THƠ NGÃ DU TỬ
Thay đổi trang: << < 789 > >> | Trang 9 của 43 trang, bài viết từ 121 đến 135 trên tổng số 635 bài trong đề mục
THƠ NGÃ DU TỬ 31.08.2010 22:09:40 (permalink)
0
Nhân mùa vu lan, tôi xin gửi đến các bạn bài thơ
SUỐI NGUỒN MẸ , như món quà đến với bậc sinh thành ,  mong các bạn thưởng thứctrong tinh thần yêu thương.
                              ngã du tử
 
 
SUỐI NGUỒN MẸ
 
Mẹ là mạch sống bao la
Là hưong hoa ánh trăng và mùa xuân
Mẹ là suối mẹ là nguồn
Là muôn khúc nhạc của vuờn thế gian
Con từ phiêu bạt quan san
Hát ngây ngô giữa muôn vàn cung mây
Mãi vui phố nọ hội nầy
Túi càn khôn vỗ những ngày thênh thênh
Trời Nam mưa nắng dập dềnh
Rong chơi trong cõi bồng bềnh thi ca
Mai về thắp nhánh sông già
Mẹ ơi tình mê vẫn là gốc quê./.
                             NGÃ DU TỬ
THƠ NGÃ DU TỬ 08.09.2010 16:32:48 (permalink)
0
     
 
 
        EM KHÔNG VỀ NGÀY THÁNG CŨNG BƠ VƠ
 
 Lồng lộng gió mười phương vào đất Việt
 Hân hoan bay những ý tưởng tung hoành
 Ba mươi lăm năm mùa đau nhỏ lệ
 Gốc quê hương đỏ úa cội sang cành
 
 Không có thật những màu mây công lý
 Nên thắt lòng cho dân tộc quang vinh
 Cũng chẳng có rồng quan san thiên lý
 Nên lầm than là chuyện thường tình
 
 Đêm giông bão cố nguyện cầu yên ắng
 Bão đi qua lại dối trá tim mình
 Đùa như thật nên thế thời lầm lạc
 Thôi, biết rồi thiên hạ quá điêu linh
 
 Miền ảo ảnh mỗi bình minh hiển hiện
 Nắng lên rồi tan biến việc thực hư
 Chồi chân lý vừa ươm mầm mặc niệm
 Trống vô thường gõ mãi nổi ưu tư
 
 Hỏi lớp sóng nhân gian về thế sự
 Trôi về đâu? vào cõi không bờ
 Đành quay lại phía ngày lên rất thật
 Em không về ngày tháng cũng bơ vơ
                            
                              NGÃ DU TỬ
 
<bài viết được chỉnh sửa lúc 08.09.2010 16:34:09 bởi THƠ NGÃ DU TỬ >
THƠ NGÃ DU TỬ 14.09.2010 12:22:46 (permalink)
0
 
                 GẶP LẠI NGƯỜI BẠN CŨ
 
Trong vườn xưa bạn và tôi tâm sự
Trãi lòng mình như từng nhập cuộc chơi
Dẫu thế nào thời thế giữa chúng tôi
Nguyện gìn giữ tình bạn bè thân thiết
 
Đêm hôm ấy ta thấy mình lẫm liệt
Vì trong nhau nói hết rất thực thà
Từng dãy đời lớp lớp cứ đi qua
Có mặn đắng, ngọt bùi nhưng dung dị
 
Ba mươi năm giáp ranh hai thế kỷ
Trăng mùa xưa không trở lại bao giờ
Đời không là tiết tấu một bài thơ
Ngày quần thảo đêm lạnh lùng đất khách
 
Những tháng năm thờ ơ mùa gặp gỡ
Vẫn tìm nhau cho đến tận bây giờ
Cũng từ ấy nghĩ trong từng lời nhớ
Bạn và tôi nam bắc chẳng trùng phùng
 
Chuyện ngày xưa mơ làm khách kiếm cung
Đôi chân bước khắp trời quê lãng mạn
Nhưng chao ôi, cuộc đời không kỳ hạn
Sau bảy lăm* chưa có buổi tương phùng
 
Bạn nơi đâu, tôi thì vẫn ung dung
Vườn thi tứ chăm bón từng ngôn ngữ
Mỗi hành trình đời người một cuộc lữ
Đời bao la không còn dấu xuân thì
 
Rồi bất ngờ qua một chuyến đi
Bỗng gặp lại giữa đất trời trùng ngộ
Tôi đọc thơ vẫn xem thường quan lộ
Bước tự do cùng trăng nước giữa đời
 
Bạn cầm tay tôi như thuở đôi mươi
Mầy vẫn vậy vẫn rền vang kiêu hãnh
Không mặn mòi trước thế thường danh lợi
Rất cảm ơn với ý nghĩ chân thành
                
Tao vẫn thực như ngày xưa lẫm liệt
Sức bao nhiêu cứ phụng sự nhân quần
Như trạng Nguyễn: ‘…dân muôn đời vạn đại’
Trăm năm mong đón ánh sáng trong ngần ./.

                             NGÃ DU TỬ
*1975
THƠ NGÃ DU TỬ 19.09.2010 10:28:15 (permalink)
0
 
       TRẢ LỜI NGƯỜI BẠN CŨ
 Tao hỏi mầy rất thực
 ‘từ quê là đi xa
 Có bao giờ chợt nghĩ:
 -'quê hương là mái nhà’
 Thưa rằng:'xa biền biệt
 Giữa mù khơi xứ người'
 Thời áo cơm đắc địa
 Một đời cứ chơi vơi
 Qua từng mùa ly loạn
 Quê nhà đi tứ tán
 Có thể nào đại hạn
 Dòng trôi về nơi đâu ?
 Nước vẫn chảy dưới cầu
 Mắt thềm nhà xanh biếc
 Sao vẫn còn biền biệt
 Giữa xứ người nao nao
 Dừng chân ở phương nào
 Mười phương đều khốn khó
 Mười phương đều giông bão
 Nép bên đời làm thơ
 Chọn Sài Gòn dấu chấm
 Nên kết ở trang nầy
 Mai sau mùa thức dậy
 Đi giữa nước và mây
 Có thể là tao đúng
 Khi nhập cuộc hội nầy
 Làm sao ta biết được
 Ra sao rồi hãy hay
 Dẫu gì thời cũng dễ
 Hơn quê nhà lao đao
 Khi mùa xuân ngang ngỏ
 Hương lừng thơm dâng cao
 Mắt quê nhà vẫn đợi
 Người đi còn chưa về
 Cánh cửa đời vẫn mở
 Chờ người xưa trở về
            NGÃ DU TỬ
THƠ NGÃ DU TỬ 08.10.2010 18:04:36 (permalink)
0
TRIẾT LÝ NIỀM VUI VÀ NỔI BƯỒN
(QUANH LỄ HỘI 1000NĂM THĂNG LONG, HÀ NỘI)

1. niềm vui
Chiều đã mù sương trong tóc mây
bứơc vui non nứơc tiếp đêm ngày
nghìn năm trăng gió dài thơ mộng
tung cánh diều lên cao ngất ngây

theo những dòng sông đầy ứơc mơ
đời nhau thân ái vỗ quanh bờ
mắt môi xanh nụ cưòi toại nguyện
chở mấy nồng nàn vào chiếu thơ

theo các bình minh chào nhân gian
quanh ta khúc hát vỗ tưng bừng
mùa dâng điệp điệp trùng thân ái
hạnh phúc ngọt ngào nâng bứoc chân
2, nổi buồn
chiều nhuộm hoàng hôn trong sưối mây
nổi buồn nhựơc tiểu đậu quanh đây
quê hưong trước mặt lưng chừng gấp
ai biết mùa sau khóc hội nầy

thung lũng buồn sâu trong mắt nhau
thủ đô tím sũng tự hôm nào
tiếng than dân tộc đầy đồng bãi
dội xuống dòng sông lên núi cao

theo những dân nghèo bứơc bứơc mau
lầm than oan khốc lút mái đầu
len vào từng thước vừơn hương hoả
cả nứơc lương tri cúi gập đầu

3. triết lý niềm vui và nổi buồn,

niềm vui và nổi buồn muôn thuở
hoá thân thành giọt lệ thiên thu
mong manh qua một lằn ranh mỏng
con sóng nhân gian vãi mịt mù

ta về nghe ngóng chuyện bưồn vui
non nước thân yêu luống ngậm ngùi
ngẫm nhin thế sự màu đen trắng
nứơc mắt điu linh nhỏ kín trời
NGÃ DU TỬ
<bài viết được chỉnh sửa lúc 08.10.2010 18:08:41 bởi THƠ NGÃ DU TỬ >
THƠ NGÃ DU TỬ 30.10.2010 23:39:53 (permalink)
0
 
             MÂY TRẮNG NGHÌN TRÙNG
                              Kính tặng: Lão Du Tử
 
 Ngại ngùng chi chuyện thị phi
 Đường ngay ngõ thẳng một đi hai về
 Bước chân giẫm mấy sơn khê
 Sá gì nếm mật… bốn bề nước mây
 Trót đem thanh thế ra bày
 Giữa trần gian chuyện đắng cay thường tình
 Chơi hết mình, sống hết mình
 Để xem nhân nghĩa phù sinh thế nào
 Ung dung vào trước ra sau
 Mặc khanh tướng, kệ công hầu - lợi danh
 Góc đời đọc sách xem tranh
 Xếp ngôn ngữ lại xây thành quách thơ
 Chán, tìm non nước ngao du
 Như là mây trắng tự do nghìn trùng
 Thương ai khó nhọc đã từng
 Hương yêu thương sẽ theo ngàn phương bay
 Lần tìm theo cuộc tỉnh say
 Mới hay dòng lệ thấm đầy buồng tim
 Muôn đời thế thái nhân tình
 Lợi danh thua được cứ rình rập nhau
 Hãy xem như nước qua cầu
 Theo dòng trôi, chảy về đâu? - mặc lòng ./.
 
                           NGÃ DU TỬ
                     SÀI GÒN- VIỆT NAM
<bài viết được chỉnh sửa lúc 30.10.2010 23:42:02 bởi THƠ NGÃ DU TỬ >
THƠ NGÃ DU TỬ 05.11.2010 21:03:37 (permalink)
0
                          MÙA SANG
 
  Chuyển mùa từ độ gió sang
  Rát Lào tím mặt đã tràn qua thu
  Hiu hiu gió thoảng sương mù
  Nỗi niềm em chuyển mấy tù ngục xa
  Áo xưa thức giấc quan hà
  Trời mây hương sắc vàng hoa ngõ về
 
  Giã từ ngày tháng hoang - mê
  Đón trăng cùng mảnh hồn quê tự tình
  Một thời ngậm miệng lặng thinh
  Thế gian trái ấu cũng đành tròn vo
  Bâng khuâng trong tổ tò vò
  Cuộn tròn u uất nằm mơ giang hồ
  Cõi người áo cộc quần thô
  Đâu còn Em để tương tư tháng ngày
 
 Sang mùa chuyển ngọn heo may
 Có bàn tay, nắm bàn tay hẹn hò
 Sông ơi, đầy những chuyến đò
 Nước non vui, giục dòng thơ ngọt lành ./.
 
                             NGÃ DU TỬ
    
 
 
 
                                                                                               
THƠ NGÃ DU TỬ 09.11.2010 23:18:18 (permalink)
0
 
 
 
 
 
 
 
 
 
          THÂN PHẬN
 
Lấy thi tứ lấp bao nổi buồn sâu thẳm
Để mai sau quên hết những điêu tàn
Khi bình minh trở mình
Phía hoàng hôn có lũng loáng bên kia
Hởi những trường hà giăng giăng bao lãnh địa
Có nhớ rằng dấu chiến tích hào quang
Hay mãi trôi những dòng vô tích sự
Cuộc trăm năm sông núi hoán di
 
Dòng nước nguồn im lìm bưng mạch
Sẽ hả hê vung vải cuộc say nguồn
 
Mùa xuân
loài đại bàng cuồng nhiệt kinh luân
chớm đông
miệt mài tìm nơi di trú
co cúm lại từng đàn ôm đồm tranh chấp
Hoài niệm mùa xuân ngồi khóc ca dao
 
Tảng nước đá khi xa nguồn biệt xứ
Có hiểu rằng khối nước ngây ngô
Hay cao ngạo khối pha lê đoàn kết
Mặt trời lên tự phá hủy toàn phần
Loáng cỏ rác lại bắt đầu hội tụ
ấu trùng rẩy đầy trên mặt nước thương tâm
 
Là phún xuất đã từ lâu hun đúc
Trong vô cùng cả nhiệt lượng nấu nung
Mãi âm ĩ trong tiềm tàng lục địa
Phun lên cao cả trời lửa khổng lồ
Cõi trị vì dày mấy lớp xương khô
Và từ đó Thánh hiền đành hoang phế
Cái ngạo mạn của một thời dâu bể
Cũng trôi đi theo nhịp sống tâm hồn ./.
                   Ngã du tử

THƠ NGÃ DU TỬ 24.11.2010 22:59:13 (permalink)
0
]MÀU QUÊ

1,Màu quê mây trắng thả dài
gió thu điệu nghệ trên vai xuận thì
sắc vàng nhuộm mật đôi khi
chơi vơi chút nắng thầm thì yêu đương
đẹp ơi! là mấy con đường
thơm lừng câu hát yêu thương ngọt ngào

2. về quê ngủ trọ ca dao
tiếng ai bình dị rót vào đêm không
hốn quê cứ mãi bềnh bồng
dù ở đâu cũng mênh mông sóng tình
quê nhà bóng thắm ngày xinh
mùa vui có kịp hành trình bước chân

3.lòng quê giếng ngọt trong ngần
gáo dừa ơi! đã xa xăm thuở nào
ngồi đây chạm bóng chiêm bao
sóng trăm năm có lịm vào mắt nhau
tầng không nào vọng kinh cầu
mắt quê hương mở thiên thu đợi người
NGÃ DU TỬ
[/color]
<bài viết được chỉnh sửa lúc 24.11.2010 23:04:14 bởi THƠ NGÃ DU TỬ >
THƠ NGÃ DU TỬ 26.11.2010 21:26:24 (permalink)
0
                      NỖI LÒNG BEAUXITE
                             Kính tặng những người quyết ngăn chặn việc
                             khai thác bô xít TÂY NGUYÊN
                                                                                                     
    Nhiều đòn roi quất vào lòng dân tộc
   Có lẽ nào lòng dạ mãi u mê
   ở trên cao cứ chễm chệ áo điều
   còn dân tộc đẫm buồn đầy huyết lệ
 
   áo Tây nguyên khoác màu xanh kỳ bí
   rồi bỗng nhiên run rẫy giữa đại ngàn
   những cây to bật gốc dưới quan san
   màu đất đỏ tang thương như màu máu
 
   văn hóa Tây nguyên mắt nhìn đau đáu
   người H’mông, Êđê …chợt khóc phía trời cao
   cổ máy Chelco ưỡn ngực tự hào
   cứ gầm thét xóa màu xanh bất tử
 
   có lẽ nào các ông chính phủ
   không cân phân lẽ được mất nước nhà
   lời chân thành của những khoa học gia
   cùng trí thức một lòng yêu tổ quốc
 
   thưa những người cầm đầu đất nước
   trả lời sao các thế hệ mai nầy
   tôi chắc rằng sẽ nhận lãnh nổi đau
   cả đất nước chờ một lời quyết định
 
   chẳng lẽ nào một ít cái đầu lạnh
   thiếu nghĩ suy vì đặc lợi, đặc quyền
   hay thế thời lòng dân sẽ ngồi yên
   đành phó mặc tim Tây nguyên tan tác
 
   nếu khai thác Tây nguyên là chủ trương lớn
   thì than ôi! Đất nước sẽ điu linh
   dân Việt ta chắc gánh những lụy phiền
   vết lịch sử nghìn năm sau còn hờn oán
                                             NGÃ DU TỬ
  
 
THƠ NGÃ DU TỬ 05.12.2010 08:38:35 (permalink)
0
       Mùa đông
 
 Mùa đông giá rét từng cơn
 Gió bắc tràn dâng ác mộng
 Cánh đồng mãi miết xanh rờn
 Giữa đời nhộn áo kín đông
 
 Ai bảo mùa đông lạnh cóng
 Nếu em khoan vội lấy chồng
 Cho tình ấm hơn cái lạnh
 Như lời nguyền thuở chiều đông
 
 Tiễn biệt Em về phố mới
 Cuộc tình như xa vời vợi
 Nhớ nhung phủ kín quan hà
 Đông giờ lạnh buốt hồn ta
 
 Mùa đông chìm theo nổi nhớ
 Bên triền ký ức rưng rưng
 Tình xưa vàng hoa một thuở
 Dìu nhau khắp phố, khắp rừng
 
Em xinh tươi đôi mắt biếc
Những ngày hạnh phúc mở toang
Nhớ quá mùa xưa chung bước
Đêm trăng trẩy hội đường làng
 
Đông nay bắc về thổi lạnh
Qua đời bao nổi lênh đênh
Ta về dâng tràn nổi nhớ
Ngoài kia sóng gió dập dềnh
                  NGÃ DU TỬ
THƠ NGÃ DU TỬ 18.12.2010 12:17:06 (permalink)
0
   EM NHIỆM MẦU VÀ TRĂNG HOÀNG HÔN
 
Em mầu nhiệm gọi hồn tôi ở lại
Bỏ phố hoa lãng mạn khắp núi đồi
Cùng với cỏ hoa rong chơi ngập lối
Tôi ngao du trên xứ sở quê người
 
Ở nơi ấy có dòng sông tách núi
Có quê em chơn chất rất người
Vốn đa cảm nên tình lên đắm đuối
Lòng buâng khuâng cùng trời đất dậy thì
 
Em mầu nhiện gọi hồn tôi ở lại
Phố hoa chìm khuất lối về
Đi ái ngại, ở lại ư ? - ái ngại
Cõi địa đàng quay quắt những cơn mê
 
Em chơn chất áo thô hồn trinh bạch
Quên âu lo, vô tư trước phận mình
Tôi thi sĩ suốt một đời áo bạc
Lòng băn khoăn ray rức cõi phù sinh
 
Đóa hoa nội tiễn tôi về mầu nhiệm
Em xinh xinh đằm thắm buổi linh kỳ
Em mờ ảo vẫy tay sau giàn thiên lý
Trăng hoàng hôn lũng xuống bóng em dài
                                   Ngã du tử
 
THƠ NGÃ DU TỬ 04.01.2011 20:14:56 (permalink)
0
CỔ TÍCH MẸ VÀ EM
 
Tiếng Em từ độ xuân nào
Còn trôi trong mắt như màu thu nay
Sáng trưng trên mấy từng mây
Lạc vào cổ tích nở ngày trong tôi
 
Rằng xưa một nhánh tao nôi
Huyền xanh sử Mẹ mắt môi tượng hình
Cũng từ nhật nguyệt lung linh
Kết tinh thành cả dáng hình của tôi
 
Bắt đầu hạnh phúc êm trôi
Lớn dần từng tiếng, từng lời mẹ cha
Mỗi ngày niềm vui trổ hoa
Quây quần quanh lũng yêu và thương ngoan
 
Từ em lạc chốn địa đàng
Bao dung trên khoãng ánh vàng nắng sương
Theo Em đi khắp mười phương
Phương nào cũng chỉ mỗi phương Em hồng
 
Yêu em vừa buổi núi sông
Lặng im tiếng súng bềnh bồng cuộc chơi
Cơ đồ trong mái nhà thôi
Có Em từ đó vàng phơi thơ tình
 
Nẫy mầm từng tứ thơ xinh
Xanh cành tươi tắn có hình dáng Em
Trôi theo ngày tháng lả mềm
Giữa đời còn đọng hương đêm của ngày./.
                              ngã du tử
<bài viết được chỉnh sửa lúc 04.01.2011 20:20:14 bởi THƠ NGÃ DU TỬ >
THƠ NGÃ DU TỬ 04.01.2011 20:25:33 (permalink)
0
MÙA SANG
 
  Chuyển mùa từ độ gió sang
  Rát Lào tím mặt đã tràn qua thu
  Hiu hiu gió thoảng sương mù
  Nỗi niềm em chuyển mấy tù ngục xa
  Áo xưa thức giấc quan hà
  Trời mây hương sắc vàng hoa ngõ về
 
  Giã từ ngày tháng hoang - mê
  Đón trăng cùng mảnh hồn quê tự tình
  Một thời ngậm miệng lặng thinh
  Thế gian trái ấu cũng đành tròn vo
  Bâng khuâng trong tổ tò vò
  Cuộn tròn u uất nằm mơ giang hồ
  Cõi người áo cộc quần thô
  Đâu còn Em để tương tư tháng ngày
 
 Sang mùa chuyển ngọn heo may
 Có bàn tay, nắm bàn tay hẹn hò
 Sông ơi, đầy những chuyến đò
 Nước non vui, giục dòng thơ ngọt lành ./.
 
                             NGÃ DU TỬ
    
 
 
 
THƠ NGÃ DU TỬ 18.01.2011 22:22:30 (permalink)
0
                               TIẾNG VỌNG NGÀY HÔM QUA
 
Nghe râm rức nghèn nghẹn từng cuộc sống   
Trời quê hương lã chả giọt mưa thầm
Lửa tim nầy thôi thúc vực nhân tâm
Rất bé nhỏ, nhưng nguyện lòng quyết thế
 
Thời gian nhuộm muôn màu dâu bể
Cánh đồng xanh thành cao ốc thường tình
Cuộc trăm năm lớp lớp hóa sinh
Thương hạt gạo ấp yêu từng sự sống
 
Tầng kiến trúc trên cao lồng lộng
Mầm ước mơ con trẻ hóa lửa hồng
Tội phù sa cố gắng vịn dòng sông
Từng lớp đập lạnh lùng vây con nước
 
Áo tân khoa cứ ngậm ngùi chong mắt
Đồi lương tri úa sủng tự hôm nào!
Có phải chăng, mùa xuân bớt xôn xao
Và sức trẻ có thể nào gục mặt ?
 
 bờ đạo đức loang một màu tím ngắt
Ngày xa hoa cố tôn tạo thánh thần
Đêm ngại ngần tiếng vọng của tiền nhân
Trong mắt ướt bỗng thấy mình cô quạnh
 
Tiếng rao hàng người già còm nhịp gánh
Nghe mủi lòng thân thế ướp mùi hương
Đất nước ơi, lòng dân tộc quật cường
Từng đường nét tẩm linh hồn liệt vị
                                                ngã du tử
 
 
<bài viết được chỉnh sửa lúc 23.08.2011 20:05:15 bởi THƠ NGÃ DU TỬ >
Thay đổi trang: << < 789 > >> | Trang 9 của 43 trang, bài viết từ 121 đến 135 trên tổng số 635 bài trong đề mục
Chuyển nhanh đến:

Thống kê hiện tại

Hiện đang có 0 thành viên và 6 bạn đọc.
Kiểu:
2000-2024 ASPPlayground.NET Forum Version 3.9