THƠ NGÃ DU TỬ
TRỌ GIỮA NHÀ MÌNH Tôi về ngủ trọ nhà mình Bao năm xa, mỗi một mình giang san Kể từ buổi ấy lên đàng Gửi quê hương với trăng vàng sáng soi Trải bao dâu bể sóng dồi Về quê quán, trọ cái nôi - Rún nhà Suy tư nhiều nổi xót xa Nửa đêm chợt tỉnh: - Trường ca khách về Mắt nhìn chính hướng sao khuê Văn chương là nghiệp bên lề nhân sinh Áo nào vừa với chính mình Mặc vào thân, nhớ đăng trình buổi xưa Bao lần cung đón giao thừa Mùa xuân qua ngõ như vừa hôm qua Sáng ra uống một ấm trà Gẫm trọ đêm, chợt ngộ ra trăm bề Về nhà mình - trọ giữa quê Thấy ra tôi trước bốn bề nhân gian Ngã Du Tử/ SG
Nữ nhà thơ, dịch giả Võ Thị Như Mai gửi file ảnh thơ rất đẹp, bài thơ viết rất lâu. Niềm vui được nhân lên. Tks nhiều nghe Như Mai, chúc an vui. NDT GIỮ LẤY MÙA VUI CỦA SÓNG ĐỜI Có những mùa hoa trên tháp bút Lạc loài đang độ tuổi vừa xuân Nghìn sau cánh hạc hoài bay mãi sao khóc một thời tuổi mới xanh? Nắng đã vừa lên ươm sắc mộng Gọi nghìn thương nhớ tuổi đôi mươi Sức trẻ còn vươn vai sức sống Có ai nhìn lại phía bên đời? Em đã đi qua ngày tuổi trẻ Nhớ gì thân thiết một đường bay Tình đã lên màu thương nhớ cũ Này em, non nước đã mùa thay Tiếc chi rằm nọ thuở trăng xưa Sáng trưng trên lũng quê ngày ấy Mời em, trăng sáng cùng chiêm ngưỡng Cũng một mùa trăng, một cách say Thương tiếc ngày xuân thời mới lớn Qua rồi, sao luyến nhớ khôn nguôi Mỗi ngày một khác khung trời mới Giữ lấy mùa vui giữa sóng đời Phạm Ngọc Dũ Võ Thị Như Mai đã dịch sang tiếng Anh và làm ảnh thơ rất đẹp và trang trọng: RETAIN THE JOYFUL SEASON, THE WAVES OF LIFE There are flower seasons on the pen tower Isolated in their blooming time Cranes still flying a thousand years later Why crying for the short youthful chime? The sun rising and nurturing our dreams Reminding us the fondness in twenties When you are young, easy to reach out Do you look back other side of life? You have passed those days of the youth Hard to remember a flight path so dear Love has shone its loving in memory My sweetheart, a new season for the country Why regret that fullmoon in the past my love It was so bright in the town valley You were invited to admire the moon with me It was the same season, we were impassioned With great regret, our blossoming age Passing through leaving great fondness Each day is another new day in this life Retain the joyful season, the waves of life Vo Thi Nhu Mai
<bài viết được chỉnh sửa lúc 04.05.2024 18:54:53 bởi THƠ NGÃ DU TỬ >
Trích Trong THI PHẨM: ẤM MỘT MIỀN THƯƠNG MÀU ÁO THIÊN THANH Em cứ mãi hồn nhiên như thế nhé Áo thiên thanh - Xanh biếc, mắt môi hồng Cho hồn anh lung linh hoài con chữ Diễm tình hồng như suối chảy về sông. Thơ êm ả như khúc sông mùa hạ Trôi miên man hồn hậu suốt đời mình Tiếng em cười đánh thức ánh bình minh Ồ, đời sống thăng hoa từ dạo ấy Em lộng lẫy giữa trần gian thi phú Áo thiên thanh như sóng biển ôm bờ Ngôn ngữ tình cùng nhạc điệu trong thơ Hoà nhân thế muôn màu xanh bất tận. NGÃ DU TỬ/ SG
HƯƠNG SẮC HỒNG NHAN Vẫn tha thướt giữa vườn an thắm thiết Mắt môi vừa chúm chím một niềm tin Cánh hoa thơm vừa nở sớm phận mình Mơ bóng xế được một lần tận hiến Em thơ mộng bên hiên nhiều sắc diện Giữa cõi đời mải miết sống vô tư Ta say mê dung mạo với lòng từ Em hiền thục, hiện bên đời huyền nhiệm Đời thân ái, sẽ vì em dâng hiến Thuở tinh anh còn lại chút khải huyền Không mặc cả trước trần gian đa sự Em đùa vui cùng mây nước, ngọc tuyền Rồi chiêm ngưỡng mắt thiên ân say đắm Giữa cõi ngày thâm tạ nét hồng nhan Em là ai, trăng gió cũng bàng hoàng Ta chào đón nàng thơ hồn nhã nhạc. NGÃ DU TỬ/ SG
GÕ THỨC TRANG THƠ Ơi nhớ quá một chiều xuân còn đó Dáng em thon làm xao xuyến hồn anh Ánh mắt ấy và nụ môi hàm tiếu Hương hoa Xuân đã nở muộn trên cành Ngày xuân chín bản tình ca mật ngọt Có em vui tha thướt dáng trang đài Áo dài đỏ và môi thơm ửng chín Đôi má hồng chút e thẹn cùng ai Ta bỗng thấy trần gian yêu quá đổi Mộng mùa trôi cùng mây gió bên trời Em dung dị trước cuộc đời thánh thiện Sáng bừng lên giữa sóng gió cuộc đời Rồi từ đó ta thức mình lãng tử Bàn chân quen theo nhịp sống vô bờ Vui em nhé, tình lên màu mắt biếc Tôi quay về gõ thức những trang thơ NGÃ DU TỬ/ SG
VƯƠNG LẠI THÁNG NGÀY Một ánh nhìn mắt em có thể anh cảm xúc bài thơ tình phóng khoáng đậu trên tay Sen mùa hạ, nắng mùa thu mát dịu áo sương pha còn vương lại tháng ngày. Có khi nào tay nắm chặt bàn tay rồi kiêu hãnh mời em vào đại sảnh nghe như máu tràn dâng vừa tụ lại mộng mơ nào vừa thức giấc mơ say. Em là hoa. Hương của ngày tỏa ngát sao diệu huyền lan tỏa khắp thinh không ta nắm tay trên đại lộ tình hồng hồn bất tận thương yêu từ vạn thuở. Có lẽ từ xa xưa ta mắc nợ ánh mắt này trả nợ đến ngàn sau mùa xiêm y em đủng đỉnh qua cầu vẫn còn đọng ánh mắt đầy lưu luyến. NGÃ DU TỬ/ SG
THÁNH NỮ HOA HỒNG Chẳng có đoá hồng cho ngày em đến Buồn không em áo đỏ rực buổi chờ mong Chiều nay em đứng ngắm chuyện dòng sông Để nỗi nhớ nghĩ về anh xa tít tắp Trên những con đường người lại qua nối tiếp Mắt môi thơm em cứ mãi trông chờ Phút yêu anh có khi nhớ không ngờ Thầm lặng tình xanh, chân dung chàng nghệ sĩ Này Em Đâu cần hoa hồng mới thăng hoa hạnh phúc Ta vẫn mãi bình yên trong dung dị cuộc tình Ta cần nhau trân trọng mỗi bình minh Quấn quýt bên nhau trong vòng tay ấm áp Đâu cần hoa hồng, mùa xanh cũng vừa đến Cành yêu thương thơm ngát câu chuyện tình Áo hoa xinh. Thắm thiết cuộc tình xanh Ơi nhan sắc bừng lên cùng ngày tháng NGÃ DU TỬ/ SG
TÌNH TỰ VỚI NÀNG THƠ Lỡ vương vấn đôi mắt hiền từ đó và nụ cười hàm tiếu cứ lung linh Mẹ cho em khuôn mặt, mắt môi xinh cánh cửa sổ tâm hồn vừa mở lối Tháng chạp hương hoa vừa trước ngõ cũng làm vui cho thi khách thật thà chào ra về: - Sao ngọt lịm cõi người ta tôi thân ái tiễn em về, hẹn gặp. Tôi trở lại Sài Gòn ngày nắng lạ rộn ràng vui cùng ngày mới an lành dư âm buổi tao phùng còn đọng xung quanh và em nữa cái nhìn vô tư quá. Này em, tháng chạp đi qua nhanh vội vã Thêm tuổi trời yêu quá một nàng thơ tôi yêu em cùng giây phút bất ngờ thế cũng đủ dòng thơ thêm mộng đẹp. NGÃ DU TỬ/ SG (08/2/23 - Chạp Nhâm Dần)
ĐỜI GỌI EM LÀ HƯƠNG SẮC Vắt qua chiều một dải lụa em vầng sáng ngập lung linh ngày hiện thực đời vẫy gọi tên em là hương sắc ta nâng niu vừa chớm một linh hồn Đêm trò chuyện trước ngọc ngà thánh thể mắt môi em rực sáng trước cổng ngày và lãng tử mở toang đời quang gánh giục thuyền thơ trầm bổng trước hồ đầy Mùa hạ nhớ, theo em về quá khứ bến bờ em vừa lặng sóng kinh thành màu mắt biếc chưa xóa mùi dâu bể để chiều nay chờ đợi nắng thị thành Rồi từ đó, - Ta thức cùng mộng mị vùng say mê rộn rã một tâm hồn ngày yêu mến, đêm ngược nguồn bất tận vươn cánh dài theo sóng nước hoàng hôn NGÃ DU TỬ/ SG
HOA DUYÊN Mây nước quê người chân bước qua Một vùng xanh ngát đến xa xa Chiều nghiêng vọc ngọc đôi bờ gọi Mây trắng về đâu? – Chợt nhớ nhà Nhiệm mầu hoa nở bên bờ cỏ Thanh thản làm sao một đóa vàng Dìu dịu làn hương vương trước gió Dặt dè tùng bước rất nhặt khoan Nhỡn nhơ bướm nhỏ dăm vòng lượn Mất hút vào không một dấu nhòa Sợi nắng cuối ngày giăng giăng lụa Đọng lại ân tình trên cánh hoa Ngẩn ngơ một đóa hiền như ngọc Khép nép bên đời đứng lặng yên Bất chợt đùa vui cùng gió nhẹ Tặng người tôi gọi đóa hoa DUYÊN NGÃ DU TỬ/ SG
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 1 bạn đọc.
Kiểu: