![[Helpful answer received]](app_themes/Classic/image/helpfulA.gif)
THƠ NGÃ DU TỬ
EM KHÔNG VỀ NGÀY THÁNG CŨNG BƠ VƠ Lồng lộng gió mười phương vào đất Việt Hân hoan bay những ý tưởng tung hoành Bao nhiêu năm mùa đau nhỏ lệ Gốc quê hương đỏ úa cội sang cành Không có thật những màu mây công lý Nên thắt lòng cho dân tộc quang vinh Cũng chẳng có rồng quan san thiên lý Nên lầm than là chuyện thường tình Đêm gió bão cố nguyện cầu yên ắng Bão đi qua lại dối trá tim mình Đùa như thật nên thế thời lầm lạc Thôi biết rồi thiên hạ quá điu linh Phiến ảo ảnh mỗi bình minh hiển hiện Nắng lên rồi tan biến việc thực hư Chồi luân lý vừa ươm mầm mặc niệm Trống vô thường gõ mãi nổi ưu tư Hỏi lớp sóng nhân gian về thế sự Trôi về đâu, vào cõi không bờ! Đành quay lại phía ngày lên rất thật Em không về ngày tháng cũng bơ vơ NGÃ DU TỬ/ SG
DỪNG BÊN CẦU Dừng bên cầu ngắm áo bay Nhớ người năm cũ tóc mây quê nhà Thời gian vô tình đi qua Cánh con bướm nhỏ mặn mà đường quê Chợt nghe kỷ niệm kéo về Gội cùng ai ánh trăng thề đường khuya Bể dâu em khóc, ô kìa Phương Nam mời gọi tôi lìa cố hương Đường xưa biền biệt mù sương Bóng chim tăm cá bên đường phố vui Ôn lại mình, nhớ chao ôi Dáng hoa đồng nội rối bời trái tim Hình như tôi vẫn còn em Bạc đầu mãi nhớ y nguyên bóng hình Ngẩn ngơ chiều xuống lặng thinh Dưới cầu hóa tím lục bình trôi xuôi. Ngã Du Tử/ SG
TRI ÂM Tri âm nào dễ phải đi tìm Đối ẩm cùng ta luận cổ kim Nhớ bạn thuở xưa rời phím ngọc Thương mình từ lúc bặt tin chim Trăm năm đắm mộng dài trôi nổi Một giấc phù hoa lắm nổi chìm Ngày tháng qua mau mùa tiếp nối Đuốc tình non nước rực buồng tim Ngã Du Tử/ SG
ĐÓN GIÓ MUÔN PHƯƠNG Đêm nằm nghe gió vùi trong lá Bật dậy lưng chừng buổi sớm mai Vội vã vương đầy trên mái tóc Muôn phương gió thổi suốt giêng hai Gió hồn nhiên dạo cõi đông tây Chợt ghé qua thăm tệ xá này Đón gió có ly cafe sáng Ấm tình thi sĩ mở lòng say Cảm ơn gió đã vì thơ đến Trọ với thi nhân buổi sớm ngày Sài Gòn rát bỏng ngày nắng nóng Kịp gió về chăng, lộng tối nay Thâm tạ gió sang đẩy xe mây Cho ta vui ngắm áng mây lành Ngàn năm mây gió cùng dìu bước Nhịp sống đời lên sóng nước lành Ngã Du Tử/ SG
CUỐI NĂM NHÌN LẠI (Thơ sáng 30 Tết Giáp Thìn - 2024) Ngày nay: - Hết một năm Quý Mão sẽ xa xăm Giáp Thìn cùng đất nước Vươn dũng lực, hùng tâm Năm cũ rồi sẽ qua Có thay đổi thịt da Năm mới ắt phải đến Ước mơ thắm mỗi nhà Cuối năm ngồi suy gẫm Phước hạnh suốt năm qua Có vô vàn sóng cả Nỗ lực để an hòa Rồng thiêng sẽ nhậm chức Thay đổi vận nước nhà? Xuân sau sẽ sung túc Tự do và hoan ca Dân tộc đang chờ đợi Uy dũng của Rồng thiêng Đưa con thuyền Tổ quốc Nước non thắm sắc duyên NGÃ DU TỬ/ SG
GIỮ LẤY MÙA VUI CỦA SÓNG ĐỜI Có những mùa hoa trên tháp bút Lạc loài đang độ tuổi vừa xuân Nghìn sau cánh hạc hoài bay mãi Sao khóc một thời tuổi mới xanh? Nắng đã vừa lên ươm sắc mộng Gọi người thương nhớ tuổi đôi mươi Sức trẻ còn vươn vai sức sống Có ai nhìn lại phía bên đời? Em đã đi qua thời tuổi trẻ Nhớ gì thân thiết một đường bay Tình đã lên màu thương nhớ cũ Này em non nước đã mùa thay Tiếc chi rằm nọ thuở trăng xưa Sáng trưng trên lũng quê ngày ấy Mời em trăng sáng cùng chiêm ngưỡng Cũng một mùa trăng một cách say Thương tiếc ngày xuân thời mới lớn Qua rồi sao luyến nhớ khôn nguôi Mỗi ngày một khác khung trời mới Giữ lấy mùa vui giữa sóng đời Ngã Du Tử/ SG
CHÂN DUNG TÔI Suy nghĩ dài hơi trên mắt râu ai hay lưu giữ đến mai sau chiều lên rất chậm, ngày qua vội khói thuốc vàng tay giấc mộng đầu NGÃ DU TỬ/ SG
LÀ TÔI Tôi như con nước vơi đầy Lúc vui, buồn, nhớ giữa ngày trắng đen Sự đời lắm việc bon chen Bình an trước cả nhọc nhằn thị phi Dòng sông tuổi trẻ - xuân thì Mấy mươi năm chuyến xe đi vô tình Thời gian như mủi tên nhanh Khổ vui nào cũng duyên đành vậy thôi Từ tôi thằng bé trong nôi Đến khi nhập thế giữa đời lênh đênh May thay sống chốn thị thành Thấy trời đất có màu xanh cùng người Thế gian còn cả tỉ người Khổ vui mong được nụ cười mãn viên Đời người lắm nỗi ưu phiền Tu thân để biết bình yên một đời Cũng tôi - duy nhất là tôi Răng khác rứa, thời gian trôi mỗi ngày “Tìm chi cuối nẻo chân mây Thế gian trước mặt hiện bày ngỗn ngang” Giữ tâm mình thật bình an Ngay từng giờ trước trần gian mịt mùng. Phạm Ngọc Dũ/ SG
NHỚ SÔNG HÀN ĐÀ NẴNG Khi sóng Hàn bình yên như nắng ấm Tôi trở về quê ngoại buổi tinh mơ Mùa xuân sang Đà Nẵng đẹp không ngờ Như giục giã lòng người từ muôn hướng Ghé thăm em một trời thương nhớ ấy Tiếng em cười theo chân bước thiên đi Tà áo em dù hết nét xuân thì Vẫn trang trọng một thân hình kiều diễm Ra mắt sách chiều êm trên bến cảng Ơi thân quen những gương mặt Đà thành Tàu Sông Hàn chở khách chạy vòng quanh Qua mấy cây cầu giữa sông yên, gió nhẹ Rất thú vị khi hoàng hôn buông khẽ Thật lung linh lúc thành phố lên đèn Tiếng nhạc lòng, tiếng chạm cốc rượu vang Sao nhớ quá cả nụ cười thân thiện Em cùng bạn: - Ta một đời dâng hiến Cho người vui còn thắm những nụ cười Đã nửa đời làm du tử rong chơi Mong tất cả an bình trong cõi sống Phạm Ngọc Dũ/ SG
TÍM MÀU QUAN SAN Giang đầu mấy cuộc tương tranh Mùa đi chừng cũng dỗ dành phấn son Lặng im như núi cùng non Gọi em trong cuộc sống mòn bể dâu Lỡ thời nhịp bước qua cầu Dường như vó ngựa tím màu quan san Dòng xưa lớp lớp, hàng hàng Thế thời chìm nổi bàng hoàng trên tay Xa Người màu biếc còn say Dáng xưa em phía chân mây mịt mùng Đêm nào tắt lửa nhà chung Trầm tư bên bếp than hồng đợi nhau Mai sau ai bắt nhịp cầu Hãy vì nhau. Tìm đến nhau, nhé người Và em nở nụ mỉm cười Bao dung lòng gọi cho đời thăng hoa. Ngã Du Tử/ SG
VỆT LẠ TÀI HOA Tưởng tiếc thi sĩ Bích Khê (1916-2016) Một vệt lạ tài hoa Vụt sáng trên vùng trời thi ca Rồi chợt tắt Muôn người còn tưởng tiếc Là tượng trưng Là siêu thực Bay qua nền văn chương Việt lung linh Dội vào muôn phương Hóa thành sắc màu ảo diệu Mở ra một khuôn thước lạ lùng NGÃ DU TỬ
TÌNH TỰ CÙNG VĂN Cầm Danh dự giữ trên tay Đời trăm năm chẳng đổi thay tấc lòng Sóng đời còn những long đong Ngại gì em, cứ thong dong nương bờ Thanh Xuân ngày ấy tình cờ Rọi dáng xưa, đến bây giờ còn vương Bước chân khắp nẻo vô thường Ngao du cùng những mười phương sông hồ Mắt ngày sông núi nên thơ Ơn đời, thơ phú từng giờ thăng hoa Áo em rực rỡ giang hà Ta về hát khúc Kiêu sa tặng người Cánh đồng xanh, bầu trời trôi Có con diều thắm mồ côi lượn lờ Tầng không mây trắng xanh mơ Tay cầm sợi nhớ đôi bờ thực hư Ơ kìa, cánh nhạn thiên thu Tự do, thư thái vẽ tờ mây trôi Ngàn năm cánh nhạn thảnh thơi Trăm năm còn mãi bời bời trần gian Ta từ gội gió quan san Trở về tỉnh thức giữa trang thơ mình Trời thi ca rộng thinh thinh Thản nhiên đời, viết tự tình trang văn Ngã Du Tử/ SG
DÁNG LỤA NOEL (Gửi ai mặc chiếc áo vàng) Mở cánh cửa gió đông tràn lành lạnh Áo em vàng buổi sớm đón Noel Em con chiên suốt cả đời ngoan đạo Dáng em đi tô điểm sóng thị thành Ta lãng tử vừa như nghe kinh nguyện Đẹp cho đời, vui ánh mắt cuối năm Phố vừa thức nhận màu vàng hạnh phúc Màu từ bi sáng quá, bỗng nhớ rằm Mùa Giáng Sinh rộn ràng như năm mới Cổng nhà thờ vang vọng tiếng cầu kinh Nhớ mùa đông rong ruổi với người tình Ta ngoại đạo cùng em vui Thánh lễ Noel này đèn hoa cùng sáng thế Có dáng em đi lễ sớm giữa thị thành Áo em vàng rực rỡ Mùa Giáng Sinh Cao hứng vội viết vần thơ xưng tụng. NGÃ DU TỬ/SG
MƠ THÁI BÌNH giáp một vòng mưa nắng ta về lại sông xưa hát ca cùng dã thảo bên cuộc đời sớm trưa gõ vào lưng vách núi nghe gió ru đại ngàn mùa xanh lên từ độ cho muôn đời hợp tan trăng soi bên thềm vắng chữ nhàn lên tiếng ca yên bình ta lặng ngắm màu vàng son quan hà thả thuyền trên sông cũ ngâm nga điệu nhân từ lời thơ như dòng sửa mớm vào đời giọng ru ngày lên từng nắng ấm mỗi cuộc đời hân hoan xum xuê lừng kim cổ mơ thái bình hương lâng NGÃ DU TỬ/ SG
VỊNH NGỌC DŨ PHẠM - NGÃ DU TỬ NGỌC ở trong tâm lóng lánh trăng DŨ - Người quên mất chuyện đua chen PHẠM trù triết học rong chơi mãi Một cõi vô vi giữa thường hằng. NGÃ xuống trần gian chốn tuyết băng DU vào nghiệp kén tiếng thơ ngân TỬ tôn dòng dõi văn thiên bẩm Thi áng thơm bay đến mấy tầng. Châu Thạch (Đà Nẵng)
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 3 bạn đọc.
Kiểu: