar path is shyer than ever Lacking loving footprint every afternoon I've gone, the citadel is wildly desolated soon Who is my bosom friend to dream of my love life? Abahn Leth@All Rights Reservedviết khi rời quê hương
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 5 bạn đọc.
Kiểu: